Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 631

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:35
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn mà, Thời Lục thể yêu nhanh như thế , xét đến cùng vẫn chỉ là giao dịch mà thôi.

Sở Diệu rút tay về, nhưng cuối cùng vẫn lưu luyến cảm giác ấm áp , chỉ khô khốc : “Nói nhiều lời như , hoá nàng chỉ giúp nàng.”

Thời Phù Hân hợp tình hợp lý : “Cái gì gọi là phu thê phân công, chịu trách nhiệm phần việc của , chịu trách nhiệm phần việc của , chúng cùng xây dựng một căn nhà nhỏ ấm áp yêu thương.”

Những lời khiến Sở Diệu thể phản bác , chặn họng, chút phục, chỉ thể trào phúng : “Thật ngờ nàng cũng thể những lời ngon ngọt như .”

Thời Phù Hân bất cứ sự ngại ngùng nào, kéo tay Sở Diệu đến mặt , đặt ở bên môi: “Chàng là tướng công của , nếu , lời ngon tiếng ngọt hơn nữa cũng thể , hơn nữa chỉ cho .”

Thấy Thời Lục ném cho một ánh mắt quyến rũ, trong lòng Sở Diệu khẽ run lên, kinh ngạc phát hiện hình như thể chống đỡ một Thời Lục như thế .

Cảm giác mà Thời Phù Hân mang đến cho Sở Diệu khi kết hôn thực sự giống như hai khác .

Mặc dù việc Thời Phù Hân chủ động bày tỏ tình yêu và động một chút là buột miệng thốt những lời ngon tiếng ngọt khiến Sở Diệu vô cùng hưởng thụ, nhưng càng nhiều hơn cả chính là cảm giác khủng hoảng, khiến dám đối mặt với Thời Phù Hân, nhịn chạy trốn.

Hắn tại như ?

Một thê tử yêu thương rời xa , một gia đình ấm áp, đó đều là những thứ , nhưng khi thấy dễ như trở bàn tay, lâm trận bỏ chạy.

Trong Giám Sát ty, khi đuổi Mạnh Mặc Linh , Sở Diệu phía bàn khổ.

Hắn giống như một con thú ti tiện, khác đối xử với , thể chịu nổi, khác đối xử với , ngược cảm thấy đây mới là chuyện đương nhiên.

Sở Diệu cầm lấy một bức mật báo bàn, thấy bên trong là những thuộc phe Thái tử sử dụng công quyền cho mục đích riêng, cảm giác quen thuộc và nhẹ nhàng ngay lập tức trào dâng trong lòng.

Quả nhiên, đây mới là cuộc sống bình thường của !

Hắn vẫn nên nghiêm túc xử lý công việc thì hơn.

Trong Vinh vương phủ, khi xong lời bàn tán của các hạ nhân trong vương phủ đối với cô nương nhà , Bình Yên mang theo sắc mặt u ám trở về Vinh An viện, thấy Bình Yên đang bình thản chuyện với Lãnh ma ma về tình hình của các viện trong phủ, nàng khỏi lo lắng sốt ruột.

“Cô nương, sắc trời tối như thế , lẽ hôm nay tam gia thể trở về phủ.”

Thời Phù Hân để ý đến chuyện lắm, nàng nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục lật xem thông tin thu thập .

Lãnh ma ma về phía Bình Yên: “Cô nương xuất gia, gọi là “phu nhân”.”

Bình Yên ý thức gọi sai, thuận thế sửa miệng, tiếp tục sầu não : “Phu nhân, khi bước tháng chạp, tam gia thậm chí còn trở về ngày nào, cứ tiếp tục như cũng lắm.”

Đối với chuyện , Lãnh ma ma cũng lo lắng.

Phu nhân và tam gia thành hai tháng.

Trong tháng đầu tiên, bởi vì là tân hôn, hơn nữa còn chuyện của Thiên Trì lão nhân, thời gian tam gia ở bên cạnh phu nhân nhiều hơn một chút.

sang tháng thứ hai, tam gia mười ngày nửa tháng mới hồi phủ một .

Tháng thứ ba càng quá đáng hơn nữa, thể là do cuối năm bận rộn nhiều việc, thậm chí còn trở về dù chỉ một .

Tam gia về nhà, trong phủ lập tức lan truyền tin đồn tam gia thích phu nhân, rằng tam gia căn bản thích phu nhân, cưới nàng chỉ là vì cưới công chúa Bắc Yến mà thôi.

Những lời đồn đãi đó nhanh chóng truyền bên ngoài phủ, bây giờ bộ kinh thành đều phu nhân tam gia thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-631.html.]

Không chỉ như thế, trong vương phủ còn lan truyền tin đồn phu nhân nhà bà bất kính với trưởng bối, hầu hạ công đa bà bà, kết hợp với những lời đồn đãi do hai nhà Liễu gia và Thái tử đồn thổi đó, thanh danh của cô nương nhà bà xem như huỷ hoại .

Nghĩ đến đây, Lãnh ma ma cũng cảm thấy sầu não cho tình cảnh của phu nhân nhà .

Tình hình trong vương phủ vô cùng phức tạp, phu nhân mới cửa, lão vương phi và quận vương gia bắt đầu gây rắc rối, đưa những vấn đề nan giải, vương phi thỉnh thoảng cũng gây khó xử cho phu nhân, trong hơn hai tháng , hầu hết thời gian của phu nhân đều tiêu tốn việc thăm dò và chuyện trong vương phủ, thời gian lo lắng đến tam gia.

hiểu rõ tính tình của phu nhân nhà , lão vương phi và quận vương gia quen dùng quyền lực kiểm soát khác, điều đó nghĩa là phu nhân sẽ thể hoà hợp với bọn họ.

Dưới tình huống , phu nhân chỉ thể dựa tam gia.

Chỉ khi tam gia hướng về phu nhân, phu nhân mới khổ sở như nữa.

Nhìn thấy Lãnh ma ma và Bình Yên đều nhíu mày, Thời Phù Hân chỉ đành buông thông tin trong tay xuống: “Chuyện to tát gì , xem các ngươi sầu não kìa.”

“Theo thấy, Sở Diệu trở về phủ cũng là chuyện , bây giờ giữ đạo hiếu với sư phụ, trở về gì, đến ngủ ở chỗ mấy thị lão vương phi và quận vương nhét ?”

Lần đầu tiên lão vương phi tặng đến đây, Thời Phù Hân trực tiếp sắp xếp phòng kim chỉ.

Chuyện khiến lão vương phi dùng danh nghĩa của trưởng bối, trực tiếp đưa bốn thị đến.

Sau đó, quận vương gia giống như chống lưng cho lão vương phi, cũng đưa đến bốn thị .

Quan vương phi cũng gọi Thời Phù Hân đến mắng cho một trận, bảo nàng ghen ghét.

Bây giờ tám vị thị Thời Phù Hân sắp xếp đến một tiểu viện xa Vinh An viện nhất.

Sở Diệu trở về phủ, đám đó vẫn luôn yên tĩnh.

Lãnh ma ma và Bình Yên đương nhiên hiểu rõ đạo lý , bọn họ cũng hiểu rõ nguyên nhân chủ yếu khiến tam gia trở về phủ là vì công cụ sinh con cho vương phủ, để phản kháng lão vương phi và vương gia.

Chỉ là những chuyện đều trong vương phủ đổ lên đầu phu nhân.

tam gia vẫn luôn về phủ cũng là cách!”

Lãnh ma ma khuyên nhủ : “Dù và tam gia cũng là phu thê tân hôn, giai đoạn tân hôn là giai đoạn ngọt ngào đường mật nhất, nếu tranh thủ gia tăng tình cảm trong thời gian , theo thời gian, cảm giác mới mẻ sẽ phai nhạt.”

Thời Phù Hân : “Những thứ như cảm giác mới mẻ , nếu , đảm bảo Sở Diệu vẫn luôn cảm thấy mới mẻ! Cho nên các ngươi cứ yên tâm , khi rảnh rỗi, sẽ tự liên lạc với Sở Diệu.

Bình Yên thấy nụ tự tin mặt Thời Phù Hân, nghĩ đến mấy phu nhân và tam gia ở riêng trong phòng và cảnh tượng tam gia chạy như trốn đó, nàng do dự một chút : “Phu nhân, cảm thấy hình như doạ đến tam gia ?”

Nghe thấy câu , Thời Phù Hân sửng sốt, đầu tiên là nghi hoặc, ngay đó ánh mắt chuyển động, nghĩ đến ánh mắt trốn tránh hoặc sắc mặt tự nhiên của Sở Diệu, nàng lập tức nhoẻn miệng : “Hắn sẽ quen thôi.”

Bình Yên cô nương nhà lớn mật, cách việc cũng chút khác , một suy nghĩ và hành động thực sự khiến khác thể chống đỡ , nàng nhịn về phía Lãnh ma ma, hy vọng bà thể khuyên nhủ.

Bình Yên thể , Lãnh ma ma đương nhiên cũng thể, bà cân nhắc một chút : “Phu nhân, một chuyện cần theo tuần tự, tam gia…”

“Thân phận, năng lực, ngoại hình của tam gia, tất cả thứ đều xuất sắc, nhưng bên cạnh bất cứ phụ nữ nào… Điều rõ ràng bình thường.”

Thời Phù Hân Lãnh ma ma bằng ánh mắt sáng ngời: “Cho nên ngươi cảm thấy bệnh?”

Lãnh ma ma những lời cho hoảng sợ, vội vàng lắc đầu: “Ý của lão nô là, lẽ… Có lẽ tam gia chút chậm chạp về phương diện tình cảm.”

“Đối với những chậm chạp về phương diện tình cảm, đôi khi quá nhiệt tình với bọn họ, ngược sẽ doạ đến bọn họ.”

Bình Yên bên cạnh ngừng gật đầu, theo ý nàng , nguyên nhân khiến tam gia trở về phủ, ngoại trừ đám lão vương phi , chừng còn thể là do cô nương nhà nàng.

Loading...