Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 623

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:26
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Diệu nhàn nhạt : “Tổ mẫu, Phù Hân , thực sự thích hợp xem bệnh cho hai đại bá ca.”

Thấy Sở Diệu mặt, Thời Phù Hân thêm gì nữa.

Vinh lão vương phi tức giận thôi, đang định gì đó thì Vinh quận vương mở miệng: “Nếu tức phụ Diệu ca nhi tiện, để Triển thần y đến phủ một chuyến !”

Đối với sự vênh mặt hất hàm sai khiến của cả nhà , Thời Phù Hân nhiều nữa, lập tức nhàn nhạt : “Phụ vương, là sư , Triển thần y là sư , nào lệnh cho sư việc chứ?”

Vinh quận vương cũng đen mặt: “Cái , cái cũng xong, vương phủ cưới ngươi trở về vật trang trí ?”

Thấy Vinh quận vương tức giận, Vinh quận vương phi vội vàng với Thời Phù Hân: “Tức phụ Diệu ca nhi, còn mau xin phụ vương con ?”

Thời Phù Hân chút mệt mỏi, mặc dù sớm chuẩn tâm lý trong vương phủ dễ ở chung, nhưng thực tế vẫn ngoài tưởng tượng của nàng, thấy Sở Diệu tức giận, nàng vội vàng giữ chặt :

“Phụ vương, chẳng và tổ mẫu tình hình sức khoẻ của đại ca và nhị ca như thế nào , cần xem bệnh, bây giờ thể cho các ngài một câu trả lời chắc chắn.”

Nói , nàng ném cho Sở Huyên và Sở Chiêu một ánh mắt đồng tình.

Hai ánh mắt của nàng đến sắc mặt căng thẳng.

Thời Phù Hân trực tiếp ném xuống một câu mang tính bùng nổ: “Có lẽ đại ca và nhị ca đều uống thuốc triệt sản, lẽ nhị ca dùng ít hơn một chút nên vẫn thể con nối dõi, nhưng đứa nhỏ sinh sẽ bệnh tật yếu đuối.”

Sở Huyên và Sở Chiêu đều uống thuốc triệt sản!

Câu thực sự giống như thiên lôi giáng xuống, khiến tât cả trong vương phủ váng đầu hoa mắt, ngay cả Sở Diệu cũng tràn ngập sự khiếp sợ.

“Không thể nào!”

Đối với bất cứ đàn ông nào mà , tuyệt tự là điều khó thể chấp nhận , Thời Phù Hân cho rằng khó chấp nhận chân tướng sự thật nhất sẽ là Sở Huyên và Sở Chiêu, nhưng ngờ, phản ứng kịch nhất là Vinh lão vương gia!

Theo những gì nàng điều tra , Vinh lão vương gia là một chưởng quầy phủi tay mặc kệ tất cả chuyện, bao giờ một lời nào về sự hỗn loạn trong vương phủ, mang đến cho cảm giác giống như một vô hình.

lúc , khi thấy Vinh lão vương gia tràn ngập lửa giận, Thời Phù Hân một nữa nhận rằng, trong kinh thành, phận càng cao càng diễn kịch.

Lúc , Vinh lão vương phi và Vinh quận vương cũng hồi phục tinh thần, cả hai đều căng thẳng hỏi: “Vậy Huyên ca nhi và Chiêu ca nhi còn thể chữa trị ?”

Thời Phù Hân suy nghĩ một chút, đưa kết luận: “Ta , dù cũng chữa trị cái .”

Vinh lão vương phi lập tức hỏi : “Vậy Triển thần y thì ?”

Thời Phù Hân lắc đầu: “Không .”

Vinh quận vương nổi giận: “Đó là sư của cháu đấy!”

Thời Phù Hân nghiêm túc trả lời: “Lúc nhập môn bái sư thì đại sư rời khỏi Thiên Sơn đến kinh thành, thực sự .”

Vinh quận vương tức giận trừng mắt.

Vinh lão vương phi Thời Phù Hân với sắc mặt khó coi, Sở Diệu vẫn luôn im lặng gì: “Vậy Diệu ca nhi thì , sức khoẻ như thế nào?”

dứt lời, Sở Diệu cũng căng thẳng về phía Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân Sở Diệu, ăn ngay thật: “Sức khoẻ của tướng công cũng tệ, nếu bồi dưỡng thật kỷ thì mệnh sống lâu.”

Nghe thấy câu , Sở Diệu cũng cảm thấy bất ngờ lắm, lúc gia nhập Luân Hồi điện, mười tuổi, thể phân biệt , khi đồng ý kế thừa nội lực của tuyệt điên tông sư, sẽ thể sống lâu.

Vinh lão vương phi vội vàng hỏi: “Có ảnh hưởng đến việc con nối dõi ?”

Thời Phù Hân thoáng qua Sở Diệu: “Không ảnh hưởng gì.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-623.html.]

Vinh lão vương gia và những khác mặt ở đây đều thở phào nhẹ nhõm một .

Trái tim vẫn luôn căng thẳng của Sở Diệu cũng bình tĩnh , chỉ là khi thấy trong nhà, ngoại trừ mẫu và biểu thì một ai quan tâm đến việc sẽ c.h.ế.t trẻ, chỉ để ý đến việc con nối dõi , trái tim vốn lạnh lẽo rét lạnh thêm vài phần.

Thời Phù Hân sắc mặt của tất cả trong vương phủ, lặng lẽ trầm tư suy nghĩ.

Trong ba của Sở Diệu, hai tuyệt dục, một bởi vì thừa kế nội lực của khác nên thể hỏng bét.

Theo như nàng , trong tông hoàng thất, Vinh vương phủ vô cùng khiêm tốn, Vinh lão vương gia quan tâm đến chuyện đời từ lâu, Vinh quận vương bao giờ đảm nhận chức vụ nào, Sở Huyên và Sở Chiêu cũng công việc đắn gì, khi Sở Diệu quật khởi, thể bộ vương phủ loại khỏi trung tâm quyền lực.

Sự tồn tại như nên khác để mắt đến mới , nhưng ba tôn tử đều xảy vấn đề.

Xem Vinh vương phủ ngoại trừ hỗn loạn , cũng hề yên bình giống như trong tưởng tượng của nàng.

“Diệu ca nhi, cháu theo đến thư phòng một chuyến.”

Vinh lão vương gia giống như nghĩ đến chuyện gì đó, gọi Sở Diệu rời .

Sở Diệu thoáng qua Thời Phù Hân, một lời, lập tức theo.

Hắn , cũng chỉ còn một Thời Phù Hân đối mặt với trong vương phủ.

bởi vì chuyện Sở Huyên và Sở Chiêu uống thuốc tuyệt dục, tâm trạng của Vinh lão vương phi vô cùng nặng nề, Vinh quận vương vẫn còn đang tức giận, quận vương phi dám tự quyết định nên bữa cơm đầu tiên khi nhân tức nhập môn cứ thế trực tiếp huỷ bỏ.

Ngay cả Thời Phù Hân cũng nên lời hành động .

Nàng cảm thấy bình thường đủ theo ý , nhưng trong vương phủ thậm chí còn hơn thế, ít nhất, khi xảy xung đột lợi ích, nàng vẫn chừa cho khác một con đường sống.

đám trong vương phủ thậm chí còn điều cơ bản nhất là giữ thể diện, đối với nhân tức là nàng, bọn họ thể hiện vô cùng nhuẫn nhuyễn sự khinh thường và hờ hững.

Thời Phù Hân rời khỏi Vinh Hân đường với sắc mặt như thường, thể bất cứ sự vui .

Nàng thực sự quan tâm lắm, dù khi gả vương phủ, nàng sớm chuẩn sẵn tâm lý sẽ chào đón.

đường trở về tân phòng, cảm nhận ánh mắt khác thường của những hạ nhân trong vương phủ về phía , trong lòng Thời Phù Hân ít nhiều vẫn chút khó chịu.

“Vương phủ đúng là quy củ, chẳng trách thanh danh của Sở Diệu kém như !”

Lãnh ma ma và Bình Yên theo bên cạnh cảm thấy cực kỳ bất bình cho Thời Phù Hân, lúc nãy bận tâm đến mặt mũi của Thời Phù Hân nên hai chịu đựng gì, bây giờ thấy nàng chủ động chuyện, bọn họ nhịn nhỏ giọng oán giận.

Bình Yên: “Hôm nay là ngày cô nương chính thức gặp mặt trong vương phủ, lão vương phi thế mà giữ dùng cơm, nếu chuyện lan truyền ngoài, bên ngoài sẽ nghĩ như thế nào nữa?”

Chủ yếu là quá vả mặt.

Làm như thế chẳng là đang rõ với cô nương trong vương phủ thích ? Sau cô nương nhà nàng dừng chân trong vương phủ như thế nào, ngoài giao tế như thế nào nữa.

Lãnh ma ma thấy mặc dù mặt Thời Phù Hân thể hiện bất cứ điều gì khác thường, nhưng vẫn an ủi : “Người trong vương phủ thoạt giống như đang khinh thường cô nương, nhưng thực chất đang vả mặt cô gia, chuyện liên quan gì đến cô nương cả.”

Nghe , Thời Phù Hân lập tức : “Những lời của ma ma cũng giống như suy nghĩ của .” Nàng chậc chậc vài tiếng, trong lòng cảm thấy chút đồng tình với Sở Diệu.

Nếu là các cô nương khác gả vương phủ, khi đối xử như , bọn họ chắc chắn sẽ nghĩ nguyên nhân , cảm thấy khiến trong vương phủ vui.

nàng sẽ như .

Đám lão vương phi hờ hững như , mặc dù vài phần là nhằm về phía nàng, nhưng nguyên nhân chủ yếu vẫn là bọn họ coi trọng Sở Diệu.

Bất kể bọn họ thích nàng như thế nào nữa, nhưng bây giờ nàng là thê tử của Sở Diệu, khinh thường nàng chính là khinh thường Sở Diệu.

Tân phòng của Sở Diệu và Thời Phù Hân ở phía bắc xa nhất vương phủ, sân viện cực kỳ lớn, nhưng cách chính viện và Vinh Hân đường xa, đoàn Thời Phù Hân bộ chừng nửa canh giờ mới đến nơi.

Sau khi trở về viện tử, Thời Phù Hân mới xuống bà tử đến bẩm báo.

Loading...