Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 620
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:23
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bình Yên gò má của cô nương nhà dần dần phiếm hồng, đôi mắt hạnh trong suốt sáng rực, trong lòng lập tức lộp bộp một chút, hình như cô nương nhà nàng say thật .
“Cô nương, cô gia sắp trở về , là hỉ giường !”
Bây giờ Thời Phù Hân còn khát, cũng còn đói bụng nữa, gật đầu, dậy về phía hỉ giường.
Bình Yên thấy bước chân nàng định vững vàng, yên tâm một chút.
Lúc , bên ngoài phòng vang lên tiếng ồn ào.
Nghe , Bình Yên vội vàng nhét quạt hỉ trong tay Thời Phù Hân: “Cô nương, cô gia sắp trở về , mau giơ quạt hỉ lên .”
Sau khi nhận lấy quạt, Thời Phù Hân ngừng quạt cho : “Tại nóng như thế !” Nói , sắc mặt nàng khựng một chút, đột nhiên về phía bầu rượu uống bàn: “Trong rượu vấn đề.”
Nghe nàng như , mí mắt Bình Yên đột nhiên nhảy dựng lên, lập tức nhớ đến những bí mật khuê phòng mà Lãnh ma ma giải thích cho bọn họ hai ngày .
Rất nhiều nhà sẽ thả một chút thuốc thôi tình rượu hợp cẩn dùng trong ngày đại hôn!
“Cô nương, rượu là do quận vương phi chuẩn , quận vương phi chắc chắn và cô gia hoà thuận hạnh phúc.”
Trong rượu vấn đề, phản ứng đầu tiên của Thời Phù Hân chính là hại nàng, nhưng khi xong những gì Bình Yên , thấy dáng vẻ ngượng ngùng xoắn xít tiện chuyện của nàng , nàng lập tức hiểu rõ.
Cũng , trong cuộc hôn nhân ở thời cổ đại, hầu hết nam nữ đều chỉ là những xa lạ mới gặp một vài , nếu chút thủ đoạn hỗ trợ, thể động phòng.
“Lạch cạch.”
Không đợi Thời Phù Hân nghĩ nhiều, cánh cửa phòng mở .
Thời Phù Hân thấy, vội vàng giơ quạt hỉ lên che mặt .
Sau khi tân phòng, ánh mắt của Sở Diệu lập tức dừng Thời Phù Hân đang hỉ giường.
“Các ngươi lui xuống hết , chỗ cần các ngươi hầu hạ.”
Lãnh ma ma và Bình Yên đưa mắt một cái, lo lắng về phía Thời Phù Hân, đó nhanh chóng lui ngoài.
Hai mới rời , trong phòng lập tức trở nên yên tĩnh.
Trong im lặng, đầu óc Thời Phù Hân càng ngày càng choáng váng, cơ thể cũng càng ngày càng khô nóng, thấy Sở Diệu lâu gỡ quạt , nàng cũng lười chờ thêm nữa, đang định tự buông quạt hỉ xuống thì chiếc quạt hỉ trong tay một bàn tay khớp xương rõ ràng rút .
Không quạt hỉ cản trở, cả Thời Phù Hân cứ thế để lộ trong tầm mắt của Sở Diệu, đồng thời, Sở Diệu cũng bại lộ trong mắt Thời Phù Hân.
Sở Diệu mặc bộ hỉ bào màu đỏ thậm chí còn chói mắt hơn cả bình thường, Thời Phù Hân khỏi đến sửng sốt.
Mà Sở Diệu khuôn mặt hàm chứa ý xuân, sóng mắt đong đưa quyến rũ lòng của Thời Phù Hân, cũng chút sửng sốt.
Trong lòng hiểu rõ, Thời Lục lẽ tình cảm nam nữ với , nhưng lúc , thấy Thời Phù Hân liếc mắt đưa tình thẳng , bộ ánh mắt đều là hình ảnh của , trái tim Sở Diệu vẫn nhịn đập thình thịch.
Sở Diệu , Thời Phù Hân , một cúi đầu đánh giá, một ngẩng đầu ngóng .
Khi tầm mắt hai chạm , bầu khí quyến luyến bắt đầu lan tràn trong phòng.
Nhìn thấy khuôn mặt càng ngày càng hồng hào, ánh mắt càng ngày càng mê ly của Thời Phù Hân, Sở Diệu cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, chủ động thu hồi tầm mắt đầu tiên, đến bàn, cầm lấy rượu giao bôi, thở một mới trở hỉ giường một nữa.
Sở Diệu đưa một chén rượu đến mặt Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân chút do dự cầm lấy, tầm mắt từ đầu đến cuối vẫn hề rời khỏi Sở Diệu.
Nhìn thấy dáng vẻ si mê của nàng, Sở Diệu nhịn cong cong khoé miệng, xuống bên cạnh nàng, uống rượu giao bôi với nàng.
Cánh tay lồng , ánh mắt triền miên, lúc trong lòng Sở Diệu chút run rẩy, Thời Lục cũng thích đúng ?
“Nàng… Để giúp nàng gỡ mũ phượng xuống.”
Nhìn thấy Sở Diệu nhẹ nhàng giúp gỡ mũ phượng xuống, đặc biệt là khi bàn tay Sở Diệu vô tình chạm khuôn mặt , Thời Phù Hân nhịn nuốt nước miếng.
là sắp thể cơm…
Chờ đến khi Sở Diệu đặt mũ phượng lên bàn trang điểm , thì thấy Thời Phù Hân dậy, đó bắt đầu… Cởi quần áo!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-620.html.]
Sở Diệu chút phản ứng kịp, hai mắt nhịn mở to.
Hắn Thời Lục khác với những tiểu thư khuê tú khác, hiển nhiên là nàng rụt rè ngượng ngùng giống như những cô nương , nhưng nàng quá chủ động ?
Chủ động đến mức khó thể chống đỡ .
“Thời Lục, nàng… Chúng chuyện một chút, vội nghỉ ngơi.”
Thời Phù Hân- Người cởi hỉ bào xuống một cái, sóng mắt lưu chuyển : “ nóng quá.”
“Nóng?”
Sở Diệu nghĩ đến điều gì đó, đầu bầu rượu giao bôi, đó mặt lộ vẻ giãy giụa.
Hắn là nam tử, một việc nên để chủ động, bây giờ và Thời Lục bái đường thành , đáng lý nên thành trách nhiệm của một trượng phu, lúc nên chủ động mới .
Nghĩ đến đây, Sở Diệu sải bước về phía hỉ giường, đưa tay đỡ lấy hình đang loạng choạng của Thời Phù Hân, mới chạm cánh tay của nàng, cả Thời Phù Hân áp sát , hai tay ôm lấy cổ .
Động tác khiến Sở Diệu lập tức trở nên cứng đờ.
Đặc biệt là khi thấy Thời Phù Hân đưa tay , dùng ngón tay chậm rãi lướt qua mặt, môi , đó từ từ di chuyển xuống phía , dừng ở vùng n.g.ự.c vuốt ve xoay tròn, trực tiếp lắp: “Nàng… Nàng gì?”
Nghe thấy câu , Thời Phù Hân nhịn nữa bật “ha ha” thành tiếng, chỉ là bởi vì say rượu nên giọng vẻ yêu kiều động lòng .
“Chàng là trượng phu của , bất kể gì nữa cũng là điều hợp tình hợp lý.”
“Nóng quá!”
“Chàng nóng ?”
Sở Diệu Thời Phù Hân lắc qua lắc cho tâm phiền ý loạn, trong lòng chấn động, đưa tay ôm lấy trong lòng ngực, đang định chút chuyện gì đó thì Thời Phù Hân lôi kéo ngã xuống giường.
Sau khi phí sức chín trâu hai hổ mới thể đỡ Thời Phù Hân xuống đầu gối, đó điểm huyệt, mà đầu sỏ gây tội trực tiếp coi trở thành túi chườm nước đá, hai mắt nhắm , ngủ say…
Nhìn ngọn nến đỏ lung linh, Sở Diệu mở to mắt đến tận bình minh
...
Theo kế hoạch của Sở Diệu, mặc dù cân nhắc lợi ích với Thời Lục, lẽ Thời Lục cũng vì tình thế ép buộc nên mới lựa chọn gả cho , nhưng nếu hai bọn họ thành , đương nhiên sẽ đối xử với nàng, sẽ gánh vác trách nhiệm.
thể ngờ rằng Thời Lục điểm huyệt trong đêm động phòng hoa chúc.
Tại Thời Lục điểm huyệt ?
Không thích ?
Không một cuộc sống thực sự với ?
Hay là, chỉ là kế sách tạm thời của nàng để đối phó với Thái tử?
Bất kể là vì nguyên nhân nào nữa, trong lòng Sở Diệu cũng tràn ngập cảm giác thất bại.
Hắn đáng ghét như ?
Bắt đầu từ năm mười bảy tuổi, tự tìm kiếm thê tử cho , nhưng chỉ cần là cưới, đối phương đều gả cho , bây giờ khó khăn lắm mới thể cưới một phù hợp với yêu cầu của trong tất cả các phương diện, thật lòng chịu trách nhiệm với Thời Phù Hân, tuy nhiên, vẫn ghét bỏ.
Sở Diệu cảm thấy thất bại cảm thấy phụ lòng.
Từ nhỏ phụ ghét bỏ, tổ mẫu tổ phụ thích, bây giờ ngay cả thê tử của cũng ghét bỏ , trái tim vốn dĩ đang cảm thấy ấm áp vì cuộc hôn nhân nguội lạnh một nữa.
Nhìn Thời Phù Hân đang rúc lồng n.g.ự.c ngủ ngon lành, Sở Diệu chằm chằm nàng trong chốc lát, đó thu hồi tầm mắt, bắt đầu chuyên tâm giải huyệt.
Quả nhiên hổ là Bạch Nguyệt Quang thể g.i.ế.c c.h.ế.t tuyệt điên tông sư, nội lực thâm hậu đến mức khiến kinh ngạc cảm thán, Sở Diệu tốn nhiều công ức mới thể mở huyệt đạo.
Huyệt đạo mới mở, Sở Diệu xoay dậy.
“Ưm…”
Nhìn Thời Phù Hân xoay tiếp tục ngủ say, Sở Diệu mặt cảm xúc bước xuống giường uống vài tách lạnh mới thể đè nén sự vui trong lòng, khi trở một nữa, bên mép giường chằm chằm Thời Phù Hân một lúc lâu.
Nghĩ đến những khác trong vương phủ xem trọng cuộc hôn nhân của , Sở Diệu mím môi, nếu bây giờ rời khỏi tân phòng thì sáng sớm ngày mai, tin tức và Thời Lục hợp chắc chắn sẽ lan truyền khắp bộ kinh thành, hít một thật sâu, xuống giường một nữa.