Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 617
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:20
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triển Bằng quan tâm khác nghĩ như thế nào, một lời lập tức phát động tấn công về phía Sở Diệu.
Lần , Sở Diệu dám lơ là nữa, thể cảm nhận mặc dù nội lực của tráng hán vẫn đạt đến cảnh giới của tuyệt điên tông sư, nhưng cơ bắp cả tràn ngập sức mạnh, tuy rằng đủ để uy h.i.ế.p , nhưng cảm giác mãnh liệt sắc bén vẫn ập đến tước mặt.
Trên trung đường phố, cuộc chiến giữa Sở Diệu và Triển Bằng khiến choáng váng.
Nếu trận chiến giữa Sở Diệu với đao kiếm song hùng đó diễn quá nhanh khiến khác thể cảm nhận một cách trực diện sức mạnh của , thì bây giờ khi đánh với Triển Bằng, khiến khác thấy rõ sự lợi hại của .
Trên phòng riêng tửu lầu, sắc mặt của Nhị Hổ vô cùng ngưng trọng, Sở Diệu và Triển Bằng đánh kịch liệt như , nhưng hề phá hỏng bất cứ thứ gì đường phố, điều đủ để cho thấy năng lực kiểm soát sức mạnh bản của hai đáng sợ đến nhường nào.
Sắc mặt của tứ hoàng tử và Liễu hầu gia đều hết sức khó coi.
Cùng lúc đó, một tửu lầu khác ở đường, sắc mặt của lục hoàng tử cũng lắm, đặc biệt là khi thấy lục hoàng tử phi Đông Phương Vân Dung ở bên cạnh đang bày vẻ mặt si ngốc, trực tiếp đập nát chén xuống mặt đất.
“Cạch!”
Tiếng tách đập vỡ khiến Đông Phương Vân Dung hồi phục tinh thần từ trong cảm giác hối hận và khiếp sợ.
Lục hoàng tử nhạo nàng : “Sao , hối hận?”
Đông Phương Vân Dung rũ mắt đáp .
Lục hoàng tử lập tức túm chặt lấy cằm nàng , khiến Đông Phương Vân Dung thẳng , chậc chậc hai tiếng: “Lúc Sở Diệu khoa trương cầu thú nàng như , nếu là nàng, sẽ hối hận đến chết.”
Đông Phương Vân Dung lục hoàng tử: “Điện hạ đang cảm thấy thể so sánh với Sở Diệu ?”
Lục hoàng tử hừ một tiếng, hất Đông Phương Vân Dung , tiếp tục trận chiến đường, nhạo : “Người khác đều trong tứ đại phụ quốc công, ánh mắt của Minh lão quốc công nhất, nhưng thể nhầm Sở Diệu chứ?”
Đông Phương Vân Dung nghiến răng nghiến lợi Sở Diệu đang chiến đấu trung, trong mắt tràn ngập sự phức tạp.
Sở Diệu, ngươi xuất sắc như , tại lúc giấu dốt?
Nếu ngươi để lộ dù chỉ một chút thì Minh quốc công phủ thể từ chối hôn nhân?
Trong lúc đó, tin tức Sở Diệu hạ gục đao kiếm song hùng- Hai cao thủ cửu phẩm đỉnh cấp chỉ trong một chiêu truyền đến tai bộ trong kinh thành, của Minh quốc công phủ cùng với những nhà từng từ chối lời cầu hôn của Sở Diệu đều hẹn mà cùng nảy sinh cảm giác hối hận.
Đương nhiên, khiếp sợ nhất thuộc về trong Vinh vương phủ.
“Sao thể?”
“Sở Diệu trở nên lợi hại như từ lúc nào?”
Sắc mặt của Sở Huyên và Sở Chiêu đều vô cùng ngưng trọng.
Sau khi chuyện, Vinh lão vương gia- Người vẫn luôn mặc kệ chuyện đời cũng thở dài một thật mạnh.
Trong lúc đang thắc mắc tại Sở Diệu trở nên lợi hại như , bọn họ cũng suy đoán xem rốt cuộc tráng hán là do thế lực nào phái đến.
Sau khi đội ngũ đón dâu của Sở Diệu khác chặn , đại hoàng tử khẽ nhíu mày, do dự một chút dẫn theo Chư Cát và Cao Trường Thọ rời khỏi phủ.
Chờ đến khi đại hoàng tử đuổi đến cánh cổng phía tây hoàng thành, đúng lúc thấy trong tửu lầu nơi tứ hoàng tử và Liễu hầu gia đang ở một lão giả mặc trường bào màu trắng dài tay, hạc phát đồng nhan*, mặt mang theo nụ giống như tắm trong gió xuân xuất hiện trong tầm mắt của .
(*Gìa nhưng vẫn tráng kiện.)
Lão giả dùng chiếc quạt lông vũ trong tay nhẹ nhàng gõ bệ cửa sổ: “Được , luận bàn như thế đủ , đừng để lỡ giờ lành đón dâu.”
Rõ ràng lão giả lớn tiếng chuyện, nhưng giọng vẫn thể truyền tai một cách rõ ràng.
Gần như ngay khi ông dứt lời, Triển Bằng và Sở Diệu đồng thời thu tay .
Sau khi tiếp đất, Sở Diệu về phía lão giả áo trắng, mặc dù trong lòng sớm suy đoán, nhưng trái tim vẫn kiểm soát đập thình thịch.
Triển Bằng đến mặt lão giả, chỉ Sở Diệu : “Võ công khá chắc chắn, nhưng nội lực trong cơ thể chút kỳ quái.”
Lão giả mỉm tủm tỉm Sở Diệu, gì cả: “Đi thôi, chúng ăn tiệc thôi.”
Triển Bằng đỡ lão giả cưỡi lên con lừa con buộc cửa tửu lầu, nhanh chậm về phía Võ Xương bá phủ.
Sở Diệu ngơ ngác hai một đoạn mới hồi phục tinh thần, bình tĩnh đại hoàng tử đang ở trong đám , lặng lẽ hai chữ “Thiên Sơn”.
Đại hoàng tử xem hiểu khẩu ngữ của Sở Diệu, trong lòng đột nhiên nhảy dựng lên.
Hạc phát đồng nhan, tiên phong đạo cốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-617.html.]
Ở Đại Sở chỉ một thể gánh danh xưng .
Thiên Trì lão nhân!
Sư tổ của !
Những khác mặt ở đây cũng nghĩ đến chuyện , còn cách nào khác, Thiên Trì lão nhân tràn ngập sắc thái truyền kỳ, danh tiếng quá vang dội.
Chẳng bao lâu , tin tức Thiên Trì lão nhân xuất hiện ở kinh thành lập tức truyền đến tai .
Sở Diệu còn đón dâu, đường đón dâu đó, Thiên Trì lão nhân cưỡi con lừa con ở phía , đội ngũ đón dâu khua chiêng gõ trống ở phía .
Đại hoàng tử chút do dự theo phía , tứ hoàng tử, lục hoàng tử mặt ở đó cũng theo.
Những khác mặt ở đây khi nhận tin tức cũng ngay lập tức đuổi đến, ngay cả Hoàng thượng khi cũng phái Dương điện chủ của Lưỡng Nghi điện .
Phía bên , khi nhận tin tức sư phụ nhà đến kinh thành, Triển Phi chờ sẵn ở cửa thành, nhưng chờ mãi chờ mãi vẫn thể chờ sư phụ và sư của .
“Hôm nay là ngày đại hôn của tiểu sư , lão nhân thể đến kịp ?”
“Hừ, theo ý thì nên đến kinh thành, chẳng chỉ thành thôi , đến lúc đó bảo tiểu sư dẫn theo Sở Diệu đến Thiên Sơn một chuyến là , cần gì đến kinh thành chứ.”
Triển Phi vẫn còn đang lẩm bẩm thì thấy tuỳ tùng hoàng sốt chạy về phía : “Có chuyện gì ?”
“Chủ tử, lão gia tử thành, bây giờ đang về phía Võ Xương bá phủ.”
“Cái gì?”
Triển Phi lập tức bật dậy, kịp hỏi nhiều, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của tuỳ tùng.
…
“Tại Thiên Trì lão nhân xuất hiện ở kinh thành?”
“Tráng hán ăn tiệc, ăn tiệc nhà nào?’
Trong lòng tứ hoàng tử và lục hoàng tử đều tràn ngập sự nghi hoặc, thấy đại hoàng tử ở phía , hai đưa mắt một cái nhanh chóng đến gần.
“Đại hoàng , Thiên Trì lão nhân là sư tổ của , tại tiến lên bái kiến?”
Đại hoàng tử thoáng qua tứ hoàng tử, gì, lúc , trong lòng chỉ tràn ngập suy nghĩ: Sư tổ và Sở Diệu cùng đường.
Sở Diệu đến Võ Xương bá phủ đón dâu!
Thiên Trì lão nhân, Thời gia!
Trong đầu giống như một thứ gì đó vỡ tan, đại hoàng tử nhớ đến ánh mắt giống như trưởng bối của lục cô nương Thời gia mỗi khi gặp nàng, thể chịu che ngực.
Tuyệt đối đừng giống như những gì suy đoán, tuyệt đối như !
Lúc đầu, thể vẫn Thiên Trì lão nhân , nhưng khi thấy con lừa con Thiên Trì lão nhân đang cưỡi đến phía đông con phố Trường An nơi Võ Xương bá phủ, đều hiểu !
Thiên Trì lão nhân đến Võ Xương bá phủ ăn tiệc!
Lúc , sắc mặt tứ hoàng tử trở nên lạnh lùng, lục hoàng tử vẫn , và Thời gia bất cứ gút mắc lợi ích nào.
…
Võ Xương bá phủ.
Thời Định Hạo đang cửa đón khách cùng với các trong nhà, thấy tiếng kèn trống của đội ngũ đón dâu vang lên, dẫn theo những khác ngoài nghênh đón, nhưng khi thấy một tráng hán, một lão giả đầu tóc bạc phơ và một con lừa ở phía , thể bình tĩnh nữa.
Đại gia Thời gia Thời Định Vinh thấy đám đại hoàng tử phía đội ngũ đón dâu, khỏi đổi sắc mặt, vội vàng phái thông báo cho đám Thời bá gia, Thời đại lão gia.
“Thất Lang!”
Nhìn thấy Triển Bằng đang vẫy tay với , Thời Định Hạo mới hồi phục tinh thần từ trong cảm giác khiếp sợ, đầu tiên là bảo gã sai vặt thông báo với Thời Phù Hân, đó mới cứng nhắc về phía Thiên Trì lão nhân!
...
“Cái gì?”
“Cửu Lang là ai đến?”
Trong tâm phòng, tân nương tử trang điểm chải tóc xong xuôi khiếp sợ gã sai vặt Thời Định Hạo.
Gã sai vặt một nữa: “Cửu gia , sư phụ và nhị sư của cô nương đến.”