Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 616
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:19
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Là Thái tử phái đến chăng?”
Sở Huyên khẽ híp mắt: “Nhị , Thái tử là trữ quân, là thể tuỳ tiện nghị luận.”
Sở Chiêu cũng để ý, tiếp tục : “Sở Diệu cướp lấy nữ nhân Thái tử coi trọng, Thái tử sẽ cho phép thuận lợi thành , chỉ là, ngang nhiên tấn công ở trong kinh thành, lá gan của Thái tử lớn ?”
Sở Huyên liếc mắt một cái, đáp .
Chuyện Thái tử coi trọng nữ nhi Thời gia lan truyền ầm ĩ, nhưng cuối cùng Hoàng thượng tứ hôn nàng cho Sở Diệu, thể là Thái tử chút mặt mũi nào.
Thái tử thể nuốt trôi khẩu khí .
Bây giờ Thái tử dạy dỗ Sở Diệu một bài học vì mất thể diện của , Hoàng thượng chắc chắn sẽ hỏi gì.
Hôm nay Sở Diệu mất mặt là điều thể tránh khỏi.
Sở Chiêu chậc chậc vài tiếng: “Không tam thể đón nữ nhi Thời gia cửa giờ lành , nếu bỏ lỡ thời gian, ha ha, chuyện sẽ thú vị lắm đây.”
Bên ngoài cánh cổng phía tây hoàng thành, Sở Diệu cưỡi con tuấn mã đeo lụa đỏ, mặt cảm xúc hai võ giả giang hồ đang ngăn cản đội ngũ đón dâu cách đó xa.
Hai võ giả, một cầm kiếm, một cầm đao.
Đao kiếm song hùng, hai cao thủ cửu phẩm đỉnh cấp, hai liên thủ với thể nhanh chóng c.h.é.m g.i.ế.c các cao thủ cửu phẩm đồng cấp.
Trên tửu lầu bên cạnh, tứ hoàng tứ thích ý nhấp một ngụm rượu nhỏ: “Ta ngay lão nhị sẽ tay mà, chỉ là ngờ phái hai cao thủ cửu phẩm đỉnh cấp, m.á.u Sở Diệu b.ắ.n ngay tại chỗ ?”
Liễu hầu gia ở bên cạnh : “Thể diện của Thái tử là thứ thể mạo phạm, Sở Diệu dẫm nỗi đau của Thái tử, cho dù hôm nay Sở Diệu c.h.ế.t thì lẽ cũng thể đón dâu.”
“Chưa chắc.”
Nghe thấy câu , tứ hoàng tử và Liễu hầu gia đồng thời về phía phát âm thành.
Đó là một đại hán trung niên đầu trọc.
“Nhị Hổ , ý gì?”
Đại hán đầu trọc đến từ Ngũ Hổ môn- Đệ nhất tông môn ở phương bắc, chưởng môn của Ngũ Hổ môn, là một vị tuyệt điên tông sư, vì mời Nhị Hổ hộ vệ cho tứ hoàng tử, Liễu hầu gia tiêu tốn một con nhỏ.
Hai mắt Nhị Hổ dán chặt Sở Diệu đang bất động lưng ngựa, lúc , đao kiếm song hùng lấy đà, chỉ chờ đợi thời cơ thích hợp sẽ tung một đòn chí mạng.
Sở Diệu dù cũng là một võ giả, võ giả vô cùng nhạy cảm những nguy hiểm, nhưng lúc , hề phản ứng.
Điều nghĩa là gì?
Có nghĩa là tên Sở Diệu hoặc phát hiện đao kiếm song hùng lấy đà, hoặc phát hiện nhưng thèm để ý.
Không thèm để ý.
Ai để ý đến đòn chí mạng của hai võ giả cửu phẩm đỉnh cấp chứ?
Sắc mặt của Nhị Hổ trở nên ngưng trọng: “Sau đừng đối địch với Sở Diệu.”
“Cái gì?”
Tứ hoàng tử và Liễu hầu gia đưa mắt , bọn họ võ công của Sở Diệu tồi, nhưng cửu phẩm thể coi là đỉnh thiên .
Một cao thủ cửu phẩm, bọn họ thực sự để mắt.
Sở dĩ bọn họ kiêng kỵ Sở Diệu chẳng qua là vì chưởng quản Giám Sát ty mà thôi.
Liễu hầu gia hiểu ý của Nhị Hổ, đang định hỏi thì đao kiếm song hùng đường phố bên tay.
Hai , một cầm trường kiếm, một cầm trường đao, hai đồng thời phát động tấn công mãnh liệt về phía Sở Diệu.
cảnh tượng b.ắ.n m.á.u ngay tại chỗ của Sở Diệu như trong dự đoán xuất hiện, đao kiếm song hùng còn kịp đến gần Sở Diệu thì Sở Diệu bay từ lưng ngựa, đao kiếm song hùng thậm chí còn cơ hội chiêu, Sở Diệu đá bay ngoài, ngã xuống cách đó mấy chục mét.
Nơi đao kiếm song hùng ngã xuống vặn cách tửu lầu nơi tứ hoàng tử và Liễu hầu gia đang ở xa.
Nhìn thấy cảnh tượng , tứ hoàng tử và Liễu hầu gia đều ngây ngẩn cả .
Võ công của Sở Diệu lợi hại như ?
Sau đó, hai thấy Sở Diệu giống như ma quỷ mặt đao kiếm song hùng đang rạp mặt đất thể dậy nổi, chỉ thấy đá nhấc chân lên đá đao kiếm song hùng vài cái, tiếng xương gãy “răng rắc răng rắc” truyền đến tai những xung quanh một cách rõ ràng.
“Hôm nay là ngày đại hôn của , tiện thấy m.á.u nên tạm thời tha cho các ngươi một mạng.”
“Người , áp giải hai đại lao của Giám Sát ty, ngày nào cũng thẩm vấn.”
Nhìn thấy đao kiếm song hùng tay chân mềm nhũn như bùn kéo , sắc mặt tứ hoàng tử và Liễu hầu gia trở nên vô cùng nặng nề.
Nhị Hổ ở bên cạnh cũng thở một , nghiêm túc hai : “Sau đừng trêu chọc Sở Diệu, là một tuyệt điên tông sư.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-616.html.]
Mặc dù tứ hoàng tử và Liễu hầu gia suy đoán, nhưng khi Nhị Hổ , bọn họ vẫn nhịn hít một .
Sở Diệu là tuyệt điên tông sư?
“Chuyện thể xảy ?”
“Sở Diệu chỉ mới hai mươi ba tuổi, tại thể trở thành tuyệt điên tông sư?”
Trên mặt tứ hoàng tử tràn ngập sự chấn động và khó thể tin .
Liễu hầu gia giống như nghĩ đến chuyện gì đó, cho tứ hoàng tử một ánh mắt mờ mịt.
Tứ hoàng tử thấy, lập tức hiểu rõ lẽ Liễu hầu gia chuyện gì đó, bèn đè nén sự mất bình tĩnh trong lòng xuống, tiếp tục rối rắm đến vấn đề nữa, đó là chuyển chủ đề: “Nếu Thái tử đao kiếm song hùng Sở Diệu phế bỏ, lẽ sẽ tức giận đến hộc m.á.u cũng nên.”
Lúc , đường vang lên tiếng ồn ào náo động.
Nhị Hổ xuống đường, nhíu mày : “Lại ngăn cản Sở Diệu.”
“Ngoài Thái tử , còn tay với Sở Diệu?”
Tứ hoàng tử và Liễu hầu gia đều vô cùng tò mò, đồng loạt đến bên cửa sổ quan sát tình hình đường.
Lần , cản đường Sở Diệu là một tráng hán cường tráng mặc áo ngắn vải thô màu xám, chừng hơn ba mươi tuổi.
Người thực sự cường tráng!
Tứ hoàng tử và Liễu hầu gia đều nhịn về phía Nhị Hổ, Nhị Hổ cũng cường tráng, nhưng so với bên , bất kể là dáng tinh thần, đều kém xa.
Nhìn thấy tráng hán đường, mí mắt củ Nhị Hổ cũng giựt giựt.
Lại là một cao thủ khiến thể cảm nhận nông sâu!
Đất kinh thành đúng là ngoạ hổ tàng long!
Nhị Hổ về phía tứ hoàng tử và Liễu hầu gia: “Đối phương là phương nào?”
Tứ hoàng tử Liễu hầu gia.
Liễu hầu gia lắc đầu: “Ta từng gặp .”
…
Trên đường , Triển Bằng bắt bẻ đánh giá Sở Diệu từ xuống , gia hoả chính là cưới tiểu sư phụ của ? Cảm giác như xứng với tiểu sư đáng yêu của lắm.
Sở Diệu ánh mắt ghét bỏ của tráng hán đột nhiên xuất hiện đến mức cả thoải mái, đang định mở miệng bảo nhường đường thì tráng hán hỏi .
“Ngươi bao nhiêu tuổi ?”
???
Sở Diệu chút bối rối và hiểu chuyện gì đang xảy .
Triển Bằng thấy Sở Diệu trả lời , chút vui: “Ta đang hỏi ngươi đấy, ngươi bao nhiêu tuổi .” Nói xong, dừng một chút: “Ngươi nhất nên thành thật một chút, nếu ngươi thể vượt qua cửa ải của .”
Nghe , Sở Diệu càng cảm thấy gì đó kỳ quái.
Tráng hán ở phía đối diện mặc dù chút kiêu ngạo, nhưng hình như đến gây chuyện, ít nhất cảm nhận bất cứ nguy hiểm gì từ đối phương.
“Hai mươi ba.”
Sở Diệu nghĩ đến tuổi tác của cũng là bí mật gì nên trả lời, nhưng mới xong thấy tráng hán ở phía đối diện khoa trương mở to mắt .
“Ngươi già như ?”
Khoé miệng Sở Diệu giựt giựt.
Được , thành ở độ tuổi đúng là muộn, nhưng cũng thể coi là già đúng ?
Triển Bằng chút hài lòng với Sở Diệu, cảm thấy tiểu sư nhà thực sự quá thiệt thòi khi tìm một nam nhân lớn hơn nàng năm tuổi, nhưng thấy tướng mạo của Sở Diệu thể chấp nhận , hào phóng vẫy tay:
“Thôi quên , nể mặt tướng mạo của ngươi khá , sẽ nhiều nữa.”
Ánh mắt Sở Diệu loé lên, giọng điệu , tư thế nào tại giống như nhạc gia đang bắt bể nữ tế mới ?
Chẳng lẽ là…
Trái tim Sở Diệu đập thình thịch, thử thăm dò hỏi một câu: “Không các hạ là?”
Triển Bằng ngẩng đầu lên: “Ta đến đây để kiểm tra hàng hoá, , để kiểm tra , xem ngươi đủ tư cách . Được , đừng nhiều lời nữa, mau đánh với một trận, đánh xong ăn tiệc cho ngon miệng.”
Sở Diệu: “…”
Những vây xem xung quanh: “…”