Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 614

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:17
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe thấy nha báo cáo, Thời đại phu nhân quan tâm đến những chuyện khác, vội vàng : “Dẫn nhị cô nãi nãi đến viện của chúng , đừng để đến Ý Quế viện.”

Thời đại phu nhân thực sự sợ Thời Ngọc Hoa, Thời Ngọc Hoa và cả nhà tứ hình như là trời sinh tương khắc, bọn họ giống như kẻ thù của , mỗi gặp mặt đều sẽ nảy sinh mâu thuẫn.

Thời Phù Lâm rót cho Thời đại phu nhân một ly : “Xem mẫu căng thẳng kìa, kể từ khi nhị cô phu rãnh rỗi ở nhà, tính tình nhị cô cô thu liễm ít.”

Thời đại phu nhân uống tách do nữ nhi rót: “Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, chỉ hy vọng Hân tỷ nhi thể vui vẻ và thuận lợi xuất giá.”

Thời Phù Lâm bĩu môi: “Mẫu , đối xử với lục tỷ tỷ còn hơn cả con.”

“Ta như là vì ai chứ, chẳng là vì con, đại ca và nhị ca của con ?”

Thời đại phu nhân chỉ trán Thời Phù Lâm một chút, đó sầu não : “Tương lai bá phủ của chúng lẽ dựa cả nhà tứ thúc sống qua .”

“Ngũ Lang bây giờ đang là tổng bộ phương nam, Âm tỷ nhi là An quốc công phu nhân, Cửu Lang là phò mã gia, hiện giờ Hân tỷ nhi cũng trở thành nhân tức của vương phủ, bây giờ mẫu giúp đỡ tứ thẩm của con nhiều hơn một chút, mấy Ngũ Lang cũng sẽ trông chừng các con nhiều hơn.”

Thời Phù Lâm mím môi: “Mẫu , con , con sẽ hoà thuận với tam tỷ tỷ và lục tỷ tỷ.”

Lúc , Thời đại phu nhân mới nở một nụ hài lòng, đang định dặn dò điều gì đó thì nha dẫn Thời Ngọc Hoa .

“Nhị về .”

Mặc dù Thời đại phu nhân dậy chào đón , nhưng Thời Ngọc Hoa vẫn chút vui: “Đại tẩu là bận rộn nhất trong nhà, nhưng thể đích tiếp đón , đúng là thụ sủng nhược kinh.”

Thời đại phu nhân mặt đổi sắc: “Muội chính là nhị cô nãi nãi Thời gia, cho dù chuyện quan trọng lớn bằng trời nữa cũng thả xuống để gặp .”

Thời Ngọc Hoa hừ một tiếng: “Đại tẩu cần mát , tẩu chẳng qua là sợ cãi với cả nhà lão tứ mà thôi.”

Thời đại phu nhân cũng lười chiều theo Thời Ngọc Hoa nữa, nhàn nhạt : “Không chỉ sợ, thử hỏi những khác trong nhà xem nào sợ ?”

Thời Ngọc Hoa nhạo một tiếng: “Không giả vờ nữa ? Các tẩu chẳng qua cũng chỉ đội đạp mà thôi.”

Thời Phù Lâm nhịn nữa: “Nhị cô cô đúng, chúng đội đạp , nhưng trong kinh thành , , thế gian ai như ? Chẳng ai thanh cao hơn ai cả.”

“Ngươi…”

Thời Ngọc Hoa tức giận đến bật : “Quy củ của bá phủ càng ngày càng trở thành vật trang trí, bây giờ bất cứ tiểu bối nào cũng thể chống đối trưởng bối.”

Thời Phù Lâm hừ một tiếng: “Nếu trưởng bối dáng vẻ của trưởng bối, tiểu bối đương nhiên sẽ kính trọng.”

Thời Ngọc Hoa tức giận đến lồng n.g.ự.c phập phòng, kể từ khi tướng công mất chức quan, bây giờ ngay cả nhà đẻ cũng coi bà gì nữa: “Các ngươi cứ việc nịnh bợ .”

“Nha đầu Hân tỷ nhi , đầu tiên là trêu chọc Liễu gia, đó trêu chọc Thái tử, các ngươi cho rằng nàng gả vương phủ thì Thời gia thể thơm lây ?”

“Đừng để đến cuối cùng những thơm lây mà còn rước tai hoạ , cuối cùng c.h.ế.t như thế nào cũng .”

Những lời thực sự quá đáng, thời đại phu nhân thể nổi nữa: “Nhị , nào nguyền rủa nhà đẻ như ? Chuyện trong nhà cần một nữ tử xuất giá như lo lắng, nếu thực sự rảnh rỗi chuyện gì thì nên quản chuyện trong nhà .”

“À , vẫn qua thiết với cả nhà Chính Khôn đúng ?”

“Thân là tẩu tử, khuyên một câu, Phù Chi nhà Chính Khôn là thất của tứ hoàng tử, đừng vì qua thiết với cả nhà Chính Khôn mà khiến ngoài tưởng rằng Nguỵ gia chính là của tứ hoàng tử.”

Thời Ngọc Hoa lập tức bật dậy: “Chuyện của đến lượt tẩu tử quan tâm, thỉnh an mẫu .”

Nhìn theo bà rời , Thời đại phu nhân tức giận thôi.

“Lúc bởi vì chuyện của Ngũ Lang và Hân tỷ nhi, cả nhà chúng và Liễu gia đối chọi gay gắt, cũng may đối chọi , nếu nhị cô cô của con thiết với cả nhà Lý Chính Khôn như , chừng ngoài sẽ cho rằng cả nhà chúng thuộc phe phái tứ hoàng tử cũng nên.”

Thời đại phu nhân vô cùng đau đầu: “Từ đến nay chuyện đoạt đích đều tràn ngập mưa tanh gió máu, Hân tỷ nhi bất chấp thanh danh của huỷ hoại , đắc tội với đông cung cũng liên luỵ đến Thái tử và tứ hoàng tử, nhị cô cô của con thì , tự xông .”

Thời Phù Lâm cũng chút lo lắng: “Nói , chuyện cũng trách cả nhà Chính Khôn thúc, nếu bọn họ tham hư vinh thì Phù Chi tỷ thể hậu viện của tứ hoàng tử?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-614.html.]

“Đám của Lý gia đúng là đáng ghét, lúc Liễu gia đối phó với chúng , cả nhà bậy bạ chúng ít.”

“Tổ phụ tổ mẫu xem như phí công nuôi dưỡng Chính Khôn thúc, cả nhà đều là hạng lấy oán trả ơn.”

Nhắc đến cả nhà Lý Chính Khôn, Thời đại phu nhân cũng nhiều, bây giờ trong phủ sớm còn qua với bọn họ nữa, coi như những xa lạ.

Phủ đại hoàng tử.

Đại hoàng tử đích lựa chọn hai món đồ trang sức từ trong tư khố của , dự định sẽ cho tặng cho Sở Diệu coi như hạ lễ thành , trong lúc đang chọn trang sức thì phụ tá của đại hoàng tử đến.

“Chư Cát .”

Chư Cát Tốn món đồ trang sức, : “Đồ như , điện hạ cũng nỡ lòng đưa ?”

Đại hoàng tử : “Cuối cùng Sở Diệu cũng thành , đương nhiên tỏ vẻ chút gì đó.”

Chư Cát Tốn nghĩ đến tuổi tác của Sở Diệu, tán thành gật đầu: “Diệu tam công tử thành thực sự muộn một chút, nhưng dù cũng giống như mong của , thê tử của là do tự lựa chọn.”

Đại hoàng tử thở dài: “Nhiều hơn cả vẫn là do tình thế ép buộc mà thôi, Diệu ca nhi là một quật cường, mà vị Thời cô nương cưới cũng ngoan ngoãn gì, thực sự lo lắng hai thể hoà hợp với .”

Chư Cát Tốn mỉm : “Diệu tam công tử đa tình, chỉ cần vì Thời cô nương thể giúp củng cố hậu trạch, lẽ sẽ hài lòng.”

Đại hoàng tử lắc đầu: “Tiên sinh đừng thấy Diệu ca nhi ngày thường tim phổi, giống như quan tâm đến bất cứ nào, nhưng thực chất nặng tình nhất.”

“Vinh quận vương vẫn luôn cảm thấy Diệu ca nhi khắc , từ nhỏ thích , còn quận vương phi là chỉ sắc mặt của Vinh quận vương hành sự, khiến Diệu ca nhi chịu ít ấm ức.”

“Thực Diệu ca nhi vẫn luôn khát vọng một gia đình ấm áp.”

Về điểm , Chư Cát Tốn thực sự thể , ông còn tưởng rằng Sở Diệu thực sự là ý chí sắt đá khi thể bất chấp thể diện của Vinh lão vương phi, trực tiếp khai đao với Ôn quốc công phủ.

“Nói như , Diệu tam công tử nên cưới một vị khuê tú hiền lương thục đức mới .”

Đại hoàng tử: “Cho nên việc chọn thê tử của Diệu ca nhi là do tình thế ép buộc.”

Triển phủ.

Triển thần y nhận thư từ Thiên Sơn, lúc đầu còn vui vẻ, nhưng khi thư xong, lập tức tức giận đến mức nhảy dựng lên.

“Chủ tử, chuyện gì ?”

Tuỳ tùng lập tức hỏi.

Triển Phi tức giận qua : “Vị sư của thư cho lão nhân rằng nàng thành , khi nhận thư, lão nhân dẫn theo nhị sư đến kinh thành.”

Tuỳ tùng: “…”

Triển Phi tức giận thôi: “Chẳng chỉ là thành thôi , cần hưng sư động chúng ? Có nha đầu cảm thấy vẫn đủ ấn tượng ?”

Hắn thể tưởng tượng sự xuất hiện của lão nhân sẽ gây oanh động lớn đến nhường nào.

“Haiza, một sư khiến khác đau đầu như thế nào chứ?”

“Nàng cho rằng nàng gả cho một trong sạch ? Không đến trong Vinh vương phủ, chỉ riêng tên Sở Diệu , chừng hai sẽ đánh đến gà bay chó sủa cũng nên.”

Thời Phù Hân cũng chuyện Thiên Trì lão nhân và nhị sư đến kinh thành, nàng chỉ nghĩ dù cũng là sư đồ, dù thế nào nữa nàng cũng thông báo cho sư phụ một tiếng chuyện nàng thành , nếu lắm.

Nếu nàng Thiên Trì lão nhân đến, lẽ nàng sẽ như , sẽ thông báo muộn một chút, dù nàng cũng công khai chuyện là đồ của Thiên Trì lão nhân cho bộ thiên hạ .

Loading...