Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 607
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:10
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
trong lòng nàng vẫn chút khó chịu, nếu nàng, Công Tôn Minh thể đoạt tú cầu, thì , tú cầu mới đến tay giao nó cho khác.
Cuối cùng nàng vẫn may áo cưới cho !
Điều khiến Thời Phù Hân khó chịu nhất chính là màn đoạt tú cầu hôm nay ít nhiều cũng chút hoang đường và buồn .
Chuyện chung đại sự của sáu con cứ thế quyết định bằng một trò chơi, hơn nữa trò chơi còn là kết quả của sự tranh đấu giữa nhiều bên.
bọn họ thể mang ơn đội nghĩa.
Đây chính là hoàng quyền.
“Cô nương.”
Tiểu Phương và Bình Yên cùng theo tiến cung chút lo lắng Thời Phù Hân, là nha bên cạnh, các nàng đều cô nương nhà thích gả cho Công Tôn Minh hơn, chỉ là ngờ Công Tôn Minh nhất thời đổi ý.
Thời Phù Hân : “Ta , cần lo lắng.”
Tiểu Phương hừ một tiếng, : “Công tôn công tử thoạt vẻ ôn tồn lễ độ, hào hoa phong nhã, ngờ là một giữ lời, đúng là nhầm .”
Thời Phù Hân nhàn nhạt mỉm : “Cô nương nhà ngươi là tiền bạc, thể khiến tất cả yêu thích, Công Tôn Minh thích cũng là chuyện bình thường.”
“Được , Công Tôn Minh là quá khứ, cần nhắc nữa.”
Bình Yên lo lắng đến Vinh vương phủ, khi cô nương nhận lấy tú cầu do Diệu tam công tử tặng, sắc mặt Vinh quận vương khó coi, cô nương nhà nàng gả vương phủ, liệu thể sống một cuộc sống ?
“Cô nương, Vinh vương phủ…”
Thời Phù Hân nàng đang lo lắng chuyện gì, Sở Diệu vốn dĩ trong những lựa chọn của nàng, vì thế nàng cũng chuẩn tâm lý cho những rắc rối sẽ gặp .
“Gả cho nào cũng nhược điểm, dù ngoại hình của Sở Diệu cũng tồi, chỉ cần lý do thôi, gả cho cũng thiệt thòi gì.”
Bình Yên và Tiểu Phương bất bất đắc dĩ liếc mắt một cái, tại cô nương nhà các nàng trọng nhan sắc đến thế chứ?
…
Thời Phù Hân còn trở về bá phủ, Thời gia trong cung xảy chuyện gì.
Đối với chuyện , ngoại trừ Thời Chính Hoà, Kim Nguyệt Nga và Thời lão phu nhân tỏ lo lắng , mặt những khác đều mang theo sự vui mừng rõ ràng.
Mặc dù thanh danh của Sở Diệu quá kém, nhưng gia thế , đích tử vương phủ; Bây giờ còn là lão đại của Giám Sát ty, quyền thế, một vị cô gia cường thế như chắc chắn sẽ mang đến nhiều lợi ích cho Thời gia.
Thời lão phu nhân thấy rõ sắc mặt của , trong lòng phu thê lão tứ nảy sinh khúc mắc nên cho đại phòng, ngũ phòng và thất phòng giải tán, chỉ để Thời Chính Hoà và Kim Nguyệt Nga.
Những khác , hốc mắt Kim Nguyệt Nga lập tức đỏ bừng, cầm khăn ngừng lau nước mắt.
Bà cũng chút ít về tình hình của Vinh vương phủ, Sở Diệu trì hoãn đến hai ba tuổi vẫn thành chính là vì mối quan hệ giữa và trong phủ , tính tình Hân tỷ nhi thẳng thắn, thể quản lý một nhà chồng phức tạp như .
Trong lòng Thời Chính Hoà cũng vô cùng khó chịu, mấy năm nay ông ngừng lập công, khó khăn lắm mới thể thăng lên thành chi huy Binh Mã ty bắc thành, nhưng vẫn thể chống lưng cho nữ nhi.
Thời lão phu nhân thở dài một : “Các con nghĩ thoáng một chút , mặc dù Vinh vương phủ phức tạp một chút, nhưng cũng hơn nhiều so với việc để Hân tỷ nhi đông cung thất cho Thái tử đúng ?”
“Hân tỷ nhi là một mạnh mẽ, bây giờ Thái tử ép đến mức thể vội vàng chọn lựa Sở Diệu, lẽ trong lòng cũng thoải mái, các con nhất định kiểm soát cảm xúc, đừng để nàng khó chịu thêm nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-607.html.]
“Dòng dõi vương phủ khá cao, các con cũng nhanh chóng chuẩn của hồi môn cho Hân tỷ nhi , hai vị thê tử của hai vị đích đó của Sở Diệu đều là quý nữ danh môn thế gia, cho dù thế nào nữa, của hồi môn của Hân tỷ nhi cũng thể thua kém hai vị tẩu tẩu.”
Kim Nguyệt Nga vội vàng lau khô nước mắt: “Mẫu , con sẽ chuẩn của hồi môn cho Hân tỷ nhi thật kỹ.”
Bây giờ gia nghiệp của tứ phòng bọn họ là ít nhất trong nhà nữa, trong tay bốn hài tử đều sản nghiệp, mỗi năm cho bà ít tiền, bây giờ tài sản của bà còn dư dả hơn một chút so với Thời đại phu nhân.
Thời lão phu nhân: “Trong nhà kho của còn một thứ giá trị, hai ngày nay con hãy theo dọn chúng ngoài, sửa sang một chút.”
Thấy phu thê Thời Chính Hoà ngăn cản, bà trực tiếp cắt ngang: “Được , Hân tỷ nhi là tôn nữ của , gả vương phủ cũng mang đến vinh quang cho bá phủ, tổ mẫu như cho nàng thêm vài thứ.”
Một ngày tết Đoan Ngọ, Hoàng thượng ban thánh chỉ tứ hôn đến cho ba cặp đôi nhận tú cầu.
Thời Phù Hân thánh chỉ trong tay, tâm trạng chút phức tạp, nàng và Sở Diệu cứ thế trói buộc .
Mặc dù nàng cũng thèm bề ngoài của , nhưng dù hôn nhân cũng là chuyện giữa hai , thử nghĩ đến nhà của Sở Diệu, nàng cảm thấy đau đầu.
Cuộc sống đầy rẫy những điều bất ngờ, chuyện gì cũng phát triển theo ý của .
…
Vinh vương phủ.
Vinh quận vương kìm nén cơn giận tiễn thái giám truyền chỉ rời , khi thái giám rời , ông lập tức nổi trận lôi đình với Sở Diệu: “Nghiệt tử, một tiểu thư Quốc công phủ đắn ngươi cưới, cưới một nữ nhân Thái tử coi trọng.”
“Tại bổn vương sinh một nhi tử như ngươi chứ, sinh khắc phụ thì thôi , bây giờ còn gây hoạ cho vương phủ, ngươi quả thực là một tai hoạ, lúc khi ngươi mới chào đời, bổn vương nên trực tiếp bóp c.h.ế.t ngươi thì hơn.”
Thấy Vinh quận vương về phía bằng ánh mắt giống như đang kẻ thù, Sở Diệu tức giận bi phẫn, từ nhỏ mang lưng tội danh khắc phụ, khắc đến phụ vương của như thế nào nữa.
“Phụ vương, Hoàng thượng tứ hôn thể là gây hoạ cho vương phủ chứ?”
“Người tức giận chẳng qua cũng chỉ là vì cưới công chúa Bắc Yến, thể cho nhi tử ngoan của ngài một công việc , cần gì gán ghép tội danh lung tung cho chứ?”
“Phụ vương, kế hoạch của , dùng chính chuyện chung đại sự của để lót đường cho tiền đồ của Sở Chiêu, nếu nhi tử là , cũng hỏi ông trời xem tại một phụ như ?”
Thấy Sở Diệu còn dám tranh luận, hơn nữa còn những lời đ.â.m trái tim ông , Vinh quận vương tức giận đến mức đánh mất lý trí: “Càn quấy! Người , lấy roi đây, hôm nay bổn vương dạy dỗ đứa con ngỗ nghịch bất hiếu một bài học.”
Quận vương phi Quan thị thấy , vội vàng bước đến bồi tội: “Vương gia, Diệu ca nhi là một bướng bỉnh, ngài đừng chấp nhặt với nó, Diệu ca nhi, còn mau xin phụ vương con!” Nói , bà ngừng đưa mắt hiệu cho Sở Diệu.
Sở Diệu nhạo một tiếng, thèm để ý.
Vinh quận vương thấy, càng tức giận hơn nữa, ngừng gào thét hạ nhân nhanh chóng lấy roi, ông động gia pháp.
Sở Chiêu thấy Vinh quận vương tức giận đến lồng n.g.ự.c phập phồng lên xuống, vội vàng bước đến thuận khí giúp Vinh quận vương: “Phụ vương, đừng nóng giận, nếu ảnh hưởng đến sức khoẻ thì đáng.”
Lúc , Vinh lão vương phi cũng nện cây quải trượng bằng gỗ đàn hương trong tay xuống đất: “Các ngươi lão bà tử tức c.h.ế.t ? Dừng hết cho .”
Nói , bà cảnh cáo trừng mắt Vinh quận vương vẫn còn ồn ào.
Vinh quận vương dám trái ý mẫu , sự nâng đỡ của Sở Chiêu, ông thở hổn hển xuống ghế.
Cuối cùng trong phòng cũng yên tĩnh .
Nhìn thấy cảnh tượng , Sở Diệu chỉ cảm thấy châm chọc.
Tổ mẫu của nào cũng như , mỗi phụ vương hài lòng tìm gây rắc rối, tổ mẫu đều chờ đến khi phụ vương phát hoả với xong mới đau ngứa ngăn cản tình hình trở nên tồi tệ hơn.
Lúc còn nhỏ thể phản kháng, nhiều tránh đánh đòn; khi lớn hơn một chút, bắt đầu phản kháng, thanh danh ngỗ nghịch bất hiếu của cứ thế lan truyền ngoài, nhiều đến.