Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 591

Cập nhật lúc: 2025-09-12 23:52:28
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vĩnh An công chúa kinh ngạc qua: “Nhiều năm Khánh Dương cô cô đúng là ốm nặng một phen, cơ thể bình thường cũng nhiều bệnh nhẹ, nhưng hôm nay sắc mặt của ngài thoạt vẻ tồi, tỷ thể ?”

Thời Phù Hân nhún vai: “Y giả chú trọng vọng, văn, vấn, thiết*, chuyện khó . Mặc dù bất tài, nhưng về phương diện y thuật cũng mở cửu khiếu, chỉ một khiếu thông.”

(Vọng, văn, vấn, thiết: bốn phương pháp chữa bệnh của Đông y; , , hỏi, sờ. gọi là "tứ chẩn".)

Vĩnh An công chúa bật một tiếng, một nữa cảm thán Thời Phù Hân và Thời Định Hạo quả hổ là tỷ song sinh, chuyện đều hài hước như .

lúc đang đến chào Khánh Dương cô cô một tiếng, tỷ thể cùng đến đó ?”

Thời Phù Hân lập tức mỉm đến mức khoé mắt cong cong: “Được chứ, chứ.”

Sau đó, Vĩnh An công chúa dẫn Thời Phù Hân về phía Khánh Dương công chúa.

Vĩnh An công chúa từ nhỏ lớn lên bên cạnh Thái Hoàng Thái hậu, bây giờ Thái Hoàng Thái hậu vẫn đang khoẻ mạnh, cần trong lòng nghĩ như thế nào, nhưng ngoài mặt vẫn sẵn sàng cho nàng vài phần mặt mũi.

Vì thế, sự giới thiệu của Vĩnh An công chúa, Khánh Dương công chúa tỏ khá nhiệt tình với Thời Phù Hân, ba cùng chuyện nhiều, bầu khí vô cùng hài hoà.

bầu khí hài hoà cũng kéo dài bao lâu.

Nhìn thấy Thành Dương công chúa dẫn theo cô nương Kim gia và mấy nữ quyến hoàng thất khác về phía , nụ mặt Vĩnh An công chúa và Thời Phù Hân ngay lập tức trở nên phai nhạt.

“Thành Dương cô cô vạn an.”

“Công chúa vạn an.”

Vĩnh An công chúa và Thời Phù Hân dậy hành lễ.

Tầm mắt Thành Dương công chúa xẹt qua Thời Phù Hân, “ừ” một tiếng xuống bên cạnh Khánh Dương công chúa: “Khánh Dương , lâu lắm ngoài nên các cô nương hiện giờ như thế nào , ngoài mặt vẻ ngoan ngoãn lanh lợi, nhưng thực chất tâm cơ thâm sâu. Năm ngoái từng gặp một mưu mô như , cho đến bây giờ vẫn thể hồi phục tinh thần .”

mới dứt lời, mấy nữ quyến theo đến lập tức phụ hoạ.

Trong lòng Vĩnh An công chúa nhảy dựng lên, vội vàng thoáng qua Thời Phù Hân ở bên cạnh, thấy sắc mặt nàng đổi mới thở phào nhẹ nhõm một , nhưng nghĩ đến chuyện của Thời Phù Hân và Phạm Minh Vũ, Thành Dương công chúa đến đây để gây chuyện, nàng vội vàng với Thành Dương công chúa và Khánh Dương công chúa:

“Thành Dương cô cô, Khánh Dương cô cô, bây giờ hoa trong Ngự Hoa viên đang nở rộ rực rỡ, là thời điểm thích hợp để ngắm hoa, chi bằng để Vĩnh An cùng với hai vị cô cô thưởng hoa một lát.”

Thành Dương công chúa bỏ qua cơ hội khiến Thời Phù Hân mất mặt mặt , đang định mở miệng thì Khánh Dương công chúa : “Ta và Thành Dương cô cô của cháu lâu lắm chuyện với , nên sẽ đến Ngự Hoa viên, nếu cháu ngắm hoa thì dẫn theo Thời cô nương cùng .”

Nghe , Vĩnh An công chúa lập tức mở miệng: “Vậy Vĩnh An quấy rầy hai vị cô cô chuyện nữa.” Nói xong, nàng lập tức dẫn theo Thời Phù Hân rời .

Nhìn hai xa, Thành Dương công chúa chút bực , Khánh Dương công chúa đang mỉm rót cho , bà tiện gì.

Vĩnh An công chúa nhanh chóng dẫn theo Thời Phù Hân khỏi đại điện, lúc đến cửa đại điện, thấy Thời Phù Hân đầu thoáng qua Thành Dương công chúa, nàng vội vàng kéo nàng , nhỏ giọng :

“Thành Dương cô cô và phụ hoàng tình nghĩa thâm sâu, phụ hoàng dung túng ngài , gặp nàng, nếu thể tránh thì hãy tránh một chút.”

Thời Phù Hân thu hồi tầm mắt từ Thành Dương công chúa và cô nương Kim gia, : “Công chúa yên tâm, từ xưa đến nay vẫn luôn nhút nhát, việc gì cũng thể nhẫn nhịn, sẽ gây chuyện.”

Vĩnh An công chúa nghĩ đến cảnh tượng Thời Phù Hân mách lẻo chuyện Liễu quý phi vỡ miếng chạm ngọc với phụ hoàng ở mặt , sắc mặt chút ngơ ngác.

Nhút nhát?

Làm việc gì cũng thể nhẫn nhịn?

Nhìn thấy dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi nhẫn nhịn nuốt trôi ấm ức bụng của Thời Phù Hân, Vĩnh An công chúa ngẩng mặt lên trời, bản lĩnh trừng mắt dối … Thực sự là ai thể sánh bằng.

Thời Phù Hân cũng chú ý đến phản ứng của Vĩnh An công chúa, vẻ mặt bi thương hỏi: “Công chúa, tin ?”

Khoé miệng Vĩnh An công chúa giật giật, gượng : “Không, tin tỷ chứ?” Nói xong, nàng đầu sang chỗ khác thu hồi ý , dáng vẻ giống như trút gánh nặng.

Thôi , Hân tỷ nhi như thế nào thì như thế đó !

Nhìn thấy vẻ mặt bất đắc dĩ ngượng ngùng khi chuyện với của Vĩnh An công chúa, tâm trạng của Thời Phù Hân , tính tình của công chúa khá , ở bên cạnh Cửu Lang chắc chắn thể sống hoà thuận.

Lúc Vĩnh An công chúa dẫn Thời Phù Hân đến Ngự Hoa viên, trong Ngự Hoa viên ít nữ quyến, hai đều thích nhiều nên ngắm hoa nữa, mà đến bên cạnh hồ Thái Dịch thưởng cảnh hồ.

“Ồ, đó chẳng là nhi tử của đại hoàng tử ?”

Hai mới đến nơi, thấy một đám nha bà tử dẫn theo Sở Ngọc mới hơn ba tuổi đến bên hồ Thái Dịch nghịch nước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-591.html.]

Thời Phù Hân khẽ nhíu mày: “Tại đại hoàng tử và đại hoàng tử phi ở bên cạnh?”

Sắc mặt Vĩnh An công chúa cũng đổi, một từ nhỏ lớn lên trong cung như nàng đột nhiên ngửi thấy mùi âm mưu, rằng hồ Thái Dịch chính là nơi thường xuyên xảy tai nạn nhất trong cung.

“Hân tỷ nhi, vẫn ngắm hoa, chúng trở về Ngự Hoa viên .”

Nói , Vĩnh An công chúa kéo Thời Phù Hân , đáng tiếc thể kéo , những kéo mà đối phương còn “vèo” một tiếng, chạy qua mặt nàng , nhanh chóng chạy về phía Sở Ngọc.

“A…”

Bên hồ Thái Dịch vang lên tiếng hét chói tai.

Lúc nãy Sở Ngọc ma ma nha bế lên du thuyền, khi du thuyền chèo xa bờ vài mét thì nó đột nhiên rung lắc dữ dội.

Du thuyền lớn lắm, nhưng hai ma ma và bốn nha hầu hạ Sở Ngọc đều lên.

Trong lúc rung lắc, các nha ma ma thể vững, tất cả đều ngã trái ngã .

Trong cơn hoảng loạn, một nha bước đến bảo vệ Sở Ngọc, nhưng mới đến gần những khác đang hoảng loạn xô ngã xuống hồ.

đầu tiên rơi xuống nước thì sẽ thứ hai.

Chẳng bao lâu , ba rơi xuống nước.

Vĩnh An công chúa thể thấy rõ, ma ma đang ôm Sở Ngọc chỉ xổm xuống tìm kiếm thăng bằng, mà còn di chuyển đến bên mép thuyền.

Khi chiếc thuyền rung lắc dữ dội, cơ thể ma ma đang ôm Sở Ngọc cũng nghiêng ngã về phía hồ là điều thể tránh khỏi.

Nhìn thấy cảnh tượng , trái tim Vĩnh An công chúa ngay lập tức treo cao lên đến tận cổ họng.

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một bóng lập tức bay vút qua mặt hồ, ôm lấy Sở Ngọc khi ma ma rơi xuống hồ.

“Tõm tõm...”

Ma ma rơi xuống nước, còn Sở Ngọc Thời Phù Hân ôm trong ngực, vững vàng mạn thuyền.

Thấy Sở Ngọc việc gì, trái tim công chúa cũng thả xuống bụng, đó xách theo làn váy ngay lập tức chạy về phía du thuyền.

Du thuyền vẫn còn đang rung chuyển dữ dội, Thời Phù Hân lướt qua mặt hồ gợn sóng, Sở Ngọc ở trong n.g.ự.c , hỏi: “Bảo Nhi, còn nhớ ?”

Sở Ngọc rõ ràng chút sợ hãi, thấy giọng của Thời Phù Hân, nàng, đó ngơ ngác gật đầu, với giọng sữa ngọt ngào: “Nhớ, ngươi là trúc trúc, từng tặng hương cho Bảo Nhi.”

Thời Phù Hân giọng sữa cho điêu , hôn lên mặt tiểu bao tử một cái: “Trí nhớ của Bảo Nhi thật , chính là tổ tổ của ngươi.” Nói , nàng khẽ thì thầm với tiểu bao tử: “Bảo Nhi, thuyền cá hư, Bảo Nhi chơi trò câu cá ?”

Tiểu bao tử Sở Ngọc mở to hai mắt , hai tay bụ bẫm che miệng , cũng khẽ thì thầm trả lời: “Cá hư, Bảo Nhi xem.”

Thời Phù Hân mỉm : “Bảo Nhi kỹ nhé, tổ tổ sẽ bắt cá hư.” Nói , nàng nặng nhẹ dẫm chân lên mặt thuyền hai cái.

“Bảo Nhi mau xem.”

Thời Phù Hân chỉ mặt hồ để tiểu bao tử Sở Ngọc xem.

“Ùng ục ùng ục…”

Trên mặt hồ vốn dĩ chỉ gợn sóng đột nhiên nổi lên vô bong bóng.

Sau đó, hai mặc trang phục thái giám xuất hiện, nổi lên mặt hồ giống như cá c.h.ế.t ngửa bụng.

“Cá hư?”

Thời Phù Hân thấy Sở Ngọc tò mò hai mặt hồ, trong mắt cũng hoảng sợ, bèn : “Chính hai con cá hư khiến chiếc thuyền đong đưa.”

Tiểu bao tử Sở Ngọc lập tức tức giận : “Cá hư thật chán ghét, ma ma và Tình tỷ tỷ đều rơi xuống nước.”

Thời Phù Hân thoáng qua mấy vẫn đang vùng vẫy trong nước, để ý đến.

Không giở trò quỷ, chiếc du thuyền nhanh chóng định , Thời Phù Hân trực tiếp bảo nha thuyền cho thuyền cập bờ.

Lúc , mấy bờ cũng thấy hai thái giám nổi lên mặt nước, lập tức hét lên: “Người , mau đến, thích khách.”

….

Phía bên , đại hoàng tử và đại hoàng tử phi vốn dĩ đang chuyện với Hoàng thượng ở trong đại điện, thấy cung nhân đến bẩm báo, rằng Sở Ngọc xảy chuyện, sắc mặt của hai đều đổi, nhanh chóng chạy về phía hồ Thái Dịch.

Hoàng thượng và những khác cũng vội vàng đuổi theo.

Loading...