Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 586
Cập nhật lúc: 2025-09-12 23:52:22
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại hoàng tử : “Lá gan của vị lục cô nương Thời gia thật lớn, nàng xem như đắc tội với Liễu gia đến chết.”
Ánh mắt Sở Diệu loé lên: “Nàng là một thù tất báo.”
Đại hoàng tử: “Dù cũng quá lộ liễu.”
Sở Diệu liếc mắt một cái: “Khi bắt nạt, đương nhiên phản kích trở về, cho dù tự tổn hại tám trăm cũng đổi lấy một ngàn của đích.”
Đại hoàng tử kinh ngạc Sở Diệu: “Hình như ngươi xem trọng vị lục cô nương Thời gia .”
Sở Diệu cũng phủ nhận: “Người dám mặt vì bản , thể mặt vì bản cũng nhiều lắm.”
Đại hoàng tử im lặng, cảnh của cũng khá giống với Sở Diệu, mặc dù xuất cao quý, nhưng mối quan hệ trong nhà vô cùng phức tạp, quá nhiều ràng buộc và cản trở, nhiều lúc ấm ức cũng chỉ thể nhẫn nhịn kìm nén.
Kể từ khi Đại Sở khai quốc cho đến nay, truyền qua sáu thế hệ.
Thời kỳ Thái Tổ, Cao Tông, năng lực quốc gia hùng mạnh, đạt đến đỉnh cao thời kỳ Hưng Tông, nhưng bởi vì Hưng Tông yêu thích xa hoa lãng phí, xây dựng quy mô lớn nên cuối thời kỳ Hưng Tông xuất hiện tình trạng hậu cung tham gia chính sự, bắt đầu từ thời điểm , quốc lực Đại Sở bắt đầu suy yếu.”
Đến thời kỳ Anh Tông xảy chuyện tông hoàng thất tranh đoạt quyền lực.
Vào cuối thời kỳ Anh Tông đến đầu thời kỳ Nhân Tông, Nhiếp Chính vương chuyên quyền, hoàng thất nội chiến mấy chục năm trời tiêu hao gần hết những tích luỹ của thời kỳ Thái Tổ và Cao Tông.
Vào giữa cuối thời kỳ Nhân Tông, bởi vì Nhân Tông vô cùng căm hận Nhiếp Chính vương nên ngài gần như huỷ bỏ sắc lệnh cho Nhiếp Chính vương ban hành khi cầm quyền, thanh trừng một lượng lớn quan viên, gây bất trong triều đình một thời gian.
Sau khi đương kim Hoàng thượng đăng cơ, vấn đề lớn nhất gặp chính là quốc khố trống rỗng, trong khi đó biên quan Đại Sở chiến loạn ngừng, chuyện gì cũng cần dùng tiền, thường xuyên đối mặt với vấn đề đáng hổ là giật gấu vá vai.
Vì thế, đối với một vị hoàng đế thiếu tiền mà , kho báu hoàng gia do Thái Tổ để chắc chắn vô cùng quan trọng.
Để kho báu, thứ nhất bản đồ nơi cất giấu kho báu, hai là chìa khoá mở kho báu.
Mặc dù bản đồ kho báu vẫn tìm , nhưng nhận chìa khoá kho báu cũng .
Tuy nhiên, Hoàng thượng thể ngờ rằng Liễu hầu gia tìm chìa khoá kho báu nhưng báo lên cho , mà là giao cho Liễu quý phi, khi nhận , Liễu quý phi cũng nộp lên mà bí mật giấu .
Giấu thì thôi , còn đập vỡ chìa khoá.
Nhìn chìa khoá gắn một nữa ở ngự án, sắc mặt Hoàng thượng thâm trầm đến cực điểm.
Nếu còn cần dùng Liễu gia và tứ hoàng tử để kiềm chế Thái tử và Vi gia thì thực sự giệt trừ bộ Liễu gia.
“Hoàng thượng, Diệu tam công tử đến .”
Ngự tiền tổng quản Lưu Trung cẩn thận tiến điện bẩm báo, khi Hoàng thượng ừ một tiếng, ông lập tức lệnh cho thái giám dẫn Sở Diệu .
“Tham kiến Hoàng thượng.”
Nhìn Sở Diệu đang quỳ đất, Hoàng thượng bày vẻ mặt khó hiểu, cũng cho dậy .
Sở Diệu cúi đầu, lặng lẽ quỳ ở đó.
Trước đó khi thấy Hoàng thượng giận dữ với Liễu quý phi và Tứ hoàng tử ở Cảnh Nhân cung, đoán cơ hội của đến.
Bởi vì Nhiếp Chính vương suýt chút nữa cướp ngôi vị hoàng đế, bắt đầu từ thời kỳ tiên hoàng, các đời hoàng đế bắt đầu chèn ép tông hoàng thất, tông cơ hội ngoi đầu.
Sau đó tông trở nên an phận, nhưng ngoại thích trở thành một tai hoạ ngầm.
Trong những năm gần đây, quyền thế của Vi gia và Liễu gia càng ngày càng lớn, mặc dù hai nhà kiềm chế lẫn , nhưng tiếng của hai nhà triều đình vẫn càng lúc càng lớn, mấy năm nay khi thực hiện môt chính lệnh, bọn họ thậm chí còn ép Hoàng thượng thể thoả hiệp.
Dưới tình huống đó, Hoàng thượng khá bất mãn với ngoại thích.
Dục vọng kiểm soát của Hoàng thượng mạnh, ghét nhất là khác bằng mặt bằng lòng với , việc Liễu quý phi và Liễu gia lén lút giấu chìa khoá của kho báu đẩy sự bất mãn lên đến đỉnh điểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-586.html.]
Làm thế nào để kiềm chế ngoại thích?
Biện pháp nhất đương nhiên là bắt đầu dùng tông !
“Đứng dậy !”
Hoàng thượng vẫn hài lòng với thái độ việc và năng lực của Sở Diệu trong mấy năm nay, điều quan trọng nhất chính là thanh danh của Sở Diệu cực kém, coi trọng ở Vinh vương phủ, nhiều chỗ dựa.
Hắn thể yên tâm sử dụng một như .
“Sau ngươi cũng tiếp quản Đặc Sát ty , bây giờ trong triều định, Đặc Giám ty và Đặc Sát ty sẽ hợp nhất thành một, đổi tên thành Giám Sát ty.”
Trong lòng Sở Diệu vui mừng, vẻ mặt trịnh trọng : “Thần lĩnh mệnh, nhất định sẽ phụ long ân của Hoàng thượng.”
Hoàng thượng gõ gõ mặt bàn.
Sở Diệu về phía đó thì thấy miếng chạm ngọc thiết thú săn mồi mặt bàn.
Hoàng thượng: “Bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của Giám Sát ty chính là tìm bản đồ kho báu.”
Mặc dù cảm thấy thể tìm bản đồ kho báu, nhưng Sở Diệu vẫn nhanh chóng đồng ý, miếng chạm ngọc ngự án, do dự một chút, cuối cùng vẫn hỏi: “Hoàng thượng, miếng chạm ngọc thể mở kho báu ?”
Hoàng thượng lắc đầu với sắc mặt khó coi: “Không .”
Trong mắt Sở Diệu xẹt qua một chút khó hiểu: “Kho báu quan trọng đến nhường nào, Thái Tổ thể dùng một miếng chạm ngọc dễ vỡ chìa khoá chứ? Lúc Thái Tổ nghĩ đến trường hợp miếng chạm ngọc sẽ vỡ ? Không chìa khoá thì thể mở kho báu?”
Hắn dừng một chút: “Hoàng thượng, thần cho rằng nhất định dùng đến chìa khoá mới thể mở kho báu.”
Hoàng thượng nhiều thứ hơn Sở Diệu một chút: “ là nhất định dùng đến chìa khoá, nhưng trong kho báu nhiều cạm bẫy, nếu chìa khoá, chỉ , thể , trừ phi… Trừ phi bản đồ xây dựng năm đó, né tránh tất cả cạm bẫy, nếu khó thể vận chuyển kho báu ngoài.
“Khi Hưng Tông còn tại vị, bởi vì tìm chìa khoá kho báu nên bất chấp xông kho báu, cuối cùng tất cả những đều trở về.” Sau đó, ngay cả bản đồ kho báu cũng biến mất theo.
Hoàng thượng về phía Sở Diệu: “Chuyện kho báu quan trọng, ngươi nhất định tìm kiếm thật kỹ, những chuyện khác quan trọng bằng thứ .”
Sở Diệu: “Thần nhất định sẽ dốc hết sức lực.”
Sau khi khỏi Càn Thanh cung, Sở Diệu ngước lên trung, chỉ cảm thấy bầu trời sáng rực, khí trong lành, mấy năm kìm nén nhẫn nhịn, cuối cùng cũng thể xuất hiện mat đời.
tâm trạng cũng kéo dài bao lâu.
Sau khi xuất cung, Sở Diệu đang chuẩn đến nha môn Đặc Sát ty thì Mạnh Mặc Linh vội vàng chạy đến ngăn cản.
“Diệu ca, , lão vương phi dẫn theo vương phi đến Ôn quốc công phủ, biểu cô nương lén lút phái truyền tin cho , rằng lão vương phi giúp chọn đại cô nương Trang gia.”
Nghe , sắc mặt Sở Diệu tối sầm, cầm lấy thánh chỉ Hoàng thượng mới ban xuống cho Mạnh Mặc Linh: “Ngươi đến Đặc Sát ty một chuyến, đó gọi một nhóm trực tiếp đưa đến Ôn quốc công phủ.”
Mạnh Mặc Linh vội vàng nội dung thánh chỉ, khi thấy Đặc Giám ty và Đặc Sát ty sẽ hợp nhất thành một, hơn nữa còn bổ nhiệm Sở Diệu chỉ huy sứ, lập tức vui mừng hét lên, nhưng khi ngẩng đầu lên một nữa, Sở Diệu đánh ngựa chạy xa.
Mạnh Mặc Linh nhanh chóng thu hồi thánh chỉ, vội vàng đến Đặc Sát ty điều động .
…
Thời tiết dần dần trở nên ấm áp, cây cỏ sông , các loại yến hội trong kinh thành bắt đầu nhiều lên.
Bởi vì Đại hoàng tử đột nhiên đắc thế Ôn quốc công phủ còn khiêm tốn như nữa, những bữa tiệc trong thời gian đều mời nhiều gia quyến huân quý và trọng thần triều đình tham gia.
Ôn quốc công phủ và An quốc công phủ bên cạnh , khi Thời Phù Hân đến An quốc công phủ thăm tỷ tỷ và hai tiểu chất tử, trực tiếp chặn đường.
Thời Phù Hân phái Tiểu Phương tìm hiểu một chút, mới hôm nay Ôn quốc công phủ tổ chức ngắm hoa yến.
“Hình như Vinh lão vương phi và Vinh quận vương phi đều đến, Ôn quốc công phu nhân đích dẫn theo nữ quyến Trang gia ngoài cung nghênh, phu nhân các nhà cũng bước đến chào hỏi nên mới chặn hết con đường.”
Thời Phù Hân bừng tỉnh hiểu : “Hai vương phi đến cùng một lúc, mặt mũi của Ôn quốc công phủ cũng thật lớn.”
khi nghĩ đến Vinh lão vương phi xuất từ Trang gia, nàng cũng cảm thấy kỳ quái.