Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 582

Cập nhật lúc: 2025-09-12 23:52:18
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vĩnh An công chúa ánh mắt thẳng thắn bình thản của Thời Định Hạo, một lúc lâu vẫn nên lời.

Thời Định Hạo cố gắng hết sức tiêu thụ : “Công chúa, ngài thực sự thể suy xét đến , xuất sắc, đảm bảo khi chúng thành , sẽ đối xử với cả đời.”

Vĩnh An công chúa đáp , chỉ : “Ta ngoài lâu lắm , trở về Thọ Khang cung.” Nói xong, nàng nhanh chóng bước khỏi cung điện.

Thời Định Hạo Vĩnh An công chúa rời , gãi gãi đầu: “Mình như thế , lẽ công chúa sẽ đồng ý đúng , lẽ sẽ đồng ý.”

Cùng ngày hôm đó, khi trở về bá phủ, Thời Định Hạo suy nghĩ một chút, cảm thấy vẫn nên chuyện thổ lộ với công chúa cho tỷ tỷ , nên nhanh chóng đến Lãm Nguyệt lâu.

“Tỷ tỷ, tỷ để ý đến chuyện ăn cơm mềm ?”

Thời Phù Hân câu đột ngột của Thời Định Hạo cho sửng sốt: “Cái gì?”

Thời Định Hạo ngại ngùng một chút: “Nếu tìm một tức phụ gia thế lợi hại, đó yên ăn cơm mềm, tỷ khinh thường ?”

Thời Phù Hân , suy nghĩ một chút nghiêm túc : “Nếu thực sự thể ăn cơm mềm, thì đó cũng là bản lĩnh của .”

Hai mắt Thời Định Hạo sáng lên: “Đệ cũng cảm thấy như , thể coi trọng , chứng tỏ cũng tồi, đúng ?”

Thời Phù Hân thấy thực sự nghiêm túc, vội vàng hỏi: “Ai coi trọng ? Người dễ gần ? Mặc dù dựa bản lĩnh ăn cơm mềm, nhưng cũng điểm mấu chốt, thể một cái túi trút giận.”

Thời Định Hạo hiếm khi bày vẻ mặt ngượng ngùng: “Nàng khá , đối xử với cũng .”

Thời Phù Hân càng tò mò: “Ai ?”

Thời Định Hạo ha ha: “Vĩnh An công chúa.”

Thời Phù Hân mở to hai mắt , đó trở nên im lặng.

Thời Định Hạo thấy nàng gì, vội vàng hỏi: “Tỷ tỷ, tỷ thích Vĩnh An công chúa ?”

Thời Phù Hân nghiêm túc : “Không tỷ thích , mà là thích ?”

“Cửu Lang, thật với tỷ, bởi vì những tin đồn vớ vẩn xảy trong thời gian nên mới ý định cưới công chúa hoàng gia ?”

Thời Định Hạo vội vàng lắc đầu: “Không , từ đến nay vẫn luôn cưới một quý nữ danh gia vọng tộc, đó hưởng thụ cuộc sống, mệt mỏi như ca ca.”

Thời Phù Hân: “Vậy thích Vĩnh An công chúa ?”

Thời Định Hạo tỏ vẻ mờ mịt: “Có lẽ là thích, mỗi thấy nàng phát bệnh, thực đau lòng.”

Thời Phù Hân nên gì mới , suy nghĩ một chút hỏi tiếp: “Vĩnh An công chúa thì , nàng thích ?”

Thời Định Hạo nhếch miệng : “Đệ cảm thấy lẽ nàng thích , mỗi gặp , nàng đều chuyện với thêm một lát, ở mặt khác, nàng đều tỏ cao ngạo lạnh lùng.”

Thời Phù Hân với vẻ mặt nghiêm túc: “Cửu Lang, hôn nhân là trò đùa, một khi cưới tức phụ, chịu trách nhiệm với cả đời.”

Thời Định Hạo gật đầu: “Đệ thể .”

Thời Phù Hân : “Đệ còn nhỏ, thực cần thành gấp gáp như .”

Thời Định Hạo: “Đệ còn nhỏ nữa, Triệu Thịnh Hào cũng đính hôn .”

...

“Trở thành phò mã đương nhiên sẽ nhiều lợi ích, nhưng cái giá mà trả cũng nhỏ.”

Thời Phù Hân lo lắng nhất thời bồng bột, vẫn thực sự suy nghĩ kỹ càng về gánh nặng và trách nhiệm khi thành , nhịn thêm vài câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-582.html.]

Thời Định Hạo : “Tỷ tỷ, , thế gian cái gì là miễn phí, cái gì cũng giá của nó, là loại lúc nào cũng mà hưởng .”

Thời Phù Hân im lặng, một lúc lâu mới : “Cuộc đời của do chính chủ, chỉ cần là , tỷ đều ủng hộ .”

Cửu Lang , nhớ, mỗi khi đưa một quyết định nào đó, xuất phát điểm của nó chỉ thể là vì như , tuyệt đối vì những nguyên nhân khác mà đưa quyết định.”

“Trong thời gian bên ngoài nhiều lời đồn đãi vớ vẩn về tỷ, nhưng đây là chuyện của tỷ, trừ phi tỷ mở miệng nhờ giúp đỡ, nếu chuyện chỉ thể do tỷ tự quyết định.”

“Tỷ chuyện giữa và Vĩnh An công chúa, nhưng tỷ hy vọng nguyên nhân cầu thú Vĩnh An công chúa là vì thích nàng, nàng xây dựng gia đình chứ giúp tỷ, giúp trong nhà.”

“Cửu Lang, hiểu rõ ý của tỷ ?”

Thời Định Hạo trả lời ngay, mà trầm tư suy nghĩ một lúc lâu: “Tỷ tỷ, hiểu ý của tỷ, phủ nhận một phần nguyên nhân cưới công chúa là mượn phận của nàng để nâng cao địa vị của chúng , nhưng thực sự ở bên cạnh nàng, tỷ tỷ, sẽ chịu trách nhiệm với quyết định của , cũng sẽ chịu trách nhiệm với Vĩnh An công chúa.”

Thời Phù Hân sắc mặt nghiêm túc trịnh trọng của , thêm gì nữa.

việc cầu thú Vĩnh An công chúa cũng là chuyện , quyền kiểm soát cuộc hôn nhân thể trong tay hoàng gia, Thời gia bất cứ quyền lên tiếng nào, chỉ thể động chờ đợi.

Thọ Khang cung, Thái Hoàng Thái hậu trong Phật đường cầm một quyển kinh Phật , nhưng bao lâu nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, hỏi Hạ công công ở bên cạnh, : “Có mấy ngày nay Vĩnh An tâm sự gì ?”

Hạ công công sửng sốt một chút, lắc đầu : “Lão nô thấy công chúa vẫn khác gì mấy so với thường ngày.”

Thái Hoàng Thái hậu chỉ cuốn kinh Phật trong tay: “Vĩnh An chép cuốn kinh Phật thực sự qua loa, thậm chí còn sai chính tả vài chỗ.”

Hạ công công lập tức tỏ bất ngờ: “Không thể nào, công chúa thể tâm sự gì chứ?”

Thái Hoàng Thái hậu nghĩ đến từ đến nay Vĩnh An công chúa vẫn luôn theo mệnh lệnh của , ít khi thể hiện sự thiết giống như Tiêu Tử Thanh, bà nhịn thở dài.

“Chúng đây đoán cũng thể đoán , gọi Vĩnh An đến đây .”

Hạ công công vội vàng lui xuống, chẳng bao lâu dẫn Vĩnh An công chúa đến đây.

“Thỉnh an Thái Hoàng Thái hậu.”

Thái Hoàng Thái hậu mỉm bảo Vĩnh An công chúa xuống bên cạnh : “Vĩnh An, thời gian cháu tâm sự gì ?”

Vĩnh An công chúa Thái Hoàng Thái hậu, do dự thôi, giống như hổ dám .

Thấy , Thái Hoàng Thái hậu nắm lấy tay nàng : “Cháu và Tử Thanh đều lớn lên mặt ai gia, bây giờ Tử Thanh thê nhi, ai gia cũng hy vọng cháu thể một cuộc sống , bất kể cháu suy nghĩ như thế nào nữa, cứ với ai gia, chỉ cần hợp lý, ai gia sẽ thoả mãn cháu.”

Vĩnh An công chúa hiểu quá rõ sự lợi hại của Thái Hoàng Thái hậu, tuyệt đối thể giở trò măt bà , nàng do dự một chút thẳng: “Thái Hoàng Thái hậu, hai ngày cháu gặp Vĩnh Khang hoàng tỷ ở Ngự Hoa viên.”

Nghe , Thái Hoàng Thái hậu khẽ nhíu mày.

Vĩnh Khang công chúa là trưởng nữ của Hoàng thượng, mẫu là Đức phi, Đức phi là cũ ở tiềm để, mặc dù sủng ái như Liễu quý phi, nhưng vẫn một vị trí nhất định ở trong lòng Hoàng thượng.

“Vĩnh Khang dùng chuyện hôn nhân của cháu để giễu cợt cháu?”

Vĩnh An công chúa rũ mắt xuông: “Vĩnh Khang hoàng tỷ cũng lo lắng cho cơ thể của cháu.’

Thái Hoàng Thái hậu hừ một tiếng, đó về phía Vĩnh An công chúa: “Năm nay cháu hai mươi tuổi , còn nhỏ nữa, cháu suy nghĩ gì về việc hôn nhân ?”

Vĩnh An công chúa nở một nụ khổ: “Sức khoẻ của cháu như thế , cưới cháu lẽ cũng nhằm phận công chúa hoàng gia của cháu.”

Thái Hoàng Thái hậu thở dài một tiếng, vỗ mu bàn tay Vĩnh An công chúa: “Là ai gia hại cháu.”

Vĩnh An công chúa vội vàng : “Không, thể đến Thọ Khang cung bầu bạn với Thái Hoàng Thái hậu là phúc khí của Vĩnh An, chỉ là phúc của cháu mỏng.” Nàng dừng một chút, lấy hết can đảm : “Thái Hoàng Thái hậu, sức khoẻ của cháu là sự thật, nếu cùng là nhắm về phận công chúa, nếu đều gả cho khác, cháu gả cho một cháu thích.”

Thái Hoàng Thái hậu thực sự ý định bù đắp cho Vĩnh An công chúa, nàng như , lập tức vui vẻ : “Cháu thể nghĩ như .”

“Không đến hoàng gia, mà ngay cả những gia đình quyền quý bình thường gả cưới đều xem gia thế phận , tình cảm gì đó quá mờ mịt. Khiến bản thoải mái mới là điều quan trọng nhất.”

Nói , bà mỉm Vĩnh An công chúa: “Nha đầu cháu từ đến nay là trầm , nếu suy nghĩ cẩn thận, cháu sẽ mở miệng với ai gia, xem, cháu coi trọng tiểu tử nhà nào?”

Loading...