Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 580

Cập nhật lúc: 2025-09-12 23:52:16
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Chính Đức nàng đến mức mất hết mặt mũi, hừ một tiếng: “Một tiểu nha đầu như ngươi thì cái gì, con bất cứ chuyện gì cũng chừa một con đường sống, ngộ nhỡ tứ hoàng tử đăng…”

Giọng của Thời Phù Hân đột nhiên tăng lên, ngắt lời ông : “Ngũ thúc, ca ca bộ bá phủ chỉ cống hiến cho một , đó chính là đương kim Hoàng thượng.”

Thời Chính Đức giật , đang định trách cứ vài câu thì Thời lão thái gia mắng : “Con đúng là uổng công lớn tuổi, còn suy nghĩ chu bằng Hân tỷ nhi, nếu con dám ngoài lung tung, nhất định đánh gãy chân ngươi.”

Thời Chính Đức cũng ý thức lỡ, dám thêm gì nữa.

Sau đó, Thời gia đều cố gắng hết sức né tránh Liễu gia, chỉ cần là những yến hội buổi tụ tập của Liễu gia tham dự, của Thời gia đều tránh .

cho dù là , phiền phức vẫn tìm đến cửa.

Vào giữa tháng hai, một bà mối nổi tiếng khắp kinh thành bước cổng Võ Xương bá phủ.

“Cái gì? Liễu gia nạp Hân tỷ nhi !”

Thời lão phu nhân và các nữ quyến Thời gia đều khiếp sợ về phía bà mối.

Nụ mặt bà mối cũng chút miễn cưỡng và cứng đờ, nhưng Liễu gia tìm đến bà , bà cũng chỉ thể căng da đầu : “Nhị công tử Liễu gia tuấn tú lịch sự, gia thế gia thế, tướng mạo tướng mạo, khi cô nương nhà các ngài theo ngài , nhất định… Nhất định sẽ một cuộc sống .”

“Cút cho !”

Kim Nguyệt Nga thể nổi nữa, dậy tức giận chỉ bà mối: “Những lời táng tận lương tâm như mà bà cũng , cho dù Liễu gia hiển hách như thế nào nữa chúng cũng cần, bà cút cho , cút!”

Nhìn thấy sắc mặt của nữ quyến Thời gia đều giống như ăn thịt , bà mối cũng chống đỡ nữ, vội vàng rời giống như trốn chạy.

Lần Liễu gia mời bà , đến mai, rõ ràng đến để nhục Thời gia.

Cho dù Thời gia nghèo nàn như thế nào nữa thì cũng là gia đình bá tước, đích nữ của bá tước thể cho nhị công tử Liễu gia, Liễu gia cũng là quý tộc gì đó.

Trong khúc quanh hành lang, Thời Phù Hân mặt cảm xúc bà mối rời , lẩm bẩm một câu: “Qủa nhiên quá hiền lành, tay quá nhẹ.”

Bà mối chân mới rời , chân chuyện Liễu gia nạp Thời Phù Hân cho Liễu Tổ Hưng lan truyền khắp nơi.

“Lúc khi lục cô nương Thời gia và Phạm Minh Vũ thiết với , nàng mê hoặc Phạm Minh Vũ đến mê mẩn, chỉ ở bên cạnh nàng , thèm để ý đến những khác.”

“Trong tết Nguyên Tiêu hôm đó, trong đầu tiên gặp mặt lục cô nương Thời gia, Công Tôn Minh cũng trò chuyện nhiệt tình với nàng .”

“Liễu nhị công tử gặp lục cô nương Thời gia cũng nhớ mãi quên, trong nhà hiền thê mỹ nhưng vẫn nạp nàng , thể thấy thích .”

“Lục cô nương Thời gia đúng là lòng nam nhân.”

Trong Bình Dương hầu phủ, Liễu Tổ Hưng giường, thấy gã sai vặt báo rằng lan truyền tin tức ngoài, cảm thấy sự đau đớn cũng giảm bớt nhiều.

Nghĩ đến việc còn giường tĩnh dưỡng một hai tháng nữa, nếu thể sẽ trở thành què, trong mắt Liễu Tổ Hưng tràn ngập sự nham hiểm hung ác.

Trong tết Nguyên Tiêu hôm đó, mặc dù rơi xuống lầu như thế nào, nhưng trực giác với rằng là do Thời Phù Hân dở trò quỷ.

Lần phái bà mối đến cửa, Thời gia bằng lòng căn bản quan trọng, chỉ một mục đích, đó chính là nhục Thời Phù Hân một cách trần trụi.

Tiện nhân dám gài bẫy , nàng nếm thử tư vị khi đắc tội với !

...

Thân là nhà đẻ của sủng phi Liễu quý phi, là cữu gia của tứ hoàng tử, sức ảnh hưởng và năng lực kêu gọi của Liễu gia hề tầm thường, một khi tay, căn bản cho Thời Phù Hân cứ cơ hội rút lui nào.

Những lời đồn đãi vớ vẩn lên men nhanh chóng, ảnh hưởng rõ ràng nhất chính là công việc kinh doanh của mười cửa hàng Hồng Nhan Tiếu ở kinh thành từ ngựa xe như nước biến thành cửa thể giăng lưới bắt chim giống như bây giờ.

“Tỷ tỷ.”

Thời Định Hạo Lãm Nguyệt lâu, thấy Thời Phù Hân thất thần mép lan can, lo lắng bước đến: “Tỷ, tỷ đấy chứ?”

Thời Phù Hân qua, : “Tỷ chứ?”

Thời Định Hạo nhíu mày: “Liễu gia thực sự quá đáng, tỷ yên tâm, nhất định sẽ tìm cơ hội xả giận giúp chị.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-580.html.]

“Xả giận?”

Thời Phù Hân lắc đầu, ánh mắt lạnh băng: “Bây giờ tỷ trở thành trò của bộ kinh thành, chỉ xả giận thôi đủ.”

Thời Định Hạo vội vàng hỏi: “Tỷ tỷ, tỷ gì?”

Thời Phù Hân lắc đầu một nữa: “Bây giờ chúng thể , quyền thế của Liễu gia mạnh hơn Thời gia nhiều, một khi chúng tay, sẽ chỉ chèn ép dữ dội hơn nữa, nếu đối phó với Liễu gia, chỉ thể tìm nào đó quyền thế hơn bọn họ tay.”

Thấy mặt Thời Định Hạo lộ vẻ cam lòng, nàng trấn an : “Trong tình huống đối phương mạnh hơn , nhất định tạm thời nhượng bộ, như là nuốt trôi cơn giận, mà để bảo thực lực và tìm kiếm cơ hội tấn công.”

Thời Định Hạo vẫn phục: “Cứ cho qua như ?”

Thời Phù Hân lạnh: “Không thể cho qua, nhưng tấn công cũng cần thời cơ, cứ chờ xem, chắc chắn sẽ khi thu thập Liễu gia.”

Thời Định Hạo im lặng một chút, : “Đệ mẫu , tỷ vẫn đến dự tiệc sinh thần ở Cung vương phủ ngày mai?”

Thời Phù Hân gật đầu: “Sinh thần của Cung vương thế tử, Hạ Hầu tỷ tỷ gửi thiệp mời cho tỷ, đương nhiên tỷ .”

Thời Định Hạo do dự một chút, cuối cùng vẫn : “Tỷ tỷ, bây giờ bên ngoài quá nhiều lời đồn đãi về tỷ, là tỷ khoan hẵng ngoài?”

Thời Phù Hân : “Là mẫu bảo đến khuyên tỷ?”

Thời Định Hạo gì, coi như đồng ý.

Thời Phù Hân mỉm : “Yên tâm , tỷ tỷ của yếu đuối như , núi đao biển lửa tỷ còn sợ, thể vài lời đồn vớ vẫn hạ gục .”

Nói , nàng tạm dừng một chút.

“Nếu tỷ thực sự đóng cửa ngoài, như thế mới ý Liễu gia.”

“Hoạ là phúc, đúng lúc thể mượn những lời đồn đãi vớ vẩn bên ngoài giúp tỷ dọn sạch một tôm cá thối rửa trong hồ thì ?” Nói , nàng mỉm : “Nói chừng, chuyện , sẽ tỷ phu đấy.”

Thời Định Hạo cảm thấy Thời Phù Hân đang miễn cưỡng vui , trong lòng nghẹn ngào, năm nay mười bảy tuổi , nhưng vẫn năng lực bảo vệ trong nhà.

Sau khi khỏi Lãm Nguyệt lâu, Thời Định Hạo trở về sân viện của , đó bắt đầu luyện võ, vẫn luôn luyện đến tận đêm khuya, khi thực sự thể luyện nữa mới tắm rửa lên .

Nằm giường, Thời Định Hạo lẳng lặng đỉnh màn, ánh mắt lúc đầu còn ngừng chớp chớp dần dần trở nên càng ngày càng kiên định, khi trời sáng, thức dậy cung việc.

Sáng sớm hôm , Thời Phù Hân cũng trang điểm ăn mặc xong xuôi, xe ngựa chuẩn đến tham gia yến tiệc sinh thần của Cung vương phủ.

Trước cửa Cung vương phủ, Thời Phù Hân mới xuống xe ngựa đụng đoàn Sở Khiêm, Sở Diệu và Mạnh Mặc Linh.

Thời Phù Hân gật đầu với ba , đó theo ma ma mà Hạ Hầu Hoan Nhan phái đón nàng vương phủ.

“Chậc chậc, nên vị lục cô nương Thời gia tâm lý mạnh mẽ nàng da mặt dày đây? Lúc vẫn dám ngoài.”

Sở Khiêm chậc chậc mỉm , thấy Sở Diệu liếc mắt một cái, : “Trong kinh thành xuất hiện một thanh danh còn kém hơn cả , cảm nghĩ như thế nào?”

Sở Diệu : “Không cảm tưởng gì cả, chỉ cảm thấy nông cạn.” Nói , dẫn đầu Cung vương phủ.

Sở Khiêm bĩu môi, với Mạnh Mặc Linh: “Nhìn thấy , Diệu ca nhi bảo vệ nha đầu Thời gia mà, đúng , thế mà còn thừa nhận.”

Mạnh Mặc Linh: “Thập nhất ca, cảm thấy Diệu ca đang bảo vệ thạch lựu béo, lẽ nghĩ đến tình cảnh năm đó những tin đồn vớ vẩn hãm hại đến mức dám ngoài.”

Sở Khiêm lập tức trầm mặt, vội vàng đuổi theo Sở Diệu.

Ba vương phủ, đầu tiên là gặp Cung vương và Cung vương phi, đó trò chuyện với phu thê Cung vương thế tử một lát tuỳ tiện dạo trong sân.

Cảnh sắc màu đông ở Cung vương phủ tồi, các khách mời đến chúc mừng đều tốp năm tốp ba tụ tập với , hoặc tản bộ, hoặc thượng ngoạn phong cảnh.

Trong bầu khí náo nhiệt, một bóng vẻ cô đơn, thể các vị khách khác đều đang vô tình cố ý xa cách nàng.

Nhìn thấy Thời Phù Hân uống một trong đình, thích thú quan sát các vị khách trong vương phủ, hề thấy bất cứ sự nhẫn nhịn sự oán giận nào mặt nàng, trong mắt Sở Diệu chút kinh ngạc.

Nàng thực sự thèm để ý đến ánh mắt của khác, cho dù để ý cũng vô dụng nên dứt khoát bất chấp tất cả?

Sở Khiêm và Mạnh Mặc Linh thị lực giống như Sở Diệu, hai Thời Phù Hân ở phía xa, chỉ cảm thấy nàng cô đơn đáng thương.

Loading...