Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 579
Cập nhật lúc: 2025-09-12 23:52:15
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc khi Diệu ca theo đuổi Đông Phương Vân Dung cũng như , buông tay là buông tay, chút lưu luyến nào.
Sở Khiêm xoa cằm: “Nhắc mới thấy, thực sự là như .”
Sở Diệu nhàn nhạt : “Khi việc gì đó, chẳng là cầm thì cũng buông ? Ta thể lựa chọn ngươi, nhưng nhất thiết là ngươi, thì cần gì dây dưa chứ?”
Sở Khiêm và Mạnh Mặc Linh đưa mắt một cái, đồng thanh : “ là quá lạnh lùng.”
Sở Diệu quan tâm đến hai bọn họ, cảm thấy hai cùng đẳng cấp với .
Lựa chọn đối tượng thành chẳng qua cũng chỉ là một cuộc trao đổi lợi ích mà thôi.
Nếu thể trao đổi lợi ích, rời thì còn như thế nào nữa?
Tiếp tục dây dưa thể mang đến lợi ích gì ?
Cần gì mơ tưởng hão huyền giấc mộng Xuân Thu như chứ?
Sở Diệu chuyển dời tầm mắt về phía tửu lầu đối diện một nữa, đột nhiên, sắc mặt chuyển động, căn phòng của Cung vương thế tử đúng là đủ náo nhiệt, Liễu Tổ Hưng thế mà cũng qua đó.
Nhìn thấy Kim Cảnh Thành trong phòng, Sở Diệu dường như hiểu điều gì đó.
Ngoài mặt, Liễu gia tiện qua nhiều với Kim gia, chỉ thể là đám tiểu bối tiếp xúc với nhiều hơn.
Khi thấy Liễu Tổ Hưng chuyện với Kim Cảnh Thành vài câu, đó về phía Thời Phù Hân ở bên cửa sổ, Sở Diệu khẽ nhướng mày, trong mắt lộ vẻ hứng thú.
Dáng vẻ của Liễu Tổ Hưng giống như là gây rắc rối.
Thời Lục là một nhẫn nhịn, nàng dám đối đầu với Liễu gia ?
...
“Vị chính là lục cô nương Thời gia đúng ?”
Thời Phù Hân đang trò chuyện vui vẻ với Công Tôn Minh thì đột nhiên thấy phía lưng vang lên một giọng , nàng thì thấy Liễu Tổ Hưng cầm trong tay chiếc quạt xếp, ngừng phe phẩy giả vờ phong lưu phóng khoáng.
Lúc khi Liễu gia vì Kim gia thể thuận lợi kết với Vĩnh Xuyên hầu phủ mà tìm tung tin đồn đối phó với nàng, nàng từng điều tra qua Liễu gia, nên bây giờ chỉ cần liếc mắt một cái là thể nhận đến chính là nhị công tử Liễu gia.
Thời Phù Hân mỉm , nhưng nụ đạt đến đáy mắt: “Liễu nhị công tử.”
Liễu Tổ Hưng khách khí, trực tiếp thẳng đến giữa Thời Phù Hân và Công Tôn Minh, đánh giá Thời Phù Hân từ xuống một cách lộ liễu.
“Thời lục cô nương quả nhiên khiến yêu thích, Công Tôn Minh tiếng là công tử vô tình, nhưng khi đến mặt ngươi, xem, trò chuyện vui vẻ đến nhường nào, hai đang chuyện gì , cho xem thử.”
Công Tôn Minh khẽ nhíu mày, ngay đó nhanh chóng giấu , nhàn nhạt mỉm : “Chẳng qua chỉ là trò chuyện về hoa đăng đêm nay mà thôi.”
Liễu Tổ Hưng “ồ” một tiếng: “Công Tôn Minh, ngươi đang qua loa lệ với ?” Hắn liếc về phía Thời Phù Hân một cái, giống như đang ám chỉ điều gì đó: “Xem ngươi cũng giống với Phạm Minh Vũ mắt, đều là trọng sắc khinh hữu.”
Công Tôn Minh Thời Phù Hân, nhàn nhạt : “Liễu nhị công tử đùa .”
Thời Phù Hân lạnh lùng Liễu Tổ Hưng, thoáng qua hai Kim gia và Phạm Minh Vũ cách đó xa, ánh mắt chút lạnh lẽo.
Liễu Tổ Hưng phe phẩy chiếc quạt xếp trong tay tỏ vẻ cảm khái : “Haiza, đùa , ngươi …” Nói , lấy cây quạt che mặt, nghiêng về phía Công Tôn Minh, liếc mắt Thời Phù Hân một cái, dáng vẻ giống như một bí mật gì đó.
Đáng tiếc, còn kịp thốt lên thành câu thì thấy một tiếng “răng rắc” vang lên, nơi đang đột nhiên đổ sập, Liễu Tổ Hưng ngay lập tức rơi xuống.
Tai nạn bất ngờ xảy khiến tất cả nhảy dựng lên, Thời Phù Hân và Công Tôn Minh đang gần Liễu Tổ Hưng nhất cũng nhanh chóng lui phía .
“Hân tỷ nhi!”
Khi Liễu Tổ Hưng về phía , Hạ Hầu Hoan Nhan sớm đến, đáng tiếc cô nương Kim gia bám lấy buông, lúc thấy ở đây xảy chuyện, nàng lập tức chạy tới.
“Hạ Hầu tỷ tỷ, .”
Lúc , một cái hố lớn rộng chừng một mét bên cạnh cửa sổ phòng riêng đổ sập, điều kỳ quái chính là những nơi khác đều hao tổn gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-579.html.]
“Mau, mau cứu Liễu nhị công tử!”
Kim Cảnh Thành là đầu tiên phản ứng , lên tiếng nhắc nhở cứu .
Bản Liễu Tổ Hưng chút võ công, trong khoảnh khắc rơi xuống, nhanh tay nhanh mắt bắt lấy mép hố.
Khi đang lao về phía mép hố, Thời Phù Hân theo Hạ Hầu Hoan Nhan lùi về phía , khi lui, nàng còn vờ như việc gì dẫm nhẹ lên sàn nhà vài cái.
“Sầm!”
Chiếc hố đổ sập một nữa, Liễu Tổ Hưng thể kiên trì thêm nữa, trực tiếp rơi xuống từ lầu ba, Kim Cảnh Thành cứu tích cực nhất cũng suýt chút nữa ngã xuống, trong lúc nguy cấp, cũng may Phạm Minh Vũ kéo một phen.
Thời Phù Hân sâu kín thoáng qua Phạm Minh Vũ, lúc thu hồi tầm mắt, nàng phát hiện Công Tôn Minh đang , trong mắt mang theo sự tìm tòi nghiên cứu, nàng lập tức mỉm với .
Công Tôn Minh dừng một chút, nhanh chóng đáp trả bằng một nụ .
“Căn phòng an , mau rời khỏi đây .”
Công Tôn Minh ở cuối cùng, thấy dáng vẻ sợ hãi vội vàng theo Hạ Hầu Hoan Nhan của Thời Phù Hân, khi trong phòng còn ai nữa, trầm tư suy nghĩ về phía cửa hố, vỗ trái vỗ , kiểm tra trong chốc lát mới dậy rời .
Trên Thiên Hi lâu, Sở Khiêm kéo Sở Diệu, vội vàng hỏi: “Việc Liễu Tổ Hưng rơi xuống lầu là do nha đầu Thời gia đúng ?”
Sở Diệu trả lời, Liễu Tổ Hưng đang đau đớn rên rỉ mặt đất Cẩm Tú lâu: “Có lẽ là Liễu Tổ Hưng xui xẻo cũng nên.”
Sở Khiêm nghi ngờ : “Thật ?”
Sở Diệu: “Huynh thấy Thời Lục gì ?”
Sở Khiêm: “Không.”
Sở Diệu: “Vậy chẳng ?”
Sở Khiêm: “ luôn cảm thấy nhà nha đầu động tay.” Nói , sờ cằm: “Nàng bằng cách nào nhỉ?”
Ánh mắt Sở Diệu loé lên, như thế nào? Chỉ cần khống chế nội lực là thể chỉ đánh đó.
Lúc , Thời Phù Hân và Hạ Hầu Hoan Nhan từ Cẩm Tú lâu.
Sở Diệu Thời Phù Hân, trong lòng cảm thán, lá gan của nha đầu lớn đến mức khiến cảm thấy kinh ngạc.
Bây giờ Liễu gia như mặt trời ban trưa, ngay cả cũng do dự một chút khi động Liễu Tổ Hưng, nha đầu thì , động thủ là động thủ, hề do dự chút nào.
…
Bởi vì chuyện ngoài ý xảy , còn hứng thú nữa, chuẩn dẹp đường hồi phủ.
Thời Phù Hân tạm biệt với Hạ Hầu Hoan Nhan lên xe ngựa Thời gia.
Trong xe ngựa, sắc mặt của Thời Phù Hân chút thâm trầm, nàng và Phạm Minh Vũ đường ai nấy , còn cản trở Kim gia kết với Vĩnh Xuyên hầu phủ nữa, tại Liễu Tổ Hưng vẫn còn nhằm nàng?
Vài ngày , khi bá phủ nhận thư của Thời Định Hiên, nghi hoặc của Thời Phù Hân giải thích.
Khoảng thời gian Thời Định Hiên đang xử lý một vụ án lớn, vụ án đó liên luỵ đến đến ít quan viên, trong đó một quan viên qua với Liễu gia, hàng năm đều cống nạp tiền bạc cho Liễu gia, những quan viên mất chức, điều đó nghĩa là Liễu gia thiệt hại ít tiền.
Không chỉ như thế, khi tấu chương đưa đến ngự án, Hoàng thượng quở trách tứ hoàng tử và Liễu hầu gia một phen, ngay cả Liễu quý phi cũng lạnh nhạt.
Thời Định Hiên thư trở về là nhắc nhở trong phủ cẩn thận với Liễu gia, cố gắng né tránh Liễu gia một chút.
Sau khi nguyên nhân, trái tim Thời Phù Hân vẫn luôn treo cao, ngay cả những Thời gia ở trong Ý Tường đường khi thư, sắc mặt của bọn họ cũng lắm.
“Chẳng bây giờ chúng đang đối đầu với Liễu gia và tứ hoàng tử ?”
“Ngũ Lang vẫn còn quá trẻ, chuyện nó nên như , cho dù thế nào nữa cũng nên đắc tội với Liễu gia.”
Thời Phù Hân ngước mắt về phía Thời Chính Đức đang chuyện: “Ngũ thúc, chuyện gì cũng cái lợi cái hai, dám đắc tội với , dám đắc tội với , chuyện gì cũng rụt rè sợ hãi thì thể nên chuyện lớn?”
“Sức ảnh hưởng của các thế lực danh môn thế gia trong kinh thành lan tràn đến khắp nơi, tránh sẽ thể tránh , chỉ cần lên , chắc chắn sẽ đắc tội với khác.”
“Ca ca của thể tứ hoàng tử và Liễu gia quyền thế ngập trời? vẫn như , thể thấy căn bản thể tránh .”