Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 578

Cập nhật lúc: 2025-09-12 23:52:14
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Khiêm thoáng qua Sở Diệu: “Hình như thích Phạm Minh Vũ lắm, hèn nhát ở chỗ nào?”

Sở Diệu hừ lạnh một tiếng, cô nương Kim gia Phạm Minh Vũ che chở: “Rõ ràng thích cô nương Kim gia, nhưng dám rõ ràng, ngay cả chuyện chung đại sự của cũng dám nỗ lực cố gắng, đó chẳng là hèn nhát ?”

Sở Khiêm: “Nghe như hình như cũng chút hèn nhát, nhưng câu của đả kích quá nhiều , bây giờ nhi nữ nhà nào dám cưới phụ mẫu trúng?”

Sở Diệu mặt cảm xúc : “Cho nên các đều là những kẻ hèn nhát.”

Sở Diệu nghẹn họng, Mạnh Mặc Linh ở bên cạnh cũng ngượng ngùng thôi, hôn sự của cũng là do trong nhà sắp xếp.

, chỉ trâu bò, chỉ dám cãi mệnh lệnh của trong nhà, chúng đều bằng , chứ?” Sở Khiêm tỏ vẻ tức giận.

Sở Diệu để ý đến những lời ghen ghét của Sở Khiêm, đột nhiên nhướng mày.

Sở Khiêm thấy, vội vàng về phía Cẩm Tú lâu ở phía đối diện.

Hoá thêm vài phòng của Thời Phù Hân và Hạ Hầu Hoan Nhan.

“Ồ, đúng là hiếm thấy, Công Tôn Minh của nhà Khánh Dương công chúa hôm nay ngoài.”

Sở Khiêm thoáng qua Mạnh Mặc Linh: “Lục nhà ngươi chơi cùng một chỗ với Cung vương thế tử từ lúc nào ?”

Sắc mặt Mạnh Mặc Linh trở nên u ám: “Ta cũng rõ lắm.”

Sở Khiêm: “Ngay cả chuyện của nhà cũng hiểu rõ, ngươi ca ca như thế nào ?” Nói , xuống căn phòng ở phía đối diện một nữa.

Lại thêm mấy vị cô nương phòng.

Những cô nương đó và đám Công Tôn Minh đều là nam nữ thành gia, đang ở đúng độ tuổi.

Phát hiện khiến Sở Khiêm chấn động thôi: “Chẳng lẽ phu thê Cung vương thế tử ông mai bà mai?”

Trong căn phòng ở Cẩm Tú lâu, sự giới thiệu của Hạ Hầu Hoan Nhan, Thời Phù Hân đang quen hành lễ gặp mặt với các vị công tử mặt ở đây.

...

Thời Phù Hân lượt đánh giá các thanh niên tài tuấn ở trong phòng, cuối cùng ánh mắt rơi xuống Công Tôn Minh ôn hoà khiêm tốn, thanh tú sâu sắc, nàng kéo ống tay áo Hạ Hầu Hoan Nhan: “Hạ Hầu tỷ tỷ, hình như bình thường ít đến tin tức về phủ Khánh Dương công chúa, chuyện ?”

Hạ Hầu Hoan Nhan nhỏ giọng : “Lúc tiên đế còn sống, bất kể là đối với Thái hậu đối với đương kim Hoàng thượng, ngài đều coi trọng lắm, chỉ một chút tình cảm phụ tử với Khánh Dương công chúa.”

Thời Phù Hân bừng tỉnh hiểu , nàng hiểu tại Khánh Dương công chúa khiêm tốn như .

Bất kể là Thái hậu đương kim Hoàng thượng, bọn họ chắc chắn sẽ thích thứ nữ ( ) trượng phu ( phụ) sủng ái , chừng còn vài phần ghen tỵ.

Khánh Dương công chúa cũng thức thời, cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại, trêu chọc những cầm quyền trong cung.

Hạ Hầu Hoan Nhan tiếp tục : “Tiên đế sủng ái Khánh Dương công chúa đến nhường nào? Không chỉ phong đích tử Công Tôn gia- Trâm vọng tộc tiền triều phò mã, mà còn ban của hồi môn còn phong phú hơn của Chiêu Dương công chúa do Thái hậu sinh .”

“Người của Công Tôn gia thông minh đến mức gần giống như yêu nghiệt, năm đó của Công Tôn gia liên luỵ đến vụ án của Nhiếp Chính vương, nhưng cuối cùng Công Tôn gia những rút lui mà còn tiên đế coi trọng, gả Khánh Dương công chúa cho Công Tôn gia.”

“Khi đương kim Hoàng thượng mới đăng cơ, triều đình rơi tình trạng hỗn loạn, cộng thêm Hoàng thượng thích Khánh Dương công chúa nên hai năm đó tình cảnh của Công Tôn gia khó khăn, nhưng bọn họ vẫn thể chống đỡ .”

“Mặc dù bây giờ phủ Khánh Dương công chúa mặc dù tương đối khiêm tốn, nhưng Công Tôn gia vẫn vững vàng vị trí tám đại danh môn thế gia ở kinh thành, con cháu phát triển vô cùng thịnh vượng.”

Thời Phù Hân kinh ngạc cảm thán : “Công Tôn gia lợi hại.” Có thể vững bước phát triển sự chèn ép của Hoàng thượng, thế lực của gia tộc chắc chắn bình thường.”

Hạ Hầu Hoan Nhan gật đầu, đó mặt lộ một chút mất tự nhiên: “Lúc lão tổ tông nhà còn liên hôn với Công Tôn gia, đáng tiếc, Công Tôn gia thích .”

Thời Phù Hân kinh ngạc, kinh ngạc Hạ Hầu Hoan Nhan.

Hạ Hầu Hoan Nhan nở một nụ khổ: “Trong mắt Công Tôn gia, Quốc công phủ thực sự chẳng là gì cả, Sở Diệu cũng từng cầu thu cô nương Công Tôn gia đấy, nhưng cũng từ chối, là đích tử của vương phủ.”

Thời Phù Hân: “Bọn họ yêu cầu cao như ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-578.html.]

Hạ Hầu Hoan Nhan lắc đầu: “Công Tôn gia đặc biệt coi trọng xuất , thứ bọn họ coi trọng chính là .”

Trong mắt Thời Phù Hân xẹt qua một tia kinh ngạc, đầu về phía Công Tôn Minh, mỗi khi cô nương bước đến tiếp chuyện, đều đoan trang hữu lễ, nhưng mang đến cho cảm giác khách khí và xa cách.

“Phủ Thuần An công chúa thì ?”

Hạ Hầu Hoan Nhan : “Thuần An công chúa là của tiên đế, cô mẫu của đương kim Hoàng thượng, Mạnh gia bà gả cũng chỉ là một thế gia bình thường.”

“Thuần An công chúa sinh nở, tổng cộng sinh bốn trai hai gái, tuỳ tùng một của Sở Diệu- Mạnh Mặc Linh chính là hài tử thứ năm của bà , đến hôm nay chính là nhi tử nhỏ nhất Mạnh Mặc Bạch.”

“Mạnh Mặc Linh và Mạnh Mặc Bạch chính là hai thái cực, một thích giơ đao múa kiếm, một thích văn chương thư pháp, Mạnh Mặc Linh là tuỳ tùng của Sở Diệu, Mạnh Mặc Bạch là tuỳ tùng của Sở Di.”

“Thuần An công chúa cũng tiên đế yêu thích, đương kim Hoàng thượng coi trọng, thể giúp gì cho bốn nhi tử, bà chỉ thể lo liệu công việc cho trưởng tử và thứ tử, hai con nhỏ hơn chỉ thể dựa bản để tạo tiền đồ.”

Thời Phù Hân thở dài: “Thời buổi công chúa cũng khó.”

Hạ Hầu Hoan Nhan gật đầu: “Giữa công chúa và công chúa cũng sự khác biệt, nhiều công chúa hoàng gia như , ngay cả Khánh Dương công chúa tiên đế sủng ái nhất bây giờ cũng co đầu rụt cổ.”

Hạ Hầu Hoan Nhan dừng một chút về phía Thời Phù Hân: “Ta phát hiện hình như đặc biệt cảm thấy hứng thú với hoàng quốc thích.”

Thời Phù Hân cũng ngại ngùng gì, gật đầu: “Bây giờ đang lựa chọn vị hôn phu tương lai mà.”

Hạ Hầu Hoan Nhan nhất thời chút nghẹn họng, đó tận tình khuyên bảo : “Hoàng quốc thích ngoài mặt vẻ như vinh quang, nhưng bên trong chắc hơn là mấy so với các quyền quý, cần gì trói buộc ánh mắt của trong vòng tròn nhỏ hẹp chứ.”

Thời Phù Hân suy nghĩ một chút : “Nếu nhà chồng quan hệ họ hàng với hoàng tộc, sẽ giảm nhiều trở ngại với những chuyện .”

Hạ Hầu Hoan Nhan lộ vẻ tò mò: “Muội gì?”

Thời Phù Hân : “Sau khi thời cơ chín , sẽ cho tỷ .”

Hạ Hầu Hoan Nhan Thời Phù Hân, cũng hỏi thêm gì nữa.

Thời Phù Hân nắm lấy cánh tay Hạ Hầu Hoan Nhan: “Hạ Hầu tỷ tỷ, tỷ dẫn tham gia nhiều yến tiệc của hoàng quốc thích hơn nữa.”

Hạ Hầu Hoan Nhan liếc mắt nàng một cái: “Chẳng tỷ tỷ ? Bây giờ những trường hợp tỷ tỷ cũng nhiều hoàng quốc thích.”

Thời Phù Hân: “Tỷ tỷ của đương nhiên sẽ dẫn gặp , tỷ cũng , chỉ khi gặp nhiều thanh niên tài tuấn, mới thể chọn thích hợp nhất trong những thích hợp.”

Hạ Hầu Hoan Nhan: “Muội đúng là rụt rè chút nào.”

Thời Phù Hân: “Rụt rè nghĩa là chỉ thể động chờ khác đến chọn, giao chuyện chung đại sự của cho khác chủ, nửa đời hạnh phúc do kiểm soát, với những chuyện trăm hại một lợi như , còn rụt rè thì đầu óc vấn đề thật.”

Hạ Hầu Hoan Nhan im lặng một chút : “Âm tỷ nhi đúng, thể giảng đạo lý với , thực sự chuyện.”

Thời Phù Hân lập tức ha ha: “Hạ Hầu tỷ tỷ, tâm sự với Công Tôn Minh, tỷ tạo cơ hội cho .”

Hạ Hầu Hoan Nhan thấy Phù Hân, bất đắc dĩ che đầu, thấy Cung vương thế tử đang chuyện với Công Tôn Minh, nàng lập tức kéo Thời Phù Hân qua đó.

….

Trong Thiên Hi lâu ở phía đối diện, Sở Diệu thấy ngày từ Thời Phù Hân chỉ theo phía Hạ Hầu Hoan Nhan, câu câu chuyện với Cung vương thế tử và Công Tôn Minh, ngờ, chẳng bao lâu , Thời Phù Hân đơn độc chuyện riêng với Công Tôn Minh ở cửa sổ, ngắm cảnh vật bên .

Lúc , những khác bước phòng.

Trong những đến, trùng hợp còn Phạm Minh Vũ và cô nương Kim gia.

Sở Diệu thấy Thời Phù Hân thoải mái chào hỏi với , đó tiếp tục trò chuyện cùng với Công Tôn Minh, tiếp đó còn Phạm Minh Vũ- Người về phía nàng mấy .

“Chậc chậc chậc, vị lục cô nương Thời gia thật khó lường.” Sở Khiêm lắc đầu cảm thán.

Mạnh Mặc Linh cũng mở miệng : “Diệu ca, phát hiện thạch lựu béo thực sự giống .”

Sở Khiêm và Sở Diệu đồng thời về phía đó.

Sở Khiêm hứng thú : “Giống như thế nào?”

Mạnh Mặc Linh: “Buông tay một cách dứt khoát, chút cẩu thả dây dưa nào.” Hắn dừng một chút: “Tiêu sái thì tiêu sái, nhưng chút lãnh khốc vô tình.”

Loading...