Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 569
Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:19:05
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời Phù Hân mặt sàn đóng chặt, sắc mặt trở nên thâm trầm, hôm nay cơ hội cứu Diệp Mặc , thấy đám Diệp Mặc đánh lui, sắp thể chống đỡ nữa, nàng lặng lẽ phát động tinh thần lực, ngay lập tức, vô hòn đá bay lên, “vèo vèo vèo” giống như những viên đạn b.ắ.n về phía cấm vệ quân Bắc Yến.
Trên Thôi Ảnh càng ngày càng nhiều vết thương, ông gian nan chống đỡ những đòn tấn công của cấm vệ quân Bắc Yến, mắt thấy lưỡi đao sắc bén của Bắc Yến đang nhằm về phía thì “vèo vèo” hai tiếng, hai gã cấm vệ quân Bắc Yến đang bao vây tấn công ông hòn đá đánh bay ngoài, ngã mặt đất, thêm một lỗ thủng.
Hòn đá xỏ xuyên qua cơ thể Bắc Yến!
Cảnh tượng còn xảy ở mặt những bịt mặt đang tấn công khác, gần như chỉ trong phút chốc, cấm vệ quân Bắc Yến ngã đầy đất.
“Rút lui!”
Đám bịt mặt và cấm vệ quân Bắc Yến đồng thời lệnh rút lui.
Chỉ là, một bên bởi vì còn để cứu nên cần tiếp tục liều mạng, một bên là vì thấy kẻ địch nên thể rút lui bảo vệ chính .
Lúc đám bịt mặt rút lui, cấm vệ quân Bắc Yến cũng tiếp tục theo đuổi, mà đề phòng xung quanh.
Không còn cách nào khác, mới âm thầm tay thực sự quá lợi hại.
“Có một tuyệt điên tông sư từ Đại Sở đến.”
Đại tướng Bắc Yến Thác Bạt Vân đến gặp Bắc Yến vương với sắc mặt ngưng trọng.
Phía bên , đám bịt mặt khẩn cấp rút khỏi kinh thành Bắc Yến, dám ở , thẳng trong núi sâu mới dám dừng .
“Ta cho rằng chúng c.h.ế.t chắc .”
Thôi Ảnh kéo khăn che mặt xuống, thấy mặt các mang theo sự may mắn, trong lòng cũng cảm thấy may mắn.
Lần , bọn họ mang theo tinh thần quyết tâm liều c.h.ế.t đến kinh thành Bắc Yến cứu lão đại, thể sống sót chạy thoát thực sự là điều thể ngờ .
Đáng tiếc chính là thể cứu lão đại.
“Lão tan, xem tay cứu giúp chúng là ai?” Đoạn Xuân Thu hỏi.
Thôi Ảnh lắc đầu, ông im lặng một chút lạnh lùng : “Có lẽ là do kinh thành phái đến, lão đại là hầu gia Đại Sở, rơi trong tay Bắc Yến, mỗi ngày đều kéo ngoài cho dân nhục mạ, đây là một sự vũ nhục đối với Đại Sở, vị Hoàng thượng của chúng chắc chắn thể , phái đến đây cứu lão đại cũng là thể, chỉ là…”
Đoạn Xuân Thu: “Chỉ là cái gì?”
Thôi Ảnh: “Hoàng thượng sẽ thật lòng cứu lão đại, chỉ Đại Sở chịu sỉ nhục, cho nên đến chắc chắn sẽ quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của lão đại.”
Đoạn Xuân Thu: “Vậy bây giờ?”
Thôi Ảnh bất lực thở dài, bây giờ, ông cũng , lão đại giam giữ trong hoàng cung Bắc Yến, canh gác nghiêm ngặt, chừng nấy bọn họ đưa đến cũng đủ nhét kẽ răng.
Một lát , Thôi Ảnh nghiến răng nghiến lợi : “Chúng thể cứu lão đại, nhưng nếu liều mạng, vẫn thể tiễn một đoạn đường, giúp kết thúc sự đau khổ.”
Đoạn Xuân Thu thể tiếp nhận : “Cứ khăng khăng đến bước ?”
Trên mặt Thôi Ảnh tràn ngập sự chán nản: “Nếu thì ? Cho dù thêm cả đến từ kinh thành, chúng cũng chắc thể cướp lão đại sống sót trở về từ trong tay cấm vệ quân Bắc Yến.”
Ngay khi Đoạn Xuân Thu đang định thêm gì đó thì “vèo” một tiếng, một chiếc phi đao phổ biến ở kinh thành Bắc Yến b.ắ.n về phía , cắm cây.
“Ai?”
Đám Thôi Ảnh ngay lập tức trở nên đề phòng, bọn họ xung quanh, đợi một lúc lâu thấy xung quanh vẫn im ắng mới dám gỡ phi đao xuống.
Trên phi đao cắm một tờ giấy.
Trên tờ giấy : Rút khỏi Bắc Yến- Một nửa đồ .
“Có ý gì ?”
Những khác đều xem hiểu, nhưng thổi ảnh và Đoạn Xuân Thu đưa mắt một cái, ánh mắt đều loé lên.
Sau đó, hai sang một bên, nhỏ giọng thương lượng.
Đoạn Xuân Thu: “Là bốn gia hoả ? hình như bọn họ đều thể rời ?”
Một đang việc ở nha môn tổng bộ phương nam, một đang mang thai, một việc bên cạnh Hoàng thượng, còn một …
Đoạn Xuân Thu chắc chắn Thôi Ảnh: “Là tiểu nha đầu đến?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-569.html.]
Thôi Ảnh: “Có lẽ là .”
Đoạn Xuân Thu: “Chúng rút lui ?”
Thôi Ảnh im lặng một lát, một lúc lâu mới nghiến răng : “Đi, tin tưởng những gì lão đại , đó là một yêu nghiệt, những yêu nghiệt sách vở đều chút kỳ tích gì đó, lẽ, nàng thực sự thể cứu lão đại cũng nên.”
Nói , ông khẽ híp mắt : “Nói chừng mới tay cứu chúng chính là nàng cũng nên.”
Đoạn Xuân Thu mở to mắt : “Liệu thể ? Giết c.h.ế.t vài tên cấm vệ quân cửu phẩm Bắc Yến chỉ trong nháy mắt, chỉ tuyệt điên tông sư mới thể , nha đầu mới bao lớn chứ?”
Thôi Ảnh ông : “Đã đó là yêu nghiệt, là yêu nghiệt thì thể dùng suy đoán của bình thường để suy luận.”
Đoạn Xuân Thu gì thêm nữa.
Thôi Ảnh khẳng định một nữa: “Chắc chắn chính là nha đầu , nếu là Hoàng thượng phái , đối phương chắc chắn sẽ để ý đến sự sống c.h.ế.t của chúng , thậm chí càng phóng phi đao gửi tin cho chúng .”
“Nha đầu yêu cầu chúng rút lui, lẽ là vì sợ chúng liên luỵ đến hành động của nàng, thứ hai, lẽ cũng sợ khi cứu sẽ thể chú ý đến chúng .”
“Rút lui thôi, tin tưởng nha đầu .”
Trong bóng tối, Thời Phù Hân đám Thôi Ảnh rời , ngược lẻn kinh thành Bắc Yến.
….
Người của Sở Diệu đến Bắc Yến ngày thứ ba khi xảy chuyện đám Thôi Ảnh cứu , mới đến nơi đến chuyện .
“Đám thuộc hạ của Diệp Mặc đều là những kẻ ngu xuẩn ? Bọn họ tuỳ tiện tay như , đám Bắc Yến sẽ chỉ canh chừng Diệp Mặc nghiêm ngặt hơn nữa, bây giờ thì , chúng cứu càng khó khăn hơn nữa.”
Sở Diệu để ý đến những lời phàn nàn của thủ hạ, mà nghĩ đến âm thầm cứu thủ hạ Diệp Mặc là ai.
Tuyệt điên tông sư…
Không ngờ Diệp Mặc còn quen một cao thủ như , đồng thời thể khiến một tuyệt điên tông sư mạo hiểm mặt cứu .
Phải rằng, Bắc Yến cũng tuyệt điên tông sư, trong hoàng cung Bắc Yến hai , tuyệt điên tông sư của Đại Sở đến đây sẽ lọt vòng vây, một khi xử lý sẽ khiến bản thương.
Sẽ là ai đây?
...
Hoàng cung Bắc Yến.
Sau khi tuyệt điên tông sư Đại Sở đến, Bắc Yến vương chẳng những lo lắng, ngược còn vô cùng cao hứng: “Đại Sở thiếu hầu gia, c.h.ế.t một Diệp Mặc cũng cả, nhưng tuyệt điên tông sư chỉ mấy ít ỏi, một c.h.ế.t sẽ chấn động Đại Sở.”
“Đến thì , nếu g.i.ế.c c.h.ế.t nọ, đúng lúc thể nâng cao uy danh của Bắc Yến”
Thác Bạt Vân sự tự tin như Bắc Yến vương, bản gã cũng là cao thủ cửu phẩm đỉnh cấp nên hiểu rõ thể cảnh giới tuyệt điên tông sư là bình thường, thể dễ dàng g.i.ế.c c.h.ế.t như .
“Đại vương, chúng nên bàn bạc chuyện kỹ càng hơn …”
Gã còn hết câu Bắc Yến vương cắt ngang: “Bổn vương sự lo lắng của ngươi, lúc hai vị chân nhân ẩn trong bóng tối chằm chằm nhà lao đan canh giữ Diệp Mặc, để phòng trừ vạn nhất, bổn vương còn phái mời Cưu Ma chân nhân đến tương trợ.”
“Hừ, ba tuyệt điên tông sư của Bắc Yến đồng thời xuất hiện, còn thể g.i.ế.c c.h.ế.t một tuyệt điên của Đại Sở ?”
Nghe thấy Bắc Yến vương còn mới đến nhất cao thủ Bắc Yến Cưu Ma chân nhân, sắc mặt của thác vạt vân khỏi thả lỏng, khen ngợi : “Vẫn là đại vương chu đáo trong việc.”
Bắc Yến vương xua tay, Thác Bạt Vân, nghi hoặc hỏi: “Chẳng hoàng đế Đại Sở Diệp Mặc tiếp tục sống sót? Tại còn phái tuyệt điên tông sư đến đây cứu ?”
Thác Bạt Vân cũng khó hiểu: “Không chỉ tuyệt điên tông sư, mà bây giờ trong kinh thành Bắc Yến còn xuất hiện tung tích của một mật thám Bắc Yến.”
Bắc Yến vương xoa cằm: “Xem hoàng đế Đại Sở còn để ý đến thể diện của hơn so với những gì bổn vương tưởng tượng.” Làm nhục một hầu gia Đại Sở như Diệp Mặc đương nhiên là đang nhục Đại Sở, nhục hoàng đế Đại Sở.
Thác Bạt Vân: “Đại vương, bây giờ Diệp Mặc chỉ còn một thở, sẽ c.h.ế.t khi nào, chờ Cưu Ma chân nhân đến, chúng sẽ tiếp tục treo ở cửa cung thị chúng ?”
Bắc Yến vương lắc đầu: “Không, tuyệt điên tông sư Đại Sở chết, các mật thám khác cũng chết, bổn vương bọn họ tiến cung một mẻ bắt hết.”
Thác Bạt Vân tỏ vẻ sầu não: “Chuyện e là khó, trong cung đề phòng nghiêm ngặt, lẽ Đại Sở sẽ dễ dàng lẻn hoàng cung cứu .”
Bắc Yến vương lạnh: “Vậy thì buộc bọn họ khuôn khổ.” Nói , hừ một tiếng: “Chẳng hoàng đế Đại Sở để ý đến mặt mũi ? Nào, bắt đầu từ ngày mai, kéo Diệp Mặc đến quảng trường trong cung, đồng thời để trong cung xếp hàng phỉ nhổ .”
Nghe , Thác Bạt Vân khẽ nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, ngay đó nhanh chóng lui xuống.
Diệp Mặc thể coi là một hán tử thiết huyết, đối với một hán tử thiết huyết mà , khổ hình thể chẳng là gì cả, nhưng sự sỉ nhục về nhân cách là điều thể chấp nhận .