Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 564

Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:18:59
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Là Phạm tiểu hầu gia gửi cho lục cô nương.”

Thời Ngọc Hoa xong, ánh mắt loé lên, đó duỗi tay về phía gác cổng: “Đưa thư cho , sẽ cầm đưa cho Hân tỷ nhi.”

Người gác cổng cũng nghi ngờ bà , trực tiếp đưa thư cho Thời Ngọc Hoa.

Sau khi nhận thư, Thời Ngọc Hoa lập tức phủ, khi ngang qua hành lang cổng thuỳ hoa, thấy xung quanh ai, bà trực tiếp đưa thư cho nha phía .

“Cất lá thư , đừng để khác .”

Nha chút do dự: “ gác cổng…”

Thời Ngọc Hoa mỉm : “Lát nữa khi rời , cứ rơi lá thư xuống hồ nước, gác cổng sợ phạt, chỉ cần cảnh cáo một chút sẽ ngoài .”

Nha vội vàng bỏ lá thư trong lòng ngực.

Thời Ngọc Hoa thấy , trong mắt xẹt qua ý lạnh.

Nha đầu Thời Phù Hân tài đức gì thể gả Vĩnh Xuyên hầu phủ chứ.

Phạm Minh Vũ gửi thư cho Thời Phù Hân là hẹn Thời Phù Hân ngoài leo núi ngắm cảnh tết Trùng Dương hôm nay, mục đích là cứu vãn chuyện giữa hai bọn họ, đáng tiếc lá thư Thời Ngọc Hoa chặn .

Vào ngày tết Trùng Dương, Phạm Minh Vũ đợi ở địa điểm hẹn suốt một ngày, mãi đến khi trời sẩm tối mới một lời rời .

Bởi vì Diệp Mặc, nên trong thời gian Thời Phù Hân đều chú ý đến chuyện ở Đồng Cốc quan, nên cũng để ý rằng khi bá phủ, một gác cổng thấy nàng thì sẽ né tránh xa.

Vào giữa tháng chín, phụ trách phân đường Hoài Viễn của Thần Nông đường gửi bồ câu đưa thư đến, rằng các tướng sĩ ở đồng quốc quan mỗi ngày chỉ ăn một bữa, lương thảo vận chuyển đến đây nữa, thực sự cạn lương thực.

Thời Phù Hân xong, nàng im lặng một lúc lâu, đó dậy đến thư phòng cầm bút cho đồ keo kiệt một bức thư.

Phủ đại hoàng tử, trong mật thất, đại hoàng tử và Sở Diệu mặt đối mặt đối diện , thư án ở giữa đặt một lá thư mở , hai đều nội dung trong thư, lúc sắc mặt đều chút ngưng trọng.

Nội dung bức thư là: Lương thảo ở Đồng Cốc quan sắp đoạn, Thần Nông đường thể chi viện một lượng lớn lương thảo, đồ ngoan, ngươi đảm nhận chuyện ? Sư phụ tự tay .

Sau một hồi im lặng, đại hoàng tử khổ một tiếng: “Sư phụ, lão nhân gia thực sự mang đến cho một vấn đề nan giải.”

Sở Diệu về phía đại hoàng tử: “Liễu thần y hỏi đại hoàng tử mặt , giải thích một chút, điều mà nàng hoặc Thần Nông đường hỏi chính là đại hoàng tử ngài dám đảm nhận chuyện ?”

Đại hoàng tử ngước mắt sang: “Ý của ngươi là…”

Sở Diệu gật đầu: “ , lẽ bọn họ mượn chuyện để thu đại hoàng tử.”

“Mấy năm nay, danh tiếng của Thần Nông đường ở biên quan ngừng tăng lên, từ việc ưu đãi cho các tướng sĩ trấn thủ biên cương thể thấy , tất cả hành động của Thần Nông đường đều vài phần đại nghĩa vì quốc gia.”

“Có lẽ vì liên quan đến Liễu thần y, cũng thể là vì bọn họ tuân theo quy củ lễ nghi giống như Luân Hồi điện, cho rằng đại hoàng tử ngài là đích trưởng tử của Hoàng thượng, là tư cách kế thừa đại thống nhất.”

tư cách là tư cách, năng lực là năng lực.”

“Thần Nông đường ngài đủ năng lực quân chủ , cho nên mới tiến hành cuộc khảo nghiệm .”

Sở Diệu gõ gõ bức thư bàn: “Đại hoàng tử, bức thư thoạt vẻ như là một bức thư nhà Liễu thần y gửi cho ngài, nhưng thực chất là Thần Nông đường đang chọn chủ nhân!”

“Lần , nếu đại hoàng tử lựa chọn mặt, như sẽ trói buộc Thần Nông đường.”

Sau khi xong, đại hoàng tử những vui, mà ngược còn thở dài một .

Nạp Thần Nông đường trong túi đương nhiên là chuyện , nhưng đồng thời cũng mất nhiều thứ.

Nếu mặt, sẽ chịu nhiều áp lực.

Đồng Cốc quan Diệp Mặc, mà Diệp Mặc kẻ thù trải rộng khắp triều đình, ít ông chết, điều quan trọng nhất là phụ hoàng cũng ông tiếp tục tồn tại.

Nếu mặt, chỉ khiêu chiến với tất cả các quan viên, đồng thời còn khiêu chiến với phụ hoàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-564.html.]

Hơn nữa, nếu mặt, lẽ thể tiếp tục giấu dốt và ngoài cuộc nữa, sẽ dính cuộc tranh đoạt giữa các vị hoàng tử, mặc dù từ đến nay bao giờ rời xa, nhưng từ phía hậu trường chuyển đến phía vẫn mang đến nhiều rắc rối.

Có lẽ Thần Nông đường đang thử nghiệm xem liệu thể gánh cỗ áp lực ?

Đại hoàng tử ngước mắt về phía Sở Diệu: “Ý của ngươi thì ?”

Sở Diệu trực tiếp trả lời, mà chỉ tỏ vẻ ủng hộ : “Có nhiều cách để đối phó với Diệp Mặc, nên kéo các chiến sĩ ở Đồng Cốc quan xuống nước.”

“Mặc dù Bảo Ninh hầu sớm chuẩn sẵn sàng quân mã, chỉ chờ Diệp Mặc thể chống đỡ nữa sẽ dẫn quân chi viện Đồng Cốc quan, nhưng bất cứ chuyện gì cũng ngộ nhỡ, ngộ nhỡ giữa đường xảy sai sót gì khiến Đồng Cốc quan thực sự thất thủ, quân đội Bắc Yến tràn lãnh thổ thì biên quan thực sự sẽ hỗn loạn.”

Đại hoàng tử ngừng gật đầu, cũng cảm thấy nên thông qua chuyện lương thảo ở Đồng Cốc quan để khiến Diệp Mặc bại trận và hạch tội, một quan viên trong triều quả thực xứng quan, vì lợi ích cá nhân mà thể sử dụng bất cứ thủ đoạn nào.

Có lẽ phụ hoàng Diệp Mặc tiếp tục sống sót, nhưng chắc chắn cũng thấy Đồng Cốc quan thất thủ, lẽ thể tiến từ phương diện , chỉ cần khiến phụ hoàng tức giận, những chuyện khác sẽ từ từ đến.

Sở Diệu đột nhiên một tiếng.

Đại hoàng tử sang: “Ngươi ?”

Sở Diệu : “Ta đang nghĩ xem chủ nhân của Thần Nông đường là như thế nào?”

Đại hoàng tử cũng cảm thấy hứng thú: “Ngươi cảm thấy đối phương là như thế nào?”

Sở Diệu suy nghĩ một chút : “Có lẽ là thích chủ động tay.” Nếu cũng dám công khai dính líu đến đại hoàng tử, càng sẽ hỏi đại hoàng tử dám mặt thời khắc Đồng Cốc quan thiếu lương thực.

Không hề giống cao nhân màng danh lợi giống như trong truyền thuyết, bất cứ chuyện gì, nàng cũng hề giấu diếm, còn thích thu hoạch danh vọng.

Thành thật mà , cũng cảm thấy đại hoàng tử giấu dốt và ẩn quá mức, nếu thực sự thể hiện chút năng lực nào thì thể thu hút năng lực theo chứ.

Nói , mỉm thoáng qua đại hoàng tử.

“Thân là bằng hữu của Liễu thần y, lẽ tính tình cũng khác là mấy.”

Khoé miệng đại hoàng tử mất tự nhiên giựt giựt, đối với sư phụ, cảm nhận lớn nhất của chính là quá buồn nôn.

Thực sự giống như một tiểu hài tử già .

“Ngươi việc của ngươi , nghĩ xem ngày mai khi tiến cung, nên chuyện Thần Nông đường tài trợ lương thực với phụ hoàng như thế nào.”

Danh tiếng của Thần Nông đường ở biên quan thấp, nó, cũng giống như một thanh kiếm sắc bén, thanh kiếm sắc bén chỉ thể đ.â.m địch mà còn thể đ.â.m chính .

Cuối tháng chín, bởi vì đại hoàng tử xin giúp đỡ từ Thần Nông đường nên Thần Nông đường hỗ trợ một lượng lớn lương thực đến Đồng Cốc quan, cứ thế, các tướng sĩ của Đồng Cốc quan đánh bại đại quân Bắc Yến, khi tin tức thắng lợi trở về, các bá tánh kinh thành reo hò ngớt.

Sau khi chuyện, Thời Phù Hân vui vẻ uống , chơi cờ chuyện phiếm cùng với Thời Cửu Lang.

Thời Cửu Lang hạ xuống một quân cờ: “Tỷ tỷ, nếu đại hoàng tử mặt, tỷ dự định sẽ như thế nào?”

Thời Phù Hân trực tiếp ăn quân cờ của : “Tỷ sẽ lặng lẽ đưa lương thực đến Đồng Cốc quan.”

Thấy quân cờ của ăn, Thời Cửu Lang bĩu môi, tiếp tục hạ xuống một quân cờ nữa: “Khoảng thời gian cuộc sống của đại hoàng tử lắm, Thái tử và các hoàng tử khác đều đang nhằm .”

Nói , Thời Phù Hân: “Đệ cảm thấy đại hoàng tử giấu dốt ẩn thực cũng khá , sẽ trở thành bia ngắm giống như bây giờ.”

Sắc mặt Thời Phù Hân nhàn nhạt, ăn một quân cờ nữa: “Trở thành bia ngắm cũng cái lợi của việc trở thành bia ngắm, khi vạn tiễn xuyên tâm, thể luyện thành sắt thép.”

“Con đều tính ì ạch và ỷ , đều giả heo ăn thịt hổ, nhưng giả vờ một thời gian dài, nhẫn nhịn một thời gian dài sẽ hình thành khuôn mẫu hành xử cố định.”

“Năng lực của con trưởng thành nhanh nhất thời điểm nào?”

“Không là khi nhẫn nhịn, mà là khi xuất kích, khi gặp nguy hiểm.”

“Một con hổ con nếu sống cuộc sống như một con heo, chứ săn mồi giống như hổ trưởng thành, tin , cuối cùng nó thể thực sự biến thành con heo.”

“Hoàng thượng kiêng kỵ Vi gia, địa vị của Thái tử cũng vững chắc, nâng đỡ tứ hoàng tử và võ đài của , các vị hoàng tử khác cũng ngừng tay, đại hoàng tử ngoài cuộc quan sát đương nhiên sẽ an , nhưng kinh nghiệm giao phong và năng lực ứng biến chiến trường thực sự.”

“Cho dù thông minh, đầu óc sâu sắc đến nhường nào nữa, nếu chỉ dựa đầu óc việc mà kinh nghiệm thực tế thì cuối cùng chỉ thể trở thành một chỉ lý luận suông mà thôi.”

Nói xong, nàng hạ xuống một quân cờ, trực tiếp ăn một đống quân cờ của .

Loading...