Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 563

Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:18:58
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vĩnh Xuyên hầu phủ.

Bởi vì ngày hôm qua Thành Dương công chúa mất mặt ở mặt ở phủ Thanh Dương công chúa nên cả đêm thể ngủ ngon giấc, cơm sáng cũng tâm trạng ăn, khi đám hầu đang im như ve sầu mùa đông thì cô nương Kim gia đến.

cũng là chọn thích hợp nhất cho vị trí nhân tức tương lai, sự cố ý lấy lòng và chọc của cô nương Kim gia, sắc mặt của Thành Dương công chúa cũng còn khó coi như nữa.

Ngay khi đám nha đang thở phào nhẹ nhõm một thì gác cổng đến báo, rằng lục cô nương Thời gia đến, gặp tiểu hầu gia.

Vừa đến tên Thời Phù Hân, Thành Dương công chúa lập tức nổi trận lôi đình, cho rằng nàng đến đây để nhận với Phạm Minh Vũ, bà trực tiếp :

“Đi, với nha đầu , nếu nàng còn chút rụt rè của tiểu cô nương gia thì đừng đến quyến rũ Minh Vũ nữa, Vĩnh Xuyên hầu phủ là nơi nàng thể tuỳ tiện tiến .”

Người gác cổng đang lĩnh mệnh lui xuống thì cô nương Kim gia lên tiếng ngăn cản.

Thành Dương công chúa thích nhất là khác lời , thấy cô nương Kim gia ngăn cản, bà lập tức nhíu mày.

Kim cô nương thấy , vội vàng giải thích: “Công chúa, Triếu Trân cố ý đối nghịch với ngài, chỉ là nghĩ, cô nương Thời gia thể lúc nào cũng dây dưa bên cạnh tiểu hầu gia như , nếu ngài cho nàng phủ, nàng vẫn thể gặp tiểu hầu gia ở những nơi khác.”

Thấy sắc mặt Thành Dương công chúa dần dần chuyển biến , nàng cân nhắc : “Chi bằng công chúa cứ xem Thời cô nương đến đây gặp tiểu hầu gia là vì chuyện gì? Như ngài thể nghĩ biện pháp.”

Thành Dương công chúa im lặng, sang gác cổng: “Nha đầu đến đây để ?”

Người gác cổng: “Nói là trả lễ vật mà tiểu hầu gia tặng cho nàng đó.”

Nghe , Thành Dương công chúa lập tức bật dậy: “Nha đầu đúng là hổ!” Nghĩ đến bây giờ Phạm Minh Vũ ở trong vũ, bà lập tức ngoài.

Cô nương Kim gia thấy, cũng vội vàng theo.

Trước cổng lớn hầu phủ, Thời Phù Hân đợi một lúc, thấy trong phủ chậm chạp ai phản hồi, ngay khi nàng đang do dự nên rời thì thấy cô nương Kim gia đỡ Thành Dương công chúa hùng hổ ngoài.

“Nghe ngươi đến để trả đồ mà nhi tử tặng cho ngươi.”

Thành Dương công chúa lạnh lùng Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân: “Vô công bất thụ lộc, lúc nhất thời nổi lòng tham nên nhận lễ vật của tiểu hầu gia, bây giờ ngẫm thực sự nên nên mới đến đây trả .”

Trên mặt Thành dương lộ vẻ châm chọc: “Ngươi thực sự là nổi lòng tham.”

Thời Phù Hân nhíu mày, nhưng vẫn kiềm chế cơn tức giận: “Không tiểu hầu gia ở nhà , thứ là do tặng, đích trả cho .”

Thành Dương công chúa nhạo một tiếng: “Ở mặt bổn công chúa, ngươi bớt sử dụng những thủ đoạn mấy ho .” Nói , bà khinh miệt liếc mấy chiếc hộp mặt đất một cái.

“Đều là mấy thứ rác rưởi linh tinh, ngay cả hài tử của hạ nhân nhà cũng chơi mấy thứ .”

“Lúc còn tưởng rằng Minh Vũ yêu tinh mê hoặc, bây giờ xem , nó vẫn tỉnh táo, loại nào xứng với đồ vật gì.”

Nói , bà trìu mến nắm lấy tay Kim cô nương, trực tiếp để lộ chiếc vòng tay phỉ thuý đang đeo cổ tay nàng ngoài.

“Những giống như Kim cô nương, bất kể là nhà chúng tặng thứ gì đó cho nàng, đều là mấy thứ quý giá như vàng bạc châu báu.”

“Qủa nhiên, ở trong lòng Minh Vũ nhà , đồ chơi rốt cuộc cũng chỉ là đồ chơi mà thôi.”

Nghe thấy Thành Dương công chúa chỉ cây dâu mắng cây hoè, Thời Phù Hân cũng tức giận, chỉ cảm thấy việc cắt đứt quan hệ với Phạm Minh Vũ là quyết định thể đúng đắn hơn nữa.

Lúc nàng nghĩ rằng, là con thì sẽ nhược điểm, sẽ nhu cầu, chỉ cần gãi đúng chỗ ngứa thì ai là thắng , cho nên nàng dự định sẽ thu phục Phạm Minh Vũ mới thu phục phụ mẫu .

bây giờ nghĩ , cho dù nàng cách thuyết phục Thành Dương công chúa đồng ý chuyện của nàng và Phạm Minh Vũ nữa, thì việc sống chung với một như Thành Dương công chúa trong một thời gian dài chắc chắn là chuyện vô cùng tra tấn.

“Đồ trả , đây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-563.html.]

Thời Phù Hân cũng lười tỏ vẻ nhiều, trực tiếp xoay rời , nhưng nàng mới bước một chân lên xe ngựa thì thấy Thành Dương công chúa : “Một đống đồ rách nát giữ gì, đốt hết cho bổn công chúa, để tránh ô uế hầu phủ.”

Thời Phù Hân dừng một chút, đó lập tức lên xe ngựa.

Khi chiếc xe ngựa ngang qua cổng lớn hầu phủ, rèm xe gió thổi bay một góc, Thời Phù Hân tình cờ thấy chiếc đèn hoa sen bật lửa, đó những thứ đồ khác cũng nhanh chóng bao phủ trong biển lửa.

Trước cửa hầu phủ, ánh mắt cô nương Kim gia rạng rỡ, xuyên thấu qua ánh lửa hừng hực bốc cháy, nàng rõ ràng thấy khuôn mặt u ám nhẫn nhịn của Thời Phù Hân ở trong xe ngựa.

Những thứ tiểu hầu gia tặng cho nàng đốt cháy, điều đó nghĩa là những chuyện đó giữa nàng và tiểu hầu gia cũng gió thổi mây tan.

Suy cho cùng, Thời Phù Hân cũng chỉ là một khách qua đường trong cuộc đời tiểu hầu gia, còn nàng , mới thực sự là nắm tay tiểu hầu gia đồng hành suốt cuộc đời.

Đồ vật đốt, Thời Phù Hân cũng Phạm Minh Vũ nàng trả món đồ tặng , ngày hôm đó, nàng cũng còn chú ý đến chuyện của Vĩnh Xuyên hầu phủ nữa.

Thời gian trôi qua thực sự nhanh, chẳng mấy chốc đến tháng chín.

Vừa mới bước tháng chín, triều đình xảy một chuyện lớn.

Lương bổng của các tướng sĩ trấn thủ biên cương ở Liêu Đông tham ô, nhiều binh lính bắt đầu gây rối, sự việc quá lớn, các tướng lĩnh biên quan thể áp chế nên mới báo cáo lên triều đình.

Ngay khi triều đình đang bận rộn trấn an tướng sĩ Liêu Đông thì phía bên Đồng Cốc quan truyền đến quân tình khẩn cấp.

Đại quân Bắc Yến mấy bao vây tấn công Đồng Cốc quan, khiến Đồng Cốc quan thương vong thảm trọng, cần chi viện khẩn cấp.

Vào một ngày tết Trùng Dương, Thời Định Hạo kết thúc công việc từ trong cung trở về, thẳng đến Lãm Nguyệt lâu tìm Thời Phù Hân: “Tỷ tỷ, Diệp sư phụ thể xảy chuyện.”

Thời Phù Hân rót cho một ly : “Đệ cứ từ từ .”

Thời Định Hạo: “Hôm nay khi Hoàng thượng đang tấu chương liên quan đến tình hình chiến sự ở Đồng Cốc quan, lén lút liếc một cái, tháng Đồng Cốc quan đại quân Bắc Yến tấn công vài , chỉ thương vong nặng nề mà còn thiếu ăn.”

Thời Phù Hân: “Thiếu ăn là ý gì?”

Thời Định Hạo trầm giọng : “Lương thực của Đồng Cốc quan cắt xén.”

Ánh mắt Thời Phù Hân trầm xuống: “Chiến sự ở Đồng Cốc quan khẩn cấp, nào dám cắt xén lương thực thời điểm ?”

Thời Định Hạo thở dài: “Có lẽ là do những thù oán với Diệp sư phụ , nếu Đồng Cốc quan xảy chuyện gì, Diệp sư phụ là tham tướng chắc chắn sẽ thể rũ bỏ trách nhiệm.”

Sắc mặt Thời Phù Hân trầm xuông: “Làm thể đặt ân oán cá nhân lên lợi ích quốc gia chứ, những đó đúng là mặc quan phục uổng công!”

Thời Định Hạo cũng nhíu mày: “Hoài Viễn tổng đốc dâng tấu chương yêu cầu Hộ bộ phân phát lương thực qua đó, nhưng Hộ bộ thượng thư rằng bọn họ đang góm góp lương thực chuyển đến biên quan Liêu Đông, yêu cầu Hoài Viễn tổng đốc tự nghĩ biện pháp .”

Nói đến đây, nhịn nhạo một tiếng.

“Đồng Cốc quan vẫn còn đang xảy chiến sự, lúc bảo Hoài Viễn tổng đốc tự nghĩ cách, chờ đến khi Hoài Viễn tổng đốc gom góp lương thực, sẽ là ngày tháng năm nào nữa, đến lúc đó, nếu Đồng Cốc quan thể giữ , trách nhiệm sẽ đổ lên đầu ai?”

“Hoài Viễn tổng đốc là của Thái tử, nếu Đồng Cốc quan thực sự thất thủ, Hoài Viễn tổng đốc chắc chắn sẽ triệt hạ, đối với Thái tử mà đó chắc chắn là một tổn thất lớn.”

Thời Phù Hân xoay tròn chén , trầm giọng : “Những ngấm ngầm giở trò mưu ma chước quỷ ở kinh thành thì thôi , con chơi đến biên quan nữa.” Nàng suy nghĩ một chút : “Tỷ sẽ một bức thư cho quản sự ở phía bên Hoài Viễn, bảo chú ý đến tình hình ở Đồng Cốc quan nhiều hơn một chút.”

Sau khi gửi thư xong, Thời Phù Hân và Thời Định Hạo cùng phủ một chuyến.

Đống kho báu chôn giấu phía núi Tướng Quốc tự , nếu triều đình thực sự mặc kệ Đồng Cốc quan, nàng sẽ dùng vàng bạc ở đó mua sắm lương thực gửi đến.

việc vẫn sắp xếp cẩn thận một phen, tuyệt đối thể để khác phát hiện dấu vết nào.

Hai tỷ mới ngoài bao lâu thì Thời Ngọc Hoa đến bá phủ, lúc đến cửa, đúng lúc gặp hạ nhân của Vĩnh Xuyên hầu phủ đến đưa thư.

“Là thư của ai ?”

Loading...