Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 556

Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:18:50
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Diệu chút kinh ngạc, nhưng trong lòng cũng thực sự bội phục bốn cô nương dám đến Hộ bộ tranh cử hoàng thương .

“Trước cũng từng xuất hiện trường hợp nữ tử đảm nhiệm hoàng thương, nhưng hầu hết đều khá lớn tuổi, trường hợp các tiểu cô nương mười mấy tuổi lão bản thực sự từng xuất hiện.”

“Ta tự cảm thấy đủ năng lực, nhưng so với bốn cô nương , sự can đảm và quyết đoán thực sự thua kém bọn họ.”

Sở Diệu cũng đưa nghi hoặc giống như Thái tử: “Thời Lục và Trác Nghi Miên dù cũng nhận một chút ủng hộ từ gia tộc, với danh xưng bá phủ, sẽ ít dám đối địch với bọn họ.”

Đỗ cô nương và Hồ cô nương chứ?”

Sở Khiêm : “Mặc dù thông qua điều tra thế, bọn họ đều xuất từ những gia đình bình thường, nhưng các thương nhân các nàng hợp tác bình thường, hơn nữa hai cô nương còn tham gia kinh doanh hải mậu.”

Sở Diệu càng kinh ngạc hơn nữa: “Không ai cũng thể kinh doanh hải mậu.”

Sở Khiêm gật đầu: “ , cũng hai thế nào mà thể quen với Trì Vĩnh Cần- Đương gia thế gia hải mậu ở tỉnh Mân, mấy năm nay kiếm ít tiền.”

Sắc mặt Sở Diệu chút d.a.o động: “Xem , bọn họ đều bình thường.”

Sở Khiêm tỏ vẻ tán thành: “Người bình thường thể nào nộp thuế hàng trăm ngàn vạn lượng lên chỉ trong vòng mấy năm.”

Lúc , đường vang lên tiếng ồn ào, Sở Diệu và Sở Khiêm xuống thì thấy mấy vị hoàng tử đang bước xuống từ xe ngựa, tửu lầu bọn họ đang ở.

Rõ ràng, các vị hoàng tử cũng để ý đến chuyện tranh cử hoàng thương .

Sở Khiêm tỏ vẻ kinh ngạc: “Lần tứ hoàng tử yên tĩnh, thậm chí còn đến.”

Ánh mắt Sở Diệu loé lên, nghĩ đến tin tức thủ hạ trình lên đó, rằng tứ hoàng tử và tôn tử Kim Cảnh Thành của Hộ bộ thượng thư Kim Khanh qua chặt chẽ với .

Nếu tin tức là thật thì việc tứ hoàng tử đến cũng thể giải thích .

Hộ bộ thượng thư chủ trì chuyện tranh cử hoàng thương , sẽ đến báo cáo tình hình với tứ hoàng tử, đến cũng cả.

Đột nhiên, Sở Diệu khẽ nhướng mày.

Nhắc đến tào tháo, tào tháo đến, Kim Cảnh Thành và Phạm Minh Vũ cùng đến, cũng tửu lầu.

Sở Khiêm kinh ngạc lên tiếng một nữa: “Tại tên tiểu tử Phạm Minh Vũ cùng với tiểu tử Kim gia?”

Sở Diệu trả lời một câu: “Thành Dương công chúa trúng cô nương Kim gia.”

Sở Khiêm sửng sốt: “Không chứ, chẳng Phạm Minh Vũ coi trọng lục cô nương Thời gia ?” Trên mặt tràn ngập sự nhiều chuyện: “Chẳng lẽ Phạm Minh Vũ bắt cá hai tay?”

Nói , chạm Sở Diệu: “Đệ nên học cách theo đuổi cô nương của Phạm Minh Vũ !”

Sở Diệu liếc mắt một cái: “Cũng sợ dẫm rơi xuống nước!”

Sở Khiêm để bụng: “Rơi xuống nước thì chứ, bơi.”

Sở Diệu nhíu mày: “Ta thích con gà rơi nồi canh.”

Ánh mắt Sở Khiêm xoay chuyển, gọi gã sai vặt đến: “Đi với tiểu nhị, bảo đưa Phạm Minh Vũ và Kim Cảnh Thành đến căn phòng bên cạnh.”

Gã sai vặt xong, lập tức lui xuống việc.

Tửu lầu cũng là do Sở Khiêm mở, để tiện cho việc thám thính tin tức, bộ những tửu lầu mở đều xây dựng một căn phòng chuyên dùng để thám thính.

Chẳng bao lâu , Sở Khiêm và Sở Diệu thấy tiểu nhị dẫn Phạm Minh Vũ và Kim Cảnh Thành đến căn phòng bên cạnh.

Trong căn phòng riêng bên cạnh, Phạm Minh Vũ chút trầm mặc, mới bước đến cửa sổ về phía Hộ bộ.

Cuối cùng lục vẫn tham gia tranh cử hoàng thương.

Từ đến nay mẫu vẫn luôn chú trọng đến phận và thể diện, nếu chuyện , bà chắc chắn sẽ càng hài lòng với lục hơn nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-556.html.]

Phạm Minh Vũ thở dài, thích tính cách dám nghĩ dám dám lục , nhưng trong thời gian , phát hiện nhiều lúc, tính tình thực sự thể thống gì.

Kim Cảnh Thành đánh giá sắc mặt của Phạm Minh Vũ, suy nghĩ một chút : “Tiểu hầu gia, trong cuộc tranh cử hoàng thương bốn cô nương tham gia, các nàng thực sự là thua kém đấng mày râu, giống như , nào dám đến những trường hợp đông đảo nam nhân tụ tập .”

Phạm Minh Vũ mím môi : “Kim cô nương như mới .”

Nghe , trong mắt Kim Cảnh Thành xẹt qua ý , thích Phạm tiểu hầu gia, phụ mẫu cũng ý định kết thông gia với Vĩnh Xuyên hầu phủ, vốn dĩ còn tưởng rằng chuyện chắc chắn thành công, nhưng ngờ nhảy một lục cô nương Thời gia.

Cũng may lục cô nương Thời gia là một thích gióng trống khua chiêng, ít xảy mâu thuẫn với Phạm tiểu hầu gia, bây giờ sắc mặt Phạm tiểu hầu gia, lẽ chút mất kiên nhẫn.

Phạm Minh Vũ Kim Cảnh Thành : “Kim bá phụ chịu trách nhiệm tranh cử hoàng thương , chút gì vì tình hình bên trong ?”

Kim Cảnh Thành mỉm gật đầu: “Không dối gạt tiểu hầu gia, cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với tranh cử hoàng thương , sớm phái hỏi thăm, lẽ sẽ nhanh chóng nhận tin tức thôi.”

Sắp đến trưa, hạ nhân Kim gia đến.

“Đại gia, tiểu hầu gia, trong màn tranh cử hoàng thương thể tự tiến cử, các thương nhân mặt đều xếp hàng giải thích về ưu thế nhà .”

Sau khi xong, Kim Cảnh Thành : “Vậy , chắc chắn nó sẽ vô cùng xuất sắc.”

Hạ nhân Kim gia lập tức : “ là vô cùng xuất sắc, đặc biệt là còn bốn cô nương tham gia.”

Phạm Minh Vũ đột nhiên mở miệng: “Các nàng cũng bước lên sân khấu tự tiến cử?”

Hạ nhân Kim gia gật đầu: “ .”

Phạm Minh Vũ xác nhận một nữa: “Bốn đều lên sân khấu?”

Hạ nhân Kim gia gật đầu một nữa, đồng thời còn khen ngợi: “Tiểu hầu gia, bốn vị cô nương tuyệt, khi lên sân khấu tự tiến cử, bọn họ còn nhiều hơn so với những khác, hơn nữa trong quá trình đấu giá tấm biển ngự tứ “Thiên tử công thương” của Hoàng thượng, bọn họ còn nhiều giơ thẻ bài lên, hệ sợ hãi các đại hoàng thương.”

Sau khi xong, Phạm Minh Vũ thử nghĩ đến cảnh tượng Thời Phù Hân cùng tranh đoạt một tấm biển với một đám nam nhân, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

Hạ nhân Kim gia vẫn còn đang cảm thán: “Lục cô nương Thời gia là giỏi nhất, nàng dám đối đầu với gia chủ của Phong gia- Một gia tộc đầu Hoàng thượng, bất kể Phong gia nữa, nàng cũng thể phản bác, trực tiếp khiến gia chủ Phong gia tức giận đến thổi râu trừng mắt.”

Phạm Minh Vũ , thẳng: “Được , ngươi lui xuống .”

Hạ nhân Kim gia thoáng qua Kim Cảnh Thành, thấy Kim Cảnh Thành gật đầu, bèn nhanh chóng rời .

Kim Cảnh Thành cảm thán một câu: “Xem tính tình của lục cô nương Thời gia chút mạnh mẽ.”

Phạm Minh Vũ một cái, gì thêm nữa, chỉ cúi đầu bắt đầu uống rượu, hết ly đến ly khác.

Kim Cảnh Thành tự thể thêm gì nữa, mỉm uống rượu cùng với Phạm Minh Vũ.

Trong căn phòng bên cạnh, Sở Diệu và Sở Khiêm thấy hết tất cả những chuyện xảy trong phòng bên cạnh.

Sở Khiêm chậc chậc lắc đầu: “Kim Cảnh Thành đúng là nham hiểm, một đại nam nhân nhưng tổn thương cô nương lưng.”

Phía bên Bộ hộ bọn họ cũng phái chằm chằm, rõ ràng là gia chủ Phong gia ỷ thâm niên của , liên hợp với những khác chèn ép bốn tiểu cô nương, cô nương phản kháng, nhưng đến trong miệng hạ nhân Kim gia thì giống như bốn cô nương gây chuyện .

Sở Diệu nhàn nhạt một câu: “Nếu Phạm Minh Vũ chỉ vì khác mấy câu mà phủ định thích thì cũng gì.”

Sở Khiêm thở dài Sở Diệu: “Đệ khác ảnh hưởng, nhưng đáng tiếc, thanh danh quá kém.”

Vào buổi trưa, cuộc tranh cử hoàng thương kết thúc, Thời Phù Hân, Hồ Tâm Nhuỵ, Đỗ Tử Toàn và Trác Nghi Miên cùng rời khỏi Hộ bộ.

“Ta thấy tranh cử rõ ràng quyết định nội bộ từ lâu.” Đỗ Tử Toàn phục .

Hồ Tâm Nhuỵ lý trí hơn một chút: “So với mười đại hoàng thương khác, chúng thực sự vẫn còn nhiều thiếu sót, ít nhất tiền thuế chúng nộp lên bằng .”

Đỗ Tử Toàn hừ một tiếng: “Cứ chờ đó cho , sớm muộn gì cũng một ngày bổn cô nương vượt qua bọn họ.”

Câu khiến Thời Phù Hân và Trác Nghi Miên đều về phía nàng .

Đỗ Tử Toàn cũng ngại ngùng gì cả, hai : “Chúng cùng cố gắng lên, các ngươi cũng thấy đó, đám nam nhân thúi đó đều khinh thường chúng , chúng phấn đấu mới .”

Thời Phù Hân : “Được, cùng cố lên.”

Loading...