Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 555
Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:18:49
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời Phù Hân hít một thật sâu, nghiêm túc : “Phạm Minh Vũ, Hồng Nhan Tiếu quan trọng với , nếu thể trở thành hoàng thương, sẽ vui vẻ, thể cùng tham gia ?”
Phạm Minh Vũ chút khó hiểu: “Lục , thương nhân trở thành hoàng thương là để quang tông diệu tổ, còn như để gì?”
Thời Phù Hân: “Con đều mục tiêu riêng của , đều nghiêm túc chuyện gì đó, giống như Phạm gia các , huấn luyện thuỷ quân mạnh nhất Đại Sở là mục tiêu của các , còn mục tiêu của là mở Hồng Nhan Tiếu khắp Đại Sở.”
Phạm Minh Vũ hiểu : “Lục , chỉ là một cô nương gia…”
Hắn còn xong Thời Phù Hân cắt ngang: “Cô nương gia thì chứ? Huynh xem thường cô nương gia ?”
Kim Nguyệt Nga nhạy bén cảm nhận sự tức giận kìm nén trong câu của nữ nhi, vội vàng đưa mắt hiệu cho Phạm Minh Vũ: “Minh Vũ, cháu về , sẽ chuyện với Hân tỷ nhi.”
Phạm Minh Vũ cũng nếu tiếp tục chắc chắn sẽ cãi với Thời Phù Hân, vì thế gật đầu.
Chỉ là mới vài bước, Thời Phù Hân : “Chuyện tranh cử hoàng thương, quyết định tham gia .”
Phạm Minh Vũ đầu Thời Phù Hân, phát hoả nhưng nhịn xuống, đó vẫy tay áo nhanh chóng rời .
Thấy , Kim Nguyệt Nga chút đau đầu, Thời Phù Hân: “Tính tình của con… Chẳng mẫu , chuyện gì cứ từ từ , con thể kiềm chế tính tình ?”
Thời Phù Hân rũ mắt xuống: “Mẫu , chuyện là vấn đề thể từ từ chuyện, mà một chuyện, giữa con và Phạm Minh Vũ thể điều hoà .”
Kim Nguyệt Nga im lặng một lát : “Ta , lẽ một hành động của Minh Vũ sẽ khiến con cảm thấy trói buộc, nhưng từ góc độ của mà , cũng sai.”
Thời Phù Hân nở một nụ khổ: “ , sai, con cũng sai, nhưng đây mới là sai lầm lớn nhất.”
Kim Nguyệt Nga ngẩn , nhất thời nên gì mới .
Thời Phù Hân mỉm Kim Nguyệt Nga: “Mẫu , cần lo lắng, con sẽ xử lý chuyện của .”
Nghe , Kim Nguyệt Nga thêm gì nữa, từ nhỏ tiểu nữ nhi là chủ ý, một khi đưa quyết định, cho dù ai khuyên nhủ nữa cũng sẽ đổi, chỉ là trong lòng bà vẫn chút lo lắng.
Lo lắng với tính tình của tiểu nữ nhi, hôn sự của nàng sẽ trôi chảy.
….
Đối với thương nhân mà , tranh cử hoàng thương là một chuyện vô cùng quan trọng, ngày mùng bốn tháng bảy, tất cả các thế gia thương nhân và những mới nổi trong thương giới đều sớm tụ tập ở Hộ bộ.
Thời Phù Hân cố ý đến trễ một chút, lúc đến cửa Hộ bộ vô tình đụng Hồ Tâm Nhuỵ và Đỗ Tử Toàn, nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh trở .
Không thể , các đồng học ở Thương học ban của nàng thực sự là nhân tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp, những nộp tiền thuế trăm ngàn lượng bạc chỉ một nàng.
Ba đánh giá đối phương lẫn một chút, mỉm , đó sóng vai Hộ bộ.
Hộ bộ đặc biệt dành một đại điện lớn để tiến thành tranh cử hoàng thương, lúc trong đại điện sớm chật kín , bộ đều là nam tử, khi ba Thời Phù Hân bước , bọn họ lập tức thu hút sự chú ý của .
Cho dù đội mũ rèm nhưng cũng khó thể ngăn cản những ánh mắt tìm tòi nghiên cứu rơi xuống , nếu là các nữ tử bình thường, lẽ sớm lùi bước, nhưng tố chất tâm lý của ba Thời Phù Hân hề kém cạnh, bọn họ mặt đổi sắc tìm chỗ xuống, thậm chí còn gật đầu với thương nhân bên cạnh để bày tỏ thiện chí.
Đối với phản ứng của Đỗ Tử Toàn và Hồ Tâm Nhuỵ, Thời Phù Hân chút bất ngờ, nàng sống qua hai kiếp , kiếp quen đủ loại cảnh tượng, luống cuống cũng là chuyện bình thường, nhưng hai vị cô nương bên cạnh chỉ mới mười mấy tuổi thể trầm như , thực sự khiến khác bội phục.
Bây giờ nàng càng ngày càng hứng thú với Đỗ Tử Toàn và Hồ Tâm Nhuỵ, theo như nàng , hai hề bối cảnh, nếu điều là thật thì hai chính là thiên tài kinh thương thực sự.
Thời Phù Hân bất ngờ, bản Đỗ Tử Toàn và Hồ Tâm Nhuỵ cũng cảm thấy kinh ngạc với nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-555.html.]
Người trong nhà chuyện nhà , từ nhỏ các nàng gia tộc bí mật bồi dưỡng, hai bọn họ qua ít quốc gia dọc theo con đường tơ lụa biển do Văn Đức Hoàng hậu phái sáng lập, kiến thức tính cách của bọn họ là thứ bình thường thể so sánh .
Thời Phù Hân, từ nhỏ lớn lên ở vùng biên quan tây bắc cằn cỗi nghèo khó.
Chẳng lẽ việc vượt qua cảnh khó khăn gian khổ càng thể mài giũa tính cách của một hơn?
Sự xuất hiện của ba ngay lập tức trở thành trung tâm nghị luận, chỉ là còn kinh ngạc bao lâu thì một cô nương đội mũ rèm khác xuất hiện.
Trác Nghi Miên!
Khi thấy ba Thời Phù Hân, trong lòng Trác Nghi Miên lập tức thả lỏng, nhanh chóng bước về phía đó, xuống bên cạnh ba .
Trong hàng trăm tham gia tranh cử hoàng thương, chỉ bốn nữ tử.
“Bốn nữ tử là của nhà nào ?”
Trong căn phòng tối bên cạnh đại điện, Thái tử chút kinh ngạc bốn cô nương trong những nam nhân, ngờ khi phân công nhiệm vụ tranh cử hoàng thương, những phát hiện bất ngờ.
Hộ bộ thượng thư lập tức trả lời: “Hồi bẩm Thái tử, cô nương áo tím là lão bản Hồng Nhan Tiếu Thời Phù Hân, cô nương áo vàng là lão bản phường xếp gỗ Hồ Tâm Nhuỵ, cô nương áo lục là lão bản Ngắm hoa trong nước Đỗ Tử Toàn, cô nương áo lam là lão bản phường Chức Nữ Trác Nghi Miên.”
“Thời Phù Hân đến từ Võ Xương bá phủ, Trác Nghi Miên đến tử vinh xương bá phủ, Hồ Tâm Nhuỵ đến từ tỉnh Mân, Đỗ Tử Toàn đến từ tỉnh Quảng Giang, hai bọn họ đều là con cái trong gia đình bình thường.”
Sau khi xong, Thái tử vẫn tỏ vẻ nghi ngờ, Võ Xương bá phủ và vinh xương bá phủ thì , nhưng hai bình thường vẻ thái quá: “Ngươi chắc chắn điều tra rõ thế của các nàng?”
Hộ bộ thượng thư gật đầu: “Quốc Nữ giám điều tra một , khi thu thuế điều tra thêm một nữa.”
Thái tử vẫn tin tưởng lắm, nhưng cũng thêm gì nữa, chỉ là nghiêm túc đánh giá bốn cô nương dám đến tham gia tranh cử hoàng thương .
Cuối cùng, ánh mắt dừng cô nương áo tím.
Lục cô nương Thời gia… Chính là lúc mẫu hậu chỉ định cô nương lương cho đúng ?
Bởi vì bọn họ đội mũ rèm nên thể thấy rõ sắc mặt, nhưng vẫn thể thấy chút gì đó từ tư thế .
Bốn vị cô nương, cô nương của vinh xương bá phủ chút câu nệ, nhưng từ sống lưng thẳng tắp thể thấy chút kiên cường và mạnh mẽ.
Còn về phần ba khác thoải mái.
Hai cô nương với xuất bình thường mang đến cho cảm giác bình thản thong dong, còn cô nương Thời gia toát thở biếng nhác, nhưng cũng vài phần hương vị kiểm soát tất cả.
Thái tử cảm thấy chút buồn , lắc đầu, chuyển dời tầm mắt về phía những thương nhân khả năng chọn hoàng thương nhất .
Có ít chú ý đến chuyện tranh cử hoàng thương , tửu lâu bên cạnh Hộ bộ, Sở Khiêm và Sở Diệu sát bên cửa sổ, cả hai cũng phái chằm chằm Hộ bộ.
“Lần cuối cùng cũng cảm nhận sự tin tưởng của Hoàng thượng với tông hoàng thất chúng .”
Sở Khiêm chút buồn bực, Hoàng thượng trực tiếp bỏ qua , lựa chọn Hộ bộ thượng thư Kim Khanh chủ trì việc tranh cử hoàng thương , điều khiến trong lòng vô cùng khó chịu.
“Dần dần sẽ quen thôi.” Sở Diệu nhàn nhạt trả lời một câu, cúi đầu nghiêm túc danh sách những tham gia tranh cử hoàng thương .
Trong lòng Sở Khiêm chút thất vọng, thấy Sở Diệu chằm chằm danh sách, thẳng: “Đừng nữa, là tranh cử, nhưng thực chất danh sách mười đại hoàng thương sớm định sẵn , hôm nay chỉ cho đúng thủ tục, để tránh các thương nhân khác thậm chí còn chút hy vọng nào.”
Nói , dừng một chút, mỉm Sở Diệu: “Đệ gọi lục cô nương Thời gia đến đây gì? Trong những trường hợp như thế , một cô nương xuất gia như nàng nên đến.”
Cuối cùng Sở Diệu cũng ngẩng đầu lên, im lặng một chút : “Chỉ là cảm thấy nên với nàng một tiếng mà thôi, còn về phần nàng tham gia là chuyện của nàng .”