Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 553
Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:18:47
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ như vẫn đủ, bởi vì những khác cũng thể cho ngựa ăn, hoặc con ngựa thể tự tìm thức ăn.”
“Một khi con ngựa sự lựa chọn khác, đương nhiên sẽ theo lời con trong tất cả chuyện.”
“Con thể ngăn cản khác cho ăn, điều con thể chính là khiến con ngụa năng lực tìm thức ăn ở chỗ khác, chỉ thể dựa con.”
Phạm Minh Vũ nhíu mày: “Điều khó thực hiện đúng ?”
Vĩnh Xuyên hầu mỉm : “Nói khó cũng khó, Minh Vũ, con rằng bất kể là con con vật, cả hai đều ham ăn biếng , nếu sẵn đồ ăn ở mặt, đều sẽ cố gắng việc kiếm ăn nữa.”
“Con thử nghĩ mà xem, nếu con cung cấp loại cỏ khô ngon mà khác thể cung cấp, con ngựa sẽ chọn khác ? Vẫn sẽ cực khổ tự kiếm ăn ?”
“Đương nhiên, nếu chỉ cho ăn thôi thì đủ, điều thể khiến con ngựa trở nên kiêu căng ngạo mạn, con thể thả con ngựa đàn ngựa chạy vòng quanh, đó chọn một con ngựa khác cưỡi, để con ngựa cảm thấy nguy cơ.”
“Chỉ thể dựa con mới đói bụng, hơn nữa con còn khả năng lựa chọn những con ngựa khác, con xem tình huống , con ngựa con trúng còn dám theo mệnh lệnh của con ?”
Phạm Minh Vũ cái hiểu cái , cảm thấy phụ chút lý, nhưng cảm thấy hình như điều gì đó thích hợp.
Vĩnh Xuyên hầu phủ tiếp tục : “Nữ nhân đều thích mấy lời ngon tiếng ngọt, đều thích nam nhân dỗ dành che chở, những thứ các nàng thích cũng giống như cỏ khô cho con ngựa ăn.”
“Bây giờ con thích một con ngựa mạnh mẽ, thuần phục nàng càng tốn nhiều tâm tư một chút.”
“Đối với một con ngựa bình thường, lẽ chỉ cần một chút cỏ khô là thể thu phục, nhưng với một con ngựa mạnh mẽ, còn đánh cược một phen.”
Sau khi xong những lời tràn ngập kinh nghiệm của Vĩnh Xuyên hầu, Phạm Minh Vũ cảm thấy giác ngộ, nhưng thể thái độ của phụ nhà , phụ ủng hộ tiếp tục qua với lục .
Có sự ủng hộ , tâm trạng của Phạm Minh Vũ vui vẻ hơn nhiều, nhiều do dự, ngày hôm , vẫn theo Thời Định Hạo đến Võ Xương bá phủ.
Nhìn thấy Phạm Minh Vũ chủ động đến đây xin , Thời Phù Hân cũng cảm thấy chỉ vì một cãi mà cho rằng tam quan hợp vẻ qua loa, vì thế cũng thừa nhận chỗ đúng của với Phạm Minh Vũ.
Thấy hai hoà giải, Thời Chính Hoà và Kim Nguyệt Nga mặt ở đó đều mỉm .
Hai phu thê đều thích Phạm Minh Vũ.
Mỗi tiểu nữ nhi cãi với Phạm Minh Vũ, hai đều vô cùng lo lắng.
Căn cứ nguyên tắc vấn đề thì giải quyết vấn đề, Thời Phù Hân thể đến những khác biệt lúc , nhưng nàng mới nhắc đến, Kim Nguyệt Nga lo lắng hai cãi nên cố ý chuyển sang chủ đề khác.
Thời Phù Hân chút bất đắc dĩ, chỉ thể nghĩ nếu cơ hội sẽ tiếp tục thảo luận vấn đề .
Dù cũng ảnh hưởng bởi kinh nghiệm của Vĩnh Xuyên hầu, Phạm Minh Vũ bắt đầu thỉnh thoảng tặng cho Thời Phù Hân một thứ, ăn mặc gì đó đều .
Sự ân cần như chỉ khiến Thời gia rung động, mà ngay cả Thời Phù Hân cũng cho rằng Phạm Minh Vũ đang dùng hành động thực tế để xin vì những bất đồng đó, cũng khỏi chút xúc động.
lúc sắp đến thất tịch, Thời Phù Hân bảo Bình Yên đến phòng kim chỉ một chuyến, lấy chút chỉ thêu, dự định sẽ thêu hà bao cho Phạm Minh Vũ.
Bước tháng bảy, thời tiết càng ngày càng nóng bức, Thời Phù m đang mang thai tám tháng nóng đến mức ăn ngon ngủ yên, vì thế Thời Phù Hân thể thỉnh thoảng chạy đến An quốc công phủ.
“Tỷ tỷ, sức khoẻ của tỷ đang , bây giờ tỷ chỉ cần yên tâm thư giãn là .”
Có Tiêu Tử Thanh bạn, Thái Hoàng Thái hậu thường xuyên phái đến hỏi thăm, Thời Phù Âm chăm sóc , : “Tỷ .”
Nói , nàng do dự thôi Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân bật : “Tỷ tỷ, chuyện gì thì tỷ cứ .”
Thời Phù Âm: “Mấy ngày mẫu và tổ mẫu đến thăm tỷ, với tỷ chuyện cãi với Phạm tiểu hầu gia.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-553.html.]
Thời Phù Hân chút bất đắc dĩ, vốn dĩ chỉ là chuyện của nàng và Phạm Minh Vũ, bây giờ nhà xen , việc nhỏ cũng trở nên phức tạp: “Không cãi , chỉ là chút khác biệt mà thôi.”
Thời Phù Âm : “Tỷ sẽ vô cớ gây rối.” Nói , nàng vỗ tay Thời Phù Hân: “Tỷ nhờ tỷ phu của tìm hiểu giúp chuyện trong Vĩnh Xuyên hầu phủ.”
“Ánh mắt của Thành Dương công chúa thực sự cao, nhưng cũng là hiểu đạo lý, chỉ cần hiểu đạo lý thì sẽ ở chung lắm.”
“Còn về phần Vĩnh Xuyên hầu, ông tôn trọng Thành Dương công chúa, bất cứ chuyện gì cũng sẽ thương lượng với bà , trong phòng chỉ một thất, hơn nữa còn là nha hầu hạ ông từ nhỏ, thất chỉ sinh một nữ nhi.”
“Những bậc con như chúng đều thích bắt chước phụ mẫu, học theo cách việc của phụ mẫu.”
“Thành Dương công chúa hiểu rõ đạo lý, Vĩnh Xuyên hầu nghiêm khắc kiềm chế bản , nhân phẩm của Phạm tiểu hầu gia cũng thua kém chút nào.”
Thời Phù Âm nghiêm túc : “Hân tỷ nhi, tỷ là kiêu ngạo, nhưng trong mắt tỷ, Phạm tiểu hầu gia thực sự là một ứng cử viên hôn phu tồi.”
“Là nhi tử của công chúa và hầu gia, phận của đủ cao quý, nhưng vẫn bằng lòng cúi đầu nhân nhượng , điều đủ thấy thấy thích đến nhường nào.”
“Hắn sẵn sàng vì buông bỏ một chút kiêu ngạo, thể vì mà từ bỏ một phần kiên trì ?”
“Có một chuyện qua thì cứ để nó qua , nhắc sẽ chỉ tổn thương tình cảm giữa hai , mẫu nhiều ngăn cản nhắc chuyện cũ, đấy, cũng nên đổi một chút.”
Thời Phù Hân nhíu mày: “Tỷ tỷ, các tỷ đều đang quan tâm , nhưng giữa hai vấn đề thì cần giải quyết, nếu giải quyết, một mực né tránh thì vấn đề sẽ giữa hai , sẽ biến mất trong một thời gian dài, nó sẽ chỉ càng kéo dài và càng phức tạp hơn mà thôi.”
Thời Phù Âm im lặng một chút : “Một sẽ càng ngày càng thiết những cuộc cãi vã, nhưng một khi tranh cãi chia tay.”
“Có lẽ Phạm tiểu hầu gia thể khiến hài lòng, nhưng thể đảm bảo rằng sẽ tìm một vị hôn phu hơn ?”
“Hân tỷ nhi, đôi khi thể thoả hiệp một chút.”
Thời Phù Hân gật đầu: “Tỷ tỷ, tỷ yên tâm , sẽ chú ý đến phương thức ở chung giữa và Phạm Minh Vũ.”
Thấy lọt tai, Thời Phù Âm cũng nhiều nữa, cầm lấy quần áo tiểu hài tử Thời Phù Hân đưa đến, : “Sau khi trở về, hãy cảm tạ ngũ và những khác một tiếng, chờ đứa bé chào đời, tỷ sẽ mời bọn họ đến An quốc công phủ chơi.”
Thời Phù Hân mỉm đồng ý, ăn cơm trưa với Thời Phù Âm xong bèn rời , đường trở về bá phủ, nàng đụng xe ngựa của Định quốc công phủ.
“Hạ Hầu tỷ tỷ.”
“Có rảnh ? Cùng đến lâu uống tách .”
“Được.”
Thời Phù Hân theo Hạ Hầu Hoan Nhan đến lâu gần đó.
Hai bước phòng riêng xuống, Thời Phù Hân Hạ Hầu Hoan Nhan: “Hạ Hầu tỷ tỷ, thời gian tỷ khoẻ ?”
Hạ Hầu Hoan Nhan mỉm : “Khá , đính hôn.” Có lẽ bởi vì chuyện cứu Tào Vân Đình kéo gần cách giữa nàng và Thời Phù Hân, cảm thấy Thời Phù Hân là thể tin tưởng , nàng vẫn tìm nàng tâm sự về chuyện đính hôn.
Sắc mặt Thời Phù Hân đầu tiên là khựng một chút, thấy nụ mặt Hạ Hầu Hoan Nhan bất cứ sự miễn cưỡng nào, nàng mới hỏi: “Là công tử nhà nào phúc khí như ?”
Hạ Hầu Hoan Nhan nhàn nhạt : “Cung vương thế tử.”
Thời Phù Hân vô cùng kinh ngạc: “Hạ Hầu tỷ tỷ, tại bá mẫu và những khác chọn cho tỷ nhi tử của một vị vương gia chứ?”
Đương kim Hoàng thượng ít , nhưng còn sống cũng chỉ Đoan vương và Cung vương.
Hạ Hầu Hoan Nhan hiểu rõ ý của Thời Phù Hân, bởi vì chuyện Nhiếp Chính vương mưu nghịch, tiên đế và đương kim Hoàng thượng thiết lắm với các tông hoàng thất, bây giờ nhiều tông hoàng thất chỉ là những kẻ nhàn rỗi nhận bổng lộc.
Đoan vương còn đảm nhận chức vị chỉ huy Binh Mã ty Ngũ Thành, trong khi Cung vương bất cứ công việc gì.
“Mối hôn sự là do lão tổ tông quyết định, nhân khẩu trong Cung vương phủ đơn giản, hơn nữa chỉ một nam tử là Cung vương thế tử, mặc dù Cung vương phủ thực quyền gì, nhưng đối với mà đây là chuyện thể hơn nữa.”