Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 549

Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:18:43
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một vị thê tử định sẵn sẽ đồng lòng với , thể chấp nhận ?

Sở Diệu cũng hiểu rõ, sở dĩ ai chọn , chỉ vì thanh danh , mà còn vì ngoại trừ một phận đích tử vương phủ , cũng chỉ là một tên ăn chơi trác táng suốt ngày ăn .

Nếu đủ lợi ích điều khiển thì thể d.a.o động những nhà quyền lực thực sự.

Nghĩ đến đây, hai mắt Sở Diệu khẽ híp , nghĩ cách khiến Hoàng thượng công khai phận chỉ huy Đặc Giám ty của .

Khi Sở Diệu đang lo lắng cho hôn sự của thì Thời Phù Hân ở phía đối diện đang thảnh thơi xem náo nhiệt.

Thời Phù Hân thơ, mỗi thấy chiếc ly sắp đến mặt , nàng sẽ âm thầm sử dụng nội lực để chiếc ly chảy về phía khác, nhưng khi đĩa đồ ăn chảy đến mặt , nàng từ chối.

Lúc mới bắt đầu, các cô nương và chúng công tử đều đang cố gắng hết sức thể hiện tài năng văn chương của , nhưng vài vòng đấu, thể thơ nữa, bắt đầu bước lên mặt đá phẳng mặt thể hiện tài nghệ.

Những màn biểu diễn tài nghệ mới xuất hiện, bầu khí ở hiện trường đạt đến cao trào.

Thành Dương công chúa vẫn luôn chú ý đến nhi tử, phát hiện hứn thú với tài nghệ của các khuê tú khác, chỉ lo liếc mắt đưa tình với lục cô nương Thời gia, trong lòng bực bội thôi.

sớm tài năng văn chương của Thời Phù Hân , để nàng hổ mặt để giảm bớt sự yêu thích của nhi tử với nàng.

điều đáng ghét hơn cả là ly rượu đều dừng mặt hầu hết , chỉ từng dừng mặt Thời Phù Hân nào.

Lúc , đang biểu diễn tài nghệ mặt đá phẳng ở giữa chính là Thành Dương công chúa đánh giá cao nhất vị trí tức phụ, cô nương của Hộ bộ thượng thư Kim gia đang biểu diễn cầm nghệ.

Thành Dương công chúa thực sự thấy nhi tử liếc mắt đưa tình với khác ở mặt , nên khi ca khúc kết thúc, bà : “Cầm nghệ của Kim cô nương thực sự khiến khác vỗ tay tán thưởng.”

Nói , bà về phía Phạm Minh Vũ.

“Minh Vũ, mẫu thấy nhịp điệu của ca khúc mà Kim cô nương mới diễn tấu phù hợp với kiếm pháp con đang luyện trong thời gian .”

“Hôm nay mẫu đãi khách, con là chủ nhà, chi bằng hãy mời Kim cô nương đàn thêm một khúc, con ở bên cạnh múa kiếm để tăng thêm hứng thú cho , thế nào?”

Thành Dương công chúa mở miệng , Phạm Minh Vũ cũng tiện từ chối, nhưng cũng cầm kiếm cùng múa với cô nương Kim gia mặt Thời Phù Hân, do dự một chút, ánh mắt về phía Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân thể sự trưng cầu ý kiến trong mắt Phạm Minh Vũ, mỉm gật đầu.

Phạm Minh Vũ thấy, sắc mặt vui vẻ, dậy: “Mẫu đúng, đáng nhi tử tăng thêm hứng thú cho , nhưng Kim cô nương đàn một ca khúc, lẽ ngón tay đau , nhi tử mời lục Thời gia giúp đỡ một chút, để đàn tấu cầm khúc, nhi tử múa kiếm.”

Nghe thấy câu , Thành Dương công chúa suýt chút nữa tắt thở, đang định tìm lý do từ chối thì thấy lục cô nương Thời gia chút rụt rè dậy.

Trên mặt Thời Phù Hân nở một nụ đúng mực: “Nếu tiểu hầu gia xin giúp đỡ, Phù Hân cũng nên hỗ trợ.” Nói , nàng mỉm về phía Phạm Minh Vũ.

Sở Diệu hồi phục tinh thần từ trong chính suy nghĩ của , thấy dáng vẻ việc nhân đức nhường ai của Thời Phù Hân, ánh mắt khẽ loé lên.

Hắn tin nha đầu thể Thành Dương công chúa đang tác hợp cô nương Kim gia với Phạm Minh Vũ, nhưng nàng vẫn dám lên, thật đáng khen cho sự dũng cảm của nàng.

Mạnh Mặc Linh đầu một nữa: “Diệu ca, Phạm tiểu hầu gia đang để ý đến thạch lựu béo, rõ tâm ý của với Thành Dương công chúa và Vĩnh Xuyên hầu, đáng tiếc, công chúa và Vĩnh Xuyên hầu thích Thời gia và thạch lựu béo, nếu thì thể nghĩ cách chia rẽ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-549.html.]

Sở Diệu: “Thời gia đúng là kém.” Hắn về phía Thời Phù Hân một nữa.

Nha đầu đang tuyên thệ chủ quyền ?

Mặc dù rụt rè lắm, nhưng với tình tính nhượng bộ lợi ích của nàng… Rất hợp với khẩu vị của !

Tư tưởng của Đại Sở vô cùng cởi mở, ở những nơi trưởng bối cũng cấm nam nữ trẻ tuổi đùa, nhưng chuyện Phạm Minh Vũ chủ động đưa lời mời với một cô nương thành gia, cô nương thành gia còn tích cực hưởng ứng như vẫn vô cùng hiếm thấy.

So với nam tử, rõ ràng đời yêu cầu cao hơn nhiều đối với lời ăn tiếng của các cô nương gia, cộng thêm một trong những đương sự là nhi tử của hầu gia và công chúa, một chỉ là cô nương bá phủ sắp mất hết tước vị, sự ảnh hưởng của tâm lý đội đạp , những mặt ở đây khó Phạm Minh Vũ, nhưng Thời Phù Hân với ánh mắt tán thành.

Ngay cả sắc mặt của những thành viên Thời gia cũng mang theo sự đồng tình.

Thời Phù Lâm Phạm tiểu hầu gia dẫn Thời Phù Hân về phía tảng đá phẳng chính giữa, nhíu mày : “Lục tỷ tỷ như quá lỗ mãng.”

Thời Phù Y nàng : “Nếu là lục , đối mặt với lời mời của Phạm tiểu hầu gia, sẽ như thế nào?”

Thời Phù Lâm hỏi đến nghẹn họng, suy nghĩ một chút : “Ta cảm thấy chuyện lúc nãy là do ý kiến của Thành Dương công chúa và Phạm tiểu hầu gia hợp , nếu là lục tỷ tỷ, sẽ xen cuộc tranh cãi giữa hai mẫu tử.”

Thời Phù Y lắc đầu: “Tại Phạm tiểu hầu gia bất đồng ý kiến với Thành Dương công chúa? Là vì Thành Dương công chúa thích cô nương Kim gia hơn, trong khi Phạm tiểu hầu gia thích lục hơn.”

“Phạm tiểu hầu gia đưa lời mời là thể hiện sự tán thành của với Thành Dương công chúa, đồng thời cũng đang tìm kiếm sự ủng hộ lục .”

“Nếu thực sự gì cả, sẽ khiến trái tim Phạm tiểu hầu gia trở nên lạnh giá.”

Thời Phù Y Thời Phù Hân xuống tảng đá phẳng, sự thất vọng hiện rõ khuôn mặt cô nương Kim gia lui xuống , nhỏ giọng : “Có một chuyện cần chủ động và tranh thủ.”

Thời Phù Lâm chút khó hiểu: “Tranh thủ?”

Thời Phù Y: “Lục và cô nương Kim gia, một nhận sự chú ý của Phạm tiểu hầu gia, một lọt mắt của Thành Dương công chúa, hơn nữa, ưu thế của cô nương Kim gia rõ ràng cao hơn lục , dù nếu thực sự Thành Dương công chúa đưa chủ ý, Phạm tiểu hầu gia chắc chắn sẽ chống đối mẫu mặt .”

bây giờ, đang bên cạnh Phạm tiểu hầu gia ở tảng đá chính là lục .”

Thời Phù Lâm lẩm bẩm: “Đó chẳng là vì Thành Dương công chúa thể lay chuyển nhi tử của ?”

Thời Phù Y tán thành lắc đầu: “Thất , thể coi Phạm tiểu hầu gia và Thành Dương công chúa như hai bên đang chơi cờ, trong tay hai bọn họ đều một quân cờ.”

“Phạm tiểu hầu gia và Thành Dương công chúa ngang tài ngang sức với , nếu thắng ván cờ , điều quan trọng nhất là quân cờ của bọn họ.”

“Rõ ràng, lục gan tranh thủ còn hơn so với cô nương Kim gia chỉ thể động chờ đợi.”

Thời Phù Lâm sửng sốt: “Có thể nghĩ theo cách đó ?”

Thời Phù Y: “Tại thể? Muội thử nghĩ mà xem, khi đại bá phụ và đại bá mẫu đang suy xét việc hôn nhân của , bọn họ ưu tiên suy nghĩ của là suy nghĩ của bọn họ hơn? Có cũng thể đánh một ván cờ với đại bá phụ và đại bá mẫu vì hạnh phúc của ?”

Thời Phù Lâm gì.

Thời Phù Y: “Lúc chỉ cảm thấy tính tình của lục sắc sảo, chút khác xa so với sự giáo dưỡng chúng nhận từ nhỏ, nhưng bây giờ, phát hiện như thực sự khá .”

“Từ nhỏ đến lớn, chúng luôn yêu cầu rụt rè, ngại nhã nhặn lịch sự, nhất định tuân theo điều đó, chẳng khác nào chỉ thể động chờ lọt mắt xanh của khác và lựa chọn.”

Loading...