Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 537
Cập nhật lúc: 2025-09-07 07:51:31
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Diệu thoáng qua chiếc xe vận chuyển khỏi thành, hừ một tiếng: “Liễu hầu gia mới tiếp quản Đặc Sát ty, đang vội vã lập công đấy, cẩn thận một chút.” Nói xong, cũng đuổi theo xe vận chuyển nữa, mà trực tiếp rời .
Thấy , Thời Phù Hân chút bất ngờ, nhưng cũng nghĩ nhiều, nhanh chóng lên xe ngựa rời khỏi thành.
Sau khi đuổi theo hơn mười mấy dặm ngoài thành, trong một rừng cây, Thời Phù Hân phát hiện mười mấy thi thể.
Thời Phù Hân lướt qua một vòng, thấy Tào Vân Đình, sắc mặt thả lỏng, lẽ Tào Vân Đình chạy thoát.
Đột nhiên, Thời Phù Hân về phía đỉnh núi, lệnh cho Tiểu Phương đánh xe ngựa theo đường mòn, còn nàng bay lên đỉnh núi, thấy Hạ Hầu Hoan Nhan đang núi về phương xa.
Thời Phù Hân theo tầm mắt của nàng, thì thấy một bóng đang chạy như bay.
“Hạ Hầu tỷ tỷ, tỷ vẫn chứ?”
Hạ Hầu Hoan Nhan nở một nụ rạng rỡ với Thời Phù Hân: “Ta .”
Thời Phù Hân đến nắm lấy tay nàng : “Chỗ ngoài, tỷ thể .”
Hạ Hầu Hoan Nhan lắc đầu: “Không gì để cả.” Nàng dừng một chút: “Ta bỏ mặc Vân Đình, để rời một , cũng cảm thấy rát ích kỷ ?”
Thời Phù Hân: “Không, tỷ dũng cảm.”
Lúc , trong mắt Hạ Hầu Hoan Nhan mới ánh nước: “Thực sợ cùng lưu lạc thế gian, chỉ là nghĩ, đến đời một chuyến, thể sống chỉ vì một .”
Nói , nàng tự giễu .
“Trước đây lúc nào cũng trở thành hiệp nữ, bây giờ nghĩ , một ích kỷ như thể trở thành hiệp nữ?”
“Ta sợ chịu khổ, nhưng sợ phụ mẫu đau lòng, càng sợ những đứa con của sẽ phiêu bạt nơi nương tựa.”
Thời Phù Hân: “Hạ Hầu tỷ tỷ, tỷ sai, tình yêu mà, đương nhiên thì , nhưng cũng ảnh hưởng đến việc chúng sống . Chuyện quan trọng nhất thế gian chính là yêu thương bản thật , tất cả những và chuyện khiến chúng rơi tình thế bất đều nên vứt bỏ.”
...
“Ồ, đúng là thua!”
Trên lầu hai của Xuân Phong tửu lầu ở Đông Trực môn, khi thấy hai chiếc xe ngựa của Thời gia và Hạ Hầu gia một một thành, Sở Khiêm chút kinh ngạc và thất vọng.
“Hạ Hầu Hoan Nhan thực sự rời cùng với Tào Vân Đình!”
Sở Khiêm thở dài một tiếng: “Tào Vân Đình thật đáng thương, chẳng những trong một đêm còn phụ mẫu nhà, mà ngay cả cô nương thích cũng vứt bỏ , thật đáng thương, quá đáng thương!”
Sở Diệu đến bên cửa sổ, xuống đường phố bên .
Xuân Phong tửu lầu ngã tư đường phố, lúc , xe ngựa của Thời gia và xe ngựa của Hạ Hầu gia đang dừng song song ở ngã tư đường phố.
Hắn thể thấy rõ Thời Phù Hân và Hạ Hầu Hoan Nhan đang xốc rèm xe lên tạm biệt .
Chỉ trong chốc lát, hai chiếc xe ngựa về hai hướng ngược , một trái một .
“Hạ Hầu Hoan Nhan rời cùng với Tào Vân Đình, nếu đây là đề nghị do Tào Vân Đình chủ động đưa , thực sự chút bội phục .”
“Nếu là Hạ Hầu Hoan Nhan chủ động ở , nếu là Tào Vân Đình, cũng sẽ cảm kích nàng .”
Sau khi , mặt Sở Khiêm tràn ngập sự thể tưởng tượng , Sở Diệu một cách kỳ quái: “Bị thích vứt bỏ, còn cảm kích nàng? Đầu óc vấn đề gì đấy chứ?”
Sở Diệu thoáng qua Sở Khiêm: “Thập Nhất ca, nếu gì trong tay, cuộc sống còn mai danh ẩn tích, chỗ ở cố định, liệu để một cô nương lo cơm ăn áo mặc, nhận hết tình yêu thương của mà theo chịu khổ chịu tội ?”
Sở Diệu trầm tư một chút: “Nếu nàng bằng lòng, nhất định sẽ vô cùng hạnh phúc, điều chứng tỏ tình cảm giữa và nàng vô cùng sâu sắc.”
Sở Diệu lắc đầu: “ .”
Sở Khiêm , cho một ánh mắt mờ mịt “ngươi bệnh”.
Sở Diệu nhàn nhạt mỉm , thầm nghĩ, lẽ thập nhất ca rằng một loại tình yêu nặng như núi, đeo lưng lâu ngày sẽ khiến suy sụp.
Sở Khiêm tình cảm của Sở Diệu mỏng manh, nên thảo luận với về chuyện tình cảm, bèn hỏi: “Tại đó để Tào Vân Đình chạy thoát?”
Sở Diệu: “Đối với mà , bắt bắt cũng gì khác cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-537.html.]
Sở Khiêm : “Không đúng, lúc là một vô cùng tích cực việc, chút…” Nghĩ đến Diệp Mặc cách chức, hình như hiểu.
“Haiza, Hoàng thượng đối xử với Diệp Mặc thực sự chút tàn nhẫn, lập tức thu hồi bộ quyền lực trong tay ông .”
Sở Khiêm Sở Diệu: “Đệ sợ Hoàng thượng cũng sẽ đối xử với như ?”
Sở Diệu cũng phủ nhận, rũ mắt : “Dù Diệp Mặc cũng thực sự tồn tại trong lòng tất cả , còn … Nếu Hoàng thượng thế , tất cả đều hề từng đảm nhiệm chức vụ chỉ huy sứ của Đặc Giám ty.”
Sở Khiêm thở dài: “Lòng nghi kỵ của Hoàng thượng đối với tông hoàng thất thực sự quá nặng nề, mặc dù bè phái của Nhiếp Chính vương còn, nhưng những tông như chúng vẫn tiếp tục gánh chịu mối hoạ ông để , cũng khi nào mới kết thúc.”
Chủ đề tông hoàng thất nhúng chàm hoàng quyền quá nghiêm trọng, cũng quá mẫn cảm, Sở Khiêm cũng nhiều lời.
Trong phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Sở Khiêm thích bầu khí như , về phía Sở Diệu, chút đau đầu.Gia hoả , mặt ngoài, chỉ cần khiến khó chịu, sẽ dùng bộ hoả lực khai hoả, thể đáp trả khiến khác im lặng, là một con nhím điên cuồng, nhưng lúc ở một thể im lặng nửa ngày gì, buồn bực giống như một đầu heo.
Vì phá vỡ sự im lặng, Sở Khiêm chỉ thể nghĩ đến những chủ đề khác: “Haiza, việc thả Tào Vân Đình chạy thoát, ngoại trừ Hoàng thượng , còn nguyên nhân nào khác nữa ?”
Sở Diệu khó hiểu về phía : “Khác? Khác cái gì?”
Sở Khiêm mỉm : “Trước đó tửu lầu thấy, con ngựa của đột nhiên hoảng sợ là do cô nương béo Thời gia dùng thủ đoạn, đừng với rằng nhé?”
Sắc mặt Sở Diệu nhàn nhạt: “Ánh mắt của thập nhất ca đúng là đủ sắc bén.” Nói , dừng một chút, về phía Sở Khiêm: “Thời Lục cũng béo như vẻ ngoài , mảnh khảnh.”
Sở Khiêm mở tỏ hai mắt , vẻ mặt kinh ngạc: “Ngay cả chuyện cô nương mảnh khảnh cũng ?”
Sở Diệu nên lời: “Chỉ cần mắt đều thể .”
Sở Khiêm đánh giá Sở Diệu, thấy ý gì với nha đầu Thời gia , chỉ thể : “Lá gan của nha đầu lớn, Tiêu Tử Thanh cũng may mắn, mặc dù gia thế của cả nhà Thời Chính Hoà mấy nổi bật, nhưng nào nấy đều năng lực.”
Sở Diệu tỏ vẻ tán đồng, ánh mắt loé lên sự hâm mộ, cảm thán: “ là cả nhà đều năng lực, còn quan tâm đến nhà.”
Đặc biệt là Thời Lục, nha đầu bênh vực của , sợ gặp rắc rối thì thôi , còn thể xử lý rắc rối, nếu hợp tác việc cùng , nha đầu chắc chắn là một đối tác đáng tin cậy.
Nghĩ đến một phần lợi nhuận một năm của Hồng Nhan Tiếu nhận , mặt Sở Diệu lộ ý .
là một đối tác đáng tin cậy.
…
Võ Xương bá phủ, Thời Phù Hân mới hồi phủ gác cổng báo rằng, Thời Phù Âm và Tiêu Tử Thanh đến đưa lễ năm mới cho bá phủ, bây giờ đang ở Ý Tường đường chuyện với Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân.
Sau khi chuyện, Thời Phù Hân cũng đến Ý Tường đường, mà chờ trong Ý Quế viện, mới ăn xong một chén canh nấm tuyết, Thời Phù Âm và Tiêu Tử Thanh đến Ý Quế viện.
Biết hai bọn họ quan tâm đến an nguy của Tào Vân Đình, Thời Phù Hân gật đầu với hai : “Yên tâm , bọn họ rời khỏi thành.” Nàng dừng một chút: “À , hôm nay còn thấy Hạ Hầu tỷ tỷ.”
Thời Phù Âm và Tiêu Tử Thanh đồng thời sang.
“Hoan Nhan, nàng...”
Thời Phù Hân: “Hạ Hầu tỷ tỷ trở về Định quốc công phủ.”
Nghe , Thời Phù Âm thở phào nhẹ nhõm một , còn Tiêu Tử Thanh tỏ vẻ tiếc nuối.
Thời Phù Âm thấy , nắm c.h.ặ.t t.a.y : “Đây là sự lựa chọn của bọn họ, chúng nên tôn trọng.”
Tiêu Tử Thanh gật đầu: “Ta chỉ cảm thấy đáng tiếc.”
Thời Phù Hân mở miệng : “Tỷ phu, theo thấy, Hạ Hầu tỷ tỷ theo Tào Vân Đình mới là chuyện .”
“Huynh thử nghĩ mà xem, nếu bây giờ Hạ Hầu tỷ tỷ từ bỏ tất cả thứ để theo Tào Vân Đình, một ngày nào đó nàng hối hận thì ?”
“Huynh rằng, việc theo Tào Vân Đình lưu lạc chân trời sẽ chịu nhiều khổ cực.”
“Ngay từ đầu, lẽ Hạ Hầu tỷ tỷ sẽ vì tình nghĩa đối với Tào Vân Đình mà nuốt bộ khổ cực trong bụng, nhưng năng lực thừa nhận của con hạn, một ngày nào đó, tỷ sẽ thể chịu nữa.”
“Huynh xem, đến lúc , Hạ Hầu tỷ tỷ liệu nảy sinh lòng căm hận với Tào Vân Đình ?”
Sắc mặt Tiêu Tử Thanh giật , mấp máy môi, nhưng gì cả.
Thời Phù Hân tiếp tục : “Hạ Hầu tỷ tỷ tách với Tào Vân Đình, đối với Tào Vân Đình mà cũng là chuyện .”