Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 532

Cập nhật lúc: 2025-09-07 07:51:26
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Phù Hân lạnh một tiếng: “Ta vẫn não tàn đến mức đó, vì một nam nhân mà tự tổn thương đến bản .” Nói , nàng “bịch” một tiếng, ném quả cầu tuyết trong tay ngoài.

Quả cầu tuyết nện cây, nhánh cây đong đưa xào xạc, cửa thuỳ hoa, những bông tuyết tung bay.

Thời Phù Hân và Sở Diệu , đắm chìm trong những bông tuyết, từ xa giống như cảnh tượng chán cảnh tuyết, nhưng gần thấy hai đang vẻ đối đầu gay gắt.

Sở Diệu những bông tuyết tung bay, trong mắt Thời Phù Hân hừng hực lửa giận, một nữa: “Thật , lúc là ai cố ý trượt chân ở cửa tròn?”

Nghe giọng điệu châm chọc và đùa cượt trong câu của Sở Diệu, Thời Phù Hân hít một thật sâu, : “Diệu tam công tử, chúng cũng chỉ là kẻ tám lạng nửa cân thôi, lúc khi ngươi theo đuổi Đông Phương Vân Dung, thủ đoạn cũng vinh quang lắm.”

Sở Diệu liếc mắt sang, lạnh lùng : “Ngươi cũng thể đánh đồng với ?”

Thời Phù Hân cũng , hề che giấu sự trào phúng của : “Tại thể? Ở bên ngoài, ngươi tiếng đầy , lo lắng Minh quốc công chê bai ngươi nên mới để tất cả đến chuyện cầu thú Đông Phương Vân Dung.”

“Còn về phần , gia thế của mấy nổi bật, cố ý sử dụng chút thủ đoạn để tiếp cận Phạm tiểu hầu gia, thế khác gì so với cách lúc của ngươi?”

“Ngươi thể , tại khác thể ?”

Sở Diệu Thời Phù Hân, gì.

Lúc , Thời Phù Âm đến.

Sở Diệu thoáng qua Thời Phù Âm, xoay rời .

Thời Phù Âm khẽ nhíu mày nhà : “Tại ở cùng một chỗ với Diệu tam công tử?”

Thời Phù Hân để tâm đến những gì Sở Diệu , tâm trạng hơn một chút, lẩm bẩm : “Muội cũng , ai bảo xui xẻo như chứ, cũng gặp .”

Thời Phù Âm kéo : “Sau nếu gặp , cứ đường vòng.”

Phía bên , Sở Diệu đến khúc quanh, đầu hai tỷ Thời gia đang sóng vai rời , ánh mắt chút loé lên.

Lúc chỉ cảm thấy tính tình của nha đầu hợp với khẩu vị của , ngờ, ngay cả thủ đoạn việc cũng giống với đến .

Dáng vẻ thẳng thắn tự tin thừa nhận ý định của trong sáng hơn nhiều so với những kẻ nguỵ quân tử tự cho là đúng.

Ngay khi Sở Diệu Thời Phù Hân thì gã sai vặt Thủ Ngôn thấy Đông Phương Vân Nghê dẫn theo nha đến đây, vội vàng nhắc nhở: “Chủ tử, lục cô nương của Đông Phương gia tìm đến.”

Sở Diệu hồi phục tinh thần, chán ghét nhíu mày: “ là âm hồn tan.”

Lúc cưới nữ nhi của Minh quốc công phủ, nhưng khi Đông Phương Vân Dung gả cho lục hoàng tử, Minh quốc công phủ và lục công tử trói buộc với , thì cô nương Đông Phương gia còn là sự lựa chọn của nữa.

Sở Diệu nhanh chóng rời , chẳng mấy chốc bỏ xa Đông Phương Vân Nghê.

Thủ Ngôn thấy Sở Diệu né tránh Đông Phương Vân Nghê còn kịp, do dự một chút : “Chủ tử, hai ngày lão vương phi thúc giục Vương phi đính hôn cho ngài, trong lúc đó còn nhắc đến vài vị cô nương, ngừng khen ngợi đại cô nương Trang gia.”

Sở Diệu chút bực bội, sẽ để đám trong vương phủ sắp xếp hôn sự của .

Thê tử của chỉ thể do tự chọn.

nghĩ đến thanh danh của , Sở Diệu đau đầu.

Hắn trúng , chướng mắt .

Sở Diệu chậm rãi bước trong viện, đó vô thức đến Cảnh Quan các lúc nào .

Nhìn thấy Phạm tiểu hầu gia đang chiêu đãi khách trong Cảnh Quan các, Sở Diệu đột nhiên híp mắt : “Hình như năm nay viên thạch lựu cập kê đúng ?”

Nghĩ đến tính tình và năng lực của Thời Phù Hân, trong lòng Sở Diệu khẽ d.a.o động, nếu thực sự quý nữ danh môn nào gả cho , thể lấy lui cầu tiến.

Thời Phù Âm thứ gì đó mang về cho nhà nên Thời Phù Hân xe ngựa đến An quốc công phủ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-532.html.]

Vừa đến An quốc công phủ, hai tỷ thấy Tiêu Tử Thanh đang tiễn Tào Vân Đình sắc mặt tiều tuỵ rời .

Nhìn thấy Thời Phù Âm trở về, Tiêu Tử Thanh bước đến đỡ Thời Phù Âm xuống xe ngựa.

“Tỷ phu, thấy sắc mặt của Tào thế tử lắm.” Thời Phù Hân cũng xuống xe ngựa theo.

Tiêu Tử Thanh thở dài: “Không Tào bá mẫu xảy chuyện gì, bà chậm chạp cứu Tào bá phụ khỏi lao ngục, thái độ đối với Vân Đình cũng tệ, trong thời gian Vân Đình bận rộn cứu Tào bá phủ, trấn an Tào bá mẫu đến tinh thần và thể xác đều mệt mỏi.

Thời Phù Âm và Thời Phù Hân đưa mắt một cái, tiếp tục đến chuyện Tào gia nữa.

Cùng lúc đó, trong Bình quốc công phủ.

Bình quốc công phu nhân Tào thị mặt cảm xúc bước từ trong phòng thẩm vấn, dùng khăn tay lau sạch m.á.u tay, lạnh lùng dặn dò bà tử tâm phúc của : “Đánh Khổng ma ma đến chết, ném bãi tha ma.”

Sắc mặt bà tử sửng sốt: “Phu nhân, Khổng ma ma là bá v.ú của Quốc công gia.”

Tào phu nhân lạnh lùng bà tử: “Ta đánh c.h.ế.t là đánh chết! Không chỉ Khổng ma ma, mà cả nhà Khổng ma ma cũng xử lý hết cho .”

Nhìn sát ý của Tào phu nhân, bà tử dám trái, nhanh chóng lui xuống.

Tào phu nhân về phía phòng thẩm vấn, ánh mắt lạnh như băng, bởi vì năm đó Khổng ma ma đỡ đẻ cho , cộng thêm bà là bà v.ú của Quốc công gia nên mấy năm nay, bà thể là cho đối phương đủ thể diện và sự kính trọng.

tất cả những thứ , cuối cùng vẫn là cho nhầm !

Tào phu nhân ném chiếc khăn tay bẩn xuống, trở về chính viện.

Sau khi trở về phòng, Tào phu nhân cho tất cả hạ nhân lui xuống, lúc mới ngã ghế, hai tay che miệng, bắt đầu nức nở!

hận!

Nhi tử của bà mới sinh tráo đổi, hơn nữa chủ mưu của vụ tráo đổi còn là trượng phu của .

Còn bà , cố gắng nuôi dưỡng nhi tử của yêu trượng phu suốt hơn hai mươi năm, từ đầu đến cuối chỉ là một kẻ ngốc hiểu gì.

Tào phu nhân cắn ngón tay, cố gắng kìm nén nỗi hận, cam lòng, ấm ức trong lòng, cố gắng hết sức để bật .

lúc , bên ngoài cửa sổ vang lên động tĩnh, đó, Tào phu nhân thấy Diệp Mặc lặng lẽ phòng.

Nhìn thấy Diệp Mặc, Tào phu nhân vội vàng lau khô nước mắt mặt, sửa sang dung nhan một chút hiệu mời xuống với Diệp Mặc.

Diệp Mặc qua xuống: “Nghe Thôi Ảnh ngươi gặp ?”

Tào phu nhân Diệp Mặc, mỉm : “Nói cũng , hai chúng suýt chút nữa trở thành một nhà, đáng tiếc.”

Sắc mặt Diệp Mặc nhàn nhạt: “Không đáng tiếc.”

Tào phu nhân cũng chuyện đến chuyện quá khứ, Diệp Mặc: “Người thương của Quốc công gia là Sở Thanh Hoan ? Vân Đình chính là nhi tử của Sở Thanh Hoan?”

Diệp Mặc : “Qủa nhiên ngươi cũng , nếu ngươi đến sự tồn tại của Sở Thanh Hoan, lẽ ngươi cũng nội tình của chuyện Trường Nhạc hầu phủ vu oan là Viêm đảng đúng ?”

Tào phu nhân ông , mặt lộ vẻ đồng tình: “Năm đó chịu trách nhiệm thẩm tra xử lý vụ án Viêm đảng chính là Vi quốc công, thời điểm đó, Thái hậu sủng ái, gối con nên hậu vị định, Vi quốc công chỉ thể xử lý công việc trong tay mới thể củng cố địa vị của Vi gia ở trong lòng Tiên hoàng.”

‘Vi quốc công điều tra nhiều thư từ liên quan đến Viêm đảng, tất cả những liên luỵ đến đó đều tha, nhưng một trong đó, từ đầu đến cuối vẫn thể tìm .”

Tào phu nhân Diệp Mặc: “Người nọ chính là Quốc công gia.”

“Quốc công gia thấy Vi quốc công cứ bám lấy buông, giống như nếu thể tìm thì sẽ buông tha, ông lo lắng sự việc sẽ bại lộ nên chỉ thể tìm một kẻ c.h.ế.t đến gánh tội.”

“Mà phụ ngươi, chính là chọn nhất.”

Mặc dù sớm đoán chuyện gì xảy , nhưng khi Tào phu nhân , trong lòng Diệp Mặc vẫn hừng hực lửa giận.

Trường Nhạc hầu phủ chính là kẻ c.h.ế.t cho Bình quốc công phủ!

Tào phu nhân im lặng trong chốc lát: “Phụ ngươi quá tin !”

Diệp Mặc nở một nụ thống khổ hàm ý, đúng , tất cả đều là do phụ ông quá bất cẩn trong việc kết giao bằng hữu.

Loading...