Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 527
Cập nhật lúc: 2025-09-07 07:51:20
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa mới lên thuyền, Thời Phù Hân thấy lá cờ buồm treo cao thuyền.
Ba chữ Bách Thảo đường rõ cờ buồm.
Thời Phù Hân thoáng qua Hương sư gia, mặt mang theo sự hài lòng: “Trong bốn băng nhóm lớn còn , băng nhóm nào hung hăng ngang ngược nhất?”
Hương sư gia: “Hải Báo bang.” Ông dừng một chút, thêm: “Đại đương gia và nhị đương gia của Hải Báo bang từ đến nay hợp .”
Thời Phù Hân: “Vậy đến Hải Báo bang .”
Khi đến địa bàn của Hải Báo bang, Hương sư gia cho gửi thiệp của Bách Thảo đường đến, đồng thời thông báo với bọn chúng chuyện Hải Xà bang Bách Thảo đường tiêu diệt, đồng thời bày tỏ hy vọng thể nước sông phạm nước giếng.
Đại đương gia của Hải Báo bang là một nóng tính, việc Hương sư gia dâng thiệp lên chẳng khác nào là đang khiêu khích quyền uy của Hải Báo bang, trực tiệp hạ lệnh bắt giữ đoàn của Hương sư gia lên đảo.
Chẳng bao lâu , Hương sư gia và hai tâm phúc của ông trói lên đảo.
Sau khi lên đảo, thấy đám hải tặc hung thần ác sát đang vui sướng gào thét, trán hai tâm phúc mồ hôi đầm đìa, lo lắng : “Lão đại, chúng tay đến đây, thực sự sẽ đấy chứ?”
Những tên cướp biển , nếu đơn đả độc đấu chắc chắn thể địch bọn họ, nhưng bọn họ thể chống nhiều như thế .
Trong lòng Hương sư gia cũng chút lo lắng, nhưng vẫn khẳng định : “Lục cô nương sẽ để chúng tìm cái c.h.ế.t .”
, Thời Phù Hân theo bọn họ.
Đại đương gia Hải Báo bang thấy chỉ ba đến, lập tức nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày: “Bách Thảo đường? Cái quái gì ? Hải Xà bang thực sự là do các ngươi tiêu diệt?”
Hương sư gia mỉm gật đầu: “ .”
Đại đương gia: “Các ngươi tiêu diệt bằng cách nào?” Hải Xà bang hơn một vạn , cho dù là Hải Báo bang cũng thể hạ đối phương.
Trên mặt Hương sư gia nở một nụ thần bí: “Búng tay một cái, trong nháy mắt biến thành tro bụi.”
Đám hải tặc Hải Báo bang: “...”
Đại đương gia nổi giận: “Ngươi đang chơi chúng ?”
Hương sư gia tỏ vẻ nghiêm túc: “Những gì đều là sự thật.”
Mắt thấy đại đương gia g.i.ế.c , nhị đương gia mở miệng: “Ngươi sợ c.h.ế.t ? Chỉ mang theo hai cũng dám xông Hải Báo bang?”
Hương sư gia mỉm lắc đầu: “Ai mà sợ c.h.ế.t chứ? Ta dám đến đây, là vì sẽ chết.” Nói , ông nhị đương gia: “Nhị đương gia, ngươi chung sống hoà bình với Bách Thảo đường của chúng ?”
Ánh mắt nhị đương gia loé lên: “Muốn thì ? Mà thì ?”
Hương sư gia mỉm : “Nếu ngươi , chúng sẽ giúp ngươi g.i.ế.c c.h.ế.t đại đương gia, Hải Báo bang sẽ là của ngươi.”
Trong lòng nhị đương gia rung động.
“Lão tử vẫn còn ở đây đấy!”
Đại đương gia tức giận đến bật , “lạch cạch” một tiếng, rút đao , giơ tay lên c.h.é.m Hương sư gia thành hai nửa.
Nhị đương gia thấy, bất cứ động tác gì, cứ thế .
Hắn xem xem vị đường chủ Bách Thảo đường đột nhiên xuất hiện rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Thanh đao của Đại đương gia giơ lên cao, nhưng từ đầu đến cuối vẫn hề rơi xuống, ngay khi đang cảm thấy kỳ quái thì Nhị đương gia lập tức bật dậy, hoảng sợ quần áo của Đại đương gia từ từ nhuộm thành màu đỏ.
“Bịch!”
Cơ thể Đại đương gia của Hải Báo bang đổ sầm xuống, từ lúc nào, cổ thêm một miệng vết thương ngừng thấm huyết.
Nhị đương gia sắc bén về phía Hương sư gia, nụ bình tĩnh nhàn nhạt mặt Hương sư gia, chỉ cảm thấy trong lòng ớn lạnh, dám bất cứ hành động nào.
Lúc , đang cảm nhận nguy cơ tử vong, giống như chỉ cần gì đó với Hương sư gia, sẽ rơi kết cục giống như Đại đương gia.
Một lúc lâu , Đại đương gia đột nhiên nở nụ , đến mặt Hương sư gia, đích cởi trói cho ông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-527.html.]
“Hương đường chủ, Hải Báo bang và Bách Thảo đường nước sông phạm nước giếng.”
….
Hương sư gia và hai tâm phúc Nhị đương gia của Hải Báo bang đưa trở thuyền với bước chân phù phiếm, chờ chiếc chuyền một đoạn, ba mới ngã xuống mạn thuyền.
“Lục cô nương!”
Nhìn thấy bóng màu trắng từ trong lầu hai khoang thuyền, ba vội vàng lên.
Lúc , ba càng kính sợ Thời Phù Hân hơn nữa.
Hình như lục cô nương từng rời thuyền, nàng lấy thủ cấp của khác cách đó ngàn dặm như bằng cách nào?
Ba bang phái cướp biển đó đều vô cùng thuận lợi, khi Hương sư gia trình thiệp lên, ngoại trừ Hải Sư bang mời ba Hương sư gia lên đảo hàn huyên vài câu, Hải Quy bang và Hải Mã bang thậm chí còn gặp đều tỏ vẻ bọn họ sẽ đối địch với Bách Thảo đường.
Hương sư gia thở phào nhẹ nhõm một , đang định nhanh suy nghĩ của về ý tưởng khai pháo hải đảo của thì phát hiện Thời Phù Hân vẫn luôn về phía hải quý bang đang dần xa.
“Lục cô nương, chuyện gì ?”
Thời Phù Hân trả lời mà hỏi : “Các ngươi hiểu rõ bao nhiêu về Hải Quy bang và Hải Mã bang?”
Hương sư gia: “Hải Quy bang là thế lực lớn nhất trong năm đại băng nhóm, Hải Quy bang ít khi quấy rầy bá tánh, nhưng thích thâu tóm các thế lực hải tặc khác.”
“Về phần Hải Mã bang, bọn họ chỉ quấy rầy bá tánh, cũng thích thấu tóm các thế lực hải tặc khác, luôn hành sự một .”
Hương sư gia Thời Phù Hân: “Lục cô nương, chuyện vấn đề gì ?”
Thời Phù Hân nheo mắt: “Đám hải tặc Hải Quy bang đang huấn luyện ở đảo giống như quân đội, còn Hải Mã bang, tất cả hải tặc đảo đều đang trồng trọt, đảo trồng đủ loại cây lương thực.”
Nghe , trong lòng Hương sư gia chấn động, Thời Phù Hân: “Lục cô nương, những gì ngài là sự thật ?” Hải tặc giống quân đội, còn nữ nhân, đó vẫn là hải tặc ?
Thời Phù Hân ông : “Sau ngươi hãy chú ý đến Hải Quy bang và Hải Mã bang nhiều hơn một chút, còn về phần những chuyện khác, đừng xen việc của khác.”
Hương sư gia gật đầu đồng ý.
Bởi vì còn đuổi kịp đến nha môn tổng bộ phương nam thăm hỏi ca ca tẩu tử, Thời Phù Hân ở lâu thêm nữa, khi uy h.i.ế.p xong tứ đại băng nhóm hải tặc, nàng lập tức rời .
…
Thời Phù Hân đến nha môn tổng bộ phương nam ngày hôm khi đoàn xe của bá phủ đến nơi.
Vì thế, chuyện Thời Phù Hân đến Nam Hải, đương nhiên thể giấu Thời Định Hiên.
Sau khi tiêu diệt một bang phái hải tặc, đồng thời đoạt hai hòn đảo, Thời Định Hiên đang cúi đầu nghịch ngón tay mặt, trong lúc nhất thời nên cái gì mới .
Một lúc lâu , Thời Định Hiên mới mở miệng: “Mặc dù từng đến vùng Nam Hải, nhưng cũng từng đến đám hải tặc phía bên đó, đấy, lá gan quá lớn, việc thể quá lỗ mãng.”
Thời Phù Hân lời gật đầu: “Ca ca, sẽ lỗ mãng, xem, chỉ tiêu diệt một bang phái hải tặc.”
“Muội , cơm ăn từng miếng từng miếng, đường từng bước từng bước, bây giờ nhân thủ của vẫn còn quá ít, nhưng đủ để nuốt trọn một đám bang phái hải tặc.”
Thời Định Hiên: “…”
Thời Phù Hân nhanh chóng chuyển chủ đề: “Ca ca, mau để bắt mạch cho nào, lúc Tống tổng bộ khác ám toán, thương ?”
Sắc mặt Thời Định Hiên tối sầm : “Lúc đó mặt, nếu ở đó, nhạc phụ cũng đến mức qua đời.”
Thời Phù Hân lộ vẻ mặt lo lắng: “Ca ca, lúc việc, nhất định cẩn thận một chút, nhớ rõ mang theo hộ tâm bên cạnh, cho dù thương, bất kể như thế nào nữa cũng chống đỡ cho đến khi đến.”
“Huynh và tẩu tử thành , phụ mẫu ngoài mặt vẫn luôn ha hả với ngoài, nhưng lưng lo lắng cho nhiều, nhất định bảo vệ bản vì chúng .”
Thời Định Hiên gật đầu: “Yên tâm , sẽ. Đi , tẩu tử cố ý cho chút đồ ăn ngon, mau nếm thử .”
“Được.”
Nha môn tổng bộ phương nam ở Quế thành, thủ phủ tỉnh Kinh, Quế thành non nước hữu tình, tiết trời tháng sáu thích hợp để ngoài chơi thuyền du ngoạn.
Khó khăn lắm mới thể đến một , Thời Phù Hân hồi kinh nhanh như , nên sự bầu bạn của Tống Vân Thư và Tống Vân Quyển, nàng chơi đùa hơn nửa tháng, chơi khắp Quế thành mới thèm theo đoàn xe về nhà.