Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 525
Cập nhật lúc: 2025-09-07 07:51:19
Lượt xem: 53
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa mới dứt lời, Triệu đại công tử hối hận, và Thái tiểu hầu gia thiết với lắm, sở dĩ hôm nay chuyện với cũng là vì bọn họ cũng quen với những khác.
Ai ngờ, Thái tiểu hầu gia tỏ vẻ tán thành, là nhi tử con nhà võ tướng, thích những nam tử đầu đội trời chân đạp đất, trong mắt , Tiêu Tử Thanh chút yếu ớt.
“Ha ha…”
Nghe thấy thái tiểu hầu gia đột nhiên bật thành tiếng, Triệu đại công tử về phía đó: “Có chuyện gì ?”
Thái tiểu hầu gia : “Thời tam cô nương khí khái hùng định sẵn cho Tiêu Tử Thanh yếu ớt, đang nghĩ Thời lục cô nương nhu nhược yêu kiều sẽ hoa lạc nhà ai đây?”
Nhìn thấy nụ quái dị mặt thái tiểu hầu gia, triệu đại công tử vô cùng kinh ngạc, thế nào cũng cảm thấy Thái tiểu hầu gia đang ác ý thấy trò .
Thời Lục chọc tới ?
Ngay khi triệu đại công tử đang nghĩ xem nên hỏi một chút thì lúc , Tiêu Tử Thanh và Tô Vũ Trạch đến.
Thái tiểu hầu gia hỏi: “An quốc công, hôm nay chỉ ngài và Tô đại công tử, Tào Vân Đình ?”
“Vân đình còn việc .”
Tiêu Tử Thanh nghĩ đến ngày hôm qua thấy Tào Vân Đình, Tào Vân Đình với rằng, bởi vì cuối cùng Thái Hoàng Thái hậu quyết định chọn Thời Phù Âm chính thê của nên Hạ Hầu cô nương gặp ít chê , trong lòng cũng chút tự trách.
Dù cũng vì , mà thanh danh của Hạ Hầu cô nương chút tổn hại.
Tô Vũ Trạch thấy rõ sự áy náy của bằng hữu , vội vàng mỉm chuyển chủ đề.
Sau đó bốn đến những chuyện khác, lâu , sự dẫn dắt của Thời đại gia, một công tử trẻ tuổi cũng tụ tập đây, trong lúc nhất thời, trong đình đều là các vị công tử trẻ tuổi phong hoa chính mậu.
Thời Phù Hân nhoài tường viện đánh giá các công tử trẻ tuổi trong tiện viện, cao, lùn, béo, gầy, tuấn, nho nhã, phong lưu, tục tằng, đủ loại phong cách.
chỉ mới xem một lát, Thời Phù Hân mất hứng thú rời .
Tiêu phương thấy cô nương nhà trở về hậu viện, lập tức thở phào nhẹ nhõm một .
Cũng may các công tử đến đây, ngoại trừ An quốc công , những khác đều lắm.
Nàng , cô nương nhà nàng thích xem mỹ nam.
…
Việc Thái Hoàng Thái hậu chỉ định Thời Phù Âm chính thê của An quốc công chứ chọn Hạ Hầu Hoan Nhan thực sự khiến Hạ Hầu Hoan Nhan và Định quốc công phủ gặp ít lời đàm tiếu.
Không còn cách nào khác, Hạ Hầu Hoan Nhan xuất từ Định quốc công phủ thể sánh với Thời Phù Âm lớn lên ở biên quan, mười mấy tuổi mới hồi kinh, thực sự khiến khác thể tưởng tượng .
Có nhiều chuyện còn nhân cơ hội lan truyền tin đồn rằng Hạ Hầu Hoan Nhan bệnh kín gì , nếu tại Thái Hoàng Thái hậu coi trọng.
Cho dù đó Thái Hoàng Thái hậu triệu kiến Định quốc công phu nhân và Hạ Hầu Hoan Nhan, đồng thời ban cho các nàng ít đồ, nhưng cũng thể ngăn cản nghị luận sôi nổi.
Đây là đầu tiên Hạ Hầu Hoan Nhan đích cảm nhận lực sát thương của những lời đồn đãi vớ vẩn, nàng trực tiếp nhốt ở trong phòng, cho dù là tết Đoan Ngọ nữa cũng ở cùng với nhà.
Định quốc công phu nhân cũng vì chuyện ban hôn mà cảm thấy vô cùng mất mặt, tâm trạng chuẩn cho tết Đoan Ngọ năm nay, chỉ qua loa.
“Phu nhân, Bình quốc công phu nhân dẫn theo Tào thế tử đến.
Nghe thấy nha thông báo, Định quốc công phu nhân trực tiếp dậy đón .
Ngày thường, mối quan hệ cá nhân giữa Định quốc công phu nhân và Bình quốc công phu nhân thực sự , hai thường xuyên với .
“Bá mẫu, Hoan Nhan chứ?”
Sau khi hành lễ với Định quốc công phu nhân, Tào Vân Đình chủ động hỏi thăm Hạ Hầu Hoan Nhan.
Định quốc công phu nhân thở dài: “Mấy ngày nay nha đầu vẫn luôn nhốt ở trong phòng, ai khuyên cũng chịu ngoài, đúng là khiến khác lo lắng chết.”
Tào Vân Đình lập tức : “Ta thăm .”
Định quốc công phu nhân thoáng qua Tào Vân Đình, về phía Bình quốc công phu nhân đang mỉm , bà do dự một chút gọi nha đến: “Đi với cô nương, Tào thế tử đến, bảo nó đến hoa viên đãi khách.”
Tào Vân Đình : “Vậy bá mẫu, đến hoa viên chờ Hoan Nhan.”
Định quốc công phu nhân Tào Vân Đình rời , đó mới về phía bằng hữu Bình quốc công phu nhân: “Vân đình là một đứa trẻ ngoan.”
Bình quốc công phu nhân lập tức xuống bên cạnh Định quốc công phu nhân, đùa : “Nếu ngươi cảm thấy Vân Đình nhà tồi, chi bằng hãy để nó nữ tế của ngươi ?”
Thấy Định quốc công phu nhân gì, bà : “Không nhân lúc cháy nhà mà hôi của, Vân Đình nhà vẫn luôn thích Hoan Nhan nhà ngươi, lẽ ngươi cũng chuyện .”
“Lúc , bọn nhỏ còn nhỏ, nhiều chuyện đều thể suy nghĩ chu , bây giờ gặp chút chuyện, chúng thể nhận vấn đề khách quan hơn nữa, cảm thấy đây cũng là trong hoạ phúc.”
“Hai đứa nhỏ cũng thể coi là từ nhỏ lớn lên bên , hiểu tận gốc rễ, lúc để bụng, nhưng thì chắc, bây giờ cứ để bọn nhỏ ở chung với nhiều hơn, nếu thể trúng đối phương, chẳng ngươi và đều giải quyết một chuyện lớn ?”
Định quốc công phu nhân bằng hữu : “Nếu thể trúng thì ?”
Bình quốc công phu nhân bật : “Vậy thì đó là hai đứa nhỏ duyên phận, hai nhà chúng nên qua với như thế nào thì cứ như thế đó.”
Định quốc công phu nhân thở dài, bây giờ cũng chỉ thể như .
…
Tết Đoan Ngọ qua , Thời Phù Hân đột nhiên nhận bồ câu đưa thư do Hương sư gia gửi đến.
Đội tàu vận chuyển dược liệu của Thần Nông đường xuất phát từ Bắc Hải hải tặc tấn công, tổng cộng cướp bảy con thuyền hàng!
Sau khi nội dung tờ giấy, ánh mắt Thời Phù Hân lập tức trầm xuống, vò nát tờ giấy trong tay, nàng suy nghĩ một chút dậy đến Ý Quế viện.
“Mẫu , chẳng đưa đồ cho ca ca và tẩu tử ?”
Kim Nguyệt Nga đang kiểm tra danh sách nhà kho, thấy tiểu nữ nhi đến, bà lập tức : “Đương nhiên đưa , ca ca con thành quá đột ngột, nhà chúng còn chuẩn sính lễ cho nhà gái, mẫu thể tỏ vẻ chút gì .”
Thời Phù Hân mỉm xuống bên cạnh Kim Nguyệt Nga: “Mẫu , con cùng với đưa đồ đến gặp ca ca.”
Kim Nguyệt Nga đang định mở miệng từ chối thì Thời Phù Hân thẳng: “Mẫu , lúc Tống tổng bộ khác ám toán, ca ca ở bên cạnh ? Nếu ca ca ở đó, liệu thương ?”
“Nếu nữ nhi đến đó, chắc chắn thể kiểm tra cơ thể giúp ca ca, nếu bệnh kín gì cũng thể chữa trị ngay lập tức.”
Nghe thấy câu , Kim Nguyệt Nga vẻ do dự: “ ngoài quá nguy hiểm, con xảy chuyện .”
Thời Phù Hân: “Mẫu , là chuyện ngoài ý , con nhất định sẽ cẩn thận, hơn nữa chẳng còn hạ nhân trong phủ và tiêu cục , sẽ .”
Kim Nguyệt Nga suy nghĩ một chút : “Sau khi phụ con trở về, con đến hỏi phụ , chỉ cần phụ đồng ý, sẽ gì cả.”
Thời Phù Hân lập tức nhoẻn miệng : “Được, cứ quyết định như !”
Buổi chiều ngày hôm , Kim Nguyệt Nga oán trách buồn bực Thời Chính Hoà, đó theo tiểu nữ nhi theo hạ nhân trong phủ rời khỏi thành.
Thời Chính Hoà ngại ngùng sờ mũi, ngày hôm qua khi tiểu nữ nhi tìm đến ông , gặp Ngũ Lang, ông đương nhiên từ chối, đó tiểu nữ nhi và ông đánh cược với .
Đánh cược chuyện gì?
Đánh cược thể đánh nàng.
Thời Chính Hoà lập tức tràn ngập tự tin đánh cược, nhưng đó còn xuất chiêu tiểu nữ nhi chế trụ cơ thể, đồng thời, mười mấy cây ngân châm cắm các huyệt vị trong cơ thể ông .
Lúc , sống lưng ông ướt đẫm.
“Phụ , đừng sợ, con đang dùng ngân châm đả kinh mạch cho , đương nhiên, nếu là kẻ thù của con, bây giờ cơ thể trở nên cứng đờ.
Nghĩ đến dáng vẻ tiểu nữ nhi mỉm tủm tỉm rút một cây ngân châm khỏi cơ thể , Thời Chính Hoà giật một cái.
Tốc độ của nữ nhi quá nhanh, ông thậm chí còn thể thấy rõ nàng tay như thế nào.
Những thứ đưa cho Thời Định Hiên , ngoại trừ Kim Nguyệt Nga chuẩn , còn những khác trong bá phủ tặng, dùng chừng mười mấy chiếc xe ngựa vận chuyển.
Sau khi khỏi cổng thành, Thời Phù Hân để Bình Yên hoá trang thành , Tiểu Phương và hai hộ vệ cửu phẩm bối hợp với Bình Yên, Thời Phù Hân vô cùng yên tâm rời một , đến Bắc Hải bằng tốc độ nhanh nhất.
Chương 526
Hải đảo Bạch Vân ở Bắc Hải, Hương sư gia còn ôm bất cứ hy vọng nào với thuyền tháng cướp, còn cách nào khác, phía nam Đại Sở nhiều hải đảo, đám hải tặc độc chiếm hải đảo đều thế lực nhỏ.
Trong tay ông quá ít , căn bản thể chống bọn hải tặc.
Điều khiến ông thể ngờ rằng, chỉ vài ngày khi gửi bồ câu đưa thư , Thời Phù Hân đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-525.html.]
“Lục cô nương!”
Hương sư gia ngơ ngác Thời Phù Hân.
Hải đảo Bạch Vân ở Bắc Hải ở cực nam của Đại Sở, cách kinh thành chừng mấy ngàn dặm.
Sau vài ngày liên tục lên đường, Thời Phù Hân cũng mệt mỏi, đầu tiên là ăn chút gì đó, tắm rửa, một đêm nghỉ ngơi, sáng sớm ngày hôm , nàng triệu kiến Hương sư gia kể cho nàng tình hình của hải tặc.
“Đám hải tặc hải vực phía nam vô cùng hung hăng ngang ngược, bọn chúng đều địa bàn hải đảo, thuộc hạ của những nhóm hải tặc lớn lên đến mấy chục ngàn , ngay cả nhóm hải tặc nhỏ cũng mấy trăm đến một ngàn .”
Thời Phù Hân tỏ vẻ kinh ngạc: “Nhóm hải tặc máy chục ngàn ? Quy mô nhỏ, triều đình phái binh truy bắt ?”
Hương sư gia lắc đầu: “Đám hải tặc thiện chiến, hơn nữa hải vực rộng lớn, thuỷ quân triều đình khó đuổi bắt.”
Thời Phù Hân im lặng một chút : “Ở phía nam bao nhiêu hải đảo?”
Hương sư gia lắc đầu: “Cụ thể bao nhiêu rõ lắm, nhưng hơn mười mấy băng nhóm, hầu hết đều năm băng nhóm hải tặc lớn độc chiếm.”
Thời Phù Hân: “Ngươi băng nhóm hải tặc cướp dược liệu của chúng là ai ?”
Hương sư gia gật đầu: “Là Hải Xà bang, một trong năm băng nhóm hải tặc lớn nhất ở phía nam.”
Thời Phù Hân: “Hải Xà bang sở hữu bao nhiêu hòn đảo?”
Hương sư gia Thời Phù Hân: “Hai cái, cái nào cũng lớn hơn hải đảo Bạch Vân của chúng , cách chúng cũng xa lắm.”
Thời Phù Hân im lặng một chút ông : “Nếu cướp đoạt hai hải đảo , ngươi thể nuốt trôi ?”
Mí mắt Hương sư gia giật giật, nhắc nhở : “Hải Xà bang hơn một vạn đấy.”
Thấy sắc mặt của Thời Phù Hân thể d.a.o động, Hương sư gia im lặng một lát Thời Phù Hân: “Có thể nuốt trôi.”
Thời Phù Hân chút nghi hoặc: “Ngươi chắc chắn?”
Hương sư gia chắc chắn gật đầu: “Phía nam nhiều bá tánh lang bạt khắp nơi, phía bên quan phủ vẫn luôn sắp xếp những , thể hợp tác với triều đình, thuê bá tánh đến hải đảo gieo trồng dược liệu và hoa màu.”
Thời Phù Hân thoáng qua Hương sư gia, trong vòng một hai năm nay nàng thể năng lực của , lúc nàng yêu cầu ông dẫn theo chín rời , bất kể là hải đảo Bạch Vân là mục trường thiên lam ở Liêu Đông, đều quản lý vô cùng chặt chẽ, là một trợ lý thực sự.
“Có mà thì thất lễ quá.”
Thời Phù Hân dậy: “Nếu Hải Xà bang cướp đoạt dược liệu của chúng , chúng cướp hải đảo của bọn chúng cũng thể coi là gậy ông đập lưng ông.”
Hương sư gia thấy Thời Phù Hân thực sự , vội vàng : “Ta gọi .”
Thời Phù Hân ngăn cản ông : “Không cần gọi , tìm một dẫn đường là .”
Hương sư gia chằm chằm Thời Phù Hân trong chốc lát, đó xuống chuẩn .
Nửa canh giờ , Thời Phù Hân và Hương sư gia lên thuyền, thẳng đến hải đảo của Hải Xà bang.
Chỉ nửa ngày, hai toà hải đảo song song xuất hiện trong tầm mắt của Thời Phù Hân.
“Các ngươi cứ chờ thuyền.”
Nói xong, Thời Phù Hân lập tức dẫm lên mặt biển bay về phía hải đảo.
“Sư gia, một lục cô nương liệu lên đảo ?”
Ánh mắt Hương sư gia loé lên: “Được sẽ nhanh thôi.”
Khoảng hai canh giờ , đám Hương sư gia thấy Thời Phù Hân bay từ hải đảo thứ nhất, đến hải đảo thứ hai.
“Đi, lên đảo.”
Hương sư gia dẫn theo lên hòn đảo thứ nhất, chẳng bao lâu , đều sửng sốt trợn mắt há hốc mồm.
Tất cả bọn hải tặc đều mất vũ lực, đang ôm đầu lăn lộn mặt đất kêu đau.
Hương sư gia xem xét mười mấy tên hải tặc, nhưng đều phát hiện rốt ruộc bọn họ thương ở .
“Sư gia, ngoại trừ thủ lĩnh đám hải tặc , những khác đều chết.”
Hương sư gia “ừ” một tiếng, bắt đầu dẫn theo thủ hạ tuần tra tình hình của hải đảo.
Đám hải tặc chỉ đốt phá, g.i.ế.c chóc và đánh cướp chứ lao động, hầu hết hải đảo đều bỏ hoang.
Lúc trời nhá nhem tối, Thời Phù Hân bay từ một hòn đảo khác.
“Ngày mai ngươi thể phái đến tiếp nhận hai hòn đảo .”
Hương sư gia hỏi: “Những tên hải tặc sống sót thì ?”
Thời Phù Hân: “Chứng đau đầu của bọn chúng sẽ kéo dài mấy ngày liên tục, ngươi với bọn chúng rằng bọn chúng trúng độc, cần thuốc giải mới thể sống tiếp. Sau cứ cách một thời gian ngươi nấu cho bọn chúng một chén thuốc hạ hoả, đó là thuốc giải.”
“Còn về phần quản thúc đám hải tặc như thế nào, tin rằng ngươi cách, đúng ?”
Sắc mặt Hương sư gia chút nghiêm túc, nhưng vẫn gật đầu.
Thời Phù Hân mỉm : “Được , sẽ trở về thuyền nghỉ ngơi, ngày mai ngươi hãy dẫn đến địa bàn của tứ đại băng nhóm hải tặc khác lượn quanh một vòng.”
Hương sư gia hoảng hốt, ông thể ăn một Hải Xà bang, nhưng nếu chọc đến các băng nhóm hải tặc khác, ông thể chống đỡ .
Thời Phù Hân liếc mắt Hương sư gia một cái, thấy ông hiểu nhầm, bèn : “Ta mới rời mấy ngày nhận bồ câu đưa thư của ngươi một nữa, rằng ngươi mất hai hải đảo mới .”
Đi đến địa bàn của những băng nhóm khác gì?
Đương nhiên là dùng vũ lực uy hiếp!
...
Sau khi lấy hai hòn đảo nhỏ của Hải Xà bang, Hương sư gia bắt đầu hành động, đầu tiên là phái lan truyền tin tức Hải Xà bang tiêu diệt ngoài, đó phái đến tiếp nhận hai hải đảo .
Ngày hôm khi Thời Phù Hân tỉnh dậy, hầu hết các băng nhóm hải tặc hải vực Nam Hải đều chuyện Hải Xà bang tiêu diệt; hai hòn đảo mới cũng Hương sư gia phái đến kiểm soát.
“Lục cô nương!”
Hương sư gia thấy Thời Phù Hân dậy, ông đích bưng bữa sáng đến cho nàng.
Thời Phù Hân xuống bắt đầu ăn, thấy Hương sư gia hình như chuyện : “Có chuyện gì ?”
Hương sư gia : “Lúc khi dẫn theo đến đây tiếp nhận hải đảo Bạch Vân, bởi vì đó hải đảo Bạch Vân là sản nghiệp của Mạnh gia, cho nên mới khác thăm dò nhiều.”
“Trong mắt nhiều , bây giờ hải đảo Bạch Vân vẫn là sản nghiệp của Mạnh gia.”
Thời Phù Hân tò mò hỏi: “Mạnh gia thế lực lớn ở vùng Nam Hải ?”
Hương sư gia suy nghĩ một chút : “Mạnh gia dựa hải mậu để giàu, bất kể là quan phủ hải tặc, Mạnh gia đều chút quan hệ nên lăn lộn tương đối dễ dàng ở khu vực Nam Hải .”
Thời Phù Hân gật đầu: “Ngươi tiếp tục .”
Hương sư gia: “Việc ngoài cho rằng hải đảo Bạch Vân vẫn còn là sản nghiệp của mạnh gia giảm bớt cho chúng ít rắc rối, nhưng hôm nay khi chúng chiếm hai hòn đảo của Hải Xà bang , lẽ vẫn một danh xưng với ngoài.”
Thời Phù Hân ăn sủi cảo chưng suy nghĩ, nàng suy nghĩ một lát : “Chẳng ở đây năm băng nhóm hải tặc ? Chúng chắc chắn thể bằng hữu với hải tặc, cho nên gọi là Bách Thảo đường .”
“Sau , hải đảo Bạch Vân và hai hòn đảo của Hải Xà bang chính là sản nghiệp chướng Bách Thảo đường.” Mà Bách Thảo đường là sản nghiệp chướng Thần Nông đường.
“Bách Thảo đường…”
Hương sư gia dừng một chút, đó lập tức hiểu rõ tại Thời Phù Hân lấy cái tên .
Thần Nông nếm bách thảo!
Thời Phù Hân ông : “Sau ngươi chính là đường chủ của Bách Thảo đường.”
Sắc mặt Hương sư gia chấn động, ngơ ngác Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân mỉm ông : “Ta tin tưởng ngươi, ngươi chắc chắn thể giúp quản lý Bách Thảo đường, đúng ?”
Hương sư gia sâu kín thoáng qua Thời Phù Hân, cúi chắp tay hành lễ: “Đa tạ lục cô nương tin tưởng, nhất định sẽ coi trọng Bách Thảo đường.”
Thời Phù Hân gật đầu, tiếp tục ăn cơm.
Sau khi ăn sáng xong, sự dẫn đường của Hương sư gia, Thời Phù Hân lên thuyền, chuẩn dạo quanh một vòng các địa bàn của tứ đại băng nhóm hải tặc khác.