Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 523
Cập nhật lúc: 2025-09-07 07:51:17
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi mặt trời xuống núi, long liễn của Hoàng thượng sắp khởi giá hồi cung, lúc Thời Phù Âm mới bước khỏi sương phòng nghỉ ngơi của Thái Hoàng Thái hậu.
“Tỷ tỷ.”
Thời Phù Hân vẫn luôn chú ý đến động tĩnh trong sương phòng, khi thấy Thời Phù Âm ngoài, nàng vội vàng đến.
Thời Phù Âm thoáng qua những ánh mắt đánh giá của chúng nữ quyến trong thiên điện, qua đó, mà dạo trong Tướng Quốc tự cùng với Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân đánh giá biểu cảm của tỷ tỷ : “Tỷ, Thái Hoàng Thái hậu gì với tỷ?”
Thời Phù Âm im lặng một chút, một lúc lâu mới mở miệng: “Thái Hoàng Thái hậu , tước vị của Võ Xương bá phủ truyền đến đời của tổ phụ sẽ hết, khi tổ phụ qua đời, tỷ cũng chỉ là nữ nhi của một chỉ huy Binh Mã ty, phận như tư cách chính thê của An quốc công.”
Thời Phù Hân nhíu mày: “Thái Hoàng Thái hậu vẫn để tỷ cho An quốc công?”
Thời Phù Âm lắc đầu: “Không , Thái Hoàng Thái hậu Vô Tướng đại sư mệnh tỷ nhiều con nhiều phúc, là duyên trời tác hợp với An quốc công, ngài thể tứ hôn cho tỷ và Tiêu Tử Thanh, nhưng tỷ đồng ý với bà một điều kiện.”
Thời Phù Hân: “Điều kiện gì?”
Thời Phù Âm hít một thật sâu: “Tỷ nhất định sinh cho Tiêu gia ba đích tử, nếu sẽ cho tỷ nhập gia phả của Tiêu gia, khi c.h.ế.t cũng an táng trong phần mộ tổ tiên của Tiêu gia.”
Sau khi xong, Thời Phù Hân gì.
Điều kiện của Thái Hoàng Thái hậu khắc nghiệt ?
Đương nhiên đối với một nữ nhân mà , nó vô cùng khắc nghiệt, dù sinh một hài tử là một bước qua quỷ môn quan, hơn nữa việc sinh nhi sinh nữ do con kiểm soát, ba đích tử, tỷ tỷ của nàng sinh bao nhiêu mới thể thành.
từ lập trường của Thái Hoàng Thái hậu mà , bà huyết mạch của Tiêu gia phồn thịnh, cũng vì thế mà từ bỏ ban cho Tiêu Tử Thanh một quý thê danh môn, yêu cầu như cũng thể hiểu .
Thời Phù Âm đột nhiên một tiếng: “Lúc khi thoại bản, bất kể là thư sinh nghèo khổ cưới quý nữ danh môn thế gia là cô nương nhà nghèo gả nhà cao cửa rộng, cuộc sống của bọn họ đều hạnh phúc.”
“ bây giờ tỷ đích trải nghiệm, mới hiểu đời gì chuyện như , nếu bỏ một chút giá trị thực tế để trao đổi thì các danh môn thế gia thể trúng ngươi.”
Thời Phù Hân gật đầu: “Cho nên trong chuyện hôn nhân, vẫn nên môn đăng hộ đối thì hơn.”
lúc , tiền điện vang lên tiếng long giác thanh, Hoàng thượng chuẩn hồi cung.
Hai tỷ đó đợi thêm một lát thì thấy các nữ quyến đồng loạt về phía tiền điện.
Chờ đến khi Thời gia về phía , hai tỷ mới tụ họp cùng với nhà.
Mặc dù Thời lão phu nhân và những khác Thái Hoàng Thái hậu gì đó với Thời Phù Âm, nhưng xung quanh quá nhiều , tất cả đành kìm nén sự tò mò, cũng hỏi nhiều.
Chủ điện tướng quốc điện là nơi hoàng gia cầu phúc nên xây cao hơn so với các cung điện khác, ngay cả bậc thang cũng mấy chục bậc.
Các nữ quyến đến tiền điện, tất cả đều cúi đầu hai bên cầu thang đá chủ điện, cung tiễn Hoàng thượng hồi cung.
Trên bậc thang, cờ rồng tung bay mở đường, Hoàng thượng mặc long bào màu vàng hàng trăm quan viên bao vây xung quanh, chậm rãi xuống.
Sau khi đoàn Hoàng thượng rời , các nữ quyến hai bên mới ngẩng đầu đầu, theo sát phía nam nhân của rời khỏi Tướng Quốc tự.
Mọi cùng rời khó tránh khỏi chút chen chúc, các nữ quyến Thời gia phía chờ thêm một lát nữa.
“Mau xem, là Diệu tam công tử!”
Thời Phù Hân theo tiếng cảm thán kinh ngạc của các cô nương xung quanh thì thấy Sở Diệu mặc tường bào màu bạch nguyệt, trong tay cầm quạt xếp, sự bao vây của một đám con cháu hoàng thất, mỉm xuống từ bậc thang.
“ là ảnh đế mà!”
Nhìn dáng vẻ biếng nhác thể kiềm chế với nụ thô bỉ ranh mãnh khoé miệng của Sở Diệu, như thế , ai thể ngờ rằng là đầu Đặc Giám ty- Tổ chức tình báo lớn nhất kinh thành chứ.
Còn đám nhị thế tổ theo phía , nhiều đều là của Đặc Giám ty, nhưng bọn họ của lúc hành động giống hệt như những kẻ ăn chơi trác táng.
Haiza, thời buổi , nếu lăn lộn ở kinh thành, nếu chút kỹ năng diễn xuất thì thể nên trò trống gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-523.html.]
Không Mạnh Mặc Linh gì đó, đột nhiên khiến Sở Diệu bật thành tiếng.
Thời Phù Hân thấy, ánh mắt lập tức thẳng, trong lòng thở dài một , thật uổng phí cho khuôn mặt trai của Sở Diệu, nếu nó khác, lẽ nàng còn cơ hội sở hữu.
Đáng tiếc, thực sự quá đáng tiếc.
Sở Diệu vô cùng mẫn cảm với một ánh mắt thiện ý, theo bản năng ngước mắt về phía thì lập tức đối mặt với một ánh mắt tràn ngập sự tiếc nuối.
Viên thạch lựu.
Sở Diệu chút khó hiểu, nha đầu ý gì ?
Tiếc nuối?
Nàng thể tiếc nuối điều gì với ?
Thời Phù Hân thấy Sở Diệu về phía , lập tức cam lòng yếu thế , còn nhướng mày.
Sở Diệu thấy, hừ một tiếng, sâu kín Thời Phù Hân ở mắt.
Vừa , đột nhiên phát hiện nha đầu béo dường như trưởng thành hơn ít, mặc dù mượt mà hơn một chút so với các khuê tú bên cạnh, nhưng trổ mã duyên dáng yêu kiều, dáng vẻ kiêu ngạo ngẩng đầu lên , giống với con chim khổng tước xoè đuôi nuôi dưỡng.
Nghĩ đến con chim khổng tước, Sở Diệu chút buồn , khi ngang qua các nữ quyến, liếc mắt Thời Phù Hân một cái, lập tức qua.
Khi đến cửa chùa xoay lên yên ngựa, Sở Diệu đầu thoáng qua.
Lúc , Thời Phù Hân đang gì đó với Thời Phù Âm, còn đắc ý lắc đầu.
Cùng với cần cổ đong đưa, bộ diêu đầu nhẹ nhàng lay động, thiếu nữ rạng rỡ, dáng vẻ tươi rực rỡ hút tình.
“Đáng tiếc!”
Sở Diệu đột nhiên cảm thán một câu.
Lá gan của viên thạch lựu đủ lớn, đủ thông minh, ngoại hình phúc hậu vô hại nhưng che giấu nội lực mạnh mẽ, quan tâm đến cái của ngoài, cũng sợ đắc tội với khác, phù hợp với tiêu chuẩn tìm thê tử của .
Đáng tiếc, phận quá thấp.
“Đáng tiếc cái gì?”
Mạnh Mặc Linh thấy Sở Diệu lẩm bẩm, ngừng hỏi.
Sở Diệu thoáng qua Thời Phù Hân một nữa, nhàn nhạt : “Không gì.” Nói , cưỡi ngựa về phía .
…
Sau khi từ Tướng Quốc tự trở về bá phủ, Thời Phù Âm Thời lão phu nhân gọi đến Ý Tường đường, hai chuyện gì, Thời Phù Hân trực tiếp trở về Lãm Nguyệt lâu.
Sau khi tắm xong, Thời Phù Hân bảo Lãnh ma ma bước lau tóc cho .
Trong lúc đó, Thời Phù Hân kể những gì Thái Hoàng Thái hậu với Thời Phù Âm cho Lãnh ma ma : “Ma ma, ngươi xem tỷ tỷ của gả cho An quốc công, rốt cuộc là .”
Hành động lau tóc của Lãnh ma ma ngừng , bà suy nghĩ một chút : “Một cuộc hôn nhân còn phụ thuộc xuất gia tộc, xem hai nhà kết thể bổ sung nguồn lực cho và cùng đạt thành tựu ?”
“Võ Xương bá phủ kết với An quốc công phủ, lợi ích quá rõ ràng, nhưng An quốc công phủ thể sẽ chiếm bất cứ lợi lộc gì, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Thái Hoàng Thái hậu thích.”
“Còn về hai phu thê kết , còn xem khi thành hôn, hai thể sống hơn , thể vui vẻ hạnh phúc hơn so với ?”
“Theo lão nô thấy, tam cô nương gả cho An quốc công là sự lựa chọn nhất.”
Đầu tiên, tam cô nương tình ý với An quốc công, một nữ tử thể gả cho thích là chuyện may mắn đến nhường nào.”
“Tiếp nữ, An quốc công thể vì tam cô nương mà cầu xin Thái Hoàng Thái hậu, thể thấy trong lòng ngài cũng tam cô nương.”
“Nói cách khác, tam công nương và An quốc công quý mến lẫn , dựa tên nền tảng , khi thành hôn, cho dù gặp khó khăn xảy mâu thuẫn, hai cũng sẽ suy nghĩ cho đối phương.”
“Giữa hai phu thê, chỉ cần thông cảm hiểu rõ cho , cùng đau lòng cho đối phương thì cuộc sống sẽ đến nỗi quá tồi tệ.”