Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 508
Cập nhật lúc: 2025-09-07 07:51:02
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có quá nhiều căm hận Đặc Sát ty!
Các mối quan hệ quyền lực trong kinh thành đan xen lẫn , bây giờ lão đại ở kinh thành, của Đại Lý tự đột nhiên gây khó dễ, ông thực sự thể gì nhiều, để tránh trúng kế.
Thời Phù Hân thấy ông gì, lười nhiều với , cũng để ý lắm, chỉ tiếp tục : “Nếu ông tiện tay thì hãy tìm Sở Diệu, yêu cầu giúp ông cứu .”
Triệu Kính đột nhiên về phía nàng, buồn : “Tại ngươi cảm thấy Sở Diệu sẽ ?”
Thời Phù Hân mỉm : “Giao dịch, đưa những thứ các ông trong tay, đúng lúc đó cũng là thứ Sở Diệu cần, yêu cầu giúp đỡ cứu .”
Triệu Kính im lặng một chút lắc đầu: “Trong tay chúng thứ Sở Diệu cần.”
Thời Phù Hân: “Sao thể chứ? Chẳng Diệp sư phụ đến Giang Hán điều tra vụ án ?” Thấy Triệu Kính chuyện: “Lần nếu Sở Diệu kịp thời đuổi đến, đại hoàng tử chắc thể sống sót.”
Sắc mặt Triệu Kính chấn động: “Ý ngươi là Sở Diệu là của đại hoàng tử?”
Thời Phù Hân mỉm gì, những gì cần nàng với Triệu Kính, bèn dậy: “Ta quấy rầy ông việc nữa.”
Ngọn đèn dầu trong phòng loé lên một nữa, chờ đến khi ngọn đèn định , bóng dáng Thời Phù Hân biến mất từ lâu.
Triệu Kính mở cửa đến trong sân, xung quanh im ắng, trong lòng ông thở dài một tiếng, Đặc Sát ty canh phòng nghiêm ngặt, nhưng nha đầu giống như nhà của , lẽ lão đại cũng thể ngờ rằng thể dạy dỗ một đồ lợi hại như đúng ?
Nghĩ đến chuyện Thời Phù Hân cố ý chạy đến với , Triệu Kính trầm tư một chút xoay trở về phòng.
Sáng sớm hôm , Thao Thiết tửu lầu ở An Nghiệp phường mới mở cửa, Triệu Kính với chưởng quầy: “Ta gặp Diệu tam công tử.”
Đặc Sát ty và Đặc Giám ty chuyên giám sát, hợp tác với , cả hai bên đều nên liên lạc với đối phương như thế nào.
Triệu Kính trong phòng chờ đợi một canh giờ, Sở Diệu mới khoan thai tới muộn.
Sở Diệu Triệu Kính, : “ là khách quý, tìm chuyện gì ?”
Triệu Kính cũng quanh co lòng vòng: “Mong Diệu tam công tử giúp cứu một .”
Sở Diệu: “Tại giúp ngươi?”
Triệu Kính: “Đại ca của đang đến Giang Hán điều tra chuyện đại hoàng tử ám sát, nếu Diệu tam công tử vật chứng gì, đại ca thể giúp ngài nộp lên Hoàng thượng.”
Đại hoàng tử ám sát chắc chắn liên quan đến các thế lực trong kinh thành, câu của Triệu Kính coi như trực tiếp với Sở Diệu rằng, các ngươi trừng trị ai thì bọn họ sẽ giúp đỡ chứng thực đó.
Sở Diệu thu ý khuôn mặt, ánh mắt nguy hiểm Triệu Kính.
Diệp Mặc và đại hoàng tử qua ?
Nghĩ đến bản lĩnh của Diệp Mặc, Sở Diệu cũng quá kinh ngạc, im lặng trong chốc lát sâu kín mở miệng: “Các ngươi khi quân ?”
Triệu Kính mỉm : “Ta cảm thấy đó là khi quân, dám ám sát đại hoàng tử chỉ mấy , cho dù khác thì thôi , Đặc Giám ty và Đặc Sát ty còn thể ?”
Sở Diệu im lặng, xao động ? Đương nhiên là xao động, Thái tử, Tứ hoàng tử và Lục hoàng tử đều tham gia chuyện ám sát đại hoàng tử, nếu để bọn họ chịu chút trừng phạt nào thì thực sự khiến khác cam lòng.
Thấy Triệu Kính kiên định , giống như chắc chắn sẽ đồng ý, Sở Diệu nhàn nhạt mỉm : “Cho dù Diệp Mặc điều tra gì nữa, tay với đại hoàng tử cũng chắc chịu trừng phạt.”
Triệu Kính : “Một chịu trừng phạt, nhưng hai , ba thì , quá nhiều, rõ ràng là đang khiêu chiến điểm mấu chốt của Hoàng thượng.”
Nghe thấy câu , Sở Diệu nghiêm túc suy nghĩ.
Bất kể là Thái tử Tứ hoàng tử, tầm quan trọng của bọn họ ở trong lòng Hoàng thượng đều thấp, đúng là một hai thể đánh bại bọn bọ, nhưng vẫn thể đ.â.m lòng Hoàng thượng một cái gai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-508.html.]
“Ngươi cứu ai?”
Trong lòng Triệu Kính vui vẻ, nhưng ngoài mặt để lộ bất cứ cảm xúc nào: “Đỗ Đan Nhạn đang nhốt trong lao ngục Đại Lý tự.”
Nghe , Sở Diệu mỉm : “Chẳng lẽ thực sự mối quan hệ mật với Diệp chỉ huy?”
Đối với vấn đề , Triệu Kính chỉ mỉm , trả lời.
...
Thời Phù Hân Triệu Kính và Sở Diệu đạt thoả thuận như thế nào, nhưng ngày thứ ba khi nàng thăm Đặc Giám ty, Lãnh ma ma và La Khởi Vân đến bá phủ một nữa.
“Lục cô nương, lão nô sẽ chuyên tâm hầu hạ ngài.”
Vừa gặp mặt, Lãnh ma ma giao khế của cho Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân cũng khách khí, thoáng qua nội dung đưa cho Bình Yên, đó mới Lãnh ma ma và La Khởi Vân: “Đỗ đan nhận trở về Bách Hoa lâu?”
La Khởi Vân gật đầu: “Đan Nhạn tỷ thả ngày hôm qua, đa tạ Lục cô nương tay cứu giúp.”
Thời Phù Hân nhàn nhạt mỉm : “Không cần cảm tạ, cứu một Đỗ Đan Nhạn để đối lấy hai hữu dụng, , vẫn là lời.”
Nói , nàng La Khởi Vân: “Sau ngươi sẽ tiếp tục buôn bán sản phẩm của Hồng Nhan Tiếu ở Hưng Nhạc phường, giúp trông chừng những chuyện trong hậu trạch của các nhà các viện.”
Sau đó, nàng về phía Lãnh ma ma: “Ma ma xuất từ trong cung, kiến thức bất phàm, nếu chỗ nào hiểu, mong rằng ma ma sẽ chỉ điểm nhiều hơn.”
Lãnh ma ma kiêu ngạo siểm nịnh trả lời: “Lão nô đương nhiên sẽ tận tâm tận lực.”
Thời Phù Hân : “Đỗ Đan Nhạn mới trở về, lẽ các ngươi và bà sẽ ít chuyện , Lãnh ma ma, cho bà ba ngày để tạm biệt, đủ ?”
Lãnh ma ma dự định hôm nay sẽ ở bá phủ, Thời Phù Hân như , bèn : “Đa tạ sự chu đáo của Lục cô nương.”
Thời Phù Hân mỉm Lãnh ma ma và La Khởi Vân: “Hai các ngươi đều là ơn, thích, nên đối xử thật .”
Lãnh ma ma thoáng qua Thời Phù Hân, cảm giác bất đắc dĩ trong lòng khi vì cứu Đỗ Đan Nhạn mà thể bán một nữa lập tức giảm vài phần.
Có thể chủ tử rộng rãi là may mắn của bà , bà nên cảm thấy đủ.
…
Bách Hoa lâu.
Đỗ Đan Nhạn bôi thuốc xong ngủ , bởi vì phần lưng chịu quá nhiều đòn roi nên bà chỉ thể sấp ngủ, lúc La Khởi Vân và Lãnh ma ma trở về, thấy bà đang ngủ ngon, quấy rầy, hai mới xoay chuẩn rời thì Đỗ Đan Nhạn tỉnh .
“Ma ma, Nguyên Nương!
Thấy Đỗ Đan Nhạn đang cố gắng hết sức dậy, La Khởi Vân vội vàng qua: “Đan Nhạn tỷ, tỷ đừng động đậy, cẩn thận miệng vết thương nứt .”
Đỗ Đan Nhạn tổng cộng dùng hình ba trong nhà lao của Đại Lý tự, phía lưng đánh đến tróc da tróc thịt, mới cử động đau đớn thôi nên cũng tiếp tục nữa, chỉ đầu Lãnh ma ma và La Khởi Vân: “Hai ?”
Bà hiểu rõ, bà thể khỏi nhà lao Đại Lý tự, chắc chắn là do La Khởi Vân và Lãnh ma ma gì đó.
La Khởi Vân Lãnh ma ma, tình hình của nàng gì đổi so với , nhưng Lãnh ma ma đến bá phủ hầu hạ Lục cô nương.
Lãnh ma ma bà : “Đan Nhạn, mấy năm nay đa tạ ngươi chăm sóc.” Lãnh ma ma dừng một chút: “Lúc , vẫn luôn mong mỏi một cuộc sống yên , nhưng mấy năm nay phát hiện, cuộc sống ăn cũng khó thể chịu .”
Đỗ Đan Nhạn chằm chằm Lãnh ma ma: “Cho nên?”
Lãnh ma ma: “Cho nên tìm cho một chủ tử mới.”
Hốc mắt Đỗ Đan Nhạn đỏ lên, bà nhắm mắt , hít một thật sâu mở một nữa: “Vì cứu , đúng ?”