Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 503
Cập nhật lúc: 2025-09-07 07:50:56
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Vân Thư thấy sự yêu thích của Thời gia với Hạ Hầu Hoan Nhan, rũ mắt xuống.
Mặc dù nàng từng sống ở kinh thành, nhưng cũng hiểu rõ đạo lý đối nhân xử thế, rõ nhưng gia tộc như Thời gia càng thích những cô nương như Hạ Hầu Hoan Nhan hơn.
Nghĩ đến đây, trong lòng Tống Vân Thư khựng một chút.
Nàng nghĩ đến chuyện gì?
Thời gia thích cô nương như thế nào liên quan gì đến nàng ?
Tống Vân Thư nhanh chóng đề nén những suy nghĩ kỳ quái ở trong lòng, cố gắng hoà nhập câu chuyện của , nhưng khi thấy Hạ Hầu Hoan Nhan thiết với nhà Thời gia, trong lòng vẫn nhịn cảm thấy mất mát.
Thử nghĩ đến Thời Định Hiên sẽ ở bên cạnh các cô nương khác, trong lòng nàng ngột ngạt chết.
Hạ Hầu Hoan Nhan đột nhiên đến cửa khiến Thời gia mơ hồ cảm nhận điều gì đó, trong lúc chuyện, ánh mắt thỉnh thoảng về phía Hạ Hầu Hoan Nhan và Tống Vân Thư.
Thời Phù Âm và Thời Phù Hân thấy, mặc dù thích nhưng cũng thể gì khác, bọn họ thể kiểm soát suy nghĩ của những khác, chỉ thể cố gắng hết sức để ý đến Hạ Hầu Hoan Nhan và Tống Vân Thư.
Hạ Hầu Hoan Nhan ở bá phủ ăn cơm tối, bữa cơm tối, cũng ý định rời ngay.
“Lão tổ tông lâu lắm gặp Ngũ Lang ca, Ngũ Lang ca trở về nhưng cũng ý định đến thăm Định quốc công phủ, đây chờ , chờ đưa hồi phủ, đó thỉnh an lão tổ tông.”
Cứ thế, Thời Phù Âm và Thời Phù Hân cũng dám gì.
Cũng may, hôm nay Thời Định Hiên trở về khá sớm, trời mới bắt đầu tối, y trở về bá phủ.
“Ngũ Lang ca.”
Nhìn thấy Thời Định Hiên trở về, hai mắt Hạ Hầu Hoan Nhan lập tức sáng lên, đó quan tâm : “Ngũ Lang ca, tại đen và gầy nhiều như thế ? Làm bộ khoái chắc hẳn vất vả lắm đúng ?”
Thời Định Hiên thoáng qua Tống Vân Thư, thấy sắc mặt của nàng vẫn , mới với Hạ Hầu Hoan Nhan: “Công việc nào cũng vất cả thôi, cũng may bây giờ quen .”
Y lập tức chuyển chủ đề: “Chiều nay đến Định quốc công phủ vấn an lão công gia, ngài ở nhà, còn đoán xem chạy chơi, ngờ là đến bá phủ.”
Hạ Hầu Hoan Nhan : “Người lâu lắm gặp , đến xem.”
Thời Định Hiên sắc trời bên ngoài: “Trời sắp tối , đưa trở về.”
Hạ Hầu Hoan Nhan mỉm gật đầu: “Được.”
Thời Định Hiên với phụ mẫu một tiếng, thoáng qua Tống Vân Thư, hiệu cho hai chăm sóc thật , đó dẫn theo Hạ Hầu Hoan Nhan rời .
Trên đường khỏi phủ, Hạ Hầu Hoan Nhan do dự một chút : “Ngũ Lang ca, khi trở về, sẽ cầu xin lão tổ tông để ngài nghĩ cách triệu trở về kinh thành, ?”
Bước chân Thời Định Hiên khựng một chút, mỉm Hạ Hầu Hoan Nhan: “Ta đang lo lắng cho , cảm tạ sự quan tâm của , nhưng… Làm bộ khoái cũng .”
“Trong kinh thành quá nhiều quy củ và trói buộc, đến nha môn tổng bộ phương nam, cảm thấy bản càng hữu ích, càng tự do tự tại hơn nữa.”
“Người trong giang hồ ỷ võ công cao cường, thích tuỳ tiện g.i.ế.c , gây chuyện khiến bá tánh ở nhiều nơi khổ thể tả , thử nghĩ đến những chuyện thể giúp nhiều , cảm thấy vô cùng vui vẻ.”
Hạ Hầu Hoan Nhan chút trầm mặc, nhẫn nhịn, nhưng vẫn nhịn hỏi: “Huynh thích bộ khoái, là thích Tống cô nương ?”
Thời Định Hiên Hạ Hầu Hoan Nhan, chút do dự, chút giấu giếm : “Ta đều thích.”
Hạ Hầu Hoan Nhan ngây ngẩn cả , giống như thể ngờ Thời Định Hiên thẳng thắn như , một lúc lâu mới : “Ngũ Lang ca, đang ghi hận lúc Tống giam, nhà chúng giúp đỡ ?”
Thời Định Hiên lắc đầu, : “Chưa kể Định quốc công bất cứ nghĩa vụ gì để cứu , chỉ đến ân dạy dỗ của lão công gia đối với , cũng lý do gì để ghi hận.”
Hạ Hầu Hoan Nhan y, hốc mắt chút nóng lên: “Huynh thực sự thích Tống cô nương?”
Thời Định Hiên gật đầu: “Thích.”
Hạ Hầu Hoan Nhan đè nén cảm giác hổ trong lòng, lớn tiếng hỏi: “Nàng hơn ở điểm nào?”
Thời Định Hiên bật lắc đầu: “Giữa với thể so sánh với , ưu điểm của , nàng ưu điểm của nàng.” Y dừng một chút: “Hoan nhan, đừng lầm tưởng giữa ấn tượng và thích.”
Hạ Hầu Hoan Nhan sửng sốt: “Huynh ý gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-503.html.]
Thời Định Hiên: “Ta hỏi , mỗi thấy , sẽ cảm giác ngượng ngùng ?”
Hạ Hầu Hoan Nhan lắc đầu: “Đương nhiên là .”
Thời Định Hiên mỉm : “ , từng đỏ mặt ở mặt , cũng gì khiến sinh ấn tượng , nhưng đây tuyệt đối là thích.”
Hạ Hầu Hoan Nhan hiểu: “Ấn tượng là thích ?”
Thời Định Hiên: “Chắc là .” Nghĩ đến cảm giác của mỗi đối mặt với Tống Vân Thư: “Thích là mặt đỏ tim đập.”
Hạ Hầu Hoan Nhan sờ mặt, che ngực, hình như nàng từng cảm giác đỏ mặt tim đập với Ngũ Lang ca.
Thời Định Hiên thấy Hạ Hầu Hoan Nhan ngơ ngác, : “Đi thôi, đưa trở về.”
…
Phù Thuý quán, Tống Vân Thư chút ngủ , nhoài cửa sổ ánh trăng bên ngoài.
Ánh trăng đêm nay sáng lắm, bầu trời đêm tối đen như mực, căn bản thể thấy cảnh sát trong viện, nhưng Tống Vân Thư vẫn chằm chằm chớp mắt.
Thời Định Hiên…
Thực nàng vẫn thể cảm nhận , y ý với .
hôm nay khi thấy tiếp xúc qua giữa y và Hạ Hầu cô nương, nàng thể nắm bắt , nàng Thời Định Hiên chỉ dịu dàng với một nàng , là đối với tất cả đều như ?
Tống Vân Thư rút một nhánh hồng mai trong bình, bắt đầu đếm cánh hoa: “Thích, thích, thích, thích…”
Khi sắp ngắt hết cánh hoa hồng mai, Tống Vân Thư đột nhiên thấy trong viện vang lên tiếng động, nàng lập tức trở nên cảnh giác.
Chẳng lẽ trong Võ Xương bá phủ còn bọn đạo chích?
Tống Vân Thư lặng lẽ dậy, đang chuẩn lấy thanh kiếm nơi đầu giường, mới bước một bước thì thấy một bóng xuất hiện bên ngoài cửa sổ.
“Ai…”
Nàng mới một nửa thấy đối phương nhanh chóng đè nặng giọng : “Đừng lên tiếng, là .”
Bóng đến gần cửa sổ, Tống Vân Thư mở to hai mắt .
Người đến là Thời Định Hiên thì là ai?
“Huynh…”
“Ta đến xem ngủ ?”
Tống Vân Thư im lặng một chút: “Chẳng đưa Hạ Hầu cô nương trở về ?”
Trên mặt Thời Định Hiên mang theo ý dịu dàng: “Đưa về , Hạ Hầu cô nương thích sự tích đấu kiếm giang hồ, bởi vì từng chứng kiến cảnh tượng và Âm tỷ nhi g.i.ế.c địch nên nàng ký thác một giấc mộng giang hồ của lên và Âm tỷ nhi, mới thêm vài phần hảo cảm với chúng mà thôi.”
Tống Vân Thư Thời Định Hiên đang giải thích y và Hạ Hầu cô nương quan hệ gì cả với , nhưng vẫn nhịn hỏi: “Hạ Hầu cô nương hảo cảm với , còn ? Nàng sở hữu dung mạo xinh như , chẳng lẽ động lòng ?”
Thời Định Hiên: “… Ta chỉ đỏ mặt tim đập với một vị cô nương, đó chính là ở trong ngôi miếu đổ nát ở tỉnh Ba.”
Nghe , mặt Tống Vân Thư xẹt qua sự ngượng ngùng, trong mắt cũng loé lên sự vui vẻ.
Trong ngôi miếu đổ nát ở tỉnh Ba, chẳng là khi Thời Định Hiên thương, nàng giúp y chữa trị vết thương ?
Thời Định Hiên thấy Tống Vân Thư ăn mặc mỏng manh: “Ban đêm trời lạnh, mau lên giường , đừng để cảm lạnh.”
Tống Vân Thư “ừ” một tiếng.
Thời Định Hiên: “Ta đây.”
Tống Vân Thư y, gật đầu một nữa: “Ừ.”
Bóng loé lên nhanh chóng biến mất ở trong màn đêm
Trong phòng chính, Thời Phù Âm bên cửa sổ, kinh ngạc cảm thán về phía cổng viện, thực sự thể ngờ rằng ca ca nàng một mặt lãng mạn như , còn trèo tường gặp giai nhân.