Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 498
Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:55
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhậm Như Tuyết ngờ giọng điệu An quốc công sắc bén như , vội vàng giải thích: “Ta cũng ý tìm hiểu chuyện gì, chỉ là cảm thấy của Phiêu Miễu cung cũng thiện kiếm, nên luận bàn một chút với cứu ngài mà thôi.”
An quốc công càng nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày hơn nữa: “Nhậm cô nương, trong lúc hành động chuyện, thể lúc nào cũng nghĩ đến cảm thấy như thế nào, cô nương cảm thấy chuyện khả thi, nhưng chắc chấp nhận, nghĩ mối quan hệ của hai chúng đủ để chuyện thoải mái.”
Nhậm Như Tuyết thực sự thể ngờ An quốc công khó bắt chuyện như , lồng n.g.ự.c nghẹn ngào, nửa vời.
Sở Diệu ở bên cạnh cũng kinh ngạc An quốc công, rõ ràng cũng ngờ lan chi công tử An quốc công cũng sẽ chút lưu tình như .
An quốc công Nhậm Như Tuyết: “Nếu Nhậm cô nương tò mò về chuyện của như , thì cũng một chuyện thỉnh giáo Nhậm cô nương, theo như thì lúc Nhậm cô nương nên học ở Quốc Nữ giám mới , tại đột nhiên xuất hiện ở Giang Hán?”
Sở Diệu cũng về phía Nhậm Như Tuyết, cũng tại của Phiêu Miễu cung xuất hiện ở Giang Hán?
Ánh mắt Nhậm Như Tuyết loé lên, nàng bình tĩnh , nhanh chậm lý do thoái thác chuẩn đó: “Mẫu một bằng hữu ở Giang Hán, bởi vì mắc bệnh nặng nên cần gấp huyết tham để cứu mạng.”
“ lúc trong tay cũng một gốc cây huyết tham, huyết tham quý báu, hơn nữa mẫu công việc bận rộn nên thể đến thăm bằng hữu , cho nên chỉ thể để một chuyến.”
Mặc dù lời giải thích khá hợp lý nhưng trong lòng An quốc công và Sở Diệu vẫn còn nghi ngờ.
Những lớn lên trong hoàng thành tin tất cả các loại trùng hợp nhất.
lúc , khách điếm đột nhiên trở nên ồn ào.
Đoàn của đại hoàng tử đến.
…
Ngay khi đại hoàng tử và An quốc công gặp mặt , Thời Phù Âm và Thời Phù Hân cải trang một phen tửu lầu đối diện khách điếm.
Trên đường đến Dương thành, Thời Phù Âm gặp đoàn đại hoàng tử, đó tránh cũng thể tránh mà đụng Thời Phù Hân đang theo phía .
Trên đường, Thời Phù Âm kể chuyện cứu An quốc công cho Thời Phù Hân .
Sau khi xong, Thời Phù Hân tỏ vẻ kinh ngạc: “Muội còn tưởng rằng đám sát thủ chỉ nhằm về phía đại hoàng tử chứ?”
Thời Phù Âm cũng lộ vẻ khó hiểu: “Tỷ cũng thể hiểu , theo lý mà , đám ở kinh thành đối phó với đại hoàng tử, khi Tử Thanh tách với đại hoàng tử, sẽ truy lùng nữa mới .”
Thời Phù Hân chú ý đến sự đổi trong cách xưng hô của tỷ tỷ nhà : “Tử Thanh?”
Sắc mặt Thời Phù Âm cứng đờ, vội vàng sửa miệng: “Tỷ sai , là An quốc công.”
Thời Phù Hân nàng : “Tỷ tỷ, tỷ chuyện gì đó thích hợp.”
Thời Phù Âm: “Đã bảo là gọi nhầm , đừng suy nghĩ bậy bạ.”
Thời Phù Hân chút nên lời: “Ca ca bảo đừng suy nghĩ bậy bạ, tỷ cũng bảo đừng suy nghĩ bậy bạ, hai đúng là ruột thịt.”
Nói , nàng chống tay lên bàn, ôm má: “Chẳng lẽ cửa dễ mắc vận đào hoa ?” Nàng nhíu mày, tại nàng chứ?
Nghe lẩm bẩm, Thời Phù Âm chút tự nhiên, oán trách : “Muội bậy bạ gì ?” Nàng dừng một chút, tò mò : “Tại ca ca bảo đừng suy nghĩ bậy bạ?”
Thời Phù Hân tỷ tỷ của : “Nguyên nhân cũng giống như tỷ.”
Thời Phù Âm nghẹn họng: “Đã bảo đừng suy nghĩ bậy bạ mà.”
Thời Phù Hân cho nàng một ánh mắt “tỷ như thế nào thì như thế đó”, đó đưa mắt ngoài cửa sổ, ngay đó ngạc nhiên thốt lên: “Nhậm Như Tuyết? Tại nàng ở đây?”
Thời Phù Âm nghĩ đến cảnh tượng Nhậm Như Tuyết xuất hiện bên ngoài khách điếm, nghiêm túc : “Sau khi cứu Tử… An quốc công, lo lắng sát thủ đuổi g.i.ế.c nên tỷ cố ý chọn một khách điếm cách nha phủ gần nhất, nếu thực sự sát thủ xuất hiện, cũng tiện cầu cứu nha phủ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-498.html.]
“Người trong giang hồ đều thích quanh quẩn mặt các quan viên triều đình, nếu thể tránh thì nên tránh, nhưng Nhậm Như Tuyết gióng trống khua chiêng đến Thuận thành, giống như sợ khác . Nàng khách điếm, bắt bẻ hết chỗ đến chỗ khác, mãi đến khi đến khách điếm ở phía đối diện mới dừng .”
Sắc mặt Thời Phù Hân chấn động: “Nhậm Như Tuyết xuất hiện ở Giang Hán thời điểm , thời gian chút trùng hợp, kết hợp với hành động của nàng , chắc lẽ nàng nhằm về phía An quốc công ?”
Thời Phù Âm khó hiểu: “ nàng thể An quốc công sẽ ở Thuận thành?”
Nghĩ đến đám sát thủ đuổi g.i.ế.c An quốc công, sắc mặt Thời Phù Âm cũng đổi: “Các hộ vệ bên cạnh An quốc công đều g.i.ế.c chết, chỉ còn An quốc công và tuỳ tùng bên cạnh là Đa Phúc, lúc tỷ mơ hồ cảm thấy gì đó thích hợp, cuối cùng bây giờ cũng hiểu rõ.”
“Những tên sát thủ đó g.i.ế.c c.h.ế.t An quốc công thì thôi , giữ lẽ là vì cảm thấy còn thể trao đổi lợi ích, nhưng tại vẫn để Đa Phúc? Hình như bọn họ cũng Đa Phúc chính là tuỳ tùng của An quốc công.”
Thời Phù Hân xoa cằm: “Liệu khả năng Nhậm Như Tuyết coi trọng An quốc công, đó tự biên tự diễn cảnh tượng hùng cứu mỹ nhân ?”
Thời Phù Âm mở to hai mắt: “Không thể nào?”
Thời Phù Hân nhún vai: “Muốn chân tướng sự việc thì còn xem tiếp theo Nhậm Như Tuyết đối xử với An quốc công như thế nào.”
Thời Phù Âm im lặng.
Thời Phù Hân nàng , hỏi: “Tỷ tỷ, bây giờ tỷ cảm thấy vui ?”
Thời Phù Âm khó hiểu: “Tại tỷ vui?”
Thời Phù Hân nghi ngờ nàng : “Tỷ thực sự vui?” Không thể nào, thích một cô nương khác thương nhớ, chắc chắn sẽ tức giận.
Thời Phù Âm biểu cảm của , lập tức hiểu ý tứ trong câu của nàng, chút buồn , nàng suy nghĩ một chút : “An quốc công xuất sắc như , Nhậm Như Tuyết thích là chuyện bình thường.”
Thời Phù Hân lập tức : “Vậy còn tỷ?”
Thời Phù Âm liếc mắt một cái, đó về phía khách điếm đối diện: “Ai mà thích những thứ chứ, nhưng… Cũng chắc nhất định đúng ?”
Thời Phù Hân giơ ngón tay cái lên với tỷ tỷ: “Tỷ tỷ, tính giác ngộ của tỷ cao, nhưng cảm thấy, nếu tỷ thấy , vẫn nên thì hơn.”
Thời Phù Âm im lặng một chút: “ nhiều thứ, là thể .”
Thời Phù Hân nghĩ đến địa vị của An quốc công, nghĩ đến tình hình của nhà bọn họ, đúng là chênh lệch, nhưng cũng thể, ngay khi nàng đang định cổ vũ vài câu thì Thời Phù Âm :
“Người nọ là ai ? Ngoại hình trông vẻ… Qúa dũng mãnh.”
Thời Phù Hân theo tầm mắt của tỷ tỷ, khi thấy Tống Vân Quyển béo mập giống như một ngọn núi, nàng tán thành gật đầu: “ là quá dũng mãnh.” Nói , nàng mỉm : “Tỷ tỷ, kể cho tỷ .”
Thời Phù Hân kể cho Thời Phù Âm chuyện hai Tống gia xông phòng khi nàng châm cứu cho Thời Định Hiên.
Thời Phù Âm tràn ngập sự kinh ngạc: “Ý là ca ca ý với cô nương Tống gia?”
Thời Phù Hân gật đầu: “Ca ca dám thẳng ánh mắt của Tống cô nương, khi ánh mắt chạm , lập tức tách , khi tách nhịn sang một nữa.”
“Tỷ , theo phía bọn họ, dáng vẻ ngập ngừng thôi của ca ca, sốt ruột thôi.”
Thời Phù Âm chút nên lời : “Muội sốt ruột chuyện gì?”
Thời Phù Hân thẳng: “Nếu là ca ca, nếu thực sự thích Tống cô nương, chắc chắn sẽ thẳng .”
Thời Phù Âm suy nghĩ một chút: “Có lẽ ca ca sợ Tống cô nương từ chối?”
Thời Phù Hân nhún vây: “Ai , dây dưa qua ngừng né tránh, thoải mái chút nào.”
Thời Phù Âm phía sờ đầu , giọng điệu phức tạp: “Muội còn nhỏ, thể hiểu cảm giác trong đó .”