Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 489
Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:46
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy , Triển Phi bèn thẳng: “Dù chuyện cũng là do hộ pháp lệnh của Thần Nông đường mà sư phụ ngài gửi đến gây , cũng nên với nàng một tiếng chứ.”
Việc sư sốt ruột gửi hộ pháp lệnh của Thần Nông đường cho đại hoàng tử gây cho ít rắc rối, mỗi khi của Binh bộ và ngũ quân Đô Hộ phủ tìm đến đại hoàng tử, ánh mắt của đám Thái tử về phía thực sự sâu thẳm.
Trong lòng những vị hoàng tử đó, lẽ coi Triển Phi là bè phái của đại hoàng tử.
Hắn để cho sư sốt ruột rằng thể tuỳ tiện nhúng tay chuyện của hoàng gia, nàng cho rằng việc đưa hộ pháp lệnh của Thần Nông đường cho đại hoàng tử là cho đại hoàng tử, bây giờ thì , nếu đại hoàng tử đến nơi bùng phát ôn dịch cứu tế, đó chính là hại .
Cứ coi như cho nàng một bài học !
đại hoàng tử nghĩ đến y thuật cao siêu của sư phụ nhà , nếu sư phụ thể giải quyết ôn dịch…
Trong lòng đại hoàng tử chấn động, lúc đám Thái tử liên kết hãm hại, đánh mất cơ hội triều việc, mặc dù nhờ hộ pháp lệnh của Thần Nông đường, giúp quân đội mua sắm một thuốc viên, nhưng điều đó cũng thể thực hiện khát vọng của , khiến các quan viên trong triều tán thành năng lực của .
Có lẽ, cứu tế chính là một cơ hội.
Thân thể của sớm điều dưỡng khoẻ mạnh, nếu sư phụ thực sự biện pháp giải quyết ôn dịch, thì còn gì sợ nữa.
Cứu tế chỉ thể bộc lộ năng lực, mà còn thể gia tăng danh tiếng của ở trong lòng bá tánh.
Nghĩ đến đây, đại hoàng tử lập tức với Triển Phi: “Vậy nhờ Triển thần y chờ một chút, bây giờ sẽ thư cho sư phụ.” Nói xong, lập tức dậy đến thư phòng.
Chẳng bao lâu , đại hoàng tử cầm theo một bức thư trở , dùng hai tay đưa cho Triển Phi: “Làm phiền Triển thần y .”
Triển Phi cất lá thư , ở đây thêm nữa, dậy rời .
Đại hoàng tử gọi : “Triển thần y dừng bước, hỏi một chút, chuyện là, sư phụ của là như thế nào?”
Sắc mặt Triển Phi chút cổ quái, nhưng nhanh chóng mỉm : “Sư phụ của … Là một con kỳ diệu, gặp , ngươi nhất định sẽ chấn động.”
Nghe , đại hoàng tử tỏ vẻ mờ mịt? Con kỳ diệu? Chấn động? Chẳng lẽ tính tình của sư phụ cũng cổ quái giống như Triển thần y ?
…
Võ Xương bá phủ.
Sau khi gửi lá thư yêu cầu Hương sư gia chuẩn dược liệu , Thời Phù Hân đang định rời phủ đến Hồng Nhan Tiếu xem xét tình hình, mấy ngày bọn họ mắt mười hai dòng son môi, nàng xem xem doanh bán như thế nào.
“Lục .”
Lúc Thời Phù Hân ngang qua nhà thuỷ tạ ở hậu viện thì Thời Phù Dao đang trong đình gọi .
“Tứ tỷ tỷ, tại tỷ đây một ?”
Thời Phù Dao: “Ở mãi trong phòng cũng chán, nên ngoài hóng gió, lục , nếu bận gì thì đây một lát .”
Thời Phù Hân nghĩ đến Thời Phù Dao sắp đính hôn, khi xuất giá cũng còn nhiều cơ hội gặp nữa, vì thế nàng trong đình, nhưng đình mới phát hiện sắc mặt của Thời Phù Dao lắm, nhịn hỏi: “Tứ tỷ tỷ, tâm sự?”
Thời Phù Dao khổ một tiếng: “Ta quá ngu ngốc, khi gặp chuyện gì đó, đầu óc sẽ biến thành hồ nhão.”
Thời Phù Hân bật : “Tất cả đều giống , ai thông minh hơn ai .”
Thời Phù Dao Thời Phù Hân: “Không, cảm thấy lục thông minh, vô cùng hâm mộ .”
Thời Phù Hân kinh ngạc, tính tình nàng phù hợp với tiêu chuẩn của một khuê tú thời đại , nếu Thời Phù Dao là một nữ nhân ngoan ngoãn thì nàng là một chiếc gai điển hình: “Tứ tỷ tỷ, tỷ hâm mộ chuyện gì chứ?”
Thời Phù Dao do dự một chút, nhưng vẫn : “Ta hâm mộ tính cách của , dám đối nghịch với các trưởng bối, cũng dám .”
Thời Phù Hân : “Ta như sẽ trưởng bối yêu thích.”
Thời Phù Dao: “ sống một cuộc sống thoải mái.”
Thời Phù Hân suy nghĩ một chút : “Việc gì cũng lợi hại.” Nói , nàng mỉm Thời Phù Dao: “Nghe đại bá mẫu chọn cho tỷ tỷ hai nhà?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-489.html.]
Thời Phù Dao im lặng: “Lục , cũng cảm thấy nên gả Khúc gia, mà nên chọn Nhâm gia ?”
Thời Phù Hân trả lời mà hỏi : “Tỷ gả cho ai?”
Thời Phù Dao tỏ vẻ bối rối, lắc đầu: “Ta , nên chọn nhà nào, Khúc gia và Nhâm gia đều ưu thế riêng của mỗi nhà.”
Thời Phù Hân im lặng một chút : “Tứ tỷ tỷ, cảm thấy sở dĩ do dự là vì thực sự điều gì.”
Thời Phù Dao ngẩn : “Thực sự điều gì?”
Thời Phù Hân: “ , tỷ vinh quang khi gả nhà cao cửa rộng là một cuộc sống nhẹ nhàng vui sướng khi thành ?”
Thời Phù Dao: “Ta thể cả hai ?”
Thời Phù Hân im lặng một chút, sắp xếp ngôn ngữ : “Tứ tỷ tỷ, bất cứ việc gì cũng nhận và từ bỏ, ví dụ như tỷ chọn Khúc gia dòng dõi cao sang thì chọn gánh vác mối quan hệ phức tạp giữa với mà một đại gia tộc mang đến.”
“Bất kể gì nữa, thể còn đòi thêm, tỷ thể gả một nhà cao cửa rộng gánh vác trọng trách của nhà cao cửa rộng. Nếu tỷ chọn sống một cuộc sống nhẹ nhàng thì đừng chê bai dòng dõi quá thấp.”
Thời Phù Dao trầm mặc.
Thời Phù Hân thấy nàng như , cũng tiện thêm gì nữa, ngay khi nàng đang tìm cớ rời thì Thời Phù Âm trở về.
“Tỷ tỷ, chẳng tỷ ở trong cửa hàng ?”
“Ta trở về lấy chút đồ.”
Thời Phù Âm mỉm chào hỏi với Thời Phù Dao, đó với Thời Phù Hân: “Số lượng hàng hoá mà thôn trang gửi đến chút đúng, đối chiếu với một chút .”
Sau khi xong, Thời Phù Hân với Thời Phù Dao một tiếng, đó cùng với Thời Phù Âm.
Khi khỏi đình, Thời Phù Hân mới : “Tỷ tỷ, chẳng hàng hoá kiểm tra xong ?”
Thời Phù Âm: “Không chuyện hàng hoá, mà là Triển thần y, lúc nãy mới Hồng Nhan Tiếu, là gặp ngươi, cứ khăng khăng tỷ ngay lập tức trở về gọi đến.”
Thời Phù Hân chút kinh ngạc: “Đại sư gặp ? Huynh tìm chuyện gì? Đi thôi, chúng mau đến Hồng Nhan Tiếu.”
…
Trong phòng riêng lầu hai Hồng Nhan Tiếu, khi Thời Phù Hân đến, Triển Phi đang trong phong mân mê hộp cao mặt nạ mới .
“Đại sư , nhớ ?”
Khi giọng ngọt ngào của Thời Phù Hân lọt trong tai, bàn tay đang cầm cao mặt nạ của Triển Phi run rẩy một chút, ngước mắt lên nàng đang mỉm trầm ngâm đến, trực tiếp ném lá thư của đại hoàng tử cho nàng.
“Đây là cái gì ?”
“Thư của đồ ngươi.”
Thời Phù Hân kinh ngạc, vội vàng mở lá thư .
Khi thấy đại hoàng tử hỏi nàng cách nào giải quyết ôn dịch , khoé miệng nàng nhịn cong lên.
Nàng ngay mà, đại hoàng tử- Người thể âm thầm qua với Sở Diệu chắc chắn sẽ tình nguyện nên trò trống gì.
Triển Phi thấy phản ứng của Thời Phù Hân đúng, vội vàng hỏi: “Đại hoàng tử gì với ngươi ?”
Thời Phù Hân : “Đại hoàng tử cứu tế, hỏi cách nào giải quyết ôn dịch ?”
Triển Phi mở to mắt : “Đại hoàng tử cứu tế?” Những phận càng cao quý càng sợ chết, thực sự ngờ đại hoàng tử cứu tế.
Thời Phù Hân : “Chuyện gì đáng kinh ngạc? Đại hoàng tử là đích trưởng tử của Hoàng thượng, hưởng thụ sự nuôi dưỡng của bá tánh, đáng nên chút chuyện cho bá tánh chứ.”
Thời Phù Hân buồn bực, hình như những gì phản tác dụng.
“Ái đồ yêu, vi sư vui khi nhận thư của ngươi, cuối cùng ngươi cũng tìm nhờ giúp đỡ, khi nhận ngươi đồ , trong lòng vi sư vẫn luôn cảm thấy áy náy vì thể đích dạy dỗ ngươi.”