Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 474
Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:30
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời Định Hiên dậy: “Bây giờ sẽ ngay.”
Thời Phù Âm: “Muội cũng cùng.”
Thời Định Hạo dáng vẻ sốt ruột của ca ca tỷ tỷ, bất đắc dĩ ngăn cản hai : “Ca ca tỷ tỷ, hai bình tĩnh một chút ? Đệ cảm thấy Lục tỷ tỷ sẽ .”
“Nếu cả hai cùng , lát nữa phụ mẫu đến hỏi, trả lời như thế nào đây? Còn nữa, nếu trong phủ đến đây thăm hỏi, nam nhân thì , nhưng nếu là nữ nhân thì thể ngăn cản .”
Thời Phù Hân suy nghĩ một chút : “ , tỷ thể rời , tỷ ở ngăn cản những khác đến thăm Hân tỷ nhi.” Nàng về phía Thời Định Hiên: “Ca ca, và Cửu Lang một chuyến .”
Thời Định Hạo bất đắc dĩ : “Ca ca tỷ tỷ, , hai thực sự cần thiết lo lắng như , Lục tỷ tỷ chắc chắn sẽ .”
Thời Phù Âm trừng mắt : “Đáy vực sâu thấy đáy, cho dù Hân tỷ nhi sở hữu võ công cao cường nữa cũng là phàm ăn ngũ cốc uống nước, ngộ nhỡ xảy chuyện ngoài ý gì thì ?”
Thời Định Hạo tin tưởng Thời Phù Hân: “Dù cũng tin tưởng Lục tỷ tỷ, tỷ sẽ những chuyện đặt trong nguy hiểm , những chuyện tỷ dám , chắc chắn nắm chắc.”
Nói , về phía Thời Định Hiên và Thời Phù Âm.
“Cho dù chúng tự tìm, lẽ cũng thể giúp gì , chi bằng hãy những gì tỷ dặn dò.” Hắn chỉ Bình Yên đang trong phòng ngủ nguỵ trang Thời Phù Hân: “Thanh danh của Lục tỷ tỷ là điều quan trọng nhất.”
Mặc dù Thời Định Hiên đúng, nhưng rơi nguy hiểm, một đại ca như gì , thực sự khó thể yên tâm: “Huynh vẫn xem thử, đến lúc đó dựa tình hình để quyết định.”
Vừa dứt lời, bọn họ thấy Tiểu Phương vội vàng đến.
“Nhị cô nãi nãi dẫn theo biểu cô nương trở về, là thăm hỏi cô nương.”
Vừa là Thời Ngọc Hoa, sắc mặt của ba Thời Định Hiên, Thời Phù Âm và Thời Định Hạo đều trở nên vô cùng khó coi.
Đối với vị nhị cô cô , ba thực sự thích chút nào.
Nghĩ đến chuyện mỗi gặp mặt, Thời Ngọc Hoa đều sẽ gây khó dễ cho cả nhà bọn họ, lúc Thời Định Hiên thể rời , chỉ thể kiên nhẫn cùng với chờ cả nhà Thời Ngọc Hoa đến đây.
Chẳng bao lâu , sự dẫn đường của Thời đại phu nhân, Thời Ngọc Hoa dẫn theo Nguỵ Nhược Tịch đến.
Ba dậy chào hỏi.
Lần Thời Ngọc Hoa đến đây để gây chuyện, đầu tiên là hỏi thăm tình hình của Thời Phù Hân một chút, khi nàng uống thuốc xong và đang ngủ, bà cũng cưỡng ép xem, mà nhiệt tình chuyện với ba .
Trong đó, Thời Định Hiên chú ý đặc biệt.
Thời Ngọc Hoa tỏ vẻ ôn hoà như chỉ khiến ba Thời Định Hiên kinh ngạc mà ngay cả Thời đại phu nhân cũng chút bất ngờ.
Nguỵ Nhược Tịch cúi đầu bên cạnh, xen .
Thời Ngọc Hoa thấy , bất đắc dĩ về phía Thời đại phu nhân, trêu chọc : “Nhược Tịch nhà càng lớn càng ngại ngùng, đều là biểu biểu nhà nhưng cũng thể cận.”
Trong mắt Thời đại phu nhân xẹt qua một tia khác thường, : “Đó ngại ngùng, đó là rụt rè văn tĩnh, các cô nương gia như mới .”
Thời Ngọc Hoa về phía Nguỵ Nhược Tịch: “Nhược tịch, chẳng lúc còn ở nhà lúc nào con cũng thích Âm biểu tỷ ? Bây giờ ở đây , con qua đó trò chuyện với nàng chứ.”
Nói , bà mỉm Thời Phù Âm.
“Hơn nữa, Âm tỷ nhi và nhược tịch cũng chỉ cách mấy tháng, hai đứa chắc chắn thể chuyện với .”
Đối với sự ân cần đột ngột của Thời Ngọc Hoa, Thời Phù Âm theo bản năng cảm thấy gì đó thích hợp, nhàn nhạt mỉm Nguỵ Nhược Tịch đang thất thần trò chuyện với ở bên cạnh.
Trong thời gian , nàng chú ý đến Nguỵ Nhược Tịch mấy e lệ dùng ánh mắt ngượng ngùng đánh giá ca ca nàng, điều khiến trong đầu nàng nảy sinh một ý nghĩ ghê tởm.
Thời Phù Âm Nguỵ Nhược Tịch, Thời Ngọc Hoa đang lôi kéo ca ca nàng hỏi đông hỏi tây, trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc.
Không lẽ nhị cô cô coi trọng ca ca nàng đấy chứ?
Thời Ngọc Hoa nở một nụ thiết Thời Định Hiên: “Ngũ Lang, chỗ của cháu còn sách luận võ cử ?”
Thời Định Hiên gật đầu: “Vẫn còn.”
Thời Ngọc Hoa vui mừng đến mức vỗ tay một cái: “Vậy thì quá, thời gian Thiếu Trác biểu ca của cháu đang xem võ cử sách luận, cháu cho mượn xem mấy quyển .”
Đây là chuyện lớn gì, Thời Định Hiên đồng ý: “Ta sẽ cho gã sai vặt đưa đến đây.”
Thời Ngọc Hoa : “Không cần phiền phức như , sẽ nhờ Nhược Tịch cùng với cháu, Nhược Tịch cũng qua binh pháp , đúng lúc thể để nó chọn giúp ca ca .”
Nói xong, bà về phía Nguỵ Nhược Tịch: “Nhược Tịch, con theo Hiên biểu ca của con một chuyến .”
Nguỵ Nhược Tịch lập tức dậy, thoáng qua Thời Định Hiên, nhanh chóng cúi đầu xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-474.html.]
Lúc , tất cả đều tâm tư của mẫu tử Thời Ngọc Hoa.
Thời đại phu nhân phiền não ôm đầu.
Thời Định Hiên nhíu mày nhúc nhích, về phía Thời Ngọc Hoa: “Nhị cô cô, và Nhược Tịch biểu .”
Thời Ngọc Hoa khẽ nhíu mày, tiếp tục : “Trước lạ quen, đại tẩu, tẩu đúng ?”
Thời đại phu nhân điểm danh, tiện lên tiếng: “Trong nhà nuôi nhiều hạ nhân như là để sai bảo, thể để hạ nhân yên còn chủ tử việc .”
Thấy Thời đại phu nhân về phía , sắc mặt Thời Ngọc Hoa lắm: “Đại tẩu, Nhược Tịch và Ngũ Lang chính là biểu , nhưng bây giờ xa lạ như thế , chẳng cũng chỉ để bọn họ quen một chút thôi ?”
Thời Định Hạo nhịn : “Nhị cô cô, nhưng ca ca trở nên quen thuộc với nhược tịch biểu tỷ.”
Thời Ngọc Hoa Thời Định Hiên nữ tế của nên tiện phát hoả, cố gắng kìm nén cơn giận , nhưng Nguy Nhược Tịch cảm thấy mất mặc, ôm mặt chạy ngoài.
Thời Ngọc Hoa thấy , sốt ruột : “Ngũ Lang, cháu còn đuổi theo xem thử.”
Thời Định Hiên nhúc nhích: “Trong phủ nhiều hạ nhân như , Nhược Tịch biểu sẽ , nếu nhị cô cô yên tâm, thể đích qua đó xem.”
Thời Ngọc Hoa nhịn cơn tức giận của nữa: “Nàng là biểu của cháu, cháu thể lạnh nhạt như ?”
Thời Định Hiên bà : “Ta thể.”
Thời đại phu nhân thấy Thời Ngọc Hoa cãi với mấy hài tử, vội vàng hoà giải.
lúc , Tiểu Phương chạy chậm phòng, sốt ruột : “Ngũ gia, tam cô nương, Đông Phương cô nương, Vi cô nương, Liễu cô nương của Thương học ban ở Quốc Nữ giám đến, là đến đây thăm cô nương nhà .”
Nghe thấy câu , Thời Định Hiên và Thời Định Hạo đồng thời biến sắc, Thời Phù Âm bật dậy: “Tại bọn họ đến đây?”
Thời đại phu nhân thấy sắc mặt của ba Thời Định Hiên gì đó , nghĩ đến ngày hôm qua bà và lão phu nhân đến Lãm Nguyệt lâu nhưng ngăn cản trong phòng khách, trong lòng lập tức lộp bộp một chút.
Chẳng lẽ Hân tỷ nhi … Không ở đây ?
Thời Ngọc Hoa cũng nhận thấy gì đó khác thường, suy nghĩ một chút mỉm Thời Định Hiên: “Ngũ Lang, cháu đuổi theo Nhược Tịch biểu trở về , chỗ nhị cô cô trông chừng giúp các cháu .”
“Dù cũng là trưởng bối, Đông Phương cô nương và những khác đều trọng lễ nghĩa.”
Thời Định Hiên hiểu sự ám chỉ trong câu của Thời Ngọc Hoa, nhưng vẫn nhúc nhích: “Không cần nhị cô cô lo lắng.”
Y rõ nếu đồng ý với nhị cô cô, chẳng khác nào với tất cả trong bá phủ chuyện suốt cả đêm qua tiểu về nhà.
Mặc dù một nhà đều phúc cùng hưởng hoạ cùng chịu, nhưng dù cũng nhiều , tóm sẽ vài đồng lòng, huống chi nhị cô cô còn là nữ nhi xuất giá ngoài.
Thời Ngọc Hoa chút bực bội, bà về phía phòng ngủ, hừ một tiếng.
…
Ý Tường đường.
Thời lão phu nhân đám Đông Phương Vân Thường cùng đến, vội vàng gọi An ma ma đến dặn dò: “Gọi tất cả các cô nương trong phủ đến Lãm Nguyệt lâu, còn nữa, gọi cả ngũ phu nhân và thất phu nhân.”
Sau khi An ma ma rời , Thời lão phu nhân chuyện với đám Đông Phương Vân Thường mời mà đến một lúc lâu.
Nhìn thấy tách trống rỗng, Đông Phương Vân Thường chút yên, mỉm với Thời lão phu nhân: “Lão phu nhân, chúng và Phù Hân là đồng học, bây giờ nàng gặp chuyện, chúng qua đó thăm hỏi nàng một tiếng.”
Thời lão phu nhân mỉm vẫy tay: “Đông Phương cô nương tỏ vẻ nghiêm trọng , so với những vô tội mất mạng tay đám hải tặc, Hân nha đầu đưa trở về phủ trị liệu kịp thời, thực sự may mắn.”
Hai chữ kịp thời nhấn mạnh đặc biệt.
Đám hải tặc tấn công bến tàu buổi trưa, đầu giờ Mùi ( chừng 13h), Thời Phù Hân đưa về phủ, chỉ đám hải tặc bắt cóc một chút mà thôi.
Đông Phương Vân Thường và những khác đều hiểu ý của lão phu nhân, mỉm , gì thêm.
Vi Oánh Hoa Đông Phương Vân Thường, về phía Thời lão phu nhân, giống như đang trầm tư suy nghĩ gì đó.
Lần , Đông Phương Vân Thường gióng trống khua chiêng gọi tất cả trong Thương học ban đến đây như , nàng gì?
Thời Phù Hân hải tặc bắt cóc, nhưng đưa về kịp thời, cho dù gây chuyện thì thể gây động tĩnh lớn gì chứ?
Nhìn Thời lão phu nhân ngừng trì hoãn cho các nàng đến thăm Thời Phù Hân, ánh mắt Vi Oánh Hoa loé lên.
Hay là trong chuyện còn ẩn tình gì khác?
Vi Oánh Hoa hứng thú, cũng bắt đầu lời trong lời ngoài đến gặp Thời Phù Hân.