Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 472

Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:27
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại trưởng lão liếc mắt một cái: “Chẳng điện chủ hứa hẹn sẽ cho ngươi chức vị trưởng lão ? Ngươi trở thành tông lão, các tông thấy ngươi đều cũng cho ngươi hai phần mặt mũi, phần bồi thường đủ lớn .”

Sở Diệu hừ lạnh một tiếng:”Cho dù ngũ trưởng lão, cũng thể trở thành trưởng lão.”

Đại trưởng lão nên lời: “Nhiều năm như ngươi vẫn chút tiến bộ nào?”

“Vị trí trưởng lão giống như một củ cải một cái hố, chỉ cần chúng còn sống, cho dù ngươi sở hữu võ công cao cường, năng lực mạnh mẽ như thế nào nữa cũng chỉ thể ngoan ngoãn chờ thôi.”

Nói , ông thở dài một tiếng.

“Ngươi cũng đừng trách điện chủ, điện chủ cũng bất đắc dĩ của ngài .”

“Ngươi rằng, thái độ của các vị Hoàng thượng đó đối với Luân Hồi điện đều hàm hồ, khi vụ án của Nhiếp Chính vương xảy , sự tin tưởng của Nhân Tông hoàng đế và đương kim Hoàng thượng càng kém hơn nữa.”

“Bây giờ nếu xảy chuyện liên kết với Sở Thanh Hoan, phía bên Hoàng thượng sẽ lý do để cắt giảm quyền lực của Luân Hồi điện.”

“Ngay từ thời kỳ Nhân Tông hoàng đế, các tông thất chèn ép dữ dội, đến tận bây giờ, ngoại trừ một ít tông Hoàng thượng tin tưởng còn chút thực quyền , hầu hết tông đều cuộc sống sung túc nhà nhã ở nhà, đây cũng là chuyện gì.”

Đại trưởng lão vỗ bả vai Sở Diệu: “Ngươi rằng điện chủ coi trọng ngươi, nếu lúc cũng sẽ để ngươi kế thừa nội lực của tuyệt điên tông sư.”

“Diệu ca nhi, nếu trở thành cầm quyền, ngươi cách lấy đại cục trọng, ưu tiên cá nhân chỉ là thứ yếu, về chuyện , ngươi cần học hỏi thêm nữa.”

Sở Diệu đại trưởng lão cũng cho , cũng những gì ông đạo lý, nhưng trong phòng vẫn vô cùng ngột ngạt.

Lúc còn nhỏ, thể chống những tổn thương , bây giờ năng lực, nhưng vẫn thể, càng nghĩ càng tức giận.

lúc , một tên thị vệ áo đen vô cùng lo lắng chạy : “Đại trưởng lão, .”

Đại trưởng lão qua, : “Lại xảy chuyện gì?”

Thị vệ áo đen thở hổn hển : “Nhị trưởng lão… Nhị trưởng lão… Rơi xuống từ thềm đá, c.h.ế.t !”

“Cái gì?”

Sở Diệu và đại trưởng lão đồng thời mở to mắt .

“Người đang ở ?”

“Mọi đều dám gì cả, nhị trưởng lão vẫn đang quảng trường.”

Đại trưởng lão xoay tìm điện chủ, còn Sở Diệu chạy như bay đến quảng trường.

Nhìn thấy nhị trưởng lão c.h.ế.t nhắm mắt trong vũng máu, Sở Diệu ngẩng đầu lên các bậc đá xoắn ốc xung quanh, ánh mắt ngừng loé lên.

Nhị trưởng lão là cao thủ cửu phẩm, lý do ngã xuống từ thềm đá thực sự quá gượng ép.

Sở Diệu đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, nhanh chóng rời .

“Lạch cạch, lạch cạch…”

Tiếng gõ cửa vang lên, thạch thất mở , Sở Diệu nhanh chóng bước , đó thấy Thời Phù Hân đang xếp bằng tảng đá.

Trong khoảnh khắc bước , Thời Phù Hân lập tức mở mắt : “Cuối cùng ngươi cũng trở về, chuyện điều tra như thế nào ?”

Sở Diệu cẩn thận chằm chằm Thời Phù Hân, gì.

Thời Phù Hân nhíu mày: “Tại như ?” Nàng tỏ vẻ đề phòng, nhanh chóng dậy: “Không ngươi …” Nàng xung quanh một chút, dáng vẻ giống như tìm cơ hội chạy trốn.

Sự thăm dò trong mắt Sở Diệu giảm bớt một chút: “Ngươi từng ngoài đúng ?”

Thời Phù Hân tức giận : “Ta cũng lắm, nhưng ngươi cho cơ hội ?”

Đừng thấy Sở Diệu dùng cách mở cửa đá mặt nàng, thực chất vẫn âm thầm để kế hoạch, nếu tinh thần lực, nàng suýt chút nữa phát hiện.

Lúc , Sở Diệu mới thu hồi tầm mắt, xoay rời .

Thời Phù Hân thấy, vội vàng bước tới: “Đưa cùng.”

Đáng tiếc, cánh cửa đá đóng quá nhanh, nàng thể giữ .

Thời Phù Hân cánh cửa đá đóng chặt, bĩu môi: “Kẻ đáng tin.” Nàng giải phóng tinh thần lực ngoài, theo phía Sở Diệu.

Sau khi Sở Diệu rời khỏi Thời Phù Hân, thẳng đến phòng thu phát nhiệm vụ của trưởng lão.

Ở Luân Hồi điện, mỗi một vị trưởng lão đều trang một phòng thu phát nhiệm vụ, chỗ sẽ là nơi lưu giữ các phiếu nhiệm vụ do các trưởng lão ban xuống.

Sở Diệu né tránh đám lính canh, phòng thu phát, nhanh chóng lật xem nhiệm vụ mà nhị trưởng lão sắp tuyên bố.

Chẳng bao lâu tìm một phần cuống nhiệm vụ.

“Bắt giữ cả nhà Thời Chính Hoà!”

Khi thấy phần cuống , mặt Sở Diệu xẹt qua một tia nghi hoặc, nhưng vẫn nhanh chóng cất nó trong lồng ngực, đó rời khỏi phòng thu phát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-472.html.]

Chờ đến quảng trường một nữa, điện chủ và các vị trưởng lão khác đều đến đông đủ.

Ở Luân Hồi điện, cái c.h.ế.t của một vị trưởng lão là một chuyện lớn, sắc mặt của đám điện chủ đều vô cùng khó coi.

“Ngươi ?”

Đại trưởng lão đến bên cạnh Sở Diệu, nhỏ giọng hỏi.

Sở Diệu đại trưởng lão đang hỏi giúp điện chủ nên cũng giấu diếm: “Ta đến phòng thu phát của nhị trưởng lão, nghi ngờ ông là phản đồ.”

Đại trưởng lão nhíu mày: “Tìm chứng cứ gì ?”

Sở Diệu lắc đầu: “Không tìm , nhưng cái c.h.ế.t của ông chính là chứng cứ lớn nhất.”

Đại trưởng lão gì thêm nữa.

Sở Thanh Hoan mới chết, nhị trưởng lão cũng c.h.ế.t đó, bất cứ nào cũng sẽ liên tưởng hai với .

ai g.i.ế.c nhị trưởng lão chứ?

Đại trưởng lão mơ hồ thoáng qua điện chủ.

Ở Luân Hồi điện, thể lặng lẽ một tiếng động g.i.ế.c c.h.ế.t một vị trưởng lão chỉ điện chủ.

Điện chủ chọn cách đè nén chuyện phản đồ xuống là vì Luân Hồi điện Hoàng thượng chán ghét, nhưng chắc chắn cũng cảm giác đau đớn sâu sắc với tên phản bội nên chọn cách bí mật xử quyết?

Cũng khả năng !

“Ngũ trưởng lão dung túng cho thủ hạ lén lút lăng mộ của kẻ vô dụng, cắt bỏ chức vị trưởng lão, những việc do nhị trưởng lão và ngũ trưởng lão chịu trách nhiệm sẽ giao cho Sở Diệu phụ trách.”

Điện chủ quan tâm đến những lời nghị luận do cho chính mệnh lệnh của gây , ông vỗ bả vai Sở Diệu, đó nhanh chóng rời .

Sở Diệu thấy chỉ chỉ trỏ trỏ , thoáng qua nhị trưởng lão mặt đất, cũng xoay rời .

Sở Diệu mới trở thạch thất một nữa Thời Phù Hân bắt lấy cánh tay.

Nhìn cánh tay Thời Phù Hân nắm chặt, Sở Diệu nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày: “Ta thích tiếp xúc với khác.”

Thời Phù Hân : “Xin hãy tin tưởng , cũng như , nhưng ngươi nhốt ở chỗ khiến cảm thấy an .” Nói xong, sức lực tay nàng nặng hơn một chút.

Sở Diệu đè nép xúc động hất Thời Phù Hân : “Ta giúp ngươi điều tra chuyện.”

Thời Phù Hân: “Điều tra ? Là ai đối phó với ?”

Sở Diệu nghĩ đến cuống nhiệm vụ tìm thấy ở chỗ nhị trưởng lão, nhiệm vụ chỉ xử lý cả nhà Thời Phù Hân chứ rõ nguyên nhân, thực cũng tại ?

Nhị trưởng lão đối phó với cả nhà Thời Phù Hân lẽ là vì Sở Thanh Hoan.

cả nhà Thời Phù Hân tại đắc tội với Sở Thanh Hoan.

Sở Diệu híp mắt đánh giá Thời Phù Hân ở mắt, chẳng lẽ cả nhà liên quan gì đến vụ án Khánh quốc công phủ rơi đài ?

Nếu nhớ nhầm, Khánh quốc công phủ còn cầu thú tỷ tỷ của nha đầu , cuối cùng còn gây mấy chuyện thoải mái, khi nha đầu khai trương Hồng Nhan Tiếu, hình như Khánh quốc công phủ còn gây phiền phức cho bọn họ.”

Chậc chậc, cả nhà nha đầu động cơ gây án!

Lúc Khánh quốc công phủ rơi đài quá nhanh, phận của Sở Thanh Hoan bại lộ cũng quá nhanh, ở đây nhiều chuyện rõ ràng, bây giờ nghĩ , chừng và Diệp Mặc trở thành con của khác.

Thấy Sở Diệu đang đánh giá , Thời Phù Hân cúi đầu xuống tỏ vẻ ngượng ngùng: “Ngươi liếc mắt đưa tình như sẽ khiến hiểu nhầm đấy.”

Sở Diệu giật một cái, ngẩng đầu lên đỉnh thạch thất, hỏi cũng vô ích nên lười hỏi nhiều: “Đi thôi.”

Thời Phù Hân kéo : “Đi ? Ngươi còn với chuyện điều tra rõ ràng ?”

Sở Diệu cảm thấy Thời Phù Hân thực sự đang khiêu chiến giới hạn của , kiên nhẫn : “Rời khỏi chỗ hẵng , là ngươi tiếp tục ở chỗ ?”

Thời Phù Hân lắc đầu.

Sở Diệu: “Muốn rời thì hãy theo .”

Thời Phù Hân thấy chuyện nên theo phía Sở Diệu rời khỏi thạch thất.

Sau khi khỏi thạch thất, Sở Diệu dẫn theo Thời Phù Hân né tránh khác, lên bậc đá.

“Đã ngoài ?”

“Nếu thì ? Ngươi còn tham quan một chút?”

“Cũng thể.”

“Vậy ngươi cứ tham quan , .”

“Đừng, là ngươi dẫn xuống đây, ngươi dẫn ngoài.”

Loading...