Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 469

Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:24
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn họ qua thạch thính khi nội lực của những kẻ bắt bên trong hút cạn.

Sự bạo động nội lực trong cơ thể vùa mới bình phục, bây giờ nếu điều động nội lực, nội lực chắc chắn sẽ gặp phản phệ một nữa, khó thể chống hút công đại pháp.

Cũng may một khi bắt đầu hút công đại pháp, lực ứng phó, thời gian quan tâm đến những chuyện khác, đây là thời cơ rời nhất của bọn họ.

Khi sắp đến gần thạch thính một, Sở Diệu ném cho Thời Phù Hân một ánh mắt ngưng trọng cẩn thận, đó lôi kéo nàng, nhanh chóng xuyên qua thạch thính.

Càng đến gần thạch thính năm, sắc mặt Sở Diệu càng trở nên nghiêm túc, bước chân cũng trở nên nhẹ nhàng và nhanh hơn.

Việc sử dụng quan tài đá trong lăng mộ kẻ vô dụng vẫn luôn quy định, chúng tiến hành theo thứ tự chứ để mặc khác tuyển chọn lung tung, chỉ khi quan tài đá ở đại sảnh thạch thính đó sử dụng xong, mới thể sử dụng quan tài đá ở phòng tiếp theo.

Mặc dù trong Luân Hồi điện nhiều kế thừa nội lực của khác, nhưng thời gian tập trung.

Một kế thừa nội lực của khác thì một mất nội lực, loại chuyện mấy năm xảy một thể coi là ngắn, nhiều trường hợp đều là mười mấy hai mươi năm mới xảy một .

Cho nên khi thấy động tĩnh vang lên trong thạch thính ở căn phòng năm, Sở Diệu theo bản năng cho rằng những trong các thạch thất khác sớm chết, khi kéo Thời Phù Hân qua thạch thất bốn, cũng để ý lắm, vì thế một cỗ sức thật lớn đột nhiên đánh úp từ bên trong khiến trở tay kịp.

Gần như chỉ trong khoảnh khắc, Thời Phù Hân và Sở Diệu hút .

Trong đại sảnh thạch thất bốn, nắp quan tài đá “cạch” một tiếng bật mở, đó một lão giả gầy trơ xương bay lên, lơ lửng trung, hai tay động tác bắt giữ với Sở Diệu và Thời Phù Hân.

“Cẩn thận!”

Sở Diệu bất chấp cảm giác kinh ngạc, khi hút thạch thính, theo bản năng cho Thời Phù Hân một chưởng, đánh bay nàng ngoài để nàng thoát khỏi lực hút , còn bản hút trong đó.

Thời Phù Hân nặng nề té ngã mặt đất, Sở Diệu hút đến mặt lão giả gầy trơ xương, bất chấp nội lực phản phệ, bắt đầu chiến đấu kịch liệt với lão giả.

Thời Phù Hân cẩn thận cảm nhận cảm giác nội lực trong cơ thể lực hút kéo , giống như nước sôi ngừng cuộn trào bốc , trong lòng chút tò mò về hút công đại pháp của Luân Hồi điện.

Mấy năm nay, nàng vẫn luôn chăm chỉ tu luyện nội lực, những tuyệt điên khác nàng , nhưng nội lực của nàng chắc chắn vượt xa nguỵ tuyệt điên là Sở Diệu đây.

Nội lực trong cơ thể thâm hậu như nhưng nàng vẫn thể ngăn cản nội lực hút !

Hút công đại pháp thực sự quá lợi hại!

Cùng lúc đó, Sở Diệu vẫn đang bất chấp việc nội lực phản phệ, mãnh liệt tấn công lão giả xương khô.

Mặc dù lão giả kích hoạt hút công đại pháp, nhưng dù Sở Diệu cũng là một tuyệt điên, mặc dù nội lực trong cơ thể đang bạo động nhưng những đòn tấn công tốc chiến tốc thắng của , lão giả vẫn nhanh chóng đánh bại.

“Bịch!”

Lão giả rơi xuống đất dậy nổi.

Sở Diệu chút nương tay, đánh một chưởng lên đầu lão giả, chẳng bao lâu , lực hút trong thạch thất biến mất.

“Phụt!”

Sở Diệu rơi xuống từ giữa trung, quỳ một gối xuống đất, che n.g.ự.c nôn mấy ngụm m.á.u tươi.

Lúc , Sở Diệu bất chấp vết thương , run rẩy dậy, về phía Thời Phù Hân: “Đứng đây chờ .” Nói xong, nhanh chóng đến thạch thính năm.

Thời Phù Hân theo sát đó, chẳng bao lâu , bên cạnh vang lên tiếng đánh kịch liệt.

Giữa trung, Sở Diệu và một lão giả thon gầy đang đánh kịch liệt.

Sở Diệu đánh hộc máu, nhưng những đòn tấn vẫn vô cùng mãnh liệt, cho dù lão giả gầy gò hấp thu nội lực của mấy tên thị vệ áo đen, sức chiến đấu càng thêm mãnh liệt, nhưng vẫn đánh đến mức ngừng thất bại rút lui, cần Thời Phù Hân tay giúp đỡ.

“Bịch!”

Lão giả rơi xuống đất, trận chiến kết thúc.

Thời Phù Hân Sở Diệu gần như đang chiến đấu điên cuồng, ánh mắt loé lên.

Phương thức chiến đấu kiểu nàng cũng còn xa lạ gì nữa.

Kiếp , cảnh sinh tồn ác liệt, khi đối mặt với kẻ địch hoặc dị thú bao vây xung quanh, tất cả đều chiến đấu như thế , bởi vì nếu điên cuồng, chiến đấu hết sức thì căn bản thể sống sót .

Loại phương thức chiến đấu đều luyện tập hết trận chiến đến trận chiến khác.

Sở Diệu… Hoàn cảnh trưởng thành của tên còn ác liệt hơn so với những gì nàng tưởng tượng.

Sở Diệu đang bên bờ vực thể kiên trì nữa bởi vì nội lực phản phệ, khi giải quyết lão giả gầy gò , thấy mấy tên thị vệ áo đen hút khô nội lực vẫn đang trong đại sảnh thạch thất, chút do dự, trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t bọn chúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-469.html.]

Sau khi xong những chuyện , Sở Diệu mới nghiêng ngả lảo đảo chạy đến kéo Thời Phù Hân nhanh chóng qua thạch thính.

“Ngươi điều chỉnh thở một chút ?”

Nhìn thấy khoé miệng Sở Diệu vẫn còn đang chảy máu, Thời Phù Hân nhịn hỏi một câu.

Sở Diệu lắc đầu: “Rời khỏi mộ c.h.ế.t .”

Trong những đến bắt Sở Thận- Tôn tử của ngũ trưởng lão, nếu Sở Thận mãi về, thể sẽ thu hút ngũ trưởng lão đến.

Tình hình bây giờ của tuyệt đối là đối thủ của ngũ trưởng lão.

Phía cuối thạch thính thông với một thạch động trống trải, một con sông ngầm chảy qua thạch động.

“Cạch!”

Một chiếc quan tài bằng gỗ màu đen lẫn trong vô quan tài đá Sở Diệu chuyển trong thạch động.

Sở Diệu đẩy nửa nắp quan tài , về phía Thời Phù Hân: “Đi !”

Thời Phù Hân , nhảy trong quan tài gỗ, mới , chiếc quan tài gỗ Sở Diệu đẩy xuống mạch sông ngầm, đó, cũng nhảy , một tiếng kẽo kẹt vang lên, nắp quan tài đóng .

“Đánh ngất !”

Ở trong bóng tối, Sở Diệu thể đè nén nỗi sợ hãi trong lòng, chỉ thể yêu cầu Thời Phù Hân đánh ngất .

Thời Phù Hân lập tức tay: “Chúng đang ?”

“Ta sẽ đưa ngươi ngoài.” Sở Diệu tâm trạng giải thích, : “Đánh ngất !”

“Cạch!”

Một tiếng đánh thật mạnh vang lên trong quan tài gỗ.

Quan tài gỗ lắc lư theo dòng sông ngầm, qua bao lâu, một tiếng cạch vang lên, nó va chạm vách đá, ngừng chảy.

Thời Phù Hân dùng sức mở nắp quan tài , bên ngoài.

Đây cũng là một thạch động, Thời Phù Hân dùng tinh thần lực kiểm tra một chút, thấy gì nguy hiểm mới đưa Sở Diệu khỏi quan tài gỗ.

Sở Diệu tỉnh dậy bởi một tiếng ùng ục, mới mở mắt thấy Thời Phù Hân đang ôm bụng, toát sự sốt ruột và bực bội.

“Cuối cùng ngươi cũng tỉnh.”

Nhìn thấy Sở Diệu tỉnh , Thời Phù Hân thở phào nhẹ nhõm một .

Nàng sắp c.h.ế.t đói , nếu còn tỉnh, nàng sẽ dùng bạo lực đánh thức .

Sở Diệu cảm thấy cảm giác đau đớn trong cơ thể giảm bớt, thoáng qua ngân châm , về phía Thời Phù Hân, chật vật dậy.

Thấy dáng vẻ cố gắng hết sức của , Thời Phù Hân bước đến đỡ lấy một phen, đồng thời gỡ ngân châm xuống.

Sở Diệu im lặng sâu trong thạch động, gõ gõ vài cái vách đá, vách đá lập tức mở một cánh cửa: “Đi thôi.”

Thời Phù Hân đến bức tường đá đó quan sát một chút: “Chốt mở thiết lập trong Luân Hồi điện của các ngươi đúng là đủ tinh vi.”

Dùng cách gõ để mở chốt mở, cho dù nàng sử dụng tinh thần lực điều tra nữa cũng thể phát hiện điều gì khác thường.

Bên trong thạch động là con đường đá, so với trong khu mộ của kẻ vô dụng chỉ một con đường đá, những con đường đá ở đây thể là thông với xung quanh, đan chéo tung hoành.

Thắp một ngọn đuốc lên, Sở Diệu dẫn theo Thời Phù Hân bước nhanh qua những con đường đá, chừng nửa canh giờ , hai đến một thạch thất đặt bài vị thờ cúng.

Bên bài vị đặt những đĩa trái cây tươi ngon và điểm tâm mới mẻ.

“Ăn !”

Thời Phù Hân chút kinh ngạc khi Sở Diệu chu đáo dẫn nàng tìm đồ ăn, nàng đến một đĩa điểm tâm, cầm lên ngửi ngửi, khi xác định độc mới yên tâm ăn.

Sở Diệu chú ý đến hành động của nàng, cũng để ý, lập tức đến góc tường, xếp bằng bắt đầu điều tức.

Hai đĩa điểm tâm xuống bụng, ăn thêm một ít trái cây, Thời Phù Hân bắt đầu đánh giá những cái tên bài vị.

Tất cả đều là tông hoàng thất!

Loading...