Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 465

Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:20
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mỗi vùng ngoại thành đều đặc điểm riêng.

Khu lăng mộ ở phía tây ít đến; Phía nam nhiều núi rừng, phong cảnh tuyệt , lâm viên hoàng gia, điền trang huân quý đều thích chọn xây ở đây; Phía đông con sông chạy qua kinh thành, nơi bến tàu; Phía bắc nhiều núi đá, là địa thế cọp chầu rồng cuộn, là nơi đặt lăng mộ của hầu hết các tông hoàng thất.

Chiếc xe ngựa tên hải tặc lái con đường núi quanh co uốn lượn.

Trong xe ngựa, Thời Phù Hân núi cao chênh vênh, nàng trầm tư suy nghĩ một lát điểm huyệt vài cái ba tên hải tặc, phong bế huyệt vị của bọn họ, khiến bọn họ tạm thời thể vận dụng nội lực, đó mới giải quyết á huyệt của lão đại hải tặc.

Thời Phù Hân ba tên hải tặc: “Ai sai các ngươi đến bắt ?”

Ba tên hải tặc lắc đầu đúng như trong dự kiến của Thời Phù Hân.

Lão đại hải tặc: “Trên đường áp giải kinh, cho chúng tin tức, yêu cầu chúng bắt cóc một tiểu cô nương, đó sẽ thả cho chúng một con đường sống.”

Thời Phù Hân trầm tư suy nghĩ một chút: “Ta hứng thú với các ngươi, chỉ phía đối phó với là ai, lát nữa đến nơi, các ngươi như thế nào đúng ?”

Lão đại hải tặc vội vàng gật đầu: “Cô nương, chúng chỉ mạng sống nên vô tình đối nghịch với , lát nữa nhất định sẽ phối hợp với , cầu xin đừng g.i.ế.c nhóm chúng .”

Thời Phù Hân liếc mắt ba tên hải tặc một cái: “Chỉ cần các ngươi phối hợp , sẽ giữ lời.”

Chẳng bao lâu , chiếc xe ngựa ngừng đỉnh núi.

“Lão đại, đến dịa điểm giao dịch .”

Lão đại hải tặc thoáng qua Thời Phù Hân, đó gật đầu với lão thất và lão bát hải tặc.

Hai vội vàng dậy xuống xe ngựa.

Thời Phù Hân ngăn cản, hai điểm á huyệt, hơn nữa còn thể vận dụng nội lực, căn bản bất cứ uy h.i.ế.p nào.

Lão đại hải tặc: “Lão nhị, lão lục, hai đây một chút.”

Hai mới , Thời Phù Hân điểm á huyệt và phong ấn nội lực của hai với tốc độ sét đánh kịp bưng tai.

Sau đó, ánh mắt kinh hãi của bọn chúng, lão đại hải tặc dặn dò bọn chúng phối hợp với Thời Phù Hân.

Chờ đến khi hai gật đầu tỏ vẻ hiểu, lão đại hải tặc mới áy náy về phía Thời Phù Hân: “Cô nương, đắc tội .” Nói , lập tức túm chặt lấy cánh tay của Thời Phù Hân, trực tiếp ném xuống xe ngựa.

Thân là tiểu thư khuê các, Thời Phù Hân đương nhiên té ngã mặt đất, ngừng rên rỉ đau đớn.

, ai xem màn diễn xuất của nàng.

Trên đỉnh núi yên ắng, đừng đến , ngay cả một con chim cũng .

Thời Phù Hân xuống mắt, đánh giá đỉnh núi .

Một bên đỉnh núi là những tảng đá khổng lồ san sát , một bên thông với đường núi lên núi xuống núi, hai bên còn chính là vực sâu đến mức thấy đáy.

Lão đại hải tặc xuống xe ngựa, thoáng qua Thời Phù Hân đang quỳ rạp mặt đất tỏ vẻ nhu nhược đáng thương, mí mắt giật giật.

Chẳng trách lúc sắp chết, lão phụ lúc nào cũng dặn dò rằng đừng đến kinh thành, lúc còn kinh thường để ý, nhưng bây giờ nhận một bài học sâu sắc.

Một tiểu cô nương thoạt vẻ nhu nhược đáng thương cũng thâm sâu lường như , những nhân vật lớn trong kinh thành lẽ càng đáng sợ hơn nữa.

biển, bọn chúng chỉ đơn thuần tranh đấu đao thật kiếm thật, còn ở kinh thành, chỉ vũ lực thôi là đủ, còn sử dụng đầu óc.

Lão đại hải tặc hiệu cho bốn trông chừng Thời Phù Hân, còn về phía đỉnh núi: “Có ai ? Chúng bắt đến đây , ngoài nhận !”

Không đáp .

Ngay khi lão đại hải tặc đang tìm kiếm xung quanh thì chân núi vang lên động tĩnh, lão đại hải tặc vội vàng chạy xuống kiểm tra thì phát hiện một chiếc xe ngựa lái về phía : “Có đến.”

Bốn tên tải lặc khác lập tức bày sắc mặt căng thẳng, Thời Phù Hân cũng xốc dậy tinh thần, cố gắng hết sức chằm chằm.

Chẳng bao lâu , một chiếc xe ngựa sáng ngời xuất hiện trong tầm mắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-465.html.]

Khi thấy Sở Diệu xuống từ trong xe ngựa, Thời Phù Hân sửng sốt thôi.

Mà Sở Diệu thấy Thời Phù Hân đang quỳ rạp mặt đất, dáng vẻ giống như bắt cóc, cũng sửng sốt một chút.

Thời Phù Hân kinh ngạc về phía Sở Diệu, là đối phó với ?

Không thể nào, cách đây lâu còn tìm đến yêu cầu hợp tác, một phần lợi nhuận của Hồng Nhan Tiếu, lý do gì để đối phó với nàng cả.

Sở Diệu về phía những tảng đá khổng lồ, về phía Thời Phù Hân và năm tên hải tặc, hai hàng lông mày nhíu chặt, khi cảm nhận cơ thể chút mệt mỏi, sắc mặt lập tức đổi, xoay rời .

Thời Phù Hân thấy, lập tức tỏ vẻ hoang mang, vội vàng hét lên: “Diệu tam công tử, cứu !”

Sở Diệu giả vờ như thấy, bước nhanh hơn nữa.

Hắn mới đặt một chân lên xe ngựa thì một tiếng ma sát chói tai vang lên, mấy tảng đá khổng lồ so le đồng đều di chuyển sang trái sang , để lộ một cánh cửa khổng lồ.

Ngay đó, một đám thị vệ mặc áo đen bay ngoài.

Nhìn thấy Sở Diệu và đám hải tặc, tên thị vệ dẫn đầu hét lên: “Sở Diệu, trưởng lão lệnh đưa ngươi trở về điện thẩm vấn, còn mau chịu trói!”

Sở Diệu để ý đến , lên xe ngựa chuẩn rời .

“Bùm!”

Một viên đạn nổ từ trong đống đá khổng lồ, b.ắ.n mặt đất, một làn khói đen dày đặc ngay lập tức lan tràn đỉnh núi.

Ngay đó, mười mấy thị vệ áo đen xông ngoài, ngăn cản đường của Sở Diệu.

Những tên áo đen còn xông về phía năm tên hải tặc.

Một trận chiến sắp nổ .

Còn về phần Thời Phù Hân, khi phát hiện tình hình gì đó , nàng trực tiếp rời , chỉ là nàng còn chạy vài bước thì năm tên hải tặc phong ấn huyệt vị đánh chết, mấy tên áo đen rảnh tay cử hai đến đối phó với Thời Phù Hân, những còn đối phó với Sở Diệu.

Thời Phù Hân nhặt một cây đao lên, miễn cưỡng đánh với hai tên áo đen: “Các ngươi là ai? Tại g.i.ế.c ?”

Hai tên áo đen đương nhiên sẽ quan tâm đến nàng, liều mạng tấn công, nhưng cho dù bọn họ dùng hết bộ sức lực, cũng thể thương đến vị lục cô nương Thời gia đang hoảng sợ hoảng loạn .

Thời Phù Hân qua loa lệ đối phó phân tích tình hình mặt, nàng mới đưa quyết định rút lui đó mới điều tra lưng đối phó với nàng thì Sở Diệu bay về phía .

Thời Phù Hân định né tránh, Sở Diệu chặn ngang ôm lấy, đó trực tiếp lao xuống vách đá.

“Sở Diệu…”

Trong khoảnh khắc cơ thể rơi tự do xuống, Thời Phù Hân thậm chí ý định g.i.ế.c c.h.ế.t Sở Diệu.

Người c.h.ế.t thì cũng đừng kéo theo nàng c.h.ế.t cùng chứ?

Phủ Lục hoàng tử.

“Điện hạ, tiệp dư phái đến đưa điểm tâm cho ngài.” Thái giám Tiểu Thuận Tử mỉm rạng rỡ xách theo một hộp đồ ăn đến.

Lục hoàng tử vẫn còn đang xử lý công việc, thấy mẫu của đưa đồ ăn đến đây, thậm chí còn thèm ngẩng đầu lên.

Tiểu Thuận Tử quen chuyện nên cũng ngạc nhiên, đặt hộp đồ ăn lên mặt bàn, lặng lẽ rời khỏi thư phòng.

Khoảng chừng nửa canh giờ , Lục hoàng tử mới dậy mở hộp đồ ăn , cầm lấy một miếng điểm tâm bẻ đôi , thì thấy tờ giấy bên trong.

“Chuyện thành công!”

Lục hoàng tử mặt cảm xúc bật lửa thiêu đốt tờ giấy.

Nhìn tờ giấy cháy thành tro tàn, Lục hoàng tử nhạo thành tiếng: “Sở Diệu ơi Sở Diệu, ngươi trái với ý trời sửa vận mệnh, ngờ cuối cùng c.h.ế.t trong tay của .”

Hôm nay Sở Diệu trở về Vinh quận vương phủ, khi rời , mẫu của - Vinh quận vương phi đích cho nhi tử của uống một chén canh gà cho thêm nhuyễn cân tán.

Loading...