Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 464
Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:19
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng thực sự xem xem rốt cuộc đám hải tặc thực sự nhằm nàng ?
Mặc dù Tiểu Phương và hai gã tuỳ tùng chút lo lắng, nhưng vẫn theo lời dặn dò của Thời Phù Hân, khi thấy Thời Phù Hân hét lên “chạy”, bọn họ lập tức lao ngoài, đó trong khi va chạm với đám đông, cố ý tách Thời Phù Hân .
Ngay khi Thời Phù Hân đang nghiêng ngả lảo đảo sắp chạy khỏi quán ăn thì một tên hải tặc bất chấp việc quan binh c.h.é.m đến trọng thương, cố gắng lao đến bên cạnh Thời Phù Hân, kéo nàng qua, đặt thanh đao dài dính m.á.u trong tay lên cổ nàng.
“Lùi phía hết, lùi phía hết cho , nếu ông sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t nàng !”
Thấy quan binh lùi mà còn tiến tới, Thời Phù Hân sợ tới mức run bần bật lóc hét lên: “Ta là tiểu thư Võ Xương bá phủ, các ngươi lùi phía hết cho !”
Nghe thấy bắt con tin là tiểu thư bá phủ, đám quan binh quả nhiên kiêng kỵ.
“Mau, lên xe ngựa.”
Một tên hải tặc cướp một chiếc xe ngựa, cưỡi ngựa chạy tung tung ở bến tàu.
Tên hải tặc ghì chặt thanh đao dài ở cổ Thời Phù Hân, bước nhanh về phía chiếc xe ngựa.
Cảm nhận cảm giác đau đớn truyền đến từ cổ, ánh mắt Thời Phù Hân lạnh như băng giá, nhưng mặt tràn ngập sự kinh hoảng và sợ hãi: “Đừng g.i.ế.c , ca ca và của đều đang việc ở trong hoàng cung, nhà tiền, sẽ cho các ngươi tiền, thật nhiều thật nhiều tiền.”
Nàng nhắc đến chuyện ca ca và việc ở trong hoàng cung là để đám quan binh kiêng kỵ, nếu bọn họ thực sự bất chấp tất cả xông lên, nàng sẽ cả, nhưng đến lúc đó thế nào mới thể tìm ở lưng đối phó với nàng?
“Câm miệng!”
Tên hải tặc ghì chặt Thời Phù Hân, chỉ cần quan binh tiến lên một bước, thanh đao đặt cổ Thời Phù Hân sẽ dùng sức hơn một chút: “Các ngươi đừng ép chúng , nếu chúng thực sự sẽ đại khai sát giới ở chỗ .”
Quan binh đầu những tứ tung ngang dọc mặt đất, về phía Thời Phù Hân đang đám hải tặc bắt cóc, dám tuỳ tiện hành động.
Lúc , chiếc xe ngựa lao đến, tên hải tặc xách Thời Phù Hân lên, trực tiếp ném lên xe ngựa, bản cũng nhảy lên.
Chiếc xe ngựa bất chấp tất cả, lao vọt về phía , chẳng bao lâu rời khỏi bến tàu.
Tiểu Phương và hai gã tuỳ tùng thấy Thời Phù Hân bắt , lặng lẽ đuổi theo.
…
“Quan binh còn đuổi theo nữa, bây giờ các cần dùng đến nữa, thả xuống xe ngự ?” Thời Phù Hân đáng thương rúc trong một góc xe ngựa.
“Câm miệng cho lão tử!”
Ba tên hải tặc trong xe ngựa đều đang dùng vải buộc chặt miệng vết thương, hung ác về phía Thời Phù Hân.
“Không lão tam lão tứ và lão ngũ thể chạy thoát ngoài ?”
“Bọn họ thông minh, nhất định thể chạy ngoài.”
Sau đó bọn chúng gì thêm nữa, đều dựa vách tường nhắm mắt nghỉ ngơi.
Thời Phù Hân lặng lẽ quan sát cảnh sắc bên ngoài xe ngựa, phát hiện chiếc xe ngựa đang lái về phía bắc ngoại thành.
Khoảng chừng một canh giờ , chiếc xe ngựa dừng một lát, hai tên hải tặc trong xe ngựa ngoài hai đang lái xe, khi đổi xong, chiếc xe ngựa chạy như điên một nữa.
“Lão thất lão bát, xử lý miệng vết thương một chút , nghỉ ngơi nửa canh giờ lẽ thể đến địa điểm giao dịch.”
Hai tên hải tặc mới tiến đánh giá Thời Phù Hân vài , tức giận : “Để bắt nha đầu , mấy chúng suýt chút nữa c.h.ế.t hết.”
“Câm miệng!”
Lão đại hải tặc trừng mắt liếc hai tên hải tặc mới bước một cái, đó về phía Thời Phù Hân đang ngạc nhiên đến trợn tròn mắt, đang định gì thì Thời Phù Hân cướp lời.
“Các ngươi cố ý bắt ?”
“Ta và các ngươi thù oán, tại các ngươi bắt ?”
Lão thất của đám hải tặc mới mắng xong, trong lòng đang tràn ngập tức giận, thấy Thời Phù Hân đang bọn chúng giống như lên án, giơ tay lên tát nàng một cái.
âm thanh vả mặt trong dự đoán vang lên, ngược bàn tay đang giơ lên của lão thất hải tặc bất động giữa trung.
“Lão thất, ngươi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-464.html.]
Lão đại hải tặc nhíu mày , đang định giơ tay lên kéo thì hai cục đá bay vụt về phía , còn kịp né tránh thì hòn đá đập .
Ngay lập tức, lão đại hải tặc và lão bát đều thể nhúc nhích .
Bọn chúng còn kịp phản ứng thì thêm hai cục đá tiếp tục b.ắ.n về phía , trực tiếp đập thẳng miệng bọn chúng.
Lần hai thậm chí còn thể .
Sau đó, cái hoảng sợ của ba tên hải tặc, Thời Phù Hân bình tĩnh dậy từ trong góc xe, xuống chỗ của , mặt cảm xúc chằm chằm bọn chúng.
Thời Phù Hân ép hỏi tại bọn chúng bắt , nếu bọn họ dẫn theo đến địa điểm giao dịch, lẽ lát nữa sẽ phía sai sử là ai?
Nghĩ đến bản đám hải tặc bắt ở mặt , Thời Phù Hân mở cửa sổ xe , duỗi tay ngoài, một chiếc lá cây lập tức dừng tay nàng.
Nhìn thấy cảnh tượng , sự hoảng sợ trong mắt ba tên hải tặc thể cử động thể càng nồng đậm hơn nữa.
Thời Phù Hân rút trâm cài xuống, nhanh chóng cắm lá cây, nàng dùng tinh thần lực tra xét Tiểu Phương và hai gã tuỳ tùng đang đuổi theo phía , bèn duỗi tay cửa sổ một nữa, b.ắ.n lá cây ngoài.
Ba Tiểu Phương đuổi theo chiếc xe ngựa phía , thấy Thời Phù Hân đang ném đồ ngoài xe, vội vàng bước đến nhặt lên xem xét.
Sau khi xem xong, Tiểu Phương nhanh chóng xoay rời , hai gã tuỳ tùng tiếp tục đuổi theo xe ngựa.
…
Trong kho hàng của Hồng Nhan Tiếu ở ngoại thành.
Bình Yên và Cam Phồn Nhân đang kiểm kê hàng hoá thì thấy Tiểu Phương mồ hôi đổ đầy đầu chạy .
Tiểu Phương lôi kéo Bình Yên thì thầm trong chốc lát, tiếp đó gọi Cam Phồn Nhân , đó vô cùng lo lắng rời .
Một canh giờ , cổng lớn Võ Xương bá phủ, Tiểu Phương nhảy xuống xe ngựa, lập tức gào thét với gác cổng: “Không , , mau đến đây, lục cô nương hải tặc ném xuống xe ngựa ngất xỉu , mau thông báo cho tứ phu nhân.”
Sau một hồi gào thét, thấy xung quanh ít tụ tập đến đây, nàng mới cẩn thận cõng Bình Yên đang cải trang thành Thời Phù Hân từ trong xe ngựa xuống, đó bước nhanh bá phủ, trực tiếp trở về Lãm Nguyệt lâu.
Trong khi Cam Phồn Nhân cả chật vật vẫn ở ngoài cửa, chu đáo trả lời câu hỏi của những xung quanh.
“Cô nương nhà các ngươi ?”
“Hôm nay cô nương nhà chúng gặp một đám hải tặc đang tẩu thoát ở bến tàu sống Vĩnh Định, vì chạy thoát, đám hải tặc bắt cóc cô nương nhà chúng .”
“Sau khi thoát khỏi truy binh, đám hải tặc trực tiếp thả cô nương nhà chúng xuống từ trong chiếc xe ngựa đang lao vút , cô nương nhà chúng mới chạm đất lập tức bất tỉnh.”
“Cũng may mấy chúng vẫn luôn đuổi theo xe ngựa, vội vàng ôm cô nương nhà trở về.”
“Vết thương của cô nương nhà nặng, ngay cả khi đang hôn mê bất tỉnh cũng phun nhiều máu, …”
Mọi đồng loạt tỏ đồng cảm.
“Ôi trời, các ngươi cảnh tượng bến tàu sông Vĩnh Định thảm thiết như thế nào , nhiều chết, nước sông bên bờ cũng nhuộm đỏ.”
Nghe , xung quanh đều vang lên tiếng hít khí.
Trong bá phủ, Kim Nguyệt Nga mới Thời Phù Hân thương, lập tức sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, Tiểu Phương đưa Thời Phù Hân trở về Lãm Nguyệt lâu, bà chạy như bay rời khỏi viện.
“Hân tỷ nhi…”
Kim Nguyệt Nga mới đến Lãm Nguyệt lâu trực tiếp vọt phòng ngủ, đó thấy Bình Yên đang áy náy giường bà .
“Tứ phu nhân…”
Tiểu Phương vội vàng kéo Kim Nguyệt Nga nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Sau khi Thời Phù Hân , sắc mặt của Kim Nguyệt Nga hơn một chút.
“Tứ phu nhân, thể để những khác trong phủ bước phòng ngủ, nếu để ngoài lục cô nương vẫn trở về, sợ rằng sẽ truyền một tin đồn .”
Không cần Tiểu Phương nhắc nhở, Kim Nguyệt Nga cũng chuyện liên quan đến danh tiết của nữ nhi: “Những khác ở trong phủ cứ để ứng phó, ngươi hãy chăm sóc …” Bà Bình Yên đang giường: “Hãy chăm sóc lục cô nương.”
Nói , bà bước khỏi phòng ngủ, chủ vị phòng khách giống như thần giữ cửa, chuẩn nghênh đón đám Thời gia đến đây thăm hỏi.