Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 460

Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:15
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn hừ một tiếng: “Lý đại học sĩ, ông xem tại một mẫu thể đối xử với nhi tử của như ?”

“Chỉ một khả năng, đó chính là mẫu của ông từ lâu phụ là nhi tử ruột thịt của bà !”

“Còn ông, một cướp đoạt cuộc đời của phụ những quản lý đám Lý gia, ngược còn dung túng bọn họ tung tin đồn khắp nơi tổn thương đến cả nhà chúng , thực sự khiến khác ghê tởm thôi.”

Cuối cùng Lý Chính Khôn thể duy trì phong độ của một học sĩ Hàn Lâm viện nữa, tức giận gào rống: “Ngươi bậy, nếu phụ mẫu của quan tâm đến Thời Chính Hoà, ông lớn lên như thế nào?”

Thời Định Hạo mở miệng kể trong quân đồn chăm sóc quan tâm đến Thời Chính Hoà như thế nào.

La ngự sử ở bên cạnh thấy mà sốt ruột thôi, lục hoàng tử lệnh cho ông lớn chuyện giữa Lý gia và cả nhà Thời Chính Hoà, bây giờ chuyện càng ngày càng ầm ĩ, nhưng kết quả phát triển theo hướng ngược với những gì bọn họ hy vọng.

Thời Định Hạo càng nhiều, càng đồng tình với những gì Thời Chính Hoà trải qua, trong khi Lý Chính Khôn tức giận đến mất lý trí, chỉ thể là ông mặt ngăn cản Thời Định Hạo đang thao thao bất tuyệt.

“Quân đồn ở biên quan tây bắc xa xôi, mặc dù ngươi thể đến đó chứng thực, nhưng ai trong chúng thời gian đến đó? Mặc dù lời của ngươi đáng tin, nhưng thể chứng minh câu nào trong đó là sự thật.”

“Còn nhỏ tuổi hùng hổ doạ như , các ngươi còn chút giáo dưỡng nào ?”

Nói , ông chợt cao giọng: “Võ Xương bá phủ giỏi lắm, và Chính Khôn hiền chính là mệnh quan triều đình, Võ Xương bá phủ dung túng cho tiểu hài tử trong nhà bôi nhọ chúng ở bên ngoài, các ngươi cứ chờ đó cho , nhất định kiện lên .”

Vừa mới dứt lời, La ngự sử giận dữ nắm lấy cánh tay Thời Chính Khôn, nhanh chóng rời khỏi tửu lầu.

Thời Phù Hân vẫn luôn im lặng nãy giờ đột nhiên vươn tay .

“Ngươi dám ngăn cản mệnh quan triều đình!” La ngự sử tức giận về phía Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân mỉm , hai má lúm đồng tiền thật sâu, còn đưa tay vỗ vài cái: “Hay cho một ngự sử đại nhân đạo đức , cương trực công chính, đến ngài, thể hiểu kẻ bại hoại lời văn nhã trong thư là như thế nào.”

“Ha ha…”

Nghe thấy câu , Sở Khiêm ở lầu hai nhịn bật : “Lục cô nương Thời gia giỏi ăn .”

“Ngươi dám nhục mạ !” La ngự sử thực sự tức giận thôi, đang định gì đó thì câu tiếp theo của Thời Phù Hân cho sửng sốt.

“Thấy ngài thật lòng quan tâm đến chuyện giữa chúng và Lý gia như , cũng quan tâm đến chuyện nhà của ngài một phen, phái báo với tôn phu nhân chuyện ngài dưỡng ngoại thất bên ngoài, tính toán thời gian, lẽ bây giờ tôn phu nhân tìm cũng nên.”

Thời Định Hạo tiếp lời Thời Phù Hân, khinh miệt : “La ngự sử là suốt ngày chỉ trích hành vi của quan viên đúng mực, phẩm hạnh của quan viên , nhưng bản ngài nuôi dưỡng ngoại thất ở bên ngoài, ngài đúng là hổ.”

“Đùng!”

Trong tửu lầu sôi trào một nữa.

Quan viên thể nạp , nhưng việc nuôi dưỡng ngoại thất khiến khinh thường, đặc biệt là quan ngự sử giám sát phẩm hạnh của các quan viên.

Tin tức bùng nổ của hai tỷ ngay lập tức khiến La ngự sử im lặng.

Lý Chính Khôn cũng đến chuyện La ngự sử nuôi dưỡng ngoại thất.

Nghĩ đến phận của ngoại thất , sắc mặt Lý Chính Khôn trở nên trắng bệch, ông về phía Thời Phù Hân và Thời Định Hạo, mặt tỏ vẻ yếu thế: “Hân tỷ nhi, Cửu Lang, chuyện gì thể riêng ?”

Thời Định Hạo châm chọc ông : “Lúc các ông lan truyền tin đồn, các ông cũng nghĩ đến chuyện giải quyết riêng với chúng mà! Bây giờ sở dĩ chuyện của hai nhà chúng lan truyền ầm ĩ như là vì Lý gia các ông chứ là chúng .”

“Nhường đường một chút!”

“Nhường đường một chút!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-460.html.]

Tửu lầu vốn dĩ vẫn còn đang náo nhiệt sôi trào ngay lập tức trở nên lặng ngắt như tờ khi thấy một đám quan binh của Đặc Sát ty tiến .

Sở Khiêm ở lầu hai buồn bực về phía Sở Diệu: “Tại của Đặc Sát ty đến đây? Ồ, đến còn là tâm phúc Thôi Ảnh của Diệp Mặc.”

Sở Diệu gì, khẽ nhíu mày.

Người của Đặc Sát ty lập tức tửu lầu, Thôi Ảnh thoáng qua hai tỷ Thời Phù Hân, đó về phía La ngự sử: “La đại nhân, xin theo chúng một chuyến!”

Sắc mặt La ngự sử trở nên trắng bệch: “Dựa cái gì bản quan theo các ngươi?”

Thôi Ảnh một tiếng: “La đại nhân, từ đến nay Đặc Sát ty phá án luôn chú trọng đến chứng cứ rõ ràng, mới lúc nãy đây thôi, phu nhân của ngài náo loạn ầm ĩ bên ngoài một ngôi nhà, của Đặc Sát ty vô tình ngang qua, tìm hiểu thoáng qua một chút, ngờ ở trong nhà chính là ngoại thất của La ngự sử đây, điều khiến thể ngờ hơn nữa là đối phương chính là hậu duệ tội thần, cho nên, ngài theo chúng một chuyến.”

Nghe , La ngự sử lập tức hung ác về phía tỷ Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân và Thời Định Hạo mỉm trầm ngâm ông , Thời Định Hạo còn vẫy tay: “La đại nhân thong thả, tiễn.”

Thôi Ảnh vẫy tay một cái, hai quan binh lập tức bước đến bắt lấy La ngự sử, áp giải ngoài, Thôi Ảnh sải bước đuổi theo, khi rời còn thoáng qua hai tỷ Thời Phù Hân, hừ một tiếng thật mạnh.

Thời Phù Hân và Thời Định Hạo lập tức mỉm đáp .

Người của Đặc Sát ty đến quá nhanh, cũng quá nhanh.

Mặc dù rời , nhưng trong tửu lầu vẫn dám ồn ào.

Lý Chính Khôn hoảng sợ theo La ngự sử mang , chờ đến khi trong tửu lầu vang lên tiếng nghị luận một nữa, ông mới phục hồi tinh thần, về phía tỷ Thời Phù Hân: “Các ngươi đúng là… Qúa tàn nhẫn độc ác!”

“Chúng tàn nhẫn độc ác?”

Thời Phù Hân nhạo thành tiếng, nàng đến bên cạnh Lý Chính Khôn, nhỏ giọng : “Ông và phụ mẫu lòng độc ác của ông giống như đúc, ngu ngốc xa!”

Nói xong, nàng nở một nụ khinh miệt, đó dẫn theo Thời Định Hạo nghênh ngang rời .

Lý Chính Khôn ngơ ngác hai rời , một lúc lâu mới lo lắng chạy khỏi tửu lầu, thẳng đến Tăng gia.

Ngoại thất của La ngự sử là ông nhờ nhạc phụ quan hệ cứu ngoài, bây giờ chuyện bại lộ, Đặc Sát ty còn nhúng tay , nhanh chóng đến báo cho nhạc phụ.

“Đặc Sát ty nhúng , lẽ La ngự sử và Lý Chính Khôn sẽ lột da.” Sở Khiêm tặc lưỡi cảm thán.

Sở Diệu Lý Chính Khôn đang chạy như điên phố: “… Có lẽ chỉ hai bọn họ lột da.”

Chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủn, chuyện Thời Phù Hân và Thời Định Hạo giằng co với Lý Chính Khôn ở tửu lầu Triêu Dương lan truyền đến mức bộ kinh thành đều .

Đặc biệt là chuyện Đặc Sát ty còn nhúng , bắt La ngự sử , càng thu hút sự chú ý của khác.

Trên Thời gia cũng thể ngờ rằng chuyện sẽ trở nên ầm ĩ như .

Thời lão phu nhân Thời Phù Hân và Thời Định Hạo đến thỉnh an, im lặng một lát : “Đừng dễ dàng kết thù ở kinh thành, một khi kết thù… Thì thể khiến đối phương cơ hội xoay .”

Thời Phù Hân mỉm tủm tỉm : “Tôn nữ sẽ ghi tạc những gì tổ mẫu lòng, ngài yên tâm, chúng cháu sẽ diệt cỏ tận gốc, sẽ để bọn họ xúc phạm đến nhà nữa.”

Nhìn thấy nụ rạng rỡ mặt tôn nữ, ánh mắt Thời lão phu nhân chút d.a.o động: “…Vậy thì .”

Trưa hôm đó, Thời Ngọc Hoa về nhà.

“Mẫu , nhất định cứu Chính Khôn, mới của Đặc Sát ty đưa , là gọi hỏi chuyện, nhưng Đặc Sát ty là một nơi như thế nào chứ, Chính Khôn thể chịu điều ?”

Loading...