Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 459
Cập nhật lúc: 2025-09-05 13:09:10
Lượt xem: 84
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Phụ mất tích ở chiến trường, phụ mẫu ruột thịt của ông Lý Trường Lâm và Lý Trường Mộc- Những thúc thúc tòng quân, cũng để Lý Đại Lang và Lý Nhị Lang lớn tuổi hơn , mà đưa ca ca đầy mười lăm tuổi của lên chiến trường.”
“Lý gia các ông chỉ khiến phụ trâu ngựa cho các ông, mà còn ca ca của tiếp tục bán mạng cho cả nhà các ông.”
“Những chuyện thì thôi , ca ca mới đưa lên chiến trường, phụ mẫu ruột thịt của ông đuổi cả nhà chúng khỏi nhà.”
“Ông ? Viện tử mà Lý gia ở là do phụ bỏ tiền bỏ sức xây.”
“Phụ mất tích, ca ca chiến trường, mẫu dẫn theo và hai tỷ tỷ của đuổi khỏi nhà, ở biên quan thiếu ăn thiếu uống, chúng sống như thế nào đây?”
Giọng của Thời Định Hạo giống như sấm rền, cộng thêm khí thế thể đỡ nỗi, khiến Lý Chính Khôn chấn động đến mức thể nên lời.
Không chỉ Lý Chính Khôn, mà tất cả vây xem xung quanh cũng chấn động thôi.
Đương nhiên, bọn họ chấn động vì âm thanh, mà vì những gì Thời Định Hạo .
La ngự sử ở bên cạnh thầm chút sốt ruột, ông thể ngờ rằng Lý Chính Khôn chút sức lực chống cự nào khi đối mặt với một hài tử mười ba mười bốn tuổi, đang định mặt vài câu thì một tờ giấy xuất hiện mặt .
“Ông chính là La ngự sử ở phố Minh Hiếu đúng ?”
“Nghe ngự sử là công bằng công chính nhất, đây là công văn cắt đứt quan hệ giữa nhà và Lý gia, ông thử xem rốt cuộc là ai đúng ai sai?”
La ngự sử thiếu nữ đang mỉm rạng rỡ mặt, khẽ nhíu mày.
Tiểu cô nương mặt nở một nụ phúc hậu vô hại, nhưng khiến một ngự sử dám tranh luận với Hoàng thượng ở điện Kim Loan như ông cũng ý định nhượng bộ.
Bất kể La ngự sử xem xem, Thời Phù Hân vẫn nhét tờ giấy tay ông , đó đưa một tờ khác cho Thời Định Hạo.
Sau khi nhận tờ giấy, Thời Định Hạo lập tức giơ lên: “Các vị, trong tay các vị chính là công văn cắt đứt quan hệ giữa cả nhà chúng với Lý gia, công văn ghi rõ ràng tại chúng cắt đứt quan hệ.”
“Ta , chắc chắn tin, nhưng mong các vị hãy chữ ký bên công văn.”
“Tất cả trong quân đồn đều cuộc sống của cả nhà chúng ở Lý gia trôi qua như thế nào, cho nên bọn họ mới giúp chúng chứng.”
“Tất cả những gì hôm nay, dám thề rằng, nếu một câu là giả, chúng sẽ thể c.h.ế.t tử tế.”
Nói xong, Thời Định Hạo nhàn nhạt về phía Lý Chính Khôn mặt còn chút máu: “Xin hỏi Lý đại học sĩ, ông dám thề những tin đồn vớ vẩn mà các ông lan truyền ? Chỉ cần một câu là dối, Lý gia các công sẽ đoạn tử tuyệt tôn, Lý gia các ông dám thề ?”
Lời thề mới đưa , cộng thêm công văn cắt đứt quan hệ trong tay so với những lời đồn đãi mơ hồ vô căn cứ, những đang vây xem xung quanh đều thiên về cả nhà Thời Chính Hoà hơn.
“Nếu sự thật đúng như những gì công văn , Lý gia quá ác độc .”
“Tám chín phần là sự thật , Lý đại học sĩ dám thề kìa.”
Nghe thấy lời bàn tán của những xung quanh, thấy chỉ chỉ trỏ trỏ, Lý Chính Khôn lập tức đoạt lấy tờ giấy trong tay La ngự sử, nhanh chóng hết.
Trên công văn cắt đứt quan hệ ghi rõ ràng rành mạch cả nhà Lý gia đối xử khắt khe với Thời Chính Hoà như thế nào, thời gian địa điểm nhân chứng đều đầy đủ.
Cuối công văn còn con dấu của quân đồn vệ sở và hàng trăm nhân chứng.
Với những thứ , cho dù ông cả nhà Thời Chính Hoà đang bộ tịch cũng , bởi vì quân đồn và vệ sở đều tồn tại, kiểm chứng cũng khó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-459.html.]
Sắc mặt Lý Chính Khôn càng ngày càng trở nên trắng bệch.
Trước đó khi chuyện hai đứa nhỏ ôm nhầm lan truyền ngoài, Thời gia đều nhắc đến những khó khăn vất cả của Thời Chính Hoà khi còn ở biên quan chứ nhiều về mối quan hệ giữa Thời Chính Hoà và đám Lý gia.
Sau đó khi cả nhà Thời Chính Hoà hồi kinh, ông thể cảm nhận sự căm ghét và căm hận của Thời Chính Hoà đối với Lý gia, lúc đó ông chỉ cảm thấy Thời Chính Hoà đang ghen ghét cướp đoạt vinh hoa phú quý của ông , nên giận chó đánh mèo lên Lý gia.
Tiếp đó, Lý gia ông đón kinh thành, bọn họ vẫn luôn lải nhải bên tai ông rằng Thời Chính Hoà khắt khe với cả nhà bọn họ, sách mách chứng.
Ông thầm nghĩ, cho dù tất cả những gì Lý gia là thật, nhưng ít nhất cũng thể tin năm sáu phần.
Trong mắt ông , mâu thuẫn gia đình từ đến nay đều do hai bên gây , chứ chỉ là của một bên.
Ông thể ngờ rằng, những gì Lý gia và cả nhà Thời Chính Hoà khác một trời một vực như .
Nếu đúng như những gì công văn, thì cả nhà Lý gia đối với Thời Chính Hoà chính là áp bức đến cùng cực, chỉ khắt khe, mà đó là nô dịch.
Lúc , Lý Chính Khôn nghĩ đến ánh mắt của Thời lão phu nhân và Thời lão thái gia mỗi khi đến khi Thời Chính Hoà hồi kinh, cảm xúc phức tạp trong mắt là ý gì?
Lý gia nô dịch Thời Chính Hoà như , nhưng ông đang hưởng thụ sự giáo dưỡng nhất ở Thời gia.
Đó là đau lòng, tự trách, áy náy, cho nên mỗi trở về bá phủ thỉnh an, ông thể cảm nhận sự yêu thương quan tâm từ lão phu nhân, lão thái gia nữa, thậm chí còn hoan nghênh.
Sau khi nghĩ thông suốt chuyện , trong lòng Lý Chính Khôn run rẩy, trong lòng tràn ngập sự sợ hãi, một phụ mẫu ruột thịt như , ông việc trong Hàn Lâm viện như thế nào đây?
La ngự sử thấy Lý Chính Khôn đang công văn với vẻ mặt đau khổ, đối phương trở nên vô dụng nên lập tức mặt mày xanh mét về phía Thời Phù Hân và Thời Định Hạo:
“Người đời thường thiên về kẻ mạnh, cả nhà các ngươi năng lực như , những ở quân đồn và vệ sở đương nhiên sẽ bênh vực các ngươi, tờ công văn căn bản đáng tin.”
Câu nhắc nhở Lý Chính Khôn, ông lập tức ngẩng đầu lên, ném tờ công văn cho Thời Định Hạo: “ , tờ công văn căn bản đáng tin chút nào.”
Sau đó, ông kích động đám đang bao bây xung quanh.
“Trên đời ai cũng phụ mẫu, nếu Thời Chính Hoà bất hiếu, những chuyện quá đáng thì phụ mẫu ruột thịt của thể xa lánh và từ bỏ ông ?”
“Ồ.”
Thời Định Hạo lạnh một tiếng, về phía Lý Chính Khôn: “Lý đại học sĩ, chẳng lẽ ông nghĩ đến chuyện lúc ông và phụ ôm nhầm, một trở thành nhi tử quân hộ, một trở thành công tử bá phủ là cố ý ?”
Sắc mặt Lý Chính Khôn lập tức trở nên trắng bệch, trong đầu khỏi vang lên câu mà Lý lão phu nhân lúc nào cũng treo bên miệng: Nếu nhờ , cả nhà chúng gì ngày lành như hôm nay.
Mà đang vây xem xung quanh thấy lời cũng lập tức trở nên sôi trào.
Nếu hai đứa nhỏ vô tình ôm nhầm thì , hai đứa nhỏ đều vô tội; nếu khác ác ý đổi, thì tính chất của chuyện sẽ khác.
Thời Định Hạo vẫn đang tiếp tục : “Ông ? Sau khi phụ đưa về Lý gia, mẫu của ông từng cho ông uống một ngụm sữa.”
“Lúc phụ ba tuổi, bọn họ sai ông bờ sông múc nước giữa mùa đông, bờ sông đóng băng, phụ trực tiếp rơi xuống sông băng, nếu ngang qua, phụ c.h.ế.t từ lâu .”
“Ta hỏi ông, đời mẫu nào sẽ tỏ thờ ơ vờ như thấy với hài tử ruột thịt của như ? Hơn nữa đứa nhỏ đó còn là trưởng tử của .”
Lý Chính Khôn tức hoảng sợ: “Ngươi bậy!”
Sắc mặt Thời Định Hạo nhàn nhạt: “Việc mẫu của ông đối xử lạnh nhạt với phụ , bộ quân đồn đều , nếu ông tin, thể phái hỏi.”