Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 450

Cập nhật lúc: 2025-09-05 13:09:00
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Với một lượng bạc, bá tánh thể mua son phấn của Hồng Nhan Tiếu, Hồng Nhan Tiếu cầm tiền đó tìm các thương nhân khác thu mua nguyên liệu hương liệu, đó thương nhân tìm mua hương liệu nguyên liệu từ bá tánh, một vòng tròn, đều lấy những gì họ cần, những gì họ .”

“Tiền bạc càng lưu thông thì ngân khố càng phong phú, triều đình cũng thể tiến hành quản lý và thi hành chính lệnh hơn.”

Hoàng thượng gật đầu: “Điều lý, chẳng trách phụ hoàng và những khác vẫn luôn chịu huỷ bỏ Thương học viện.” Hắn các khuê tú danh sách , mỉm .

“Văn Đức Hoàng hậu nhiều trong những trường hợp công khai rằng nữ tử cũng thể chống đỡ nữa bầu trời, ngươi hãy báo cáo tình hình kinh doanh của mỗi một tử Thương học ban cho trẫm xem, trẫm xem Văn Đức Hoàng hậu lấy tự tin để như .”

Sở Khiêm gật đầu tán thành, thấy Hoàng thượng bắt đầu phê duyệt tấu chương, cúi lùi xuống.

….

Bởi vì Hoàng thượng chú ý đến tình hình kinh doanh của các tử Thương học ban nên bản các tử cũng vô cùng chú trọng, hơn nữa còn tồn tại sự phân cao thấp như như .

Để đánh giá một cửa hàng kinh doanh , con nộp thuế chính là chứng minh nhất.

Hồng Nhan Tiếu nộp thuế nhiều nhất, xếp thứ nhất; Chức nữ phường xếp thứ hai; Xếp gỗ phường xếp thứ ba.

Đối với bảng xếp hạng , các quý nữ như Đông Phương Vân Thường chắc chắn phục, nhưng phục cũng thể gì cả, kỹ năng bằng khác thì nhận thua.

“Phù Hân, chúc mừng ngươi trở thành tử kinh thương nhất trong lớp chúng .”

Thời Phù Hân cầm theo danh sách nộp thuế đang định rời thì Trác Nghi Miên đột nhiên đến.

“Cũng chúc mừng ngươi, cả nhà chúng đều thích vải dệt trong chức nữ phường.” Nàng dừng một chút mỉm Trác Nghi Miên: “Có thể nhuộm loại vải mai màu, ngươi giỏi.”

Thấy Thời Phù Hân chân thành như , Trác Nghi Miên cũng mỉm cảm tạ.

Thực nàng lợi hại, Vinh Xương bá phủ là huân quý khai quốc, tổ tiên Trác gia vô cùng tôn sùng Văn Đức Hoàng hậu, đặc biệt giữ một quyển truyện ký của bà .

Nàng phát hiện phương pháp thế nào để vải dệt phai màu từ trong cuốn truyện ký đó, đó theo mà thôi.

Bởi vì chức nữ phường nổi tiếng nên bây giờ Vinh Xương bá phủ cũng nhớ một nữa, mặc dù các danh môn thế gia khác vẫn phớt lờ bọn họ, nhưng tình hình hơn nhiều so với bá phủ đó.

Tình hình của Võ Xương bá phủ và Vinh Xương bá phủ khác là mấy, nàng tự cho rằng và Thời Phù Hân cảnh tương tự , chắc hẳn thể chuyện với nên mới ý định giao hảo.

Thời Phù Hân thấy Trác Nghi Miên đó , lập tức : “Ta còn việc , nhé!”

Hôm nàng mới nhận một bệnh, bây giờ đến An Nghiệp phường chữa trị.

Nhìn thấy Thời Phù Hân vội vàng rời , Trác Nghi Miên cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn về nhà, nhưng lúc , Đông Phương Vân Thường đến, hẹn nàng dạo phố.

Nếu là lúc , nàng sẽ vui vẻ đồng ý, nhưng bây giờ, nàng trực tiếp khéo léo từ chối.

Nhiều năm lạnh nhạt khiến nàng hiểu rõ một đạo lý, khi kết giao với những phận bình đẳng, nàng - Người ở vị thế thấp hơn chắc chắn sẽ khom lưng cúi đầu lấy lòng khác, bây giờ nàng thể dựa năng lực của giúp bá phủ giành một vị trí nhỏ, nàng khiến khó xử như nữa.

An Nghiệp phường, sòng bạc Tứ Hải.

Trong hậu viện sòng bạc, Sở Khiêm đưa một bản danh sách nộp thuế của các tử Thương học ban cho Sở Diệu xem.

“Lục cô nương Thời gia mà quen thực sự chút bản lĩnh, tính toán sơ qua một chút, thuế nàng sẽ nộp năm ít nhất sẽ bằng thuế thu của một huyện thành.”

Sở Diệu tỏ vẻ tin: “Khoa trương như ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-450.html.]

Sở Khiêm lập tức lấy bút tính toán cho xem: “Đây là thuế năm đầu tiên của Hồng Nhan Tiếu, , đây chỉ là một cửa hàng, bây giờ trong kinh thành mười chi nhánh Hồng Nhan Tiếu, công việc kinh doanh của mỗi cửa hàng đều phát đạt, nếu bất ngờ gì xảy , thuế nộp lên năm thứ hai sẽ gấp mười năm nay, thậm chí hoặc hơn. Đệ hãy tự xem thuế thu của một huyện thành ?”

Nhìn còn Sở Khiêm tính , Sở Diệu gì.

Hắn thừa nhận, viên thạch lựu đúng là chút năng lực hơn .

Sở Diệu những khác trong danh sách: “Hình như những khác cũng tồi.”

Nhắc đến chuyện , Sở Khiêm lập tức hứng thú: “Thật kỳ lạ, nhiều năm Thương học ban của Quốc Nữ giám xuất hiện thiên tài kinh thương, ngờ một lúc nhiều như , ngay cả cũng kinh sợ.”

“Trước đó cũng cảm thấy nữ tử kinh thương chắc chắn , nhất định thể bằng nam tử, nhưng bây giờ, thực sự dám lời .”

Sau khi trò chuyện với Sở Khiêm thêm một lát, Sở Diệu khỏi sòng bạc Tứ Hải, dẫn theo Mạnh Mặc Linh chậm rãi dạo đường phố, vô tình đến bên ngoài Tái Hoa Đà cư.

“Ồ, đó là Triển thần y ?”

Triển Phi đang thoả mãn cầm một quyển sách khỏi Tái Hoa Đà cư.

Sở Diệu Triển Phi đang sốt ruột thục giục xa phu trở về nhà, hỏi: “Triển thần y thường xuyên đến Tái Hoa Đà cư ?”

Mạnh Mặc Linh gật đầu: “Mặc dù tái hoà đà vẫn lộ mặt, nhưng ông sẽ để những tờ giấy thảo luận y thuật với các đại phu, đồng thời giải thích một y thuật mà ông am hiểu, chỉ Triển thần y thường xuyên chạy tới, mà ngay cả một thái y ở trong Thái Y viện và các đại phu khác ở trong thành cũng thường đến đây.”

“Lúc vẫn còn một bởi vì Tái Hoa Đà chịu đến chữa trị nên đến đây gây phiền phức, nhưng khi Tái Hoa Đà càng ngày càng chữa trị cho nhiều , bây giờ tất cả đều nghiêm tục dựa theo quy củ của Tái Hoa Đà cư đến tìm thầy trị bệnh.’

Sở Diệu viện tử Tái Hoa Đà cư, sắc mặt chút thất bại.

Theo dõi lâu như , ngoại trừ Tái Hoa Đà y thuật cao siêu , gần như gì cả.

“Tái Hoa Đà… Rốt cuộc là như thế nào chứ?”

Mạnh Mặc Linh hừ một tiếng, : “Chắc chắn là một lão nhân tính tóc bạc, tính tình cổ quái.”

Sở Diệu cho ý kiến, xoay rời .

Kể từ khi sử dụng loại thuốc viên do Tái Hoa Đà chuyên điều chế cho , việc vận hành nội lực càng tự nhiên hơn nữa, giảm bớt nhiều nỗi đau đớn gặp do nội lực bạo đồng dẫn đến phản phệ.

Chính vì nguyên nhân , cũng che chở Tái Hoa Đà cư.

Sở Diệu dẫn theo Mạnh Mặc Linh di dạo quanh các ám điểm một vòng, đó chuẩn rời .

Khi sắp rời khỏi An Nghiệp phường, thấy một chiếc xe ngựa cũng ngoài, Sở Diệu trực tiếp yêu cầu xa phu đánh xe ngựa chặn đường của đối phương.

Tiểu Phương nữ giả nam trang chiếc xe ngựa đang cố tình chắn ngang mặt xe ngựa nhà , sắc mặt lắm: “Các ngươi ?”

Lúc , Sở Diệu xốc màn xe lên.

Nhìn thấy Sở Diệu, Tiểu Phương một khắc vẫn còn hùng hổ lập tức yên lặng.

Sở Diệu hét lên một tiếng về phía xe ngựa đối diện: “Thạch lựu.”

Thời Phù Hân ở trong xe ngựa thấy giọng của Sở Diệu, đầu tiên là kinh ngạc một chút, đó tỏ vẻ đen đủi.

Nàng thường xuyên tiếp nhận việc điều trị ở An Nghiệp phường, chính là vì sợ nào tâm sẽ liên tưởng nàng với Tái Hoa Đà cư, nhận khám bệnh là vì bệnh di chuyển khó khăn nên mới đến đây, ngờ đụng tên sát tinh Sở Diệu .

Thời Phù Hân nhanh chóng kiểm tra bản một , Sở Diệu là đầu Đặc Giám ty, nhất định cẩn thận đối phó, khi xác định bất cứ điều gì khác thường, nàng mới yên tâm.

Loading...