Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 446

Cập nhật lúc: 2025-09-05 13:08:56
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đại Lang, Nhị Lang, hôm nay chúng sẽ dạo khu chợ phía bắc, khi chợ phía đông và phía tây quá đắt, chợ phía bắc rẻ hơn.”

Lý Trường Mộc dẫn theo Lý Đại Lang và Lý Nhị Lang thảnh thơi đến bắc thành.

Mỗi tháng đại ca đều phát tiền tiêu vặt hàng tháng cho bọn họ, bọn họ cần gì cả cũng tiền tiêu, Lý Trường Mộc cảm thấy cuộc sống bây giờ thực sự quá thần tiên.

Sau khi đến bắc thành, Lý Trường Mộc đang tìm hỏi đường đến khu chợ phía bắc thì Lý Đại Lang đột nhiên đến nắm lấy ống tay áo ông : “Tam thúc, thúc mau xem đó là đại bá ?”

Lý Trường Mộc theo hướng ngón tay của Lý Đại Lang, đúng lúc thấy một đám nha sai đeo đao đang ngang qua con phố đối diện, dẫn đầu là đại ca Lý Trường Sâm thì là ai?

Nhìn thấy Thời Chính Hoà với khí chất đổi rõ rệt đang dẫn nha sai tuần tra, Lý Trường Mộc và Lý Đại Lang, Lý Nhị Lang khiếp sợ phức tạp.

So với Lý lão gia và Lý lão phu nhân sớm chân tướng sự thật về thế, những khác của Lý gia ít nhiều vẫn chút tình với Thời Chính Hoà (Lý Trường Sâm).

Người từng sống chung một mái hiên, bây giờ trở thành bọn họ dám tiến lên bắt chuyện, sự chênh lệch khiến ba bọn họ thể quen .

“Tiểu ca nhi, hỏi thăm với ngươi một chút, vị đại nhân là?”

“Ông đang Thời đại nhân , ngài là phó chỉ huy Binh Mã ty bắc thành của chúng , cũng chính là tứ lão gia của Võ Xương bá phủ.”

“Các ông là đến từ nơi khác đúng ? Để cho các ông , vị Thời đại nhân lợi hại, võ công cao cường, khi ông đến Binh Mã ty bắc thành, trị an ở đây trực tiếp tăng lên mấy cấp.”

“Trước đây, khi những dân chúng bình thường như chúng bày quán buôn bán ở bên lề đường, thường xuyên gặp đám lưu manh đầu đường tống tiền thu phí bảo hộ, hoặc những cưỡi ngựa ngoài đường đ.â.m thương, cuộc sống thực sự khó khăn.”

khi Thời đại nhân bắt đầu tuần tra, ông chỉ giúp chúng loại bỏ đám lưu manh đầu đường xó chợ, mà còn mặt ngăn chặn những cưỡi ngựa thương khác đường, để chúng yên tâm bày quán kiếm tiền nuôi gia đình.”

“Sau khi cần chi trả phí bảo hộ, cuộc sống của hơn nhiều.”

Lý Trường Mộc dẫn theo Lý Đại Lang và Lý Nhị Lang hỏi thêm vài , đều thấy những lời cảm kích và khen ngợi với Thời Chính Hoà, điều khiến cho tâm trạng của bọn họ càng phức tạp.

“Thực lúc đại bá đối xử với trong nhà.” Lý Đại Lang trầm giọng một câu.

Lý Trường Mộc gì, Lý Nhị Lang trả lời: “Đại ca, quên mấy đại bá ép buộc tổ phụ tổ mẫu phân nhà cắt đứt quan hệ như thế nào ? Còn nữa, năm đó chân của phụ Ngũ Nha đánh gãy.”

“Đại bá đối xử với chúng là chuyện đương nhiên, dù thế nữa ông cũng là do tổ phụ tổ mẫu nuôi lớn, tổ phụ tổ mẫu, ông sớm đói c.h.ế.t , báo đáp Lý gia chính là bổn phận của ông .”

Lý Đại Lang gì, Lý Trường Mộc thoáng qua Thời Chính Hoà dẫn theo nha sai xa, dạo khu chợ phía bắc nữa, dẫn theo Lý Đại Lang, Lý Nhị Lang trở về.

Sau khi ba về nhà, lập tức kể chuyện của Thời Chính Hoà cho mấy Lý lão gia và Lý lão phu nhân .

Sau khi xong, Lý lão gia nhíu mày im lặng gì.

Trong khi sắc mặt Lý lão phu nhân trở nên thâm trầm, tức giận : “Ông trời đúng là mù mắt, thế mà để tên bạch nhãn lang bất trung bất hiếu một cuộc sống như .”

Lý Trường Lâm sờ cái chân gãy của , trong mắt tràn ngập sự tức giận, những khác của Lý gia cũng mang theo tâm trạng phức tạp dám gì.

Lý lão gia sắc mặt đang đổi thất thường của Lý lão phu nhân, cảnh cáo : “Chúng còn liên quan gì đến cả nhà Lý Trường Sâm nữa, bọn họ sống cuộc sống của bọn họ, chúng sống cuộc sống của chúng , bà đừng suy nghĩ lệch lạc nữa, cẩn thận gây rắc rối cho Chính Khôn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-446.html.]

Lý lão phu nhân hừ một tiếng : “Tên bạch nhãn lang Lý Trường Sâm , thể mấy cân mấy lượng? Đó là một mãng phu tứ chi phát triển, thể đánh đồng với Chính Khôn cả đầu đầy học vấn ?”

“Chính Khôn của chúng chính là lão gia Hàn Lâm, Lý Trường Sâm thậm chí còn xứng xách giày cho nó, cho mấy trăm lá gan, cũng dám đối đầu với Chính Khôn của chúng .”

Từ tận đáy lòng, Lý lão gia cũng cảm thấy Lý Trường Sâm thể so sánh với Lý Chính Khôn, nhưng vẫn một sự nhịn chín sự lành : “Chỗ là kinh thành, cho dù Trường Sâm thể Chính Khôn nữa, chúng cũng nên bớt khiến Chính Khôn phiền lòng .”

Lý lão phu nhân tức giận : “Cả nhà tên khốn nạn độc ác đó quả thực đến đây để khắc chúng mà, chỉ cần nhắc đến bọn họ tức giận thôi, nhất bọn họ hãy chọc đến quý nhân nào đó, kéo c.h.é.m đầu mới .”

Nghe lão thê mắng, Lý lão gia liếc mắt Lý lão nương một cái, gì.

Sau khi ngày nào Lý Trường Sâm cũng sẽ tuần tra các đường phố bắc thành, Lý lão gia vẫn luôn lén lút thoáng qua.

Nhìn Thời Chính Hoà thực sự giống như hai khác so với khi còn ở biên quan, Lý lão gia im lặng một cách lạ thường, đặc biệt là khi thấy các bách tính đường đều chủ động tiếp đón chào hỏi ông , tâm trạng của lão càng trở nên nặng trĩu.

Trên nhi tử một thứ gì đó giống với các thành viên khác của Lý gia, dường như cho dù ở trong cảnh nào nữa, ông cũng thể nhanh chóng tìm chỗ .

Khi ông lão tòng quân cũng , Vệ Sở vệ binh cũng , ngay cả khi chiến trường cũng thể sống sót vẹn.

Dường như bất cứ thứ gì thể hạ gục ông .

Lão từng vô cùng tự hào khi một nhi tử như , nhưng khi ông ruột thịt của , lão tiếc nuối ghen ghét.

Trước đó lão cảm thấy là do cảnh hạn, ở biên quan, những cao lớn cường tráng như Trường Sâm mới năng lực sinh tồn cao hơn, các hậu duệ trong nhà bằng ông về tình về lý cũng thể hiểu , nhưng khi kinh thành, lão mới phát hiện căn bản như .

Trước khi đến kinh thành, lão cũng từng ảo tưởng rằng các con cháu của thể tạo nên tiền đồ, nhưng, khi thực sự đến nơi, ông mới phát hiện rằng, cả nhà bao gồm cả ông trong đó đều sợ đầu sợ đuôi, dậm chân tại chỗ.

Dường như bọn họ thiếu một phần tinh thần và sự cầu tiến!

Lý lão gia theo phía Thời Chính Hoà và đội tuần tra chừng hai con phố, đó mới lặng lẽ rời .

Trường Sâm thể vững gót chân ở kinh thành, cả nhà bọn họ nên xung đột với ông nữa, lão thê là ích kỷ nhỏ mọn, khi trở về, lão nhất định dặn dò thêm.

“Đầu Nhân, ngài đang ?”

Nha sai tuần tra thấy Thời Chính Hoà đang chằm chằm khúc quanh đường phố, nhịn lên tiếng dò hỏi.

Thời Chính Hoà lắc đầu: “Chỉ là một quan trọng, thôi, tiếp tục tuần tra.”

Người lén lút Thời Chính Hoà chỉ Lý lão gia, mà Lý lão phu nhân cũng bảo Lý Đại Lang dẫn bà đến đây xem một .

Đừng nghĩ ở nhà Lý lão phu nhân gào thét dữ dội như , nhưng khi thấy một đám nha sai vẻ hung hãn uy phong đều tỏ cung kính ở mặt Thời Chính Hoà, bà lập tức lặng lẽ dẫn theo Lý Đại Lang trở về.

Suy cho cùng, Lý lão gia còn giữ chút mặt mũi, phân biệt nặng nhẹ, những miệng cọp gan thỏ như Lý lão nương càng nào thể khinh, nào thể khinh, đối với cả nhà Thời Chính Hoà, hai đều ăn thận trọng, nếu cần nhắc đến thì sẽ nhắc đến.

Lý Trường Lâm thông minh như hai lão phu thê , mấy ngày thuyết thư ở trong quán , ông cảm thấy những ở kinh thành đều cần thể diện và danh tiếng, cho dù chuyện gì nữa cũng tiện gây động tĩnh lớn, vì thế ông lao thẳng về phía mặt Thời Chính Hoà.

Loading...