Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 445
Cập nhật lúc: 2025-09-05 13:08:54
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điều khiến Mạnh Mặc Linh vô cùng tức giận, đang định mở miệng phun hương thơm thì Sở Diệu ngăn cản .
Sở Diệu về phía Thời Phù Hân, yên mặt nàng, khoé miệng khẽ cong lên, như đối diện.
Thời Phù Hân thấy nụ tà ác kiêu ngạo mặt Sở Diệu, trong lòng âm thầm cảm thán một câu “yêu nghiệt”, đó đầu sang chỗ khác.
Tướng mạo thật , thể trực tiếp dùng tướng mạo hành hung!
Sắc mặt Sở Diệu trầm ngâm: “Thích ?”
Thời Phù Hân liếc mắt một cái: “Không ?”
Sở Diệu đánh giá Thời Phù Hân từ xuống một vòng: “Chỉ dựa ngươi…”
Thời Phù Hân ưỡn thẳng : “Ta thì ?”
Sở Diệu bật thành tiếng: “Những sở hữu tướng mạo thường yêu cầu cao, lẽ bọn họ sẽ thích ngươi .”
Thời Phù Hân nhạo một tiếng, hất cằm lên : “Ta quan tâm thích , thích là .”
Nghe thấy câu , trong mắt Sở Diệu loé lên vẻ kinh ngạc.
Lúc thái độ của đối với Đông Phương Vân Dung chẳng cũng như thế ?
Nha đầu cùng suy nghĩ với , thật là hiếm !
Sở Diệu sâu kín thoáng qua Thời Phù Hân: “Khẩu khí của ngươi cũng lớn thật đấy.”
Sắc mặt Thời Phù Hân nhàn nhạt: “Cũng bình thường mà thôi.”
Lúc , Thời Phù Âm trở , kéo Thời Phù Hân lưng , sắc mặt đề phòng đám Sở Diệu.
Sở Diệu quá quen thuộc với loại phản ứng , đồng thời cũng chán ghét nó.
Giống như thể chính là ác nhân lớn nhất đời .
Sở Diệu ngay lập tức mất hứng thú tiếp tục chuyện, dẫn theo rời .
Nhìn thấy xa, Thời Phù Âm về phía Thời Phù Hân: “Tại ở cùng một chỗ với Sở Diệu?”
Thời Phù Hân trấn an : “Tỷ tỷ, tỷ yên tâm , Sở Diệu thể gì .”
Thời Phù Âm chút nên lời: “Muội bớt mê mẩn sắc , trong sách , những thứ càng càng độc.”
Thời Phù Hân: “Tỷ tỷ đang gì ? Muội mới mười ba tuổi, hơn nữa và Sở Diệu, ai độc hơn ai vẫn .”
Thời Phù Âm hết chỗ , trực tiếp gõ trán Thời Phù Hân một cái: “Muội cảm thấy lợi hại đúng ?”
Thời Phù Hân vội vàng nắm lấy cánh tay Thời Phù Âm: “Bình thường, bình thường thôi.”
Thời Phù Âm: “Sau bớt mê mẩn sắc .”
Thời Phù Hân bĩu môi: “Tỷ còn , lúc tỷ thấy An quốc công còn là mê mẩn sắc ?”
Thời Phù Âm mở to hai mắt : “Tỷ , đừng bậy bạ.”
Thời Phù Hân: “Tỷ tỷ, thích mỹ nam là chuyện mất mặt, hơn nữa cũng gì, cùng lắm chỉ là vài , thêm mấy câu để điều chỉnh cảm xúc mà thôi, vả thể bắt chuyện cũng chính là bản lĩnh của chúng , đúng ?”
Thời Phù Âm thực sự nên gì mới : “Muội nguỵ biện thì giỏi lắm.” Thấy Thời Phù Hân mở miệng chuyện, nàng vội vàng : “Được , chúng mau trở về thôi, đừng để tổ phụ tổ mẫu và những khác chờ lâu.”
…
Sau khi trở về từ sân băng Minh Đài, các nhà các hộ đều bắt đầu chuẩn đón tết.
So với bầu khí vui mừng náo nhiệt của Thời gia, năm nay cả nhà Lý Chính Khôn chút nặng nề căng thẳng.
Nguyên nhân vì cái gì khác, Lý Chính Khôn đón Lý gia về nhà, cùng đón tết với bọn họ.
Tính cả Lý lão gia và Lý lão phu nhân, cùng với Lý Đại Lang và Lý Nhị Lang thành , nhân khẩu của Lý gia đến mười chín , nhiều như đến đây cùng một lúc, căn nhà vốn dĩ còn khá rộng rãi bỗng trở nên chật chội.
Hơn nữa, trong lời cử chỉ của Lý gia quá nhiều thứ khiến Tăng Vũ Vi thể chịu nổi, nhưng ngại phận, bà khó thể gì, chỉ thể ngột ngạt giận dỗi.
Đương gia chủ mẫu vui, bầu khí thể náo nhiệt lên mới là lạ.
“Lão đại, chúng khiến tức phụ của con vui ? Hay là chúng vẫn nên rời thì hơn?” Lý lão phu nhân tỏ vẻ câu nệ Lý Chính Khôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-445.html.]
Lý Chính Khôn thấy bà như , còn thể gì nữa: “Ngài đừng nghĩ nhiều, , Tăng thị chính là như đấy.”
Lý lão phu nhân gật đầu: “Mẫu nàng là thiên Kim gia tộc lớn, tính tình kiêu ngạo chút cũng là chuyện đương nhiên, và phụ ngươi cả, chỉ sợ con sẽ khinh bỉ.”
Lý Phù Nhiễm đang ghé bên cửa sổ lén thấy những lời , mặt tràn ngập sự tức giận.
Hay lắm lão tú bà, thế mà xem tình cảm của phụ mẫu!
Mặc dù thường ngày Lý Chính Khôn thực sự phần nhường nhịn và thoả hiệp với Tăng Vũ Vi, nhưng ông vẫn Tăng Vũ Vi giải thích một câu: “Tăng thị , nếu trong nhà chuyện gì, còn sẽ thương lượng với nàng .”
“Có thương lượng là .”
Lý lão phu nhân ngại ngùng mỉm , thoáng qua Lý lão gia vẫn luôn im lặng gì, đột nhiên : “Trong nhà chúng , chuyện gì cũng đều do phụ con chủ, mẫu đều theo ông .”
Sau khi xong, Lý Phù Nhiễm càng thêm tức giận.
Đây là tổ mẫu kiểu gì ? Thực sự đuổi bà ngoài.
Lý Chính Khôn cũng gì thêm nữa, dặn dò vài câu dậy rời , mới bước khỏi cửa phòng thấy Lý Phù Nhiễm.
Nữ nhi thế mà lén, Lý Chính Khôn- Người vẫn luôn chú trọng quy củ tỏ vẻ bất mãn qua đó, kéo Lý Phù Nhiễm đến khúc quanh dạy dỗ một phen.
Trong phòng, Lý gia thấy Lý Chính Khôn rời , đồng thời thở phào nhẹ nhõm một .
“Đại ca ở chỗ , thậm chí còn dám thở mạnh môt tiếng.”
“Mẫu , phụ , con hỏi thăm hạ nhân trong phủ , căn nhà đại ca đang ở là bá phủ tặng.”
“Thật ? Bá phủ nhiều tiền thật.”
“Nghe căn nhà của bá phủ còn lớn hơn nữa, chiếm một con phố đấy.”
“Chiếm một con phố? Vậy nó sẽ lớn đến nhường nào chứ?”
Trong tiếng kinh ngạc cảm thán đột nhiên vang lên một tiếng hừ lạnh.
Lý lão phu nhân: “Dù lão đại cũng là do bá phủ nuôi lớn, bọn họ ở trong một toà nhà lớn như nhưng chỉ chia cho lão đại toà nhà nhỏ thế , đúng là quá keo kiệt!”
“Ta những gia đình giàu ở kinh thành đều khách viện đặc biệt dành cho ở.”
“Nếu Thời gia chia cho lão đại một toà nhà lớn hơn nữa, nhà chúng đến đây ăn tết cũng cần chen chúc trong một viện, chừng còn thể khách viện đặc biệt cho nhà chúng ở cũng nên.”
Âm thanh của Lý lão phu nhân nhỏ, Lý Chính Khôn đang ở khúc quanh viện tử dạy dỗ nữ nhi hết bộ lời của bà , một vốn cảm xúc phức tạp đối với Lý gia như ông thêm một chút chán ghét.
“Phụ , con thích bọn họ.”
Lý Phù Nhiễm lôi kéo ống tay áo của Lý Chính Khôn.
Nhìn nữ nhi, Lý Chính Khôn thể bất cứ câu trách cứ nào, chỉ thể dẫn theo nàng nhanh chóng rời .
…
Chẳng mấy chốc đến tết Nguyên Tiêu mười lăm tháng giêng.
Sáng sớm, Thời Chính Hoà dẫn theo thê tử, nhi nữ đến Ý Tường đường dùng cơm sáng với Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân.
“Phụ , mẫu , con ăn xong , con việc đây.”
Hôm nay Thời Chính Hoà vẫn việc, vội vàng ăn xong bữa sáng ngoài.
Thời Chính Mậu Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân: “Công việc của tứ thực sự quá vất vả, ngày nào cũng tuần tra, thời gian nghỉ ngơi cũng ít, hai đổi công việc cho ?”
Thời lão thái gia gì.
Thời lão phu nhân về phía Kim Nguyệt Nga.
Kim Nguyệt Nga ngay: “Tướng công thích công việc .”
Thời lão phu nhân : “Nếu Chính Hoà thích, chúng cần nhúng tay , nếu nó đổi công việc mới, đến lúc đó hẵng bàn.”
Thời Chính Mậu cũng chỉ thuận miệng đề cập một tiếng, thấy Thời lão phu nhân lên tiếng, cũng nhiều lời nữa.
Chẳng bao lâu , dùng Xong bữa sáng.
Thời lão phu nhân tôn tử tôn nữ trong nhà: “Hôm nay là tết Nguyên Tiêu, các cháu ngoài chơi .”
Nghe , đều vô cùng vui vẻ, nhanh chóng trở về phòng thu dọn.