Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 443
Cập nhật lúc: 2025-09-05 13:08:52
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“An quốc công phủ chỉ còn một chút huyết mạch là An quốc công, gánh vác trách nhiệm truyền thừa, tiêu chí chọn thê tử đầu tiên cho mà Thái Hoàng Thái hậu đặt chính là sinh đẻ.”
Nói , nàng về phía Tiêu Tử Thanh.
“Tuổi tác của An quốc công còn nhỏ nữa, năm ngoái khi tuyển tú, Thái Hoàng Thái hậu sẽ chỉ hôn cho , nhưng kéo dài đến tận bây giờ vẫn tin tức gì, thực sự cô nương nhà nào phúc khí thể gả cho ?”
Thời Phù Âm Hạ Hầu Hoan Nhan, : “Nghe giọng điệu của ngươi kìa, hình như ngươi thích An quốc công?”
Hạ Hầu Hoan Nhan cũng ngại ngùng gì cả: “An quốc công sở hữu tướng mạo , gia thế , tính tình cũng , so với các công tử khác ở kinh thành, là một trong ít xứng đáng để phó thác chuyện chung .”
“ cũng giống như Đông Phương Trường Khanh, đều hình mẫu thích.”
Thời Phù Âm hiếu kỳ hỏi: “Vậy ngươi thích như thế nào?”
Hạ Hầu Hoan Nhan hiếm khi tỏ ngại ngùng: “Ta thích một võ công cao cường, hình vạm vỡ, chỉ cần bên cạnh đó sẽ cảm thấy an .”
Hả…
Thời Phù Âm khựng một chút, chẳng ca ca nàng chính là như ?
Hạ Hầu Hoan Nhan Thời Phù Âm: “Âm tỷ nhi, còn ngươi thì , ngươi thích như thế nào?”
Thời Phù Âm: “Ta?” Nàng lắc đầu: “Ta cũng .”
Hạ Hầu Hoan Nhan kinh ngạc: “Sao thể ? Không nào thể khiến ngươi tìm đập loạn xạ ?”
Ánh mắt Thời Phù Âm chút d.a.o động, mím môi gì.
Ngay khi Hạ Hầu Hoan Nhan đang tiếp tục truy hỏi thì Triệu Ngọc Yến và đám Thời Phù Lâm về phía .
Vì thế, hai tiện tiếp tục về chủ đề lúc nãy nữa.
Chẳng bao lâu , Thời Phù Hân trượt băng thoả thích một lúc cũng trở : “Ta trượt đến nóng nực , các ngươi mệt ? Bây giờ chỗ càng ngày càng nhiều , lát nữa sẽ tiện trượt nữa, để tránh va chạm, chúng vẫn nên rời thì hơn.”
Mọi thực sự chút mệt mỏi nên đều gật đầu, bắt đầu cởi giày trượt băng.
Tốc độ của Thời Phù Hân nhanh, khi cởi giàu xong, nàng một bên chờ.
Lúc , một đám công tử cao lớn bước sân băng nhỏ, dẫn đầu chính là Sở Diệu.
Sở Diệu đám bao vây ở giữa, tình cờ ngang qua đám Thời Phù Hân.
“Diệu tam công tử, gặp .”
Thời Phù Hân mỉm chào hỏi.
mà, Sở Diệu chỉ nhàn nhạt liếc mắt nàng một cái, đó lập tức dẫn theo ngang qua.
Thấy Sở Diệu thậm chí còn thèm một cái, Thời Phù Hân mở to mắt.
Rất tức giận!
Chờ đến khi thấy đám Hạ Hầu Hoan Nhan đang hổ , thấy những xung quanh hoặc chỉ chỉ trỏ trỏ nàng, hoặc che miệng trộm, Thời Phù Hân cảm thấy mặt chút nóng rát.
Hay lắm Sở Diệu, vẻ gì chứ?
“Nàng là ai ?”
“Lục cô nương Thời gia, Hồng Nhan Tiếu là do nàng mở.”
“Người quá nực , thế mà chủ động chào hỏi Diệu tam công tử ở mặt ? Không đây chính là điều khiến Diệu tam công tử cảm thấy phiền nhất ? Cũng may Diệu tam công tử nổi giận, nếu cảnh tượng sẽ hổ.”
“Có lẽ, nàng cảm thấy đặc biệt chăng?”
“Ta nhớ , lúc Hồng Nhan Tiếu khai trương, hình như nàng l.i.ế.m mặt cầu xin Diệu tam công tử mua đồ cho nàng , Diệu tam công tử nể tình mua, lẽ nàng cảm thấy Diệu tam công tử sẽ đối xử khác biệt với nàng cũng nên.”
“Ha ha, đúng là tự lượng sức , ngoại trừ Đông Phương Vân Dung , Diệu tam công tử từng cho cô nương nhà nào sắc mặt , nếu nàng cũng dung mạo khuynh nước khuynh thành như Đông Phương Vân Dung thì thôi , nhưng nàng trông như thế nào chứ? Từ đầu đến chân đều mũm mỉm, ai sẽ thích như chứ?”
Nghe thấy những lời nghị luận , Thời Phù Hân tức giận đến mức thất khiếu bốc khói, nàng để ý đến những cô nương đang nghị luận mà dùng ánh mắt giống như d.a.o nhỏ về phía Sở Diệu.
Sở Diệu đang giày trượt băng, đột nhiên cảm nhận một cổ địch ý, đầu xem thì thấy viên thạch lựu đang hung hãn trừng mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-443.html.]
là thể hiểu !
Sở Diệu thu hồi tầm mắt, nhíu mày nghĩ đến bản một chút.
Có quá hiền lành , gặp viên thạch lựu, thể cho nàng sắc mặt quá .
Thời Phù Âm thấy sắc mặt của thích hợp, vội vàng bước đến lôi kéo nàng, hiệu cho đám Hạ Hầu Hoan Nhan rời .
“Hân tỷ nhi, đừng nóng giận, Sở Diệu chính là như đấy, dễ chơi.” Hạ Hầu Hoan Nhan nhỏ giọng an ủi Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân gật đầu tán thành: “Tên đúng là đáng ghét.”
Hạ Hầu hoan nhan nàng: “ tại chào hỏi với Sở Diệu?”
Nhắc đến chuyện , mặt Thời Phù Hân chút khó chịu: “Đầu óc bệnh, sẽ như nữa.”
Hạ Hầu Hoan Nhan đánh giá nàng: “Hân tỷ nhi, thừa nhận tướng mạo của Sở Diệu tồi, nhưng tuyệt đối đừng thích .”
Nàng dứt lời, Thời Phù Hân nổi giận: “Ta? Thích ? Ta ngu ngốc đến nhường nào mới thể thích Sở Diệu chứ? Tướng mạo của đúng là tồi, ngắm thêm vài cũng .”
“ với thanh danh, tác phong việc và gia thế rõ của , nếu thích , trừ phi mặt trời mọc từ hướng tây.”
Hạ Hầu Hoan Nhan vội vàng trấn an nàng: “Không thích thì thích, đừng vì mà ảnh hưởng đến tâm trạng.
Sau khi trở khán phòng của Thời gia, nhân lúc những khác chú ý, Thời Phù Âm về phía Thời Phù Hân: “Cần tức giận như ?”
Thời Phù Hân câu hỏi cho sửng sốt, im lặng một lát : “ là cần thiết.” Nàng dừng một chút: “Muội phát hiện, cũng sĩ diện.”
Thời Phù Âm nhịn bật , : “Biết thì , Sở Diệu…”
Thời Phù Hân trực tiếp cắt ngang: “Đừng nhắc đến nữa, hôm nay động kinh nên mới chủ động chào hỏi với .”
Thời Phù Âm thẳng vấn đề: “Không động kinh, mà là sắc mê hoặc.”
Thời Phù Hân ngại ngùng sờ mũi.
Hạ Hầu Hoan Nhãn cũng ghé sát đến, ném cho Thời Phù Hân một ánh mắt thấu hiểu: “Sở Diệu thực sự quá bắt mắt, đặc biệt là khi tham gia những trường hợp lớn như thế , ở đó, trong mắt hiếm khi thể thấy khác, lúc cũng từng mê mẩn .”
Thời Phù Hân “ồ” một tiếng, kinh ngạc Hạ Hầu Hoan Nhan.
Hạ Hầu Hoan Nhan tỏ vẻ đương nhiên: “Nam nhân thích mỹ nữ, nữ nhân đương nhiên cũng thích mỹ nam.”
Thời Phù Hân tán thành nàng : “Nói lý.”
Hạ Hầu Hoan Nhan: “Sở Diệu chỉ nên ngắm thôi, tính tình .”
Thời Phù Hân gật đầu: “Ta cũng chỉ ngắm thôi, Sở Diệu chẳng nên trò trống gì cả.”
Nhìn thấy hai đang nghiêm túc thảo luận, Thời Phù Âm lắc đầu, tìm những khác chuyện.
…
Vào giữa buổi chiều, chờ đến khi Hoàng thượng lên loan giá rời , những khác cũng đồng loạt chuẩn dẹp hồi phủ.
Bởi vì rời cùng một lúc nên lối sân băng vẻ chen chúc.
Để tránh va chạm, Thời gia lập tức rời , dự định chờ đến khi bớt mới .
Thời Phù Hân thấy chờ đợi một thời gian dài, cảm nhận một chút cảm giác trượt băng ở sân băng lớn, bèn lôi kéo Thời Phù Âm lấy giày trượt băng.
Giày trượt băng trông giữ đặc biệt, phòng giày xây ở sân trượt băng nhỏ.
Lúc hai tỷ đến đây, bọn họ phát hiện sân băng nhỏ vẫn .
Trên sân băng, Vĩnh An công chúa đang cẩn thận đỡ Tiêu Tử Thanh học trượt băng.
Thời Phù Âm thấy Tiêu Tử Thanh đang cẩn thận trượt băng, bước chân chậm một chút.
Thời Phù Hân đang vội vàng lấy giày trượt băng nên chú ý đến sắc mặt của tỷ tỷ , chờ đến khi nàng cầm giày trượt băng ngoài, thấy Thời Phù Âm đang chạy về phía sân trượt băng.
Hoá là Tiêu Tử Thanh thử tự trượt một , nhưng lâu khi Vĩnh An công chúa buông tay, cơ thể của thể kiểm soát trượt về phía .