Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 438
Cập nhật lúc: 2025-09-05 13:08:47
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông mới suy nghĩ , Thời Định Hiên : “Chúng thể tham gia trượt băng.”
Y dứt lời, ánh mắt của tất cả đều đồng loạt về phía Thời Định Hiên.
Ở trong cung việc hơn một năm, bây giờ cho dù gặp bất cứ chuyện gì nữa Thời Định Hiên cũng thể bình tĩnh đối phó, nhà bằng ánh mắt nóng bỏng như , sắc mặt của y cũng hề đổi.
Thời Định Hiên thoáng qua Thời Định Hạo.
Lúc Thời Định Hạo mới bừng tỉnh vỗ đầu một cái: “Xem trí nhớ của .” Hắn nhanh chóng móc từ trong lồng n.g.ự.c một tấm thiệp màu vàng, dậy đưa cho Thời lão thái gia.
Thời lão thái gia mở xem thì thấy đó là vé cửa sân băng Minh Đài và khán đài, sắc mặt lập tức trở nên vui vẻ: “Sao các cháu cái ?”
Thời Định Hạo lập tức ha ha: “Bắt đầu từ mùa đông năm nay, các ngự tiền thị vệ như ca ca bắt đầu luyện tập trượt băng, ba dậy thể nhận mời, ca ca cháu dành vị trí thứ nhất.”
Nghe , Kim Nguyệt Nga và Thời Chính Hoà lập tức về phía Thời Định Hiên, mặt tràn ngập sự kiêu ngạo.
Những khác của Thời gia cũng mỉm về phía Thời Định Hiên.
Thời đại lão gia mỉm : “Ngũ Lang đúng là mang đến vinh dự cho trong nhà.”
Thời Định Hiên vội vàng dậy khiêm tốn vài câu, nhận một tràng lời khen từ các trưởng bối mới xuống tiếp tục ăn cơm một nữa.
Thời gia thể tham gia trò chơi trượt băng đương nhiên là một việc đáng mừng, nhưng Thời gia, bao gồm tất cả các chủ tử hơn ba mươi .
Số lượng thể khán đài của sân băng là hữu hạn, cho dù thèm để ý đến ánh mắt của khác mà chen chúc với thì cũng thể chứa hết trong nhà.
Vì thế, sẽ thể .
Đương nhiên, cả nhà Thời Phù Hân lo lắng đến chuyện .
Không còn cách nào khác, vé trò chơi trượt băng là do Thời Định Hiên giành , nếu cả nhà bọn họ thể thì thật vô lý.
“Tứ và những khác bởi vì thể đến sân băng nên đều chút rầu rĩ vui.”
Trong Lãm Nguyệt lâu, Thời Phù Âm và Thời Phù Hân kiểm tra ghi chép hàng hoá của các chi nhánh Hồng Nhan Tiếu bàn đến việc nhà.
Thời Phù Hân: “Chuyện cũng còn cách nào khác, tài nguyên trong nhà hữu hạn, đương nhiên tăng cường đích tử đích nữ .”
Thời Phù Âm gật đầu: “Sau cho dù gả chồng thấp nữa cũng chính thê, cho chỉ hại mà còn liên luỵ đến hài tử.”
Nói đến chuyện , Thời Phù Hân nhớ tới Thời Phù Nguyệt: “Nhị tỷ tỷ ở trong thất hoàng tử phủ sống ?”
Thời Phù Âm: “Bề ngoài thoạt vẻ , nhưng thực tế bên trong thì , tuy nhiên bây giờ tỷ đang quản lý chi nhánh hai của Hồng Nhan Tiếu, ít nhiều cũng cơ hội ngoài hít thở khí.”
Thời Phù Hân: “Cũng nhị tỷ tỷ hối hận về quyết định lúc ?”
Thời Phù Âm: “Có lẽ một chút.”
Chuyện mở chi nhánh Hồng Nhan Tiếu cũng mất phần đại tỷ tỷ và nhị tỷ tỷ xuất giá.
Trong quá trình chuẩn mở cửa hàng, nàng từng tiếp xúc với đại tỷ tỷ và nhị tỷ tỷ vài .
Đều là nữ nhi xuất giá, nhưng nàng thể từ sắc mặt của hai , cuộc sống của nhị tỷ tỷ chắc chắn bằng đại tỷ tỷ.
“Tìm nhà chồng cũng thể chỉ xem môn .”
“Xét từ dòng dõi mà , nhà chồng của đại tỷ tỷ chắc chắn thể so sánh với thất hoàng tử phủ, nhưng cuộc sống của đại tỷ tỷ thư thái hơn nhị tỷ tỷ nhiều.”
Nhìn thấy Thời Phù Âm đang tỏ vẻ cảm khái, Thời Phù Hân : “Tỷ tỷ, mỗi đều cách sống của riêng , mặc kệ cuộc sống , đó là sự lựa chọn của .”
Thời Phù Âm gật đầu, tiếp tục đến chuyện nữa, đến chuyện khác.
Sân băng Minh Đài xây dựng dọc theo sông Vĩnh Định ở phía nam ngoại thành, ngày mùng tám tháng chạp, từ sáng sớm, các bá tánh ngoại thành bao vây chật kín ba tầng bảy lớp bên ngoài Chính Dương môn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-438.html.]
“Xảy chuyện gì ?”
Lý lão gia và Lý lão phu nhân dẫn theo hai tôn tử ngoài mua đồ ăn, thấy đám đang đổ xô về một hướng, mặt tràn ngập sự tò mò.
Thời Chính Khôn mua cho Lý gia mấy bà tử nha để hầu hạ việc ăn mặc ở của bọn họ, nhưng Lý lão phu nhân cảm thấy bà tử nấu cơm tiêu tiền ăn phung phí nên khăng khăng tự ngoài mua đồ ăn.
Lý lão gia quen với kinh thành hơn một chút nên ngày nào cũng theo ngoài.
“Hôm nay Hoàng thượng đến sân băng Minh Đài xem trượt băng nên đang đến Chính Dương môn để thấy Hoàng thượng đấy.” Tiểu thương bán đồ ăn mỉm giải thích với hai .
Lý lão phu nhân mở to hai mắt : “Có thể thấy Hoàng thượng ?”
Tiểu thương bán đồ ăn : “Hoàng thượng trong loan giá, xung quanh thị vệ hộ tống nên thể thấy, nhưng thể ngắm đội danh dự của thiên tử.”
Lý lão phu nhân xong, về phía Lý lão gia: “Chúng cũng xem?”
Lý lão gia chút do dự lập tức đồng ý, đó là Hoàng thượng đấy, lúc còn ở biên quan, bọn họ bao giờ dám nghĩ đến chuyện sẽ một ngày thể thấy Hoàng thượng như thế .
Chờ đến khi Lý lão gia và Lý lão phu nhân dẫn theo hai tôn tử đến phố Chu Tước, hai bên đường phố chật kín , một mảnh đen nghìn nghịt thể thấy đầu đuôi.
“Ở kinh thành nhiều thật!”
Bốn cảnh tượng cho choáng váng.
Thực sự quá nhiều , Lý lão phu nhân chen chúc đến mức cảm thấy chút thoải mái, thấy giữa đường rộng lớn như nhưng một bóng , bà nhịn lẩm bẩm: “Đường xá rộng như thế phía ngoài một chút, chen chúc quá !”
Nam Tử Thanh niên bên cạnh thấy, nhạo : “Nếu bà sợ rơi đầu thì cứ ngoài đường .”
Lý lão gia trừng mắt liếc Lý lão phu nhân một cái, vội vàng : “Chúng mới đến kinh thành, nhiều chuyện hiểu, tiểu ca nhi đừng chấp nhặt với chúng .”
Nam Tử Thanh niên thấy Lý lão gia chuyện khá xuôi tai nên thu hồi nụ châm biếm mặt: “Hôm nay Hoàng thượng qua phố Chu Tước để đến sân băng Minh Đài, bắt đầu từ ngày hôm qua, chỗ dọn đường thông thoáng, ai dám chạm thánh giá lúc ? Đó là tội lớn bay đầu đấy.”
Nói , chỉ thị vệ đeo đao giữ gìn trật tự hai bên đường phố.
“Hôm nay chỉ cần nào tuân thủ quy củ đều sẽ những thị vệ coi là thích khách, sẽ trực tiếp g.i.ế.c hết.”
Lý lão phu nhân rụt rụt cổ, dám nhiều nữa.
“Rầm rầm rầm…”
Chẳng bao lâu , cảm nhận mặt đất chấn động, ngay đó tiếng vó ngựa dày đặc vang lên.
Tiếp theo, cờ xí màu vàng tươi xuất hiện trong tầm mắt .
Hàng trăm cấm vệ quân cưỡi ngựa mở đường ở phía , thở hoàng gia uy nghiêm, oai phong lẫm liệt ập mặt .
Lúc , con phố Chu Tước lặng ngắt như tờ.
Lý lão phu nhân nuốt nước miếng, ánh mắt sáng ngời đội danh dự xa giá mênh m.ô.n.g cuồn cuộn của Hoàng thượng.
Lý lão gia cũng chằm chằm.
, khi xa giá màu vàng sáng càng lúc càng đến gần, hai đồng thời đổi sắc mặt.
“Đó là…”
“Tam Lang?”
Nhìn thấy Thời Định Hiên oai phong lẫm liệt cưỡi con ngựa cao lớn ở bên cạnh xa giá, Lý lão gia và Lý lão phu nhân đều bày vẻ mặt thể tin .
Chờ đến khi đội danh dự xa giá xa, bắt đầu nghị luận Lý lão gia vội vàng hỏi nam Tử Thanh niên phía : “Những xung quanh xa giá của Hoàng thượng là ai ?”
Nam Tử Thanh niên: “Những đó , đều là ngự tiền thị vệ.” Nói , bày vẻ mặt hâm mộ: “Nghe thể ngự tiền thị vệ đều là những sở hữu võ công siêu tuyệt, thể dùng một đích trăm.”