Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 423

Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:24:12
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc xe ngựa bắt cóc Diệp Lan Chỉ và Đỗ Đan Nhạn trực tiếp lái ngoại thành, chạy về phía tây ngoại thành.

“Diệp Mặc đưa bất cứ bằng chứng nào bắt nhà chúng , chúng sẽ g.i.ế.c của , để nếm trải nỗi đau mất .”

Thông qua cuộc trò chuyện giữa nhóm hán tử, thể đoán lẽ những chính là nhà của những Đặc Sát ty bắt giữ trong thời gian truy nã Viêm đảng .

Chiếc xe ngựa đến một quán nước ven đường dừng , mấy hán tử ăn cơm, để hai trông chừng xe ngựa.

Lúc , La Khởi Vân lén lút tiếp cận.

Thời Phù Hân một cái cây cách đó xa, La Khởi Vân dứt khoát giải quyết hai hán tử, đó nhanh chóng cưỡi xe ngựa chạy trốn.

Sau đó, những hán tử đang ăn cơm lập tức đuổi theo, một trong đó cướp đoạt con ngựa của qua đường đuổi theo.

Trong cảm giác xóc nảy kịch liệt, Diệp Lan Chỉ và Đỗ Đan Nhạn đang ngất xỉu tỉnh .

Lúc , hán tử cưỡi ngựa đuổi theo theo ngựa dùng thanh đao trong tay c.h.é.m về phía La Khởi Vân.

“Keng!”

Đỗ Đan Nhạn trong xe ngựa dùng chuỷ thủ cản thanh đao , đánh dữ dội với hán tử.

Bởi vì đánh với nam tử lưng ngựa nên tốc độ của xe ngựa giảm nhiều, chẳng bao lâu , các hán tử phía cũng đuổi kịp.

Lần , chiếc xe ngựa buộc dừng .

Không còn cách nào khác, Đỗ Đan Nhạn đành kéo Diệp Lan Chỉ xuống xe, chạy đánh với nhóm hán tử.

“Chết tiệt!”

“Đan Nhạn tỷ!”

bảo vệ Diệp Lan Chỉ, lưng Đỗ Đan Nhạn c.h.é.m một đao, La Khởi Vân bởi vì ngăn cản ba hán tử, cũng thương, thấy cảnh tượng , Thời Phù Hân mới cầm vài chiếc lá b.ắ.n qua đó.

Sau vài tiếng “vèo vèo vèo”, tất cả các hán tử ngã xuống, La Khởi Vân, Đỗ Đan Nhạn và Diệp Lan Chỉ thấy cảnh tượng đều ngây ngẩn cả .

Đỗ Đan Nhạn là hồi phục tinh thần đầu tiên, bà kéo La Khởi Vân và Diệp Lan Chỉ lên xe ngựa một nữa, nhanh chóng rời khỏi nơi .

Sau khi chiếc xe ngựa xa, Thời Phù Hân mới bay từ cây xuống, vuốt cằm xe ngựa xa.

Hành động chắn đao cho Diệp Lan Chỉ của Đỗ Đan Nhạn là phản ứng theo bản năng, bà thực sự quan tâm đến Diệp Lan Chỉ?

Vị tú bà Bách Hoa lâu thực sự là ?

...

“Ca ca, .”

Nhìn Diệp Mặc yên bất động một lời, Diệp Lan Chỉ thể lên tiếng phá vỡ sự im lặng .

Diệp Mặc: “Hay là chuyển đến ở cùng một chỗ với ?”

Diệp Lan Chỉ chút suy nghĩ lập tức từ chối: “Muội ở đây khá .”

Diệp Mặc rũ đầu xuống, bất cứ tiếp xúc bằng ánh mắt nào với , lồng n.g.ự.c nghẹn ngào đau đớn.

Ông Lan Chỉ ở cùng một chỗ với , cũng ngoài giao tiếp chính là sợ nàng khiến ông mất mặt vì những gì xảy với nàng ở Bách Hoa lâu.

“Huynh sẽ phái nhiều đến hơn một chút, chuyện hôm nay sẽ xảy nữa.”

Nói xong, Diệp Mặc dậy chuẩn rời , mới bước chân khỏi cửa thấy Diệp Lan Chỉ : “Ca ca, so với báo thù, mẫu và phụ càng hy vọng thể sống .”

Nghe thấy câu , Diệp Mặc nhịn siết chặt hai tay đang buông thõng hai bên: “Huynh .” ông còn sự lựa chọn nào khác.

Mối thù của phụ mẫu, lăng nhục, nếu ông báo những mối thù đó thì ông sống sót cũng chỉ là một cái xác hồn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-423.html.]

Nhìn theo bóng dáng rời của Diệp Mặc, hai mắt Diệp Lan Chỉ đỏ bừng.

Nàng bao giờ hỏi đến ca ca đang gì, , mà là nàng cho dù khuyên cũng thể khuyên .

Hàng trăm mạng của Trường Nhạc hầu thể c.h.ế.t oan uổng như .

ca ca khó khăn lắm mới thể sống sót và trở về từ biên quan, chẳng lẽ cuối cùng vẫn mất mạng ở kinh thành ?

Diệp Lan Chỉ đưa tay lên lau nước mắt mặt, dậy đến bên cạnh kệ sách, chuyển động một nút, khi một tiếng “kẽo kẹt” vang lên, kệ sách chậm rãi di chuyển, để lộ một cánh cửa bí mật.

Nhìn cánh cửa bí mật, Diệp Lan Chỉ hít một thật sâu, đó mặt cảm xúc .

Diệp Mặc mới bước khỏi Diệp trạch, Triệu Kính vội vàng bước đến: “Mọi chuyện tìm hiểu rõ ràng, là nhà của Thông chính sử Phạm gia bắt cóc Lan Chỉ, lẽ bọn họ dùng Lan Chỉ để đổi lấy Phạm đại nhân.”

Sau khi xong, Diệp Mặc bình tĩnh một gợn sóng, : “Truyền lời với Xuân Thu, chẳng mới sáng tạo một hình phạt mới ? Cứ dùng thử ở Phạm đại nhân , , để những đang giam giữ trong nhà lao chứng kiến.”

Triệu Kính do dự thôi, nhưng khi suy nghĩ , ông gật đầu đồng ý.

Bọn họ đắc tội với quá nhiều , Lan Chỉ bắt cóc thể là một tín hiệu, nếu dùng thủ đoạn lôi đình để đe doạ những đang ngo ngoe rục rịch đó, khiến bọn họ sợ hãi thì lẽ những chuyện tương tự sẽ còn xảy .

Chết cũng nhiều kiểu chết… Cho dù là c.h.ế.t một cách sảng khoái, c.h.ế.t trong đau đớn, sống , c.h.ế.t cũng xong, trong lòng vẫn sẽ cân đo đong đếm một chút.

“À , lão đại, vết thương của Đỗ Đan Nhạn nghiêm trọng.”

Diệp Mặc nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, xoay lên ngựa: “Đi đến Bách Hoa lâu.”

Trên đường , Diệp Mặc hỏi: “Đã điều tra âm thầm giúp mấy Lan Chỉ ?”

Triệu Kính lắc đầu: “Vẫn , nọ gần như để bất cứ dấu vết gì.” Nói , ông về phía Diệp Mặc: “Lão đại, xem thể là ai ?”

Ở kinh thành , từ đến nay bọn họ chỉ đắc tội với khác, ngờ âm thầm giúp đỡ Diệp Lan Chỉ, điều khiến ông kinh ngạc thôi.

Diệp Mặc trả lời, đó là nhắc đến chuyện khác: “Sở dĩ Sở Diệu thể phát hiện địa lao ở phía tây ngoại thành, là vì dẫn .”

Triệu Kính sửng sốt, hiểu tại Diệp Mặc nhắc đến chuyện .

Suốt dọc đường đó, Diệp Mặc cũng gì cả, khi đến Bách Hoa lâu, ông thẳng phòng Đỗ Đan Nhạn.

Đỗ Đan Nhạn đang chờ La Khởi Vân đến bôi thuốc cho bà , thấy tiếng bước chân vang lên bên ngoài, trong mắt bà loé lên sự vui mừng, chờ đến khi tiếng gõ cửa, bà cũng hỏi là ai, trực tiếp cho .

Diệp Mặc mới thấy Đỗ Đan Nhạn chỉ mặc áo yếm đang sấp ghế quý phi, phần lưng trắng nõn để lộ bên ngoài, vết thương lớn đó vẻ vô cùng dữ tợn.

Nhìn thấy đến là Diệp Mặc, Đỗ Đan Nhạn đầu tiên là tỏ vẻ kinh ngạc, đó vội vàng dậy, cầm lấy áo ngoài chuẩn mặc .

Diệp Mặc thấy, rũ mắt xuống, xoay sang chỗ khác.

Có thể là do quá hoảng loạn, biên động động tác quá lớn, Đỗ Đan Nhạn chạm đến vết thương , đau đến mức hét lên một tiếng.

Diệp Mặc thấy, khẽ nhíu mày, ông ngửi thấy mùi m.á.u tươi trong phòng nồng nặc hơn vài phần, xoay về phía Đỗ Đan Nhạn.

Lúc , miệng vết thương vốn dĩ cầm m.á.u lưng Đỗ Đan Nhạn đổ m.á.u một nữa.

“Ngươi đừng lộn xộn, xuống ghế .” Diệp Mặc lấy một lọ kim sang dược từ trong lồng ngực.

Đỗ Đan Nhạn thấy , ngoan ngoãn lời theo.

“Kiên nhẫn một chút, hiệu quả của loại kim sang dược , nhưng sẽ đau.”

Nghe thấy giọng dịu dàng của Diệp Mặc, khoé miệng Đỗ Đan Nhạn khỏi cong lên, hốc mắt cũng chút ướt át.

“Cảm ơn ngươi, ngươi cứu Lan Chỉ một nữa.”

“Không cần cảm tạ, thực sự coi Lan Chỉ là , tỷ tỷ quan tâm đến là chuyện đương nhiên ?”

Loading...