Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 417

Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:24:05
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sau đừng để nào cũng Bách Hoa lâu.”

Diệp Mặc với Đỗ Đan Nhạn một câu, chuẩn xuống lầu.

lúc , một giọng kinh ngạc vang lên.

“Ồ, đây là Diệp chỉ huy sứ ?”

Diệp Mặc về phía phát âm thanh thì thấy Sở Diệu đang từ lầu xuống.

Sở Diệu đến mặt Diệp Mặc, liếc mắt sang căn phòng bên cạnh một cái, trực tiếp bật thành tiếng: “Hôm nay vận may của tồi, liên tiếp gặp quen.”

Trong phòng, Thời Phù Hân nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Còn hôm nay ngoài xem giờ hoàng đạo.”

Sở Diệu về phía Thời Phù Hân, Diệp Mặc: “Diệp chỉ huy sứ quen nàng?”

Sắc mặt Diệp Mặc nhàn nhạt: “Chỉ là chút ngạc nhiên khi thể thấy tiểu thư bá phủ ở một nơi như thanh lâu mà thôi.” Nói xong, đợi Sở Diệu phản ứng , ông trực tiếp dẫn theo rời .

Sở Diệu Diệp Mặc rời khỏi Bách Hoa lâu, đầu về phía Thời Phù Hân.

Câu trả lời của Diệp Mặc gì sai cả, với nhãn lực của ông , đương nhiên thể Thời Lục là nữ giả nam trang.

Thân là chỉ huy Đặc Sát ty, khi gặp một đang nguỵ trang, ông chú ý nhiều hơn một chút cũng là chuyện bình thường, nhưng hình như lúc nãy Diệp Mặc chút tức giận đúng ?

Tại ông tức giận?

Ánh mắt tìm tòi của Sở Diệu khiến Thời Phù Hân chút khó chịu, vì thế, nàng bực bội trừng mắt trở về: “Ta đến đây chỉ giải sầu mà thôi, cần dùng ánh mắt giống như đang khỉ như để ? Hiếm thấy lắm ?”

Đỗ Đan Nhạn thấy Thời Phù Hân đang phát hoả với Sở Diệu, ánh mắt loé lên một nữa, đó điều càng khiến bà kinh ngạc hơn nữa là khi tiểu nha đầu gào rống xong, Sở Diệu gì lập tức rời .

Trong mắt ngoài, Sở Diệu truy cứu Thời Phù Hân là cách cư xử bình thường với nàng,nhưng trong mắt Thời Phù Hân, thấy Sở Diệu rằng lập tức rời , đó là đang khinh thường nàng.

“Tỏ vẻ cái gì chứ, bây giờ ngươi phớt lờ , sẽ khiến ngươi trèo cao nổi!”

Thời Phù Hân rời khỏi phòng, lẩm bẩm theo bóng dáng của Sở Diệu một câu.

Vừa dứt lời, Sở Diệu đầu .

Thấy , Thời Phù Hân hất cằm lên, hai tay khoanh ngực, giống như cảnh tượng Sở Diệu cưỡi lưng ngựa đó, từ cao xuống .

Khoé miệng Sở Diệu cong lên, để lộ một nụ hài hước, một lời rời , dáng vẻ giống như chỉ cần thêm một câu với Thời Phù Hân thì sẽ hạ thấp phận.

“Hừ!”

“Hắn đang xem thường ai chứ?”

Thời Phù Hân lẩm bẩm thêm vài câu, mới xoay thấy Đỗ Đan Nhạn đang với ánh mắt sáng ngời, nàng lập tức nhoẻn miệng : “Tỷ tỷ, tỷ mị lực của cho thuyết phục, dự định sẽ dạy cách dùng ánh mắt quyến rũ khác?”

Nàng dứt lời, Đỗ Đan Nhạn lập tức thu hồi bộ ấn tượng , mặc cảm xúc xoay rời .

“Cô nương, chúng cũng thôi.”

“Đến cũng đến , dù thế nào cũng nếm thử xem đồ ăn ở đây như thế nào mới thể chứ.”

Sau đó, Thời Phù Hân vẫn luôn ở trong phòng hát thưởng vũ, mãi đến khi mặt trời xuống núi mới rời .

Trên xe ngựa trở về bá phủ, Thời Phù Hân nghĩ những gì thấy” trong hậu viện Bách Hoa lâu hôm nay.

Bách Hoa lâu đúng là hề đơn giản, ấm đạo mật thất, cái gì cần đều , ngay cả một tiểu nhị và nha bưng đổ nước cũng là võ giả.

Bách Hoa lâu thuộc Giáo Phường ty, đây là ám cọc của triều đình?

La Khởi Vân che chở ở chỗ , thể trả giá bất cứ điều gì đúng ? Người lưng nàng là tú bà Đỗ Đan Nhạn?

“Cô nương, đang theo dõi chúng .”

“Là của Bách Hoa lâu.”

“Có loại bỏ bọn họ ?”

“Không cần, bọn họ theo thì theo .”

.”

“Tiểu Phương, tối nay ngươi đến tìm Yên Đại Tử một chuyến nữa, tất cả các tin tức của tú bà Đỗ Đan Nhạn của Bách Hoa lâu.

Bách Hoa lâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-417.html.]

“Ngươi gì cơ, xe ngựa Võ Xương bá phủ?”

Nghe thấy thủ hạ báo cáo, Đỗ Đan Nhạn vô cùng ngạc nhiên.

“Có ngóng đến Bách Hoa lâu hôm nay là ai ?”

“Là lục cô nương Thời gia.”

Đỗ Đan Nhạn xong, sắc mặt đổi: “Lại là nàng !”

La Khởi Vân đến thuần phục nàng , đó nàng đến Bách Hoa lâu, là điều tra xem La Khởi Vân là như thế nào ?

Nghĩ đến Thời lục cô nương mà thấy ngày hôm nay, sắc mặt Đỗ Đan Nhạn chút phức tạp.

Không thể , ánh mắt của La Khởi Vân thực sự tồi.

Vị lục cô nương Thời gia mang đến cho cảm giác thực sự khác biệt, một từng gặp vô như bà cũng thể rốt cuộc bên khuôn mặt vẫn thoát khỏi tính trẻ con đang ẩn giấu tâm tư gì.

Chỉ là, La Khởi Vân thuần phục nàng thực sự là chuyện ?

Trong ngày tết Hạ Nguyên mười lăm tháng mười, Thời Phù Hân mới kết thúc tiết học buổi sáng chuẩn hồi phủ thì thấy đám Đông Phương Vân Thường và Vi Oánh Hoa đang nghị luận chuyện Bắc Phong xin từ chức.

“Bắc Phong ?”

Đây là đầu tiên Thời Phù Hân thấy tin tức , vội vàng kéo Hồ Tâm Nhuỵ hỏi thăm.

Hồ Tâm Nhuỵ gật đầu: “Nghe dâng sổ con lên cho Hoàng thượng, Hoàng thượng cũng phê chuẩn.”

Đỗ Tử Toàn thở dài : “Không tại Bắc Phong rời nhỉ?”

Hồ Tâm Nhuỵ thoáng qua đám Đông Phương Vân Thường, nhỏ giọng : “Một thanh cao như Bắc Phong lẽ thích cuốn trong vòng xoáy quyền lực cũng nên.”

Sau khi xong, ánh mắt Thời Phù Hân ngừng loé lên, vội vàng thu thập đồ đạc rời khỏi phòng học.

Ba ngày , chiếc xe ngựa của Bắc Phong rời khỏi Đức Thắng môn, thẳng về phía tây bắc.

Chiếc xe ngựa mới chạy mấy dặm thì đột nhiên ngừng .

“Các ngươi đến đây để tiễn ?”

Nhìn thấy Thời Phù Hân và Thời Định Hạo chặn xe ngựa, Bắc Phong hỏi.

Thời Định Hạo thoáng qua Thời Phù Hân, lấy một chiếc nhẫn chỉ ban và một tờ giấy từ trong lồng ngực.

Bắc Phong thấy nhẫn chỉ ban, sắc mặt lập tức trở nên kích động, vội vàng nhảy xuống xe ngựa, chạy đến mặt Thời Định Hạo: “Đây là…”

Thời Phù Hân: “Đây là di vật của Nhạc Âm sư phụ và địa điểm an nghỉ của ông .”

Bắc Phong run rẩy đưa tay nhận lấy nhẫn ban chỉ và tờ giấy: “… Cảm ơn.’

Thời Phù Hân : “Âm luật của chúng là do Nhạc Âm sư phụ chỉ dạy, mặc dù chính thức bái sư nhưng tình cảm sư đồ là thật, nếu gì dặn dò, xin cứ mở miệng.”

Bắc Phong hai : “Các ngươi , khi c.h.ế.t lẽ Nhạc Âm vui mừng.”

Đỗ Đan Nhạn, phụ trách Bách Hoa lâu, đang bí mật thu thập thông tin cho Thái Thường Tự khanh Cao Hậu Đức.

Thái Thường Tự Khanh Cao Hậu Đức, kéo bè kết cánh, là phái trung lập.

Sau khi tin tức Yên Đại Tử đưa đến, Thời Phù Hân rơi trầm tư.

Bách Hoa lâu thuộc Giáo Phường ty, Giáo Phường ty thuộc quyền quản ký của Thái Thường Tự, Đỗ Đan Nhạn theo mệnh lệnh của Cao Hậu Đức thu thập thông tin cũng là chuyện bình thường.

Cứ thế, phận của Đỗ Đan Nhạn thực chất đơn giản.

nàng vẫn chút nghi ngờ về chuyện .

Không thể diễn tả đó là cảm giác gì, nhưng nàng luôn cảm thấy Đỗ Đan Nhạn hề đơn giản như .

Nếu lưng Đỗ Đan Nhạn vẫn còn khác, thì chỉ e La Khởi Vân vẫn luôn ẩn náu trong Bách Hoa lâu cũng dễ dàng sử dụng như .

Thời Phù Hân đánh giá quá cao sức ảnh hưởng của La Khởi Vân trong việc lật đổ Khánh quốc công phủ, ngay khi nàng đang suy nghĩ xem tiếp theo gì thì Thời gia xảy một chuyện lớn.

Thời Chính Mậu đang việc trong Binh bộ cách chức!

Mặc dù Thời Chính Mậu chỉ là một viên ngoại lang Binh bộ tòng ngũ phẩm, nhưng đối với Võ Xương bá phủ xuống dốc mà , đó cũng là một chức quan vô cùng quan trọng.

Việc Thời Chính Mậu cách chức khiến bộ Thời gia đều kinh động.

“Rốt cuộc tại thế ? Đang yên đang lành tại cách chức?’

Loading...