Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 413

Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:24:01
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe thấy lời dạy bảo của trưởng, Thời Định Hạo chút ngại ngùng: “Đệ chỉ tức giận thôi mà, cũng để trong lòng, khi nguôi giận sẽ nữa.”

Thời Phù Hân: “Đương nhiên , vị Tăng mỹ nhân đáng để đặt nàng trong lòng.” Nói , nàng về phía tỷ tỷ: “Lúc hồi phủ, loáng thoáng thấy chiếc xe ngựa của nhà , chẳng lẽ nhà đến?”

Thời Phù Âm: “Muội phát hiện mẫu ở đây ? Trước khi trở về, mẫu gọi đến Ý Tường đường , Tăng gia chuyện như , nhà đương nhiên sẽ trở về thông báo một tiếng.”

“Là khoe khoang thì đúng hơn.” Thời Định Hạo bĩu môi .

Thời Phù Hân im lặng uống hai hớp : “Năm nay gia đình còn thể coi là yên , sắp quên mất bọn họ .”

Thời Định Hạo: “Đệ cũng sắp quên .”

Đối với cả nhà nhi tử Lý gia, Thời Định Hiên cũng bất cứ qua nào: “Có bá phủ kẹp ở giữa, chúng và bọn họ chắc chắn luôn dính líu.”

Bốn trò chuyện thêm một lát, khi uống hai hớp , nào nấy mới trở về viện.

Thời Phù Hân trở về Lãm Nguyệt lâu, trầm tư trong chốc lát gọi Tiểu Phương đến: “Ngươi với Yên Đại Tử, bảo điều tra rõ ràng những chuyện và liên quan đến Tăng gia và Thời Chính Khôn.”

Nhà bọn họ và cả nhà Thời Chính Khôn, kể từ khi đến sự tồn tại của đối phương, hai bên dường như chắc chắn thể chung sống hoà bình.

Sau khi cả nhà bọn họ trở về bá phủ, Thời Chính Khôn phần gạt ngoài lề.

Cùng với việc ca ca và Cửu Lang tiến cung việc, tình hình càng trở nên nghiêm trọng hơn nữa.

Đối với chuyện , ông chắc chắn sẽ cam lòng.

Nếu cơ hội, nhất định sẽ đè ép cả nhà bọn họ xuống.

Tăng mỹ nhân mang thai, Tăng gia ít nhiều cũng sẽ nước lên thì thuyền lên, đối với Thời Chính Khôn cũng lợi ích nhất định.

Người đè nén lâu , đột nhiên xoay , ai thể ông sẽ chuyện gì, cho nên nàng đề phòng chu đáo.

….

Khánh quốc công phủ.

Khánh quốc công phu nhân ái Ngô Tâm Nhuỵ của Khánh quốc công đang quỳ mặt đất: “Nhạc Vũ chết? Là ai ?”

Ngô Tâm Nhuỵ nơm nớp lo sợ : “Người bên tới báo, chỉ Sở Diệu dẫn theo đến đó.”

Khánh quốc công phu nhân nghiến răng nghiến lợi: “Sở Diệu… Lại là ngươi!” Một vật chứa nội lực của Luân Hồi điện, thực sự đánh giá quá cao bản , bất cứ chuyện gì cũng mặt .”

Ngô Tâm Nhuỵ sắc mặt của Quốc công phu nhân: “Chủ tử, thuộc hạ phái đến bắt Sở Diệu thẩm vấn một phen ? Cũng sẽ chuyện gì xảy ở Trúc Hải Sơn trang?”

Khánh quốc công phu nhân về phía , hung dữ : “Ngươi là đầu heo ? Cho dù Sở Diệu sủng ái như thế nào nữa thì cũng là đích tử của vương phủ, một khi bắt, Hoàng thượng chắc chắn sẽ tra hỏi.”

“Ngươi cảm thấy trong thời gian tổn thất của của chúng còn đủ nặng nề ? Muốn thu hút bộ ánh mắt của hoàng thất đến đây và chặt đứt nhất cử nhất động của chúng ?”

Sở Diệu trong tối chính là một lưỡi đao sắc bén trong tay Hoàng thượng, một khi bắt, Hoàng thượng chắc chắn sẽ để ý.

Hơn nữa, cho dù Sở Diệu chỉ là một vật chứa nội lực, nhưng dù cũng là một tuyệt điên tông sư, bắt , sẽ c.h.ế.t bao nhiêu đây?

Ngô Tâm Nhuỵ sợ tới mức dập đầu xuống đất: “Thuộc hạ dám.”

Khánh quốc công phu nhân ghét bỏ Ngô Tâm Nhuỵ, nếu sở hữu dung mạo xinh , thể đắn đo tên Khánh quốc công ngu ngốc thì bà thực sự thấy .

Nhạc Vũ…

Đáng tiếc cho Nhạc Vũ, nhiều thủ hạ như , chỉ Nhạc Vũ việc thoả đáng nhất.

Rốt cuộc ai g.i.ế.c Nhạc Vũ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-413.html.]

Khánh quốc công phu nhân nghĩ đến Ma Ưng và mấy trăm sát thủ tiêu diệt trong lao ngục lòng đất, lồng n.g.ự.c đau nhói thôi.

Đó chính là tài sản lớn nhất mà tổ phụ Nhiếp Chính vương để cho bà , mà bà thậm chí còn ai chiếm đoạt tài sản của .

Khánh quốc công phu nhân đột nhiên ý thức , hình như vốn liếng trong tay bà càng ngày càng ít.

Thực , bắt đầu từ khi bà ngủ đông ở Khánh quốc công phủ, vốn liếng ngừng gia tăng, nhưng từ khi nào bắt đầu ít ?

Khánh quốc công phu nhân bắt đầu nhớ , chẳng bao lâu , ánh mắt trở nên hung ác lạnh lùng và nham hiểm.

Bắt đầu từ cuộc bạo loạn ở Vĩnh Định môn, thứ của bọn họ bắt đầu trở nên tồi tệ.

Đầu tiên là tiểu thúc khó khăn lắm mới thoát khỏi địa lao của Luân Hồi điện những cứu khỏi kinh thành, mà ngược còn c.h.ế.t ở cổng thành, đó vụ án của tổ phụ nhắc đến một nữa, tên tay sai Diệp Mặc truy bắt Viêm đảng ở khắp nơi, vài quan viên của Viêm đảng cầm thực quyền trong tay cứ thế tổn thất.

Khánh quốc công phu nhân cẩn thận nhớ từng chi tiết của cuộc bạo loạn Vĩnh Định môn, để đón tiểu thúc rời khỏi thành, bà cẩn thẩn suy xét tất cả các phương diện.

Dựa theo kế hoạch của bà , tiểu thúc chắc chắn thể rời khỏi kinh thành.

Điều ngoài ý duy nhất chính là sự xuất hiện của Võ Trạng Nguyên Thời Định Hiên và Thời Phù Âm của , chính hai ngăn cản ít thủ hạ.

Nếu những thủ hạ đó thể đến Hữu An môn theo đúng kế hoạch, giúp đỡ giữ chân Sở Diệu, tiểu thúc chắc chắn thể rời khỏi thành.

“Thời Định Hiên, Thời Phù Âm…”

Lẩm nhẩm kỹ tên của hai , ánh mắt Khánh quốc công phu nhân đột nhiên chấn động, vội vàng về phía Ngô Tâm Nhuỵ: “Ta hỏi ngươi, khi lao ngục lòng đất xảy chuyện, Khánh quốc công phủ đối phó với Thời gia ?”

Ngô Tâm Nhuỵ gật đầu: “Lục cô nương của Thời gia mở một cửa hàng son phấn, yêu cầu quản sự tìm đến các thương gia hợp tác với bọn họ một chuyến, yêu cầu mấy cung cấp nguyên liệu cho Hồng Nhan Tiếu nữa.”

Sắc mặt Khánh quốc công phu nhân trở nên lạnh lẽo, giống như băng tuyết trong mùa đông khắc nghiệt: “Lúc Nhạc Vũ báo cáo rằng, khi chưởng môn của Thiên La môn c.h.ế.t để một chữ “Thời”?”

Ngô Tâm Nhuỵ một nữa gật đầu: “ .”

“Thời gia…”

Khánh quốc công phu nhân chằm chằm ngoài phòng với ánh mắt độc ác: “Ta thực sự khinh thường cả nhà trở về từ biên quan tây bắc ! Phái bắt Thời Phù Âm và Thời Phù Hân đến đây cho , đích thẩm vấn!”

Chỉ mong chuyện đừng liên quan đến các nàng, nếu , bà nhất định sẽ bỏ qua cho Võ Xương bá phủ!

Hồng Nhan Tiếu ăn phát đạt, buổi sáng Thời Phù Hân đến Quốc Nữ giám học, buổi chiều sẽ đến cửa hàng việc.

Ngày hai mươi bảy tháng chín, Thời Phù Hân giải quyết xong công việc ở cửa hàng sớm nên dạo ở cửa hàng lông thú một vòng.

Năm nay thời tiết trở lạnh tương đối sớm, nàng định mua một ít lông thú, dự định sẽ về phủ áo choàng.

Vừa mới bước khỏi cửa hàng lông thú, Thời Phù Hân phát hiện theo dõi.

“Bát phẩm? Hơn nữa còn là ba ?”

Sắc mặt Thời Phù Hân chút ngưng trọng, bình tĩnh dặn dò Tiểu Phương đánh xe một vòng phố, đó một con ngõ nhỏ hẻo lánh.

Ba sát thủ phát hiện, trực tiếp theo .

Vừa với , ba viên đá lập tức bay vụt đến, bọn họ thể di chuyển nữa.

“Chủ tử của các ngươi là ai?”

Nhìn thiếu nữ hai tay khoanh ngực, trong xe ngựa nhàn nhạt về phía , ba tên sát thủ đều chút kinh hãi.

Thời Phù Hân điểm huyệt đạo của ba , khiến cơ thể của bọn họ thể động đậy , nhưng miệng của bọn họ vẫn thể cử động.

Loading...