Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 409

Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:23:57
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày nay đều là do Tiểu Phương đưa thuốc trị thương và đồ ăn cho những ở trong tiểu viện, thấy Tiểu Phương dẫn theo một tiểu cô nương áo hồng đến đây, Ba chút kinh ngạc.

Ngày hôm đó Thời Phù Hân cải trang một chút khi lẻn lao ngục lòng đất, cho nên Ba đầu tiên là thể nhận .

Không, nhận , mà là thể tin .

Thời Phù Hân thấy Ba bất động giữa cổng viện, : “Lại đây chuyện .”

Số Ba kìm nén sự chấn động trong lòng, về phía Thời Phù Hân bên gốc cây.

Thời Phù Hân : “Vết thương của còn gì đáng ngại nữa chứ?”

Số Ba vội vàng : “Hồi bẩm chủ tử…”

Thời Phù Hân: “Gọi là lục cô nương.”

Số Ba: “Hồi bẩm lục cô nương, hiệu quả của những loại thuốc trị thương Tiểu Phương cô nương đưa đến , mấy ngày dưỡng thương, gần như khỏi hẳn.”

Thời Phù Hân gật đầu: “Vậy là .” Nói , nàng đánh giá Ba từ xuống một vòng: “Hương sư gia?”

Trong tám Yên Đại Tử điều tra Ba.

Số Ba thấy Thời Phù Hân điều tra biệt hiệu giang hồ của nhanh như , bèn gật đầu: “ , là Hương sư gia.”

Thời Phù Hân khó hiểu: “Ngươi cao lớn vạm vỡ như , tại lấy biệt danh ?”

Số Ba đáp trả một câu, bề ngoài ngươi vẻ yếu ớt vô hại như , tại sở hữu võ công cao cường đến thế? Ông khô khốc đáp trả một câu: “Tổ tiên nhà điều chế hương.”

Thời Phù Hân hỏi: “Vậy sư gia là thế nào?”

Số Ba kiêu ngạo trả lời: “Là vì dùng đầu óc để hành tẩu giang hồ.”

Thời Phù Hân liếc mắt tứ chi phát triển của ông , “ồ” một tiếng: “Dựa đầu óc thông minh ?”

Số Ba sự tin tưởng trong giọng điệu của Thời Phù Hân, cũng lười giải thích, nàng sẽ .

“Hương sư gia, nếu ngươi dựa đầu óc để hành tẩu giang hồ, hai ngày ngươi hãy dẫn đến thu nhận hải đảo và mục trường giúp .”

Số Ba Thời Phù Hân, vẫn nhịn hỏi một câu: “Ngài sợ chúng bỏ chạy?”

Thời Phù Hân ông : “Các ngươi sẽ chạy ? À , rằng ngươi cho phép khác chạy ?”

Số Ba im lặng một chút, đột nhiên một câu: “Ngươi dễ dàng tin tưởng khác như thích hợp hành tẩu giang hồ .”

Thời Phù Hân bật một tiếng: “Một cô nương trong sạch như cần gì hành tẩu giang hồ chứ?”

Số Ba nghi hoặc: “ võ công của ngài?”

Thời Phù Hân tỏ vẻ kiêu căng: “Ta chính là kỳ tài luyện võ.”

Số Ba: “…”

Thời Phù Hân về phía Ba: “Thực con khá hoà đồng, chỉ cần những gì dặn dò, các ngươi thể tự sắp xếp thời gian còn của các ngươi, sẽ mất sự tự do.”

“Những du hiệp giang hồ như các ngươi quanh năm ngừng bôn ba, cho dù hành hiệp trượng nghĩa nữa thì cũng chỉ thể chút việc cướp của giàu chia cho nghèo vặt vãnh.”

nếu theo , thể dẫn các ngươi trải nghiệm mảnh thiên địa rộng lớn hơn nữa.”

Nhìn Thời Phù Hân đang mỉm rạng rỡ, như bao phủ bởi ánh sáng rực rỡ, Hương sư gia kinh ngạc chấn động.

Khẩu khí của tiểu nha đầu thật lớn!

Thời Phù Hân quan tâm đến ông , đưa danh sách lập sẵn đó cho ông : “Lần ngươi dẫn theo mười theo Mạnh Kiến Huy và Dương Giai Thuỵ tiếp nhận hải đảo và mục trường.”

Hương sư gia Thời Phù Hân: “Nếu trong lao ngục lòng đất tìm đến hải đảo và mục trường thì ?”

Thời Phù Hân ông một chút: “Ngươi thể lập tức nghĩ đến chuyện , đầu óc đúng là chút tác dụng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-409.html.]

Hương sư gia chút nên lời, nhưng khi thấy vẻ mặt chút kinh ngạc chút vui vẻ của Thời Phù Hân, lúc nàng mới giống một tiểu cô nương.

Thời Phù Hân: “Yên tâm , trong lao ngục lòng đất thông qua việc giam giữ gia chủ hai nhà Mạnh Dương để kiểm soát hai gia tộc , thể thấy bọn họ sẽ phái quá nhiều đến đó.”

“Mười các ngươi đều là cao thủ cửu phẩm, sẽ chuẩn thêm cho các ngươi một chút độc dược, còn sợ ai nữa?”

Hương sư gia gì, đó Tiểu Phương đưa cho ông một tay nải và một con chim bồ câu đưa thư.

Trong tay nải ngân phiếu và đủ loại bình thuốc.

“Được , ngươi trở về chuẩn .”

Nhìn về phía Thời Phù Hân nghênh ngang rời một nữa, Hương sư gia đó một lúc lâu.

Rốt cuộc nha đầu thực sự tin tưởng ông ? Hay là đang âm thầm kế hoạch nào khác?

Hai ngày , Hương sư gia dẫn theo Mạnh Kiến Huy và Dương Giai Thuỵ, cùng với chín cao thủ cửu phẩm lặng lẽ rời khỏi kinh thành.

Bọn họ mới rời , Tây Môn Phụng Hiếu cầm theo một chồng ngân hiếu và bản đồ quy hoạch hải đảo mục trường theo.

“Cô nương, Yên Đại Tử đến.”

Thời Phù Hân mới kết thúc lớp học buổi sáng, mới trở về phủ từ Quốc Nữ giám, Tiểu Phương vội vàng chạy tới bẩm báo.

“Bình Yên, ngươi với tổ mẫu một tiếng, lát nữa sẽ đến đó thỉnh an.” Nói xong, Thời Phù Hân bước nhanh về phía cửa .

Yên Đại Tử vẻ sốt ruột đang chờ ở cửa , thấy Thời Phù Hân ngoài, vội vàng bước đến nhỏ giọng : “Cô nương, , hình như chưởng môn của Thiên Ba môn theo dõi.”

Tối hôm đó khi đến thăm dò khu lăng mộ, và chưởng môn của Thiên Ba môn giao thủ với .

Sau đó lâu xảy chuyện dưỡng phụ và những khác cứu , những chưởng môn Thiên Ba môn chắc chắn sẽ tìm đến .

Nghe , Thời Phù Hân nhíu mày : “Chuyện xảy khi nào?”

Yên Đại Tử: “Ngay trưa nay, khi từ ngoại thành , nàng cũng khỏi thành, tình cờ gặp ở cửa thành.”

Thời Phù Hân suy nghĩ một chút : “Sau khi khỏi thành, Nhạc Vũ thành nữa ?”

Yên Đại Tử lắc đầu: “Không , phái trông chừng ở cửa thành.”

Thời Phù Hân lập tức : “Vậy , bây giờ chúng sẽ khỏi thành ngay.”

lúc nàng cũng đang định ngoài chút chuyện gì đó khiến của Viêm đảng thể phái đến hai nhà Mạnh Dương.

Hữu An môn, Thời Phù Hân và Yên Đại Tử mới lên xe ngựa rời khỏi thành bao lâu thì Sở Diệu cũng dẫn theo một nhóm công tử tiên y nộ mã rời khỏi thành.

Phướng hướng của hai đoàn đều giống , đều về phía Trúc Hải Sơn Trang ở ngoại thành.

Trúc Hải Sơn trang nổi tiếng với rừng trúc trải dài hàng dặm.

Nhìn rừng trúc xanh um tươi cách đó xa, Thời Phù Hân khó hiểu : “Một nơi như thế , vị trí cũng quá xa, tại Nhạc Vũ đoạt ?”

Yên Đại Tử trả lời: “Thái hậu thích tỳ bà, trùng hợp Nhạc Vũ cũng am hiểu về phương diện , nàng Thái hậu yêu thích nên Vi gia tặng Trúc Hải Sơn Trang cho nàng .”

Thời Phù Hân rừng trúc quanh co uốn lượn: “Bình thường những nào Trúc Hải Sơn trang?”

Yên Đại Tử: “Chỉ mấy tử chân truyền của Nhạc Vũ mới tư cách đến nơi , những tử khác của Thiên Ba môn thường sống gần Lê Viên.”

Thời Phù Hân gật đầu, dậy xuống xe ngựa, sải bước trong rừng trúc âm u sâu thẳm.

Yên Đại Tử vội vàng đuổi theo, trong lồng n.g.ự.c còn ôm một cây đàn cổ.

Khi sâu hai phần ba rừng trúc, Thời Phù Hân lập tức dừng bước, khoanh chân xuống tảng đá lớn bên cạnh, tiếp nhận lấy cây đàn cổ trong tay Yên Đại Tử đặt lên đùi, đó nhẹ nhàng gãy dây đàn.

Yên Đại Tử chút khó hiểu hành động của nàng: “Lục cô nương, chúng Trúc Hải Sơn trang ?”

Hai tay Thời Phù Hân ngừng : “Nhạc Vũ sẽ đến gặp chúng .”

Tận sâu trong rừng trúc một sân viện tao nhã xinh .

Loading...