Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 390
Cập nhật lúc: 2025-09-03 23:11:02
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mà Yên Đại Tử thoạt sức chống cự đó lúc lảo đảo dậy, rút con d.a.o găm buộc chân về phía Nhạc Vũ.
Ngay khi Thời Phù Hân cho rằng Yên Đại Tử kết liễu Nhạc Vũ thì Yên Đại Tử đột nhiên xoay bỏ chạy.
Ngay đó, nàng nguyên nhân.
Năm mặc áo đen bay từ trong nấm mồ, hai xem xét tình hình của Nhạc Vũ, ba khác đuổi theo g.i.ế.c c.h.ế.t Yên Đại Tử.
Rõ ràng, Nhạc Vũ và đám mặc áo đen đột nhiên xuất hiện là cùng một phe.
Nhìn thấy Nhạc Vũ đám mặc áo đen kéo trong nấm mồ, Thời Phù Hân suy nghĩ một chút quyết đoán đuổi theo Yên Đại Tử.
Nàng vẫn luôn thu phục Yên Đại Tử, lẽ là một cơ hội .
Còn về phần bí mật trong khu lăng mộ , dù cũng chạy , đến là .
Còn về phần nữ nhân âm thầm ẩn giấu , lúc Thời Phù Hân cũng quan tâm đến nàng .
….
Yên Đại Tử thương nhanh chóng ba tên mặc áo đen đuổi theo, mất quá nhiều m.á.u đến mức ngay cả việc chạy trốn cũng cố gắng hết sức, chứ đừng là phản kháng, một gã mặc áo đen tung một chấn đá ngã mặt đất.
Ngay khi Yên Đại Tử cực kỳ cam lòng nhắm mắt thì bên tai đột nhiên vang lên tiếng “bịch bịch bịch” ngã xuống đất, chờ mở mắt một nữa thì bộ ba tên mặc áo đen đuổi g.i.ế.c đều ngã xuống mặt đất.
Mặc dù đuổi g.i.ế.c chết, nhưng trái tim Yên Đại Tử vẫn thể buông lỏng xuống, thể trách , trong tầm mắt của còn môt mặc áo đen thấp bé.
Thời Phù Hân về phía Yên Đại Tử: “Muốn sống ?”
Nghe thấy giọng , một khắc , trong mắt Yên Đại Tử là tuyệt vọng và cam lòng đột nhiên phát thứ ánh sáng kinh : “Là ngươi!”
Thời Phù Hân một tiếng: “Lỗ tai khá thính, thế mà vẫn còn nhớ rõ giọng của .”
Làm thể nhớ rõ.
Bất kể là nào khi thức dậy, đột nhiên phát hiện trong phòng thêm một , bọn họ đều sẽ nhớ mãi quên chuyện .
Yên Đại Tử kích động phấn khích.
Kích động chính là mặc áo đen là quen .
Phấn khích chính là mặc áo đen hiểu rõ sự hữu ích của , chỉ cần bản còn hữu ích, vẫn thể tiếp tục sống sót.
Thời Phù Hân lướt qua vết thương Yên Đại Tử: “Lúc khi ngươi giúp tìm hiểu tin tức, để hồi đáp, trị hết bệnh phổi cho ngươi.”
“Bây giờ, ngươi trúng tên, mũi tên còn độc, nếu chữ trị kịp thời thì chẳng bao lâu , chất độc sẽ bộc phát mà chết.”
“Ngươi của lúc lẽ ngay cả năng lực dậy cũng , nếu , ngươi chỉ thể chờ chết, thì, nếu cứu ngươi, ngươi định sẽ lấy gì để trao đổi đây?’
Yên Đại Tử hiểu rõ ý tứ của Thời Phù Hân, im lặng một lát cố gắng hết sức ngẩng đầu lên nàng: “Cái mạng của của .”
Yên Đại Tử nhíu mày: “Ngươi ý gì?”
Yên Đại Tử về phía khu lăng mộ: “Ta đến phía tây ngoại thành là để cứu , phía khu lăng mộ một nhà tù, dưỡng phụ của giam giữ bên trong.”
“Ta là một cô nhi, nếu dưỡng phụ cứu giúp thì thể sống sót đời nữa, nhất định cứu ông .”
“Đáng tiếc, bên trong canh chừng thực sự quá nghiêm khắc, dẫn tới đây mấy nhưng thậm chí còn kịp đến gần cửa ngục thì mấy tên mặc áo đen phát hiện.”
Yên Đại Tử chằm chằm ba mặc áo đen mặt đất, đột nhiên trình trọng với Thời Phù Hân: “Ta ngài là một cao nhân, chỉ cần ngài thể giúp cứu dưỡng phụ , từ nay về , mạng của chính là của ngài.”
Thấy Thời Phù Hân đáp , Yên Đại Tử vội vàng : “Ta tự nhận vẫn chút thủ đoạn trong phương diện tìm hiểu tin tức. Trước đó mấy tiếp xúc với ngài, cũng đoán ngài là ai, mặc dù thể đoán phận của ngài, nhưng , ngài chắc chắn dùng đến .”
Nói , về phía ba mặc áo đen một nữa: “Nếu ngài cũng sẽ xuất hiện cứu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-390.html.]
Thời Phù Hân xoay về phía khu lăng mộ: “Bên lao ngục?”
Nhạc Vũ, Khánh quốc công phủ…
Hai mắt Thời Phù Hân loé lên, chẳng lẽ nơi chính là căn cứ và bí mật của Viêm đảng?
Nếu thực sự là như thì chuyến ngoài ngày hôm nay của nàng thu hoạch lớn.
Đại yên tử thấu sắc mặt của Thời Phù Hân trong đáy mắt, trong lòng chấn động thôi.
Thời Phù Hân thu hồi tầm mắt, về phía Yên Đại Tử, bước đến rút mũi tên , đó đút cho một viên thuốc giải độc, đó bôi kim sang dược loại nhất lên miệng vết thương.
Sau khi uống viên thuốc lâu, Yên Đại Tử lập tức cảm nhận cơ thể cảm giác, sức lực dần dần trở .
Dược hiệu thật nhanh!
Yên Đại Tử vô cùng kinh ngạc y thuật của mặc áo đen mắt, lúc khi nàng thể trị hết bệnh phổi cho , còn tin, dù cũng thể coi là một nhân vật lớn ở kinh thành, xem ít đại phu nổi tiếng, nổi tiếng, ngay cả thái y cũng đến gặp mấy .
sự thật chứng minh, đời thực sự cao nhân.
Y thuật cao siêu, võ công cao cường…
Xét từ ngoại hình và giọng , hình như tuổi tác lớn lắm, rốt cuộc phận như thế nào?
Thời Phù Hân thấy Yên Đại Tử thể dậy, bèn mở miệng : “Hôm nay đám mặc áo đen kinh động, tiện thăm dò, về .”
Nói , nàng về phía cổng thành.
Yên Đại Tử vội vàng đuổi theo, nhanh chóng hỏi: “Ta nên xưng hô với ngài như thế nào? Hoặc là thể liên hệ với ngài bằng cách nào?”
Thời Phù Hân dừng bước, xoay về phía : “Nếu phận của thì ngươi sẽ bất cứ con đường sống nào khác.”
Yên Đại Tử khựng một chút, do dự một lát trực tiếp quỳ xuống đất: “Chủ tử tại thượng, Yên Đại Tử bằng lòng theo ngài.”
Thời Phù Hân tỏ vẻ hứng thú: “Dưỡng phụ của ngươi vẫn cứu .”
Yên Đại Tử im lặng, về phía Thời Phù Hân: “Ta tin tưởng ngài.”
Thấy Thời Phù Hân chỉ gì, tiếp tục giải thích: “Khi với ngài phía khu lặng mộ một lao ngục, ngài chút kiêng kỵ và đề phòng nào, ngược còn phấn khích và kích động, hề sợ hãi.
“Khi ngài giúp cứu dưỡng phụ , ngài cũng hỏi bất cứ điều gì cả, hỏi lao ngục xa gần, canh giữ nghiêm ngặt ?”
Thời Phù Hân: “Cho nên?”
Yên Đại Tử: “Chỉ những tự tin mới phản ứng như .”
Thời Phù Hân mỉm : “Năng lực quan sát mạnh.”
Yên Đại Tử: “Ta thu thập tình báo, thứ rèn luyện chính là nhãn lực và thính lực.”
Thời Phù Hân gì thêm nữa, xoay rời , : “Ta sẽ phái liên lạc với ngươi.”
…
Việc đối phó với Khánh quốc công phủ là chuyện thể giải quyết ngày một ngày hai, nhưng nếu nguyên vật liệu, thể sản xuất sản phẩm, nếu Hồng Nhan Tiếu sản phẩm để bán thì đóng cửa hàng.
Thời Phù Hân xin nghỉ mấy ngày chạy một vòng khu chợ phía đông, chợ phía tây, chợ phía bắc, chợ phía nam, nhưng vẫn thể tìm nhà cung cấp hàng hoá mới nào khác.
“Lục cô nương, hàng dự trữ trong kho thể chống đỡ bao lâu nữa.”
Nhìn danh sách kiểm kê nhà kho mà Cam Phồn Nhân mang đến, Thời Phù Hân chút bực bội trở về bá phủ, mới đến cổng thuỳ hoa đụng Thời ngũ phu nhân.
“Hân tỷ nhi về , cháu mặt ủ mày ê, gặp chuyện gì ?”