Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 387
Cập nhật lúc: 2025-09-03 23:10:59
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời Định Hạo lập tức : “Hoàng thượng, Cửu Lang giúp ngài gọi ông nhé?”
Hoàng thượng mỉm gật đầu.
Sau đó, bộ Hoàng cung vang lên một âm thanh sức xuyên thấu mạnh mẽ.
“Phủ doãn Kinh Triệu phủ, Hoàng thượng triệu kiến, lập tức đến Ngự Hoa Viên.”
Thời Định Hạo bình tĩnh hét lên một tiếng về phía cửa cung, đó giống như khen ngợi về phía Hoàng thượng: “Hoàng thượng, phủ doãn của Kinh Triệu phủ lập tức ngay!”
Hoàng thượng , một lúc lâu đột nhiên hài lòng lớn: “Giọng của ngươi thể so sánh với một chiếc loa lớn, .”
Cố Quốc Lương đánh giá sắc mặt Hoàng thượng, : “Nếu bên cạnh Hoàng thượng một truyền lời giống như Thời Cửu Lang thì sẽ tiện hơn nhiều.”
Ông dứt lời, nhiều mặt ở đây đều lộ vẻ khác thường.
Sắc mặt của Thời Định Hiên, Thời Phù Âm và Thời Phù Hân đều chút ngưng trọng.
Thời Cửu Lang chỉ mới mười ba tuổi, đang là thời điểm học sách, thể ở bên cạnh Hoàng thượng đương nhiên là , nhưng chuyện chút bất lợi đối với sự phát triển lâu dài của .
Hoàng thượng mỉm Thời Định Hạo: “Thời Cửu Lang, ngươi ở bên cạnh trẫm việc ?”
Thời Định Hạo gật đầu như dã tỏi, gật một cách nhanh chóng vội vàng: “Hoàng thượng, Cửu Lang bằng lòng, vô cùng bằng lòng, cực kỳ bằng lòng.”
Hoàng thượng ha ha: “Một khi đến bên cạnh trẫm, lẽ ngươi thể đến Quốc Tử giám sách nữa.”
Thời Định Hạo tỏ vẻ chân thành trả lời: “Hoàng thượng, thần đến Quốc Tử giám học là để thi Trạng Nguyên, thi Trạng Nguyên là để việc cho Hoàng thượng, nhưng bây giờ thần cũng thể việc cho Hoàng thượng, thì việc đến Quốc Tử giám việc cũng cả.”
Hình như Hoàng thượng hài lòng với câu trả lời , dậy vỗ bả vai Thời Định Hạo: “Từ ngày mai trở , ngươi cung việc cùng với ca ca ngươi .”
Nói , xoay trở về Càn Thanh cung.
Các quan viên mặt ở đây vội vàng đuổi theo, khi , bọn họ đều đồng loạt về phía Thời Định Hạo.
Sau khi rời , Triệu đại công tử thấy sắc mặt ngưng trọng của Thời Định Hiên, nhỏ giọng khuyên nhủ một câu: “Là phúc hoạ, khi trở về, hãy rõ các quy củ trong cung cũng như sở thích, yêu ghét của Hoàng thượng với Cửu Lang .”
Vào cung biểu diễn một chuyến nhưng thu hoạch một công việc!
Thời Định Hạo nên vui vẻ , bèn nghi hoặc về phía ca ca tỷ tỷ.
“Ra cung , khi cung hẵng .”
Thời Định Hiên cũng quyết định bất ngờ đột ngột của Hoàng thượng cho tâm thần phiền loạn, trong cung nhiều tai mắt, là nơi để chuyện, y nhanh chóng dẫn theo xuất cung.
Vừa mới xuống xe ngựa nhà , Thời Định Hạo gấp gáp hỏi: “Ca ca, Hoàng thượng bảo cung việc cùng với , thể công việc gì chứ?”
Thời Định Hiên : “Hoàng thượng đánh giá cao giọng to lớn của .”
Thời Định Hạo tỏ vẻ hoang mang: “Giọng lớn thì thể gì?”
Thời Phù Hân mở miệng : “Có thể nhiều, ví dụ như lúc thượng triệu, khi các văn võ bá quan đang cãi thì chỉ cần lên tiếng là thể khiến bọn họ dừng .”
Nghe thấy câu , Thời Định Hạo thở phào nhẹ nhõm: “Nếu là công việc , thực sự thể .”
Nhìn thấy bày vẻ mặt đặc ý, Thời Định Hiên, Thời Phù Âm và Thời Phù Hân đều chút im lặng.
Thấy , Thời Định Hạo khó hiểu: “Ca ca, tam tỷ, lục tỷ, hình như các vui lắm?”
Thời Phù Hân : “Đệ vui ?”
Thời Định Hạo gật đầu: “Đệ vui chứ.”
Thời Phù Hân quá hiểu , thẳng: “Có thể cần học sách, đương nhiên vui .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-387.html.]
Thời Định Hạo ha ha, phản bác.
Thành thật mà , thực sự cảm thấy hứng thú với chuyện học sách, chỉ là ca ca thi đậu Võ Trạng Nguyên, nếu thể thi đậu Văn Trạng Nguyên thì vẻ hợp lý chút nào.
Vì thế, bình thường thể ép nhiều sách thêm một chút, áp lực cực lớn.
Bây giờ thể quang minh chính đại cần sách, đương nhiên vui vẻ .
Thời Định Hiên nhíu mày : “ nghĩ đến tiền đồ của ?”
Thời Định Hạo càng khó hiểu: “Đệ đến việc bên cạnh Hoàng thượng , như thế vẫn tiền đồ ?”
Thời Định Hiên thấy vẫn còn lạc quan như , thể trắng một chút: “Hoàng thượng đánh giá cao giọng lớn của , những công việc giao cho lẽ cũng chỉ là chạy việc vặt truyền lời mà thôi.”
Thời Định Hạo gật đầu: “Chuyện gì ?”
Thời Định Hiên nghẹn họng, mấy việc chạy chân truyền lời ở trong cung đều là công việc của thái giám.
Mặc dù cũng là việc cho Hoàng thượng, nhưng ở trong lòng những khác, chắc chắn vẫn khinh thường.
Đầu óc của Cửu Lang nhanh nhạy, về phương diện sách cũng tệ, chỉ cần tiếp tục cố gắng, một ngày nào đó xướng tên lên bảng vàng cũng thành vấn đề.
Tiến sĩ triều thể nhận công việc, đến lúc đó, bất kể là ở kinh thành ngoài, đều thể tạo chiến tích, mở tiền đồ .
Bản việc Lại bộ thượng thư Cố Quốc Lương đề nghị với Hoàng thượng để Cửu Lang ở bên cạnh Hoàng thượng chạy vặt truyền lời vốn dĩ ý gì .
Thời Phù Âm xen : “Cửu Lang, thử nghĩ mà xem bình thường những chạy vặt truyền lời trong phủ đều là ai?”
Thời Định Hạo im lặng.
Những chạy chân truyền lời trong phủ đều là một hạ nhân.
“Lục tỷ, tỷ gì ?”
Thời Định Hạo đột nhiên về phía Thời Phù Hân.
Thời Định Hiên và Thời Phù Âm cũng về phía .
Thời Phù Hân ca ca tỷ tỷ : “Hoàng thượng bảo Cửu Lang tiến cung việc, chúng thể từ chối ?”
Thời Định Hiên, Thời Phù Âm và Thời Định Hạo: “…”
Thời Phù Hân: “Nếu thể từ chối, thì cũng đừng suy nghĩ nhiều nữa, ba mươi sáu con đường đều Trạng Nguyên.” Nói , nàng mỉm Thời Định Hạo: “Nói chừng Cửu Lang của chúng thể trở thành cái loa lớn mà Hoàng thượng đến cũng thể rời cũng nên.”
Nghe , Thời Định Hiên do dự gì đó thôi.
Cho dù Cửu Lang thể Hoàng thượng yêu thích nữa, nhưng một sủng thần chạy vặt truyền lời và một đại thần tài năng, đối với sự phát triển của Cửu Lang mà , hai thứ thể so sánh .
Chẳng bao lâu đến bá phủ.
Vừa mới trở về bá phủ, Thời Định Hiên và Thời Phù Âm ở phía , Thời Định Hạo kéo Thời Phù Hân ở phía vài bước.
“Tỷ tỷ, luôn cảm thấy ca ca và tam tỷ thích việc tiến cung việc cho lắm.”
Thời Phù Hân: “Tỷ cũng vui, mới mười ba tuổi, vẫn còn quá nhỏ.”
Thời Định Hạo thẳng eo: “Đệ cũng thấp hơn ca ca là mấy.”
Thời Phù Hân ca ca tỷ tỷ ở phía : “Ca ca và tỷ tỷ đang lo lắng cho , cái gọi là gần vua như gần cọp, việc ở bên cạnh Hoàng thượng thoạt vẻ thể diện, nhưng thực tế vô cùng nguy hiểm.”
“Hơn nữa, Hoàng thượng rõ chỉ một cái loa lớn, ca ca tỷ tỷ cảm thấy chuyện đối với mà thực sự là nhân tài trọng dụng, nên một sân khấu lớn để phát huy năng lực của bản .”
Thời Định Hạo suy nghĩ một chút : “Đệ cảm thấy cái loa cho Hoàng thượng cũng mà.”
Thời Phù Hân một cái, nàng quá hiểu rõ song bào thai , chỉ là một thích an nhàn, thích hưởng phúc: “Đệ cảm thấy là .”