Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 382

Cập nhật lúc: 2025-09-03 23:10:54
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ đại hoàng tử nghĩ đến ánh mắt của hai tỷ Thời gia khi bọn họ tặng con chồn Xích Diễm cho , tán thành với cách của Hoàng thượng.

Nếu xuống đó, chừng thực sự sẽ hai tỷ ăn vạ.

cũng nhận con chồn Xích Diễm, thực sự nợ hai tỷ một ân tình.

Tứ hoàng tử : “Ngoại tổ phụ của hai tỷ Thời gia thực sự gặp lão nhân Thiên Trì, sư phụ của Triển thần y?”

Lục hoàng tử: “Có lẽ là đang khoang lác cũng nên.”

Thái tử: “Chưa chắc, lão nhân Thiên Trì thực sự thích xuống núi chữa bệnh cho bá tánh.” Hắn dừng một chút: “Đầu óc của hai tỷ Thời gia nhanh nhạy, Triển thần y khó mời, nếu bọn họ thực sự thể bắt quàng họ với Triển thần y, nếu việc gì nhờ đến ngài , lẽ Triển thần y cũng tiện từ chối.”

Tứ hoàng tử mỉm tiếp: “Có vô từ tây bắc đến kinh thành, đáng tiếc đều quá thành thật, ngờ hai .”

Trên đường phố, Triển Phi hồi phục tinh thần, thở hổn hển tỷ Thời gia: “Cái gì mà một nhà, ai là một nhà cùng với các ngươi?”

Hắn dứt lời, hai tỷ Thời gia đồng thời lộ biểu cảm bi thương.

Dáng vẻ của hai dễ , ngoại hình mượt mà bóng loáng, giống với kim đồng ngọc nữ trong bích hoạ, hai đồng thời lộ biểu cảm bi thương thực sự khiến khác thể thốt những lời quá đáng.

Nhìn thấy cảnh tượng , mí mắt Triển Phi giựt giựt, trong lòng hừ lạnh một tiếng: Lần gặp gốc rạ tàn nhẫn khó giải quyết .

“Nếu những đến từ biên quan tây bắc đều là nhà của , thì nhà của quá nhiều , phúc hưởng thụ chuyện , các ngươi tìm khác nhà .”

Nói xong câu , cũng xem náo nhiệt nữa, xoay chuẩn rời .

đúng lúc , một chiếc bình sứ mở nắp đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của .

Ngửi thấy mùi thuốc nhàn nhạt toả từ trong bình sứ, bước chân của Triển Phi thể nhúc nhích nữa.

“Đây là cái gì ?”

Thời Phù Hân mỉm tủm tỉm thu chiếc bình sứ : “Đây là mặt nạ dưỡng trắng da do Hồng Nhan Tiếu sản xuất, nếu thường xuyên sử dụng thể trắng da và chậm quá trình lão hoá da.”

Ánh mắt của Triển Phi rời khỏi bình sứ: “Mau cho một chút.”

Thời Phù Hân đứa bình sứ qua, thấy Triển Phi cầm bình sứ lên ngừng ngửi ngửi : “Triển thần y thể ngửi những loại dược liệu sử dụng trong đó ?”

Triển Phi nàng một cái, gì.

Mùi thuốc bên trong bình sứ mặt nạ thực sự nồng, trong lúc nhất thời thể phân biệt rõ bên trong sử dụng loại dược liệu gì.

Thời Phù Hân tiếp nhận một chiếc muỗng bạc từ trong tay thị nữ: “Ngài thử xem hiệu quả của nó ?”

Triển Phi d.a.o động: “Thử như thế nào?”

Thời Phù Hân dùng muỗng bạc múc một ít mặt nạ bùn ngoài: “Ngài thử bôi lên mu bàn tay thử xem!”

Triển Phi một lời trực tiếp bôi mặt nạ bùn lên mu bàn tay, mát lạnh, thoải mái.

“Không tồi, tồi!”

Thời Phù Hân mỉm tủm tỉm : “Đương nhiên tồi , lão nhân Thiên Trì thói quen thích đắp mặt nạ nên lúc mới nghĩ đến chuyện bán thứ .”

“Triển thần y, lão nhân Thiên Trì vẫn luôn giữ khuôn mặt thần tiên tóc bạc mặt hồng hào, là vì ông thích đắp mặt nạ ?”

Nghe thấy Thiên Trì lão nhân thích dùng mặt nạ, đám Sở Diệu cũng dựng lỗ tai lên lắng .

Không còn cách nào khác, việc trường thọ và khuôn mặt vĩnh viễn già của lão nhân Thiên Trì vẫn luôn là chuyện khiến khác tò mò.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-382.html.]

Triển Phi liếc Thời Phù Hân một cái: “Nếu tuỳ tiện đắp một thứ gì đó lên mặt là thể vĩnh viễn giữ nét thanh xuân thì tất cả già .”

Thời Phù Hân: “Vậy việc đắp mặt nạ chắc chắn vẫn lợi với làn da.’

Triển Phi phản bác câu .

Thấy cầm chiếc bình sứ buông tay, Thời Phù Hân : “Triển thần y, ngài mua một chút về nhà ?”

Triển Phi hừ lạnh vài tiếng, chỉ bàn quà tặng: “Chẳng các ngươi sản phẩm tặng miễn phí , nếu các ngươi một nhà với , tặng miễn phí cho mấy bộ .”

Hắn thốt những lời , tất cả những mặt ở đây đều một lời khó hết.

Người mới gấp gáp chờ nổi phủi sạch quan hệ với tỷ Thời gia là ai?

Vì một sản phẩm tặng mà tự tát mặt, ai như !

“Triển thần y, ngài thừa nhận chúng một nhà?”

Thời Định Hạo híp mắt: “ , chúng đến từ cùng một nơi thì chính là một nhà.”

Triển Phi phản bác, nhưng khi thấy chiếc bình sứ trong tay, vẫn nhịn xuống: “ , chúng một nhà, nên các ngươi tặng cho nhiều mặt nạ một chút.”

Thời Phù Hân : “Triển thần y, loại mặt nạ của như , đáng để tất cả thể mua dùng, cho nên, cửa hàng của thể đóng cửa.”

Triển Phi: “Ngươi ý gì?”

Thời Phù Hân: “Ý của thể tặng miễn phí mặt nạ cho ngài, đây chỉ buôn bán nhỏ, một khi tặng miễn phí cho ngài, những khác cũng tặng miễn phí ?”

“Ta tặng miễn phí cho ngài, cũng tặng miễn phí cho khác, ngài xem cửa hàng của còn thể tiếp tục kinh doanh nữa ?”

Triển Phi trừng mắt: “Ngay cả một chút đồ ngươi cũng nỡ tặng cho , còn nhà của ?”

Thời Phù Hân mỉm : “Không thể tặng miễn phí, nhưng thể ưu đãi cho ngài.” Nói , nàng về phía Sở Diệu: “Diệu tam công tử là bằng hữu của , giảm giá cho ngài hai mươi lượng bạc, nhà của chúng , sẽ giảm giá thêm cho ngài mười lượng bạc.”

“Cho nên, ngài chỉ cần trả năm mươi tám lượng bạc là thể mua một bộ sản phẩm dành cho nam nhân, ngài xem đủ thành ý ? Có thật lòng coi ngài thành nhà ?”

Triển Phi chỉ trợn mắt trắng, ngừng moi móc từ trong tay áo rộng, loay hoay một lúc lâu mới móc một hà bao, ném đến trong tay Thời Phù Hân: “Ta chỉ chút tiền , phần còn các ngươi tự lo .”

Nói xong, lập tức đến cầm lấy một bộ sản phẩm rời .

Thời Định Hạo cầm lấy hà bao, lắc lắc, đó : “Triển thần y, cả, phủ của ngài ở , chờ đến khi bận xong, và tỷ tỷ sẽ đến phủ của ngài khách.”

Bước chân Triển Phi chút lảo đảo, xoay , nên lời tỷ Thời gia: “Các ngươi cũng so đo với về chút tiền ?”

Thời Định Hạo nhún vai: “Chúng cũng so đo, nhưng trong hà bao của ngài chỉ mấy đồng tiền…”

Triển Phi hiếm khi lộ vẻ quẫn bách: “… Ta nghèo.”

Thời Định Hạo: “Chúng mở cửa hàng tốn nhiều chi phí, cũng nghèo.”

Triển Phi thêm gì nữa, nếu lão nhân thích đắp mặt nạ, hơn nữa thực sự từng ngửi thấy mùi hương trong chiếc bình sứ, lấy về nghiên cứu một chút, thì cũng thèm lãng phí môi lưỡi với hai tỷ mắt .

“Ai thể cho mượn chút tiền ?”

Triển Phi thà mượn tiền cũng qua với hai tỷ Thời gia .

Nhìn thấy dáng vẻ sợ thương nhớ , Thời Phù Hân và Thời Định Hạo đều bĩu môi.

Hoà thượng chạy miếu yên, sớm gì bọn họ cũng sẽ đến Triển phủ khách!

Nhìn thấy Triển Phi mượn tiền để mua đồ của Hồng Nhan Tiếu, ít ở đây đều động lòng.

Đặc biệt là khi mới lão nhân Thiên Trì tóc bạc da mặt hồng hào cũng thích đắp mặt nạ, bọn họ càng động lòng hơn nữa.

Loading...