Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 381
Cập nhật lúc: 2025-09-03 23:10:53
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy Sở Diệu đồng ý mua mỹ phẩm Thời Phù Hân đưa , tất cả mặt ở đây đều kinh ngạc thôi.
Ai mà Diệu tam công tử nổi tiếng là tính, một khắc mới thất bại tay Thời Phù Hân, mặt chắc chắn chút hổ, mặc dù tiện phát hoả những thể chút so đo nào, thậm chí còn ủng hộ mua đồ.
Trên lầu ba tửu lầu, Đông Phương Vân Dung Thời Phù Hân và Sở Diệu đang gần đường phố, ánh mắt tối sầm , chiếc khăn gấm trong tay cũng vò nát thành một cục.
Sở Diệu…
Ngay cả thời điểm cầu thú tích cực nhất, cũng sẽ vờ như thấy hoặc tai như điếc với yêu cầu nàng đưa , lúc cũng là cách thể hiện bề ngoài nhiệt tình nhưng trong lòng xa cách.
Lúc , thấy thờ ơ, mẫu thuẫn và xa cách với tất cả các cô nương, nàng cũng cảm thấy gì cả, nhưng hôm nay, nàng đột nhiên phát hiện thực cách quan tâm đến cảm nhận của khác.
Đông Phương Vân Dung chuyển tầm mắt về phía Thời Phù Hân.
Mười ba tuổi, thoạt vẻ ngây thơ hồn nhiên, nhưng… Thân hình vẫn nảy nở, ngoại hình tròn trịa mập mạp, tuỳ tiện chọn một nào đó trong các tiểu thư khuê các ở kinh thành đều thể đánh bại nàng.
Nàng thực sự hiểu tại Sở Diệu nàng với ánh mắt khác?
...
Có Sở Diệu mở đầu, nụ mặt Thời Phù Hân càng thêm rạng rỡ, đôi mắt lấp lánh tràn ngập ý về phía Đông Phương Trường Khanh và Vi Dật Thần.
“Hôm nay thực sự vui, Hồng Nhan Tiếu khai trương, ba trong tứ đại mỹ nam ở kinh thành đến tham dự.”
Vừa dứt lời, một giọng to lớn vang dội lập tức vang lên từ trong đám đông, ngay đó, Tào Vân Đình và Tô Vũ Trạch cưỡng ép kéo Tiêu Tử Thanh .
“Ai chỉ ba đến, thấy Tiêu công gia của chúng ?”
Nghe thấy câu , Thời Phù Âm đang trong cửa hàng dặn dò nha việc theo bản năng đầu , tầm mắt tình cờ va ánh mắt của Tiêu Tử Thanh…
Khuôn mặt ôn nhuận như ngọc, ánh mắt mang theo ý chân thành…
Chỉ trong khoảnh khắc , Thời Phù Âm cảm giác như một cái gì đó chạm mạnh tim , khiến nàng kinh ngạc đến mức nhanh chóng đầu , dám thẳng.
Bên , Thời Phù Hân mỉm đáp Tào Vân Đình: “ là ánh mắt , Tiêu công gia, Tô công tử và Tào công tử tuyệt đối đừng trách tội.”
Tiêu Tử Thanh ôm quyền với Thời Phù Hân: “Thời cô nương chê , chúng mới tới, chúc Thời cô nương khai trương đại cát, tiền vô như nước.”
Nói xong, gật đầu với đám Thái tiểu hầu gia, coi như chào hỏi.
“Keng keng keng!”
Tiếng chiêng đồng to lớn vang đội vang lên, Thời Định Hạo xách theo chiêng đồng, ngừng võ mạnh đám đang vây xem: “Tứ đại mỹ nam kinh thành tề tụ, trăm năm hiếm gặp, mau đến xem !”
Âm thanh sức xuyên thấu mạnh mẽ đến nỗi lẽ bộ con phố Trường An và những con phố lân cận đều thể thấy.
Lý do khoa trương cường điệu và giọng vang đội tới mức thể so sánh với loa kèn, thấy càng ngày càng nhiều ùa đến đây, khoé miệng Đông Phương Trường Khanh và những khác đều khỏi giựt giựt.
Thời gia đúng là nhân tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp, chiếc loa lớn là Thời Định Hạo , một khi Thời gia lan truyền tin tức nào đó, lẽ bộ kinh thành đều sẽ chấn động.
“Tại nhiều chạy đến đây ? Có gì lạ ? Ta cũng xem náo nhiệt một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-381.html.]
Triển Phi mặc chiếc trường bào dài tay màu trắng chen chúc từ trong đám .
, chen chúc.
Nhìn quần áo nhăn nhúm, mái tóc rối bù, Triển Phi của lúc nào còn dáng vẻ của một cao nhân thế ngoại nữa chứ.
“Triển thần y!”
Triển Phi mới xuất hiện, đám Đông Phương Trường Khanh chủ động chào hỏi.
Không còn cách nào khác, ăn ngũ cốc hoa màu, con ai mà lúc đau đầu nhúc óc, y thuật của Triển Phi cao siêu, chừng một ngày nào đó sẽ cần đến , nhất định kết giao.
Triển Phi thong thả ung dung sửa sang ngoại hình, rõ ràng vẫn coi trọng hình tượng của , mấy nhiệt tình với sự chào hỏi tiếp đón của đám Đông Phương Trường Khanh, thực sự đắc ý.
Không còn cách nào khác, những dựa bản lĩnh ăn cơm đều tự tin như !”
Sau khi khôi phục dáng vẻ tiên phong đạo cốt của , Triển Phi mới liếc cửa hàng Hồng Nhan Tiếu, đánh giá các thị nữ tiểu nhị một chút, cuối cùng mới đưa mắt về phía Thời Phù Hân, đang định mở miệng chuyện thì cướp lời.
“Ngài chính là Triển thần y ?”
Thời Định Hạo nhanh chóng bước đén, Triển phi bằng vẻ mặt sùng bái: “Triển thần y, từ lâu quen với ngài, hôm nay gặp mặt quả thực là vinh hạnh ba đời!”
Triển Phi: “…”
Những lời vẻ kỳ quái?
Không chờ Triển Phi phản ứng , Thời Phù Hân cũng nhiệt tình bước đến gần: “Triển thần y, vui gặp ngài, vui gặp ngài, đại danh của ngài quả thực là như sấm bên tai , vẫn luôn cơ hội gặp thật, ngài cảm thấy tiếc nuối như thế nào , cảm tạ trời đất, hôm nay chúng cũng gặp .”
Triển thần y chút choáng váng, đôi mắt toả sáng lấp lánh của hai tỷ , hiểu tại trong lòng chút ớn lạnh, giống như thứ gì đó theo dõi, khiến một xúc động chạy trốn.
Nguy hiểm, cặp tỷ mặt vô cùng nguy hiểm, tránh xa một chút!
Tiếng chuông cảnh báo của Triển Phi ngừng vang lên, ánh mắt về phía hai tỷ Thời Phù Hân ngay lập tức trở nên đề phòng, vung vẫy ống tay áo rộng, bằng vẻ mặt xa cách: “Ta là ai quen đều thể quen, các ngươi…”
“Ta hiểu mà…”
Thời Định Hạo cắt ngang cuộc chuyện: “Triển thần y, ngài chính là thần y ở biên quan tây bắc chúng , đương nhiên ai cũng thể quen, nhưng chúng thì khác.”
“Lúc nhà của chúng ở trong đồn điền doanh trại bên chân núi Thiên Sơn, lúc ngoại tổ phục của lên núi hái thuốc, từng lão nhân Thiên Trì cứu một mạng, bây giờ chúng đến kinh thành gặp ngài, mối duyên phận đúng là cạn!”
Thời Phù Hân xen một câu: “Chúng đều đến từ biên quan tây bắc, là đồng hương, cái gọi là đồng hương gặp đồng hương, hai mắt đều rưng rưng nước mắt. Triển thần y, chúng là một nhà!”
Triển phi phản bác, nhưng Thời Định Hạo còn nhanh mồm nhanh miệng hơn so với : “ , Triển thần y, chúng là một nhà.”
“Một ngài ở kinh thành chắc chắn cũng cô đơn đúng , cả, ngài chúng , chúng đều là nhà của ngài, chúng sẽ ở bên cạnh ngài.”
Những lời hai tỷ chỉ khiến Triển Phi trợn mắt há hốc mồm, mà đám Thái tiểu hầu gia, Sở Diệu ở bên cạnh cũng bày vẻ mặt nghẹn họng trân trối.
Quan hệ bắt quàng họ của hai tỷ Thời gia, hai chữ, trâu bò!
Ngay cả Hoàng thượng đang ở lầu ba tửu lầu cũng chọc ha ha: “Đầu tiên là xưng gọi với Minh Huy, đó là bằng hữu với Diệu Nhi, bây giờ còn trở thành nhà với Triển Phi…”
Hoàng thượng mấy vị đại hoàng tử: “Nếu các con xuống đó, chừng hai tỷ cũng sẽ bắt quàng họ với các con, ha ha, như , ngay cả trẫm cũng là thích của bọn họ.”
Biết Hoàng thượng đang đùa, mấy Thái tử đều mỉm gì, cũng để ở trong lòng.