Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 376
Cập nhật lúc: 2025-09-03 23:10:48
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mảnh lụa đỏ mềm mại vô lực nhưng thể chống đỡ đài hoa sen rơi xuống, tam cô nương Thời gia sử dụng một sức lực nhỏ ở tấm lụa đỏ.
“Hôm nay Hồng Nhan Tiếu khai trương, đa tạ đến ủng hộ.”
“Cửa hàng chúng chủ yếu bán son phấn và các sản phẩm chăm sóc da khác , bao gồm kem dưỡng da mặt, mặt nạ, sữa rửa mặt, dung dịch cấp ẩm da, thuốc nhuộm móng tay và các sản phẩm khác, hoan nghênh cửa hàng chọn mua.”
“Vì cảm ơn đến, cửa hàng chuẩn một trò chơi nhỏ, các thấy đài hoa sen chân Lục cô nương, hoa khôi Lê Viên ?”
“Mọi hãy kỹ, mỗi một cánh hoa đều chữ.”
Nàng dứt lời, những mặt ở đây thực sự nghiêm túc kỹ, đó lớn tiếng những chữ cánh hoa.
“Một bộ sản phẩm chăm sóc da xoá sẹo!”
“Một bộ sản phẩm chăm sóc da trừ mụn!”
“Một bộ sản phẩm chăm sóc da chống vết nhăn!”
“Một bộ sản phẩm chăm sóc da dưỡng trắng da!”
“Một bộ sản phẩm chăm sóc da trang điểm!”
“Một bộ dụng cụ trang điểm!”
“Một bộ sản phẩm chăm sóc da chuyên dùng cho nam nhân!”
“Một thẻ miễn phí bộ cửa hàng!”
“Thẻ miễn phí bộ cửa hàng là gì ?”
Thời Phù Âm tiếp nhận lấy khay phi tiêu trong tay nha , mỉm trả lời: “Chỉ cần b.ắ.n trúng phi tiêu cánh hoa miễn phí bộ cửa hàng, đó thể sử dụng miễn phí tất cả các sản phẩn trong cửa hàng Hồng Nhan Tiếu cả đời!”
Nghe thấy những lời , tất cả mặt ở đây đều ngo ngoe rục rịch.
Ngay cả vết thương nghiêm trọng như của hoa khôi Lê Viên Lục Tĩnh Xu cũng thể chữa khỏi, chất lượng của các sản phẩm bày bán trong cửa hàng Hồng Nhan Tiếu chắc chắn tồi, cho dù chất lượng bình thường nữa, nếu là miễn phí, cũng .
Lúc , mấy tiểu nhị mặc trang phục đồng nhất bước từ trong cửa hàng, chỉ thấy bọn họ đặt hai chiếc bàn dài cửa hàng, đó, một đám thị nữ cầm hộp quà tặng , sắp xếp ngay ngắn mặt bàn.
“Chỉ năm mươi bộ sản phẩm quà tặng trò chơi, nào đến thì .”
Sau khi thị nữ mở hộp , thấy những hàng mẫu tinh xảo phong phú đặt trong hộp, lập tức nhịn bước thử vận may.
“Đến lượt lên sân khấu .”
Sau khi xướng ca xong, Thời Định Hạo vẫn luôn trong cửa hàng quan sát động tĩnh bên ngoài, thấy vật phẩm tặng quà sắp xếp xong, thẳng lưng đắc ý bước ngoài.
“Mọi đừng vội! Vẫn giải thích quy tắc trò chơi mà, để mẫu cho các vị .”
Thời Định Hạo lấy ba chiếc phi tiêu từ trong khay do nha bưng: “Mỗi sẽ nhận ba chiếc phi tiêu, cách khác mỗi sẽ ba cơ hội.”
Nói , đến đài hoa sen, đưa tay đẩy , đài hoa sen lập tức chuyển động.
Đoá hoa sen mười mấy cánh hoa, nhưng chỉ tám cánh ghi phần thưởng, cách khác, chơi thể sẽ b.ắ.n trúng cánh hoa trống rỗng.
Thời Định Hạo đến phía bàn dài đặt quà tặng: “Mọi hãy xem vật phẩm tặng phong phú đến nhường nào, đây là một bộ chăm sóc da chỉnh, nếu mua nó ở trong tiệm, ít nhất cũng tốn mấy chục lượng bạc.”
“Vật phẩm tặng phong phú như , đương nhiên thể dễ dàng .”
“Tay tỷ tỷ, nào, chúng hãy thể hiện cho xem một chút.”
Thời Định Hạo đến ở một vị trí cách đài hoa sen chừng năm mét, Thời Phù Âm cửa cửa hàng, cầm lấy ba viên đá trắng to cỡ ngón tay từ trong chiếc khay trong tay nha .
“Bộp!”
Thời Phù Âm đầu tiên là b.ắ.n một viên đá, viên đá b.ắ.n cánh hoa sen, đài hoa sen lập tức xoay tròn với tốc độ cao.
Lúc , chiếc phi tiêu đầu tiên của Thời Định Hạo cũng bay ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-376.html.]
“Bốp!”
Chiếc phi tiêu b.ắ.n trúng cánh hoa sen, nhưng thể cắm , trực tiếp rơi xuống mặt đất.
“Tiếp nữa!”
Thời Định Hạo b.ắ.n phi tiêu thứ hai, mắt thấy phi tiêu sắp chạm cánh hoa sen thì “vèo” một cái, một viên đá b.ắ.n , trực tiếp đánh bật phi tên ngoài.
Thấy , những mặt ở đây lập tức trở nên ồn ào.
“Sao thể như ?”
Thời Định Hạo mỉm : “Như , vật phẩm tặng dễ dàng như , một bộ sản phẩm trị sẹo và dưỡng da trị giá hàng trăm lượng bạc, các thực sự nghĩ rằng thể dễ dàng đưa chúng về nhà ?”
Nói , Thời Định Hạo lấy tốc độ sét đánh kịp bưng tai b.ắ.n chiếc phi tiêu thứ ba.
“Bốp!”
Thời Phù Âm tay chậm một bước, chiếc phi tiêu vững vàng cắm cánh hoá sen trống rỗng.
“Thế nào, đơn giản đúng ?”
Thời Định Hạo mỉm tủm tỉm .
Vi Dật Thần bên ngoài Kim Mãn đường lớn tiếng : “Các ngươi như quá khó , Thời tam cô nương sở hữu võ nghệ cao cường, ai thể nhận quà tặng chứ? Mọi mau đến cửa hàng chúng xem xem châu báu trang sức nào yêu thích !”
Đông Phương Trường Khanh cũng mở miệng tiếp: “ , trò chơi quá khó, cũng thể cửa hàng Ngũ Sắc Thạch lâu để lựa chọn đồ lưu ly trang trí.”
“Chậc.”
Thời Định Hạo lớn tiếng khoa trương chậc một tiếng: “Mọi đều thể thường xuyên các cửa hàng châu báu trang sức, mấy thứ đồ trang trí bằng lưu ly quá đắt, chỗ chúng sẽ tặng quà cho , còn thể chơi trò chơi, tại chơi chứ?”
“Còn về phần tam tỷ tỷ của , ngay cả Vi công tử cũng thừa nhận tỷ là cao thủ, những luyện võ mặt ở đây cũng khiêu chiến với tam tỷ tỷ của ?”
“Cơ hội hiếm thế , ngang qua đừng bỏ lỡ.”
Thời Phù Âm đau đầu , yên nhúc nhích.
Hân tỷ nhi rải hoa sen, nàng chống đỡ cho đến khi trở về.
…
“Để thử xem ?”
Trong đám , một vị công tử cẩm y , mỉm Thời Định Hạo.
Sự xuất hiện của khiến một vốn dĩ rời đều đồng loạt dừng bước.
Thời Định Hạo : “Vị công tử chút quen mắt.”
Thái tiểu hầu gia nhướng mày về phía Thời Định Hạo: “Ngươi đúng là quý nhân quên mà, ngay cả cũng nhớ ?” Nói , về phía Thời Phù Âm: “Muội , đến đây, để Thái ca xem bản lĩnh của .”
Nghe thấy cách xưng hô , Thời Phù Âm khẽ nhíu mày.
Lúc Thời Định Hạo mới phản ứng , mở to hai mắt, mặt lộ vẻ vui sướng, đột nhiên vỗ tay một cái: “Ôi trời, là Thái ca , thực sự nhớ chết.”
Nói , trong khi Thời Phù Âm đang trợn mắt há hốc mồm, giang hai tay , chuyện: “Thái tổng đốc vẫn khoẻ chứ, khi rời khỏi tây bắc, nhớ ông .”
Nhìn thấy Thời Định Hạo đến đây ôm , khoé miệng Thái tiểu hầu gia giựt giựt, ghét bỏ nghiêng né tránh: “Nếu ngươi nhớ phụ như , chi bằng trở về biên quan tây bắc .”
Thời Định Hạo lập tức dừng : “… Chuyện … Chuyện , thể , tỷ tỷ của mở cửa hàng, giúp tỷ trông coi cửa hàng.”
Thái tiểu hầu gia liếc mắt về phía cửa hàng một cái: “Vị tiểu tỷ tỷ nghịch ngợm của ngươi ?”
Thời Định Hạo: “… Tiểu tỷ tỷ? Huynh đang đến lục tỷ của ?”
Thái tiểu hầu gia: “Chính là nàng , chẳng nàng là lão bản ? Cửa hàng khai trương, lão bản ?”
Thời Định Hạo nhặt những cánh hoa sen rơi mặt đất, đưa đến mặt Thái tiểu hầu gia: “Tỷ tỷ của một vui chi bằng cùng vui, tỷ rải hoa sen , tỷ cho tất cả ở phố Trường An đều đến Hồng Nhan Tiếu.”
Thái tiểu hầu gia những đoá hoa sen vẫn đang tung bay ở phía xa, hừ lạnh một tiếng: “Nói dễ như gì, tỷ tỷ của ngươi là như thế nào ngươi còn ? Một nha đầu nếu lợi thì dậy sớm.”